Đừng buông tay anh có được không?
Chương 19.Làm bạn nha.
-Cô về đi,muộn rồi.+Nói xong anh ta bước ra ngồi,lấy tay kéo chiếc điện thoại lại hiện ra hàng loạt tin nhắn chờ,cuộc gọi nhỡ.Cô tức tốc cầm chiếc áo khoác bước ra ngoài.Đúng lúc cánh cửa thang máy gần đóng cô chạy nhanh đến để cản cánh cửa vào bước vào bên trong.Đang yên đang lành bỗng có người phi vào khiến anh chàng khá ngỡ ngàn nhưng nhận ra cô gái lúc nãy nên anh cũng bỏ qua.Thấy anh chàng lúc nãy kêu mình nên cô liên tiến chào hỏi.
-Cảm ơn anh.tôi tên là Ân Di,anh tên là gì?+Cô quay sang nhìn anh hỏi mong chờ câu trả lời của anh nhưng trả lại cho cô là sự thờ ơ trong hồi kết.
-Này anh,tôi đang hỏi anh đó.+Thấy anh chàng không có í định trả lời cô nói tiếp
-Anh kia,anh khinh người hả?
-Không,trước giờ tôi không khinh ai hết.+Anh trả lời trong lòng thầm nghĩ cô nàng Ân Di này không biết anh là ai sao?(Anh chàng chính là chủ tịch tập đoàn,Nguyễn Hoàng Lâm.)
-Vậy anh tên gì?Thôi chúng ta làm bạn nha.+Cô khẽ cười nhẹ nhàng nhìn người con trai chững chạc trước mặt.
-Cô không biết tôi.
-Trời ơi anh ơi,nếu tôi biết anh là ai thì có cần hỏi không?
-Hoàng Lâm.
-Hihi,làm bạn nha.+Cô đưa cánh tay tỏ ý đồng ý thì bắt tay và cánh tay kia cũng đưa ra.Cô cười rạng rỡ đúng lúc cửa mở cô nhanh chóng bước ra ngoài không quên nói thêm một câu.
-Hoàng Lâm,chiều mai sau giờ làm hẹn gặp anh tại nhà xe,Bye.
Chuyện đến nhanh như bất ngờ,không ngờ chỉ vài giây phút mà anh đã có một người bạn,từ lâu rồi anh khong biết bạn bè là gì chỉ có làm việc và làm việc.Anh từ từ bước ra khỏi công ty,môi khẽ cong lên mừng cho người bạn mới mang tên Ân Di.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!