Đừng buông tay anh có được không? - Chương 20.Đi chơi với Thiên Em (p1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Đừng buông tay anh có được không?


Chương 20.Đi chơi với Thiên Em (p1)


– Aaaaaaa chuyện gì thế này +Cô giật mình khi bị ai đó bịt mắt nên đã hét lớn.
– Ta sẽ bắt cóc người +Thiên Êm cười hả hê trong lòng, nhưng vẫn chọc cô tiếp.
– Chú ơi! con còn nhỏ lắm chú ơi, chú đừng bắt cóc con mà, nhà con nghèo lắm, không có tiền chuộc con đâu, huhu chú ơi, tha cho con, nhà con chỉ có mỗi một đứa con gái thui, huhu – Nó nói rối rít, giọng như sắp khóc đến nơi rồi.
– Haha, đồ “máu lạnh” như mày mà cũng biết sợ à??! + Thấy thế Thiên Em thả cô ra, bật cười nói. Nhưng Thiên Em lại cảm thấy hình như có một luồng điện chạy qua cơ thể.
-Sao mày lại đến muộn thế chứ, lại còn chọc tao nữa, mày có biết tao sợ lắm không hả + Lần này là cô cố tình khóc để Thiên Em thương cũng là cơ hội cho cô trả thù.
Còn về phía Thiên Em, thấy cô khóc nức nở, trái tim anh như bị ai đó bóp chặt vậy. Trong vô thức, bất giác anh đã nhẹ nhàng bước tới ôm cô vào lòng, vỗ về, dỗ cô nín khóc.
– Mày đừng có khóc nữa, anh dẫn mày đi chơi, anh hứa sẽ không làm thế nữa, không làm mày sợ nữa!!…. – Anh vụng về dỗ dành cô, vẫn ôm cô trong lòng mà vỗ về.
– Mày đừng bỏ rơi tao đi đâu nha, tao sợ lắmmmmmm – Cô ngước lên nhìn Thiên Em nói.Nhưng đâu ai biết được phía sau câu nói đó là một màn Á Á Á…

-Con nhỏ này, anh chỉ muốn cho mày vui thôi,sao mày làm vậy với tao hả?

-Đáng đời mày thôi,lêu lêu.+Cô nói rồi chạy thiệt nhanh kiếm chỗ trốn.Nhưng cuối cùng thì cô vẫn không thoát khỏi Thiên Em nhưng hình phạt cũng khá nhẹ nhàng chỉ bị cốc đầu vài cái rồi cô kéo Thiên Em đi chơi khắp nơi, đi chơi tất cả các trò chơi trong công viên trò chơi, nào là đua xe, gắp thú bông, câu cá, bóng rổ…..bla bla.
— chiều —
– Hôm nay mày có vui không? – Ân Di nói tay cầm ly trà sữa chân châu hút hút cực ngầu.

– Tất nhiên rất vui rồi, vì đi với mày mà +Thiên Em vô thức nói ra câu đó, đến khi nghĩ lại cảm giác đã nói sai sai gì đó nhưng rồi nó cũng không để tâm tới nữa.
– Hả?! Mày nói thật à?? +Ân Di bất ngờ hỏi lại nhưng đằng sau câu hỏi lại thì lại là một kế hoạch mà khiến cho ai đó cứ tưởng đối tượng quan tâm mình không hà.
-Đương nhiên rồi nhok nhỏ.+Thiên Em quay sang cười với Ân Di một nụ cười dịu dàng dễ thương.

– Chút nữa đi ăn tối với tao nhé với lại rủ thêm Song Như,Nam Phong luôn+ Ân Di nói rất từ tốn ngon hiền.
– À!! Ok – Thiên Em khự lại nhưng rồi đồng ý cứ tưởng đi ăn chỉ có hai người chớ.
—Tối đó, sau khi ăn tối—

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN