Em chỉ là tình nhân
Chương 16: Tình địch chung nhà!?
Cô đi lên lầu, thu dọn quần áo và đồ đạc cá nhân vào vali. Nhìn lại căn phòng 1 lần nữa, lưu luyến 1 lúc rồi cô cũng rời đi.
Cô vừa xuống thì gặp quản gia. Quản gia bất ngờ, hỏi:
– Tiểu thư đi đâu vậy ạ? Cái vali này. . .
Cô cúi người, nói:
– Cảm ơn bác trong thời gian qua đã chăm sóc cháu! Bây giờ đã đến lúc cháu phải rời khỏi đây.
– Nhưng. . .cậu chủ. . .
– Anh ấy sẽ hiểu thôi ạ! Cháu chào bác, cháu đi!
Cô bước đi. Từ hôm nay, cô sẽ rời khỏi căn nhà này 1 lần và mãi mãi. Nén nước mắt vào trong, cô lạnh lùng bước qua cửa.
*****************************************
Cô về lại căn hộ của mình. Để vali sang 1 bên, cô thả mình trên giường. Cô nhớ nhà quá cơ! Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô lại phải bắt đầu tìm việc tiếp. Haizz. . . Mệt luôn hoàn mệt!
– Cạch!
Cô giật mình ngồi dậy. Ai vậy chứ?? Sao lại tự động vào nhà cô?? Chẳng lẽ là trộm!? Cô rón rén mở cửa, bỗng. . .
– AAA. . .
Cánh cửa bật mở ra làm cô la lên rồi ngã xuống đất.
– Chị Dương!?
Cô sững người lại. Linh!? Sao Linh lại ở đây?? Sao lại vào được nhà cô??
– Nh. . . Nhật Linh!? Sao lại. . .
– Ủa sao ồn vậy? Dương!? Cháu về rồi sao? – Tiếng 1 người phụ nữ
– Bà chủ. . . Sao lại. . . – Cô ngơ ngác hỏi người phụ nữ
. . . Phòng khách. . .
– Vậy là từ khi cháu đi, bác đã bán căn hộ này cho cô ấy? – Cô hỏi bà chủ trọ
– Bác xin lỗi! Tại thấy cháu đi mà không nói năng gì, với cả. . .tiền thuê cháu cũng chưa trả.
– Cháu đã nói là bác cứ đợi không phải sao??
– Dạ. . . Xin lỗi . . . Nhưng mà bà chủ à, cháu sẽ sống chung với chị ấy! – Linh lên tiếng
– Sao cơ?? – Cô và bà chủ trọ đồng thanh
– Cháu với chị Dương là bạn của nhau, nên sẽ không có gì bất tiện đâu ạ!
– Vậy. . . Thôi được, cháu cứ ở với Dương nhé! Bạn bè sống chung lại càng vui!
– Bà chủ?? – Cô ngơ ngác hỏi
– Được mà Dương! Cháu ở với bạn đỡ buồn! Vậy nha?
Sau khi bà chủ trọ rời đi. Linh chạy lại phía cô, nắm tay cô, cười:
– Hihi, em được sống với chị Dương nè!
– Nhưng. . . sao em lại thuê nhà? – Cô hỏi
– Em. . . muốn tự lập.
– ?
– Vì. . . em muốn trở nên mạnh mẽ hơn! Em không muốn bị gò bó bởi gia đình. Em sẽ rời đi 1 thời gian để suy nghĩ lại về chuyện kết hôn với anh Lâm.
– Suy nghĩ?? – Cô khó hiểu
– Ưm! Mà chị nè, có 1 phòng ngủ thôi hả? Chị em mình chung phòng được không?
– Ơ?
– Nha? – Linh nhõng nhẽo
– Th. . . Thôi được! – Cô bất lực
Linh cười hì hì rồi chạy tót đi. Cô thấy bản thân kì lạ. Sao cô lại tốt với Linh như vậy? Lại còn thân thiết với nhau nữa? Chỉ là. . . cô thấy ấm áp và có gì đó thân thuộc khi cạnh Linh.
******************************************
Anh làm việc ở công ty. Thấy lạ khi cô không quay về công ty, anh liền gọi điện cho cô. Nhưng. . .đổ chuông hoài mà không ai bắt máy, anh đành gọi về số nhà. Đổ chuông 1 hồi thì cũng có người nghe máy. Anh lên tiếng:
– Dương à, em. . .
– Cậu chủ? Là cậu sao?
– Quản gia?
– Cô Dương. . . Cô ấy đã rời đi rồi ạ.
– Sao?? Bao lâu?? – Anh sửng sốt
– Đã hơn 2 tiếng rồi ạ.
– . . . Tôi biết rồi! – Dứt lời, anh cúp máy
“Em đúng là đồ ngốc mà Nhật Dương! ” Anh suy nghĩ
****************************************
Đến tối, Linh cùng cô nấu ăn. Linh vốn là 1 tiểu thư, nên đụng đâu hỏng đó. Cô cười bất lực, nói:
– Thôi, em ra kia ngồi đợi đi!
– Nhưng em muốn giúp chị!
– Em ra kia ngồi đợi là giúp chị rồi!
Linh xụ mặt, đành ra kia ngồi chờ. Cô chỉ lắc đầu cười.
Trong bữa ăn, Linh ăn như chưa bao giờ được ăn. Xong xuôi, Linh nói:
– Oa~ Lần đầu em được ăn bữa ngon thế này!
– Em được ăn nhiều đồ ngon hơn rồi mà! Thế này có là gì!?
– Ăn mấy đồ đó ngán lắm! Em lại thích thế này hơn!
– Ừm.
. . . Cô nằm trong phòng đang tìm kiếm việc làm trên máy tính thì Linh liền tiến lại ngồi xuống cạnh cô, hỏi:
– Chị đang làm gì vậy?
– Tìm việc.
– Hả?? Chẳng phải chị là thư ký của anh Lâm!?
– Từ chức rồi! Mà làm thư ký cũng mệt lắm!
– Vậy sao? Ừm. . . Em có thể đi làm với chị được không?
– Sao?? – Cô ngạc nhiên. Tiểu thư Vương thị đi làm thêm ư??
– Em cũng muốn có kinh nghiệm làm việc để có thể giúp chị chứ cứ ăn bám thế này thì không được.
– Nhưng. . . có khó đối với em không?
– Vương Nhật Linh này sẽ không ngại khổ để hoàn thiện bản thân mình đâu nên chị yên tâm! – Linh nói dõng dạc
– Vậy thôi được! Đi ngủ sớm đi, rồi mai ta tính tiếp! – Cô gấp máy tính lại
– Vâng~ – Linh trèo lên giường rồi nằm xuống cạnh cô
Cô khẽ mỉm cười. Chắc là cô có thể thân thiết với Linh. Có Linh, cô không phải đơn độc nữa.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!