Em chỉ là tình nhân
Chương 7: Đi làm
Hôm sau, cô gọi điện cho anh. Phía đầu dây bên kia cất giọng:
– Có chuyện gì sao?
– À ừm…Tôi có thể xin anh 1 chuyện được không?
– Chuyện gì? Nhanh lên tôi còn có cuộc họp!
– Tôi muốn đi làm!
– …
– Anh cũng thấy đó! Tôi biết tôi là tình nhân của anh nhưng không có nghĩa là ngăn cấm tôi đi làm. Xin lỗi nhưng tôi không muốn ăn không ngồi rồi. Từ khi sinh ra tôi đã phải lao động rồi nên mong anh hiểu cho!
– Được thôi! Nhưng em không được làm việc ở những nơi khác.
– Những nơi khác?? Ý anh là sao?
– Em sẽ làm thư ký của tôi!
– Sao? Tôi không… – Cô sửng sốt
Tút…tút…Anh cúp máy.
Cô bàng hoàng. Thế là vẫn phải mắc kẹt với anh rồi! Mà sao anh lại muốn cô làm thư ký nhỉ? Mà thôi, có việc là được rồi. Thôi đi chuẩn bị thôi!
*****************************
Cô mặc 1 chiếc sơmi xanh lam, chân váy bút chì trắng, tóc cột đuôi ngựa. Gương mặt trang điểm nhẹ nhàng. Xong xuôi, cô rời đi.
*****************************
Đứng trước công ty, cô ngỡ ngàng. Thật là đồ sộ và tráng lệ. Cô sẽ làm việc ở đây sao!? Chần chừ 1 lúc, rồi cô cũng bước vào.
1 lễ tân thấy cô, hỏi:
– Chào cô! Xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho cô?
Cô quay lại, đáp nhẹ:
– V…Vâng…Em…thư ký…Chủ tịch…
Vì hồi hộp quá nên cô nói lắp bắp.
– Em là Thư ký mới đúng không? Mời em đi theo chị!
– D…dạ…
Cô đi theo sự chỉ dẫn của nhân viên.
Đứng trước thang máy, lễ tân nói:
– Em cứ đi lên tầng 20 là thấy phòng Chủ tịch.
– Dạ…em cảm ơn chị nhiều ạ! – Cô cúi người rồi đi vào thang máy
– Khoan! Chờ tôi với! – 1 giọng nói vọng lại
Cô quay lại nhìn thì thấy 1 chàng trai chạy vào thang máy. Cửa thang máy đóng lại.
Cô nhìn anh ta, trông anh ta có vẻ gấp. Người đó nói:
– Ôi may quá! Cảm ơn cô đã giữ cửa!
– A…không có gì! – Cô đáp
– Cô lên tầng 20 sao?
– Vâng!
– Tôi cũng vậy nè!
Cô chỉ gật đầu.
*******************************
2 người bước ra khỏi thang máy. Chàng trai đó có điện thoại nên đứng lại để nghe. Còn cô thì đi đến phòng Chủ tịch. Cô hồi hộp gõ cửa: Cốc…cốc…cốc
– Mời vào!
Cô nhẹ nhàng mở cửa rồi đi vào. Cô thấy anh, rồi cúi đầu:
– Chào Chủ tịch!
Anh nhìn cô, nói:
– Đến rồi sao?
– Vâng!
Anh nhìn cô 1 lượt. Khí chất của cô thay đổi rất nhiều, khác với hình ảnh cô gái quán bar và tình nhân yếu ớt mà anh biết. Nhìn cô vô cùng nghiêm túc và chững chạc. Và…có chút gì đó…khá quyến rũ.
– Bên cạnh phòng tôi là phòng Thư ký. Em sẽ làm việc ở đó.
– Tôi biết rồi! Cảm ơn Chủ tịch! Tôi xin phép!
Cô rời đi. Anh chỉ thở dài rồi tiếp tục công việc.
****************************
– Boss! Tôi đã đột nhập vào được công ty!
– Tốt! Mau đẩy nhanh kế hoạch đi!
– Vâng, tôi biết rồi thưa boss!
Tút…tút…tút…
– Tao sẽ khiến mày phải bại trận thê thảm, Vũ Mạnh Lâm!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!