[Fanfiction Exo] Căn Biệt Thự Ma - Chương 2: Cái Chết Đầu Tiên Và Sự Khởi Đầu Cho Tất Cả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


[Fanfiction Exo] Căn Biệt Thự Ma


Chương 2: Cái Chết Đầu Tiên Và Sự Khởi Đầu Cho Tất Cả


[Tối hôm đó…]

:::::Tại 1 căn biệt thự trên núi:::::

Tất cả 11 con người ngồi quây quần bên nhau thành một vòng tròn cạnh một đống lửa đang bập bùng cháy…

Những ánh đèn điện hiếm hoi le lói trong căn phòng…

Ở bên ngoài tuyết bắt đầu rơi…

– Hiu hiu…các hyung ơi, lạnh quá à!! Hừ hừ… – Kai xoa xoa tay, vừa rên vừa nói.

– Tụi hyung cũng thế…Thôi, bây giờ cũng đã muộn rồi, chúng ta đi ngủ, tuyết cũng rơi rồi đó, lạnh lắm, tất cả nhớ đắp chăn cẩn thận… – “bà mẹ” SuHo lại bắt đầu cằn nhằn.

– Hyung nói nhiều quá hà!! – ChanYeol nhăn nhó.

– Thôi, ai về phòng nấy ngủ đi! Mai gặp rồi nói chuyện tiếp!! – LuHan vươn vai, ngáp một cái rõ to.

11 con “vịt” lục đục đứng dậy trở về phòng nghỉ ngơi…

Tuyết rơi càng lúc càng dày hơn, nhìn ra bên ngoài chỉ mấy một màn trắng xóa, đan xen là màu đen của màn đêm…Vất vả cả ngày khiến ai nấy đều mệt mỏi, lại thêm thời tiết lạnh lẽo, vừa nằm xuống giường đắp chăn liền chìm sâu vào giấc ngủ…

[Nửa đêm…]

Màn đêm buông lấy căn biệt thự ma quỷ…

Những tiếng gió vẫn gào rít không ngớt…

Bỗng….

“Ááááááááá……..”

“Choangggg……”

“Bộp……………..”

Một loạt các âm thanh vang lên…

Mọi người bị chúng làm tỉnh giấc, lục đục rời khỏi phòng chạy xuống tập trung ở tầng trệt. Cả tôi cũng vội vã chạy theo…

“Cạch…” BaekHyun bật công tắc điện lên.

Trước mặt 9 người và cả tôi nữa là hình ảnh Chen đang ngồi co rúm lại ở góc tường, mắt mở to hết cỡ, tay run run chỉ về phía tường. Bên cạnh anh là đống mảnh vỡ của cốc nước, và cả…một vệt máu dài nữa…

Tất cả cảm thấy khá là rợn người nhưng cũng nhìn về phía tay Chen đang chỉ và không khỏi ngạc nhiên và hoảng sợ.

Trước mắt chúng tôi đó là Lay. Anh chàng bị treo cổ trên một cái móc, gió từ ngoài cửa sổ thổi làm cái xác khẽ đung đưa, mái tóc xoăn lòa xòa che khuất khuôn mặt. Lay chỉ mặc độc nhất chiếc áo thun nam dài cùng với một cái quần bó màu đen, chân không đi dép…Điều đáng sợ là đôi tay của anh đã bị chặt đứt…

Kris nhíu mày…

Tất cả không hẹn mà cùng quay về hướng SuHo đang đứng bất động ở bên cạnh…

– Không…không…không…thể nào!! – SuHo lắp bắp nói không nên lời.

D.O. và SeHun nhìn thấy Lay như vậy thì mới bắt đầu la toáng lên, run rẩy ôm lấy nhau ngồi ra xa vì cảm thấy sợ…

– Mọi người bình tĩnh…trước hết bây giờ để anh mang Lấy xuống đã… – Kris nói rồi gọi LuHan ra cắt sợi dây thừng rồi đặt Lay xuống đất.

– Rốt…rốt…cuộc là ai đã làm chuyện này!? Tại sao lại có thề tàn nhẫn như vậy chứ!? Lay hyung có tội tình gì đâu chứ…. – BaekHyun ngồi nép bên cạnh ChanYeol, mắt không dám nhìn về phía cái xác.

– Cơ thể Lay không có vết tích đánh đập, hai bàn tay bị chặt lúc anh ấy còn sống nhưng nguyên nhân chính gây ra cái chết là do treo cổ…quanh miệng còn có vết bầm… – Kris xoa cằm, kiểm tra xác của Lay, phân tích đại khái rồi cúi người kề mũi sát miệng Lay –…và trước khi chết bị đánh thuốc mê!

– Không…không…không… – SuHo từ lúc đấy đến giờ chỉ nói lặp lại duy nhất một câu nói. Có lẽ sau vụ việc này anh chàng sẽ bị ám ảnh dài dài rồi.

– SuHo à!! Em bình tĩnh!! – XiuMin khẽ xoa xoa lưng SuHo rồi anh chạy tới chỗ Chen dìu Chen ra ngoài.

[5 phút sau…]

Bây giờ tất cả 10 con người cũng đã tụ tập đầy đủ, tôi cũng ngồi thêm vào để xem họ sẽ làm những gì tiếp theo.

Riêng SuHo thì vẫn cứ ngồi bất động, thỉnh thoảng người lại nghiêng đi như sắp ngã vì quá sốc nếu như không có Kai ngồi bên cạnh đỡ cho…

D.O. ngồi cạnh vì hiểu sự việc đang xảy ra sẽ là một cú đả kích lớn đồi với SuHo nên cũng không ghen, mà còn bảo Kai nên giữ SuHo chặt hơn…vì Kai là người bạn thân nhất trong nhóm của SuHo mà!

Kris bắt đầu đưa con mắt hình sự nhìn mọi người trong gian phòng khách rộng lớn. Vì đã theo nghề điệp viên sát thủ trong một thời gian nên anh cũng có nhiều kinh nghiệm.

– LuHan, SeHun và SuHo. Lần cuối cùng 3 người nhìn thấy Lay là lúc nào!? – Kris bắt đầu chất vấn.

– Lúc mọi người nói về phòng thì em với LuHan đã sang phòng chơi với ChanBaek và KaiSoo. Tầm hơn 11h thì 2 bọn em mới về phòng thì thấy SuHo và Lay hyung ôm nhau ngủ từ lúc nào rồi!! – SeHun nói, gương mặt phảng phất những nét lo sợ.

– Đúng vậy!

– Em…em…em…không biết…em chỉ nhớ lúc HunHan về phòng ngủ được một lúc thì Lay nói em ấy muốn xuống bếp lấy nước cho cả 4 người trong phòng cùng uống…Hơn 15’ không thấy Lay đâu thì em với HunHan cũng thấy lo lo, xong sau đó thì nghe tiếng hét của Chen mới chạy xuống!! – SuHo nói, tay cầm tờ giấy lau đi những viên ngọc đang lăn trên má mình.

Nhìn SuHo đau khổ như vậy, 9 người còn lại cũng đau không kém…Mất đi một thành viên hiền lành, ấm áp và thân thiện như Lay thì quả là một sự mất mát lớn mà chỉ họ mới hiểu…

Tất cả bắt đầu khóc…Những dòng nước lấp lánh từ đôi mắt họ chảy xuống kéo theo là bao sự đau đớn, mất mát…

Nhìn họ khóc như vậy, tôi bỗng cảm thấy lồng ngực bỗng đau dữ dội…

Là sao vậy nhỉ!? Hôm nào phải tìm cách khám bệnh tim mới được…

– Thôi, chúng ta nên bình tĩnh lại…Tiếp ChanBaek, KaiSoo, 2 người lần cuối nhìn thấy Lay là lúc nào!? – Kris cố nén nước mắt không chảy nữa, quay sang hỏi 4 người tiếp theo.

– Thì như lời HunHan nói đó!! Tụi em ngồi chơi với nhau đến tận 11h mà!! Và cũng chả nhìn thấy Lay hyung sau đó nữa!! – ChanYeol nhìn cái xác của Lay mà tủi thân nói, vậy là từ nay không ai chơi guitar với anh nữa rồi…

– Còn XiuChen, 2 người thì sao!? Chen, sao em lại có mặt và là người đầu tiên phát hiện ra cái chết của Lay!?

– Lúc…lúc đó em định xuống dưới này để uống nước vì trên phòng đâu có để cái bình nước với cái cốc nào! Sau đó lúc em đang uống thì thấy cứ ẩm ẩm ở phía dưới chân nên mới sờ xem thử và phát hiện ra đó là máu! Em sợ quá, nhìn quanh phòng và phát hiện ra xác của Lay hyung đang lủng lẳng ở trên tường. Sau đó mới rơi làm đánh vỡ cốc đó!! – Chen vẫn chưa hết hoảng hồn, nói.

– Còn tớ thì ở trong phòng ngủ, cậu cũng thế mà!! – XiuMin nói tiếp.

– Ừm…tớ biết!

Kris nói rồi cả gian phòng rơi phòng khoảng không gian im lặng tới mức có thể nghe được tiếng tim đập nhanh thình thịch của từng người…

Im lặng….

– Thôi chúng ta về phòng ngủ đi, chứ đâu có thể ngồi đây khóc!? Khóc thì cũng có được gì đâu!! Chúng ta là anh em mà, Lay hyung đã chết rồi nhưng hyung ấy vẫn còn ngự trị trong lòng của chúng ta, người anh em đó vẫn luôn xuất hiện và dõi theo chúng ta…Chúng ta đừng bi quan quá như vậy, Lay hyung biết sẽ không vui đâu!! – BeakHyun cố không khóc nữa, lên tiếng nói.

– BaekHyun nói đúng đó!! Chúng ta về phòng nghỉ ngơi đi!! Còn cái xác này để anh lo cho!! – từ đầu buổi đến giờ, Kris có lẽ là người nói nhiều nhất.

– Ừm…

Tất cả mọi người bắt đầu về phòng…Màn đêm lại bắt đầu buông xuống…

Tĩnh lặng…

Đến ghê người…

[00:00am]

“Coong…coong…coong…”

Tiếng chuông của đồng hồ treo tường vang lên, báo hiệu thời gian giao giữa ngày và đêm…

Tôi cũng lặng lẽ quay về phòng của mình ở trên lầu 3…

Nhưng trước khi đi, tôi không quên ngoái đầu lại nhìn hung thủ của vụ án vừa rồi…

Hắn ta đang cầm trên tay một con dao băm thịt bò sắc nhọn…

Hắn khẽ mân mê như đồ quý.

Rồi hắn khẽ đưa đôi mắt của mình về phía cái xác của Lay đang đông cứng lại trên sàn nhà. Mắt hắn dường như bình yên hơn chứ không hung ác như lúc đang giết người.

Hắn khẽ lẩm bẩm: “Layyy….cho tôi xin lỗi!”

“Tách….” một giọt nước mắt khẽ rơi xuống má hắn, tôi có thế thấy rằng chắc chắn hắn ta đang bị tâm trí điều khiển khiến cho tình cảm như mù quáng đi mà làm những cái việc sai trái.

Tôi cứ đứng nhìn hắn như vậy mà không khỏi đau lòng…Có lẽ trí nhớ của tôi đã dần khôi phục lại được rồi!

Biết là đau nhưng sao mà có thể lên tiếng nói với 9 người kia biết để đề phòng được, chỉ biết chọn cách im lặng như vậy…

Vậy…ai sẽ là nạn nhân tiếp theo??!!!

~~~~~~~~~~END CHAP~~~~~~~~~~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN