[Fanfiction][Tinh Mộng Thần Tượng] Pháo hoa - Phần 6: Giấy không gói được lửa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


[Fanfiction][Tinh Mộng Thần Tượng] Pháo hoa


Phần 6: Giấy không gói được lửa


Tiếng chuông báo thức inh ỏi của điện thoại chưa kêu được bao lâu đã bị Kha La Na với tay tắt mất. Lười biếng co người rúc mình vào chăn mềm ấm dễ chịu lạ thường, cô thực sự không muốn ngồi dậy. Mình mới ngủ được gần ba tiếng thôi, sáng nay chắc cũng hai rưỡi mới về mà giờ còn chưa tới sáu giờ sáng. Cuối cùng vẫn phải tự nhấc mình dậy rồi lê lết đi vào phòng tắm, buồn ngủ quá đi mất. Sao mèo lớn khỏe thế nhỉ, lát nữa gặp thế nào cũng thấy anh ấy trong trạng thái tràn đầy năng lượng…

Rửa mặt xong mới tỉnh táo lại đôi chút, Kha La Na liền quay lại dọn giường, rồi còn thay đồ đi tập nữa nhỉ. Lô Nhụy lúc này mới tỉnh dậy, cũng như bạn cùng phòng vừa nãy mà ngáp ngắn ngáp dài. Ngái ngủ lôi điện thoại ra lướt xem có tin gì mới không, không quên trách ông trời tại sao chẳng cho mình hẳn ba mươi tiếng một ngày để được ngủ cho thỏa thích. Kha La Na kệ cho người kia lèm bèm than thở, sáng nào cô nàng cũng vậy nên không có gì đáng ngạc nhiên. Nhận thấy điện thoại của Tinh Hải có một tin nhắn mới từ nửa tiếng trước, là từ mèo lớn :\”Em tạm thời hạn chế ra ngoài, nếu ai hỏi cứ thẳng thừng từ chối là được. Họ sẽ nghĩ là nhầm người thôi.\”

Khó hiểu gõ gõ lại tin nhắn gửi bạn trai, là sao hả anh? Chưa kịp nhấn gửi, Lô Nhụy bên cạnh bỗng dưng la toáng lên:

– Thần mèo đùa con à???

Kha La Na giật mình buông điện thoại xuống nhìn sang bạn cùng phòng có vẻ như đã tỉnh ngủ hoàn toàn, hỏi cậu làm sao thế? Bỗng dưng hét ầm lên… Lô Nhụy đến ôm La Na kêu gào xả hết khổ tâm trong lòng:

– Chuyện này là hiểu lầm, là hiểu lầm thôi đúng không? Không thể nào là thật được, nếu thật thì cp Long – Bạch của tôi sẽ đi về đâu? Thuyền Long – Bạch của tôi, Long Kha gia trang của cậu, tất cả sẽ đều trở thành vô nghĩa…

Kha La Na nghe mà chẳng hiểu gì cả. Thuyền Long – Bạch? Long Kha gia trang? Là cái gì? Bản thân chỉ hiểu mỗi \”cp Long – Bạch\”, phần còn lại đều mờ mịt cả. Mãi đến khi cầm lấy điện thoại của Lô Nhụy trên tay, cô nàng mới hiểu đã có chuyện gì xảy ra.

Một dòng trạng thái trên Weibo ghi \”Tôi tình cờ chụp được này!\”, đăng kèm theo tầm vài ba bức ảnh. Gần năm trăm lượt chia sẻ, hơn một nghìn bình luận và mười nghìn tương tác. Chất lượng ảnh rất kém – bị vỡ nét do phóng to quá mức, nhưng mà vẫn nhìn được nó là gì. Là hình của hai người hôm qua. Tinh Hải không bị lộ mặt do góc chụp, những góc cố chụp mặt cũng may mắn được chiếc guitar hút sáng quá mức yểm trợ, thành ra danh tính có vẻ vẫn còn an toàn. Nhưng người còn lại của bức ảnh – mèo lớn – lại không được may mắn thế, người ta đã bị lên hình rồi.

Kha La Na ngoài mặt hoàn toàn dửng dưng chẳng quan tâm lắm, nhưng trong lòng rối loạn vô cùng. Phải làm sao bây giờ? Leo chưa bao giờ dính lùm xùm tình cảm kiểu này, anh ấy định giải quyết thế nào? Mình chắc chắn sẽ không để ai nhìn thấy Cố Tinh Hải, nhưng giờ phải phản ứng kiểu gì mới được? Hùa theo mọi người tạo tin đồn sẽ gây thêm áp lực cho anh, bảo họ dừng lại thế nào cũng bị nghi ngờ. Nếu Uất Huyền hay anh Vũ Triết hỏi thì phải làm sao?

Thôi được rồi, trước hết hãy cứ trả lời tin nhắn nọ: \”Vâng. Em cũng vừa mới đọc tin.\” Sau đó rồi Kha La Na mới quay sang chỗ Lô Nhụy:

– Tôi chả tin mấy tin đồn kiểu này. Người giống người thôi, làm gì mà phải nháo nhào lên. Chất lượng ảnh kém thế này, chắc đến tôi cũng làm giả được đấy. Đừng nghĩ nhiều quá, thuyền Long – Bạch của cậu vẫn vừng vàng chán.

Lô Nhụy nghe cũng bị thuyết phục, với trình sửa ảnh của cô nàng thì việc làm ra mấy bức ảnh này kiểu cũng chẳng khó khăn gì. Cậu nói cũng đúng ha, vậy là Tiêu Tiêu của chúng tôi sẽ không còn đau buồn vì bị giật chồng nữa.

Bạch Tiêu ngồi trong ký túc giám khảo khịt khịt mũi, ai đó vừa khấn tên mình lên à? Nhìn mấy tấm ảnh trên tay đã biết ngay đây là ảnh thật, trong lòng không biết nên cảm thấy gì mới được. Thôi thì sao chẳng được, anh vốn chẳng quan tâm chuyện thiên hạ là mấy. Lê Tiểu Bạch này chỉ quan tâm đến tiền thôi, cái gì không đem lại tiền cho mình hoặc không lấy mất tiền của mình đều không đáng được để vào mắt.

Kim Uất Huyền từ trước đến giờ chưa bao giờ quá hóng hớt mấy scandal bát nháo trên mạng, lúc nào cũng chỉ đọc cho biết vậy thôi. Từ sau khi tham gia Siêu Tân Tinh, cô nàng ít đọc báo mạng hơn hẳn. Ngày hôm nay tình cờ bị tấm ảnh kia đập vào mắt, linh cảm theo đó mà xuất hiện rồi bám dính lấy mình. Người trong ảnh giống Tinh Hải thật đấy… Chợt nhớ ra cô bạn kia cũng đang trong thời gian thi đấu giống mình nên làm gì có chuyện được ra ngoài, hơn nữa cậu ấy và Leo cũng có thân nhau đâu? Bức ảnh này cũng hơi mờ nữa, hẳn là đối thủ của Leo làm ra bức ảnh này để gây khó dễ, không thì cũng là nhầm người với người. Linh cảm trong lòng đã thành công đập bẹp suy nghĩ kia, Uất Huyền vẫn quyết định lát nữa sẽ hỏi thử bạn xem thế nào.

Kha Vũ Triết nghe mấy đồng nghiệp to nhỏ với nhau nên cũng tò mò tìm xem. Anh thừa biết Tinh Hải có lẻn ra ngoài khỏi khu thi đấu, thậm chí bản thân còn tiếp tay cho hành động này bằng cách xin thêm một thẻ nhân viên nữa với lý do mình lỡ làm hỏng thẻ cũ. Tinh Hải hiện đang dành hết tâm trí để khôi phục danh dự cho mẹ, mà mối quan hệ của em ấy và Leo cũng đâu có tốt đâu, thế nên chuyện mình đang nghĩ đến hẳn là vô lý rồi. Thôi, kệ đi.

————

Kha La Na xuống sảnh ăn lúc sáu giờ sáng tìm một ít ngũ cốc ăn lót dạ trước khi đi tập. Hình như thời gian biểu của mọi người đều giống nhau thì phải, chỗ ngồi chưa gì đã có gần chục người thế này. Nheo mắt nhìn nhìn xung quanh, Uất Huyền đâu rồi nhỉ? Chắc cậu ấy đã dậy sớm và đi từ trước rồi, thôi thì lát nữa gặp sau vậy. Đứng cạnh Đoan Mộc Dao cũng đang lấy đồ ăn, Kha La Na chợt nhận ra sắc mặt cô nàng khá tệ. Cái biểu cảm này mình từng thấy ở đâu rồi nhỉ? Đúng rồi, là từ Lô Nhụy lúc nãy. Hóa ra fan Leo ai cũng như vậy à…

– Nhìn sắc mặt cô tệ lắm đấy, có chuyện gì à? – Thôi thì cứ quan tâm cô nàng một chút, buông một câu hỏi thăm cũng đâu mất gì.

– Không có gì, cảm ơn vì đã quan tâm. – A Dao nhàn nhạt trả lời, vế sau tự lẩm bẩm như chỉ nói cho mình mình nghe. – Chỉ là thần tượng bỗng dưng có bạn gái thôi… Mình thì có thua gì cô ta chứ.

Kha La Na đứng cạnh nên tất nhiên sẽ nghe được đoạn về sau, cô quyết định quay đi vờ như không nghe thấy gì. A Dao này, tôi quan tâm cậu vậy vì chính Cố Tinh Hải này là một trong những nguyên nhân khiến cho tâm trạng sớm ngày của cậu trở nên tồi tệ đấy. Còn việc chúng ta hơn thua gì thì tôi không quan tâm tí nào đâu, dù sao chuyện cũng chẳng liên quan đến nhau. Đang chìm trong dòng suy nghĩ, Kha La Na giật bắn mình với cái vỗ vai đến từ đằng sau của Uất Huyền. Lâu lắm mới thấy cậu vào khung giờ này đó, mọi ngày toàn lỡ mất tiêu.

– Na Na này, cậu biết gì chưa? Chuyện của giám khảo Leo ấy. – Vừa nói, cô nàng vừa lôi điện thoại ra cho bạn xem hình. – Mình vốn không để ý chuyện này lắm đâu, nhưng mà cô gái này thực sự rất giống cậu đấy. Nói cho mình, có phải linh cảm của mình đúng rồi không…

Nhìn chính mình dưới ngón tay Uất Huyền, Kha La Na không ngờ cậu ấy sẽ đi hỏi thật. Thực sự phục cậu quá, phục linh cảm của cậu thì đúng hơn. Mình sẽ kể sự thật với cậu ấy chứ? Tất nhiên, là không. Giống như việc mình chẳng kể cho cậu ấy chuyện báo thù, Tiểu Huyền chỉ cần biết mình đang có một người bạn tốt chưa quên lời hứa tuổi nhỏ là được rồi. Lại nhớ đến nội dung của cái tin nhắn ban sáng từ mèo lớn, nói rằng ai hỏi thì cứ thẳng thừng từ chối.

– Sao có thể chứ. – Kha La Na cười cười. – Kiểu tóc giống mình đấy, cơ mà cậu thử nghĩ xem, mình với hắn ta gặp nhau là cãi nhau, làm gì có chuyện phát sinh ra mối quan hệ kiểu này? Hơn nữa chúng ta cũng đâu thể ra ngoài, luật đã rõ ràng vậy rồi. Mà Uất Huyền, mấy bức ảnh chất lượng tệ thế này liệu có phải là hàng giả không? Mình là mình không tin đâu.

Đang cùng Uất Huyền nói chuyện, Long Hạo Thiến bỗng dưng từ đâu xuất hiện đi lướt qua sảnh ăn. Tiếng người nói chuyện xì xầm chợt lớn hẳn lên, Kha La Na căng thắng nuốt nước bọt một cái. Mình nên làm gì bây giờ? Nghĩ mãi không ra, cuối cùng đành nhanh nhanh chóng chóng kết thúc bữa ăn rồi kéo cô bạn đi tập. Tạm thời cứ tránh mặt anh ấy vậy, càng ít tiếp xúc càng tốt. Thật sự vẫn lo quá đi mất, không biết mèo lớn định làm gì…

———–

Long Hạo Thiên cùng quản lí ngồi trong phòng ký túc ban giám khảo, suy nghĩ xem nên làm gì cho hợp lý. Nếu như theo phong cách không sợ trời đất của Leo thì anh sẽ thẳng thừng lên tiếng, phủ nhận hoặc thừa nhận. Nhưng cả Long Hạo Thiên lẫn Ảnh Viên đều muốn vụ trôi qua càng nhanh càng tốt, và thế là anh quyết định im lặng, không đăng tải bất kỳ thứ gì lên mạng.

– Dù sao mấy cái ảnh ghép này cũng kém chất lượng chết đi được, fan chắc cũng không tới mức bị lừa đâu…

– Biết thế. Tôi cũng mong cái này là ảnh ghép thật, chứ để tôi phát hiện ra xem. – Quản lý nhăn nhăn nhó nhó. – Đừng quên cậu mới ký hợp đồng với Ảnh Viên được có ba năm, trong hợp đồng đã ghi rõ: \”Người ký hợp đồng cùng Ảnh Viên phải kết thúc năm thứ năm mới được phép có mối quan hệ lãng mạn, điều này để đảm bảo hình tượng cho thần tượng/ ca sĩ của công ty.\”

Leo gật gật đầu, tôi biết rồi.

———–

Đây là lần đầu tiên Kha La Na đứng trước scandal lớn như thế này, mà kể ra người đứng ra hứng mũi chịu sào cũng chẳng phải là cô. Mình chưa bị lộ thông tin mà đã căng thẳng thế này rồi, không biết bên mèo lớn sẽ thế nào đây. Rảnh rỗi ngồi trong phòng ký túc, Kha La Na quyết định đọc bình luận của thiên hạ dưới bài đăng – một quyết định có vẻ hơi sai lầm:

\”Hu hu, chiến hạm Long Bạch của em…\” \”Leo đại nhân là của chúng ta, cô ả là ai chứ?\” \”Các nàng đừng lo, ảnh fake thôi, Độc Miệng Tiểu Vương thì để được cô nào vào mắt. Này, có khi lại là nàng nào cuồng quá nên tự ghép mình cạnh Leo vào để tự an ủi mình ấy há há há\” \”Tránh xa Leo của chúng tôi raaa\” \”Cô la liếm anh ấy vì tiền đúng không, hay là vì muốn được nổi tiếng? Ra mặt đi, bọn này sẽ cho cô đủ nổi tiếng ăn cả năm không hết!\” \”Leo à, bọn em có gì thua cô ta? Tại sao không chọn em ;;;A;;\” \”Chia tay chưa, chia tay đi, sao còn chưa chia tay?\” \”Đừng có quấn lấy người ta nữa, mau cút đi!\” \”Cút cút cút cút!\” \”Leo à, anh đã chọn sai người rồi, cô ta không tốt lành gì đâu, về đây với chúng emmm\” \”Cô có giỏi thì ra mặt đi cho chúng tôi xem nào.\” \”Nhìn thế kia mà cũng bày đặt chơi guitar, ewwww.\” \”Nhìn tóc của cô ta kìa, thật quê mùa quá đi mất.\”\”Nhìn một cái là biết ảnh ghép, các người bị làm sao vại…\”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN