Gặp crush trong mơ - Chương 8: Nô lệ (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
233


Gặp crush trong mơ


Chương 8: Nô lệ (2)


Một buổi sáng đẹp trời, mấy con chim trên cây hót níu lo. Xấu hổ quá, cả trường cứ nhìn tôi khốn khổ theo sau cái tên Hạo Thiên vác cặp cho hắn. Bên trong cặp có cái quái gì mà nặng kinh người. Đem vào lớp hắn là tôi có thể về lớp, mấy lần trước vào lớp hắn mấy anh chị cứ chọc suốt hà huhu. Tới hành lang, tôi thấy một chị dáng tiểu thư mắt long lanh xinh lung linh khoác tay anh Đình Vũ đẹp hút hồn bước xuống cầu thang, xung quanh ai cũng ngưỡng mộ. Hắn quay đầu về sau đùng đùng bỏ đi

-\” Anh sao vậy… đi đâu thì cầm cặp của anh chứ \”_ tôi vác cặp chạy theo hắn, cái tên này bị chập mạch hả?

-\” Này đợi đã… cặp của anh \”_ chưa nói hết câu hắn đã vào xe rồi phóng vèo vèo ra khỏi trường

Lại khổ sở đem cặp hắn lên lớp của tôi giữ hộ vậy. Từ lúc kể mọi chuyện tên Hạo Thiên đã cứu tôi và trả ơn Nhật Minh cũng không ép tôi phải ở lại học nữa, thật hiểu cho tôi. Ngồi học mà cứ nghĩ đâu đâu, hắn bị chập mạch nhỡ ngất xỉu trong lúc lái xe thì … tuyệt đối không nghĩ khuẩn. Mà mắc mớ gì phải lo, hắn ra sao đâu liên quan đến tôi. À há… không làm việc… hôm nay là một ngày vi diệu.

Ra chơi nhàn rỗi chẳng quen chút xíu nào. Hắn không quay lại lấy cặp thì tôi cần hộ á, một tên âm mưu như hắn mất cái gì trong cặp bắt tôi đền thì lấy đâu ra. Nhất định phải trả ngay hôm nay mới được.

Hết cả buổi chiều cũng không thấy hắn quay lại trường, để an toàn tôi tìm cách trả cái ba lô cho hắn vậy. Vác cái cặp nặng như gì lên phòng thầy hiệu trưởng. Sau một hồi thầy tìm giấy tờ cũng viết địa chỉ nhà hắn ra giấy đưa cho tôi.

Lặn lội theo địa chỉ, chữ thầy như gà bới biết tìm thế nào đây. Nhà hắn ở cái bãi tha ma nào chứ. Nặng quá mất, sắp gãy tay rồi. Hay mở cặp hắn xem cái gì vớ vẩn mà nặng thế. Không… vậy là xấu. Coi như không cố ý đi, tôi để cặp xuống đất lấy tay kéo khóa ra…

WHAT? WHAT?

5 cục gạch… cái tên này… được lắm thì ra bấy lâu nay hắn đều cho mình vác gạch . Ta tìm được ngươi thì cho ngươi biết tay. Tôi tiếp tục cầm tờ giấy địa chỉ hỏi thăm đường dò tung tích

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN