Gặp crush trong mơ - Chương 9: Nô lệ (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
300


Gặp crush trong mơ


Chương 9: Nô lệ (3)


Đây chắc chắn là nhà hắn, nhìn sơ qua sân trong rộng bát ngát nhà to đùng như quả núi. Gia đình hắn chắc đông người lắm. Bước vào cổng là hai tên áo đen ngăn lại…

-\” Cô không được vào \”_ :v

-\” Tôi muốn gặp tên Hạo Thiên chết tiệt, gọi hắn ra đây \”_ họ ngăn tôi lấy súng trong túi áo ra đe dọa. Tôi nguyền rủa mấy người

-\” Cho cô ta vào đi \”_ Một ông quản gia già già đi tới gọi tôi

Ông ta dẫn tôi tới đại sảnh, kiến trúc và nội thất bên trong rất xa xỉ. Nhưng sạch sẽ chắc ai lau dọn nhà này vất vả chết. Tôi ngồi trên sô pha và một người con gái mặc bộ đồ hầu gái huyền thoại bưng trà ra. Ông quản gia đi đến đứng cạnh tôi giọng ồm ồm

-\” Cô tới tận nhà cậu chủ có việc gì không?\” _ đương nhiên là có tôi mới lặn lội đến, một mình ở cần lãng phí vậy không

-\” Cháu đến trả cặp, anh Thiên đang ở đâu ạ\”_ mẹ dạy lễ phép với người lớn ~~~

-\” Cô để cặp đây về đi cậu chủ không muốn làm phiền \”_ Ông ta nghiêm khắc

Đám người này nguy hiểm đấy. Tránh việc bị bảo vệ tống cổ tôi đã tự đi ra ngoài. Đang đi thì tôi nảy ý quay lại, trông tôi không khác gì tên trộm. Lén lúc mò lên cầu thang lại thấy mấy tên áo đen canh gác, nhà hắn là viện bảo tàng hả. Một cô giúp việc đi qua tôi ngăn lại hỏi xem phòng hắn ở đâu. Cô giúp việc chỉ tay vào phòng hắn rồi đi. Mấy người này đều bảo không làm phiền. May phòng hắn không có người canh gác. Tôi đi tới mở cửa ra…

-\” 5 cục gạch là sao? \”_ tôi bước vào trong là một cảnh tượng kinh khủng. Xung quanh đồ đạc rơi vỡ tùm lum, mùi rượu nồng nặc đến buồn nôn. Xác hắn đang ngồi lả lướt uống hết chai này đến chai rượu khác.

-\” Này \”_ tôi nhìn hắn không khác gì một tên nát rượu

-\” Tiểu Tuyết \”_ hắn đi tới ôm tôi, ối trời ơi

-\” Bỏ ra, mùi kinh quá \”_Tôi đẩy hắn ra. Hắn nhìn tôi sắp khóc như một đứa trẻ vậy.

-\” Tiểu Tuyết, anh rất yêu em\”_ Tôi không phải Tiểu Tuyết.

Hắn tự nhiên suy sụp đẩy tôi ngã vào ghế hắn đè lên oh my got. Tên cầm thú này…

-\” Điên à, tôi không phải Tiểu Tuyết \” Cái mồm hắn cúi xuống tôi quay mặt đi chống cự. Làm thế nào đây? Tay vội tóm lấy ly rượu hất vào mặt hắn. Tỉnh chưa tên cầm thú

-\” Cô không phải Tiểu Tuyết, Cút! \”_ :v biết rồi, ai thèm ở lại

Xúc sinh! Tôi chạy thẳng về nhà. Thật ghê tởm tôi sẽ không bao giờ quay lại căn nhà đó nữa

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN