Gặp Đúng Người - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1957


Gặp Đúng Người


Phần 13


Tôi biết tình cảm trong lòng mình vẫn yêu Hiếu rất nhiều nhưng tôi có lòng tự trọng,cái tôi của tôi lớn đến nỗi tôi không thể chấp nhận được Hiếu…

Tôi: Em đã thấy anh hôn cô gái đó vào cái đêm hôm ấy,em có tới Đà Lạt

Hiếu lặng người rồi lùi lại tay buông khỏi người Thảo…

-Anh ngoài em ra cũng có thể kiếm được nhiều những cô gái khác phải không?

-Hiểu lầm rồi tất cả chỉ là hiểu lầm

Hiếu cầm tay tôi,tôi gạt đi

-Tất cả chỉ là nguỵ biện,em không thể tin ai nữa đặc biệt là anh…

Thảo quay đi Hiếu định đuổi theo thì quản lý gọi lớn

Quản lý: Phải lên máy bay rồi Hiếu…

Lâm từ bên trên nhìn thấy Thảo vừa đi vừa khóc…

Trà: Cậu Lâm chúng ta ra xe thôi

Lâm nhấc máy lên gọi cho Ngô Văn…

Lâm: Chào thầy…

Ngô Văn: Lâm đấy à,phải gọi là bố vợ chứ con

Lâm: Vậy à…à nhỉ con quên ,việc bố gửi mail nhờ con ,con sẽ sắp xếp kế toán giúp bố

-À vậy cám ơn con nhé…

Lâm cúp máy

Trà: Cậu ba k nói ra sao?

-Tao định tống cút con bé kia đi nhưng nghĩ lại thì mới đi trăng mật về mà tống đi mọi người sẽ nghĩ không hay,để thêm tháng nữa cũng chưa muộn,dù là Ánh hay Thảo thì đều không quan trọng…

-Dạ vâng

Tôi đi ra thấy Lâm đang đứng nói chuyện vs Trà,không biết anh ta có thấy lúc nãy tôi nói chuyện vs Hiếu không,mặt anh ta vẫn tỏ ra rất bình thường…

Lâm: Lại đây…tôi có chuyện muốn nói rõ ràng,chuyện cô là Thảo cứ giữ kín cho đến khi Ánh quay trở lại…

-Anh không giận à

-Tôi kqtam cô là ai,sống đủ 1 tháng nữa nếu họ chưa tìm thấy Ánh thì tôi cũng sẽ trả cô về ,tiếp theo khi đang chung sống như vợ chồng cô không được phép có qua lại vs người đàn ông khác tránh gây hình ảnh xấu đến chính tôi và Ánh…

-Lúc nãy là …à vâng tôi hiểu rồi tôi sẽ rút kinh nghiệm…

Anh ta nói câu đó khiến tôi chột dạ,tôi cảm thấy bản thân bị điều khiển như một con rối,giữa bọn họ là sự tính toán gì đó mà tôi chẳng hề hay biết…Ngô Văn hay Trịnh Lâm bọn họ đều chẳng phải kẻ vừa…

Ngồi trên xe ngồi cạnh anh ta tôi cảm thấy mình thấp cổ bé họng,họ là người có tiền nên ngay cả việc kiếm cô dâu thay thế họ cũng làm được…

Nhà họ Trịnh con đường trải đầy hoa dẫn vào biệt thự nhà họ…ánh nắng xen kẽ những cánh hoa…cảnh sắc đẹp nhưng lại rất buồn…

Cô mây quản lý họ Trịnh đứng ở cửa chờ sẵn

Cô mây: cậu ba đã về ,chào mợ ba…

Tôi: Cháu chào cô

Cô Mây: chuyến đi vui vẻ chứ ạ,phu nhân đang chờ cô ở bên trong nhà ạ…

Tôi gật rồi cười nhạt…

Lâm: Trước mặt mẹ tôi cô nhất định phải tỏ ra là tiểu thư con nhà giàu có,nếu để lộ ra cô chắc chắn sẽ gặp rắc rối…tôi sẽ bảo Trà nói vs cô những điều trong nhà…

-Vâng…

Phu nhân: Hai con đi vui vẻ chứ…mợ ba ra đây ngồi cạnh mẹ…

Lâm: khi nào bố sẽ lên chức

-Con có việc gì quan trọng làm à

-Con có vài việc

-Hình như là hết tháng sau…

-Vậy dc rồi,con mệt rồi con về nghỉ ngơi đây

-Hai đứa về nghỉ đi còn ăn tối…À Ánh này,thuốc bổ của con mẹ đưa cho Trà dặn con uống đều chứ

-Dạ con có uống ạ

-Tốt lắm ,mau có cháu cho mẹ chăm nhé,ba thằng con trai mà chưa đứa nào chịu sinh cháu cho mẹ…

-Con sẽ cố gắng ( tôi nói đỏ ửng cả mặt)

Ra sân bên ngoài đi về phòng ,tôi thấy một chú chó chạy tới chân,chú chó mặt nhăn thân tròn tròn rất đáng yêu

Tôi: Xinh quá…( bế lên) em là ai từ đâu đến…

Lâm quay lại thấy Trà đang sách đồ rồi chờ Thảo…

Lâm: Sao k đi nhanh lên

Trà: Cô Thảo ( nhìn ra chỗ Thảo)

Lâm nhìn ra chỗ Thảo thấy đang bế chú chó cười tươi…anh ta lặng lẽ nhìn Thảo đang cười trong nắng…tay bế cao chú chó nhỏ…

Tôi chạy ra chỗ Trà

Tôi: Chú chó này xinh quá của ai vậy ạ

Trà: Trong họ Trịnh có ai nuôi chó đâu nhỉ

-Ôi thế là em bị lạc tới đây à,đừng lo chị sẽ chăm em…

Trà: Nhưng…

-Nhưng sao ( nói nhỏ vs nhau)

-Nhưng cậu ba rất ghét chó…

-Thế á nó xinh vậy sao lại ghét,này Trịnh Lâm anh cho tôi nuôi nó nhé

-Rửa sạch tay nếu muốn bước vào phòng,để con chó tránh xa tôi ra…

Anh ta quay đi tôi lầm bầm “ làm gì căng gớm”

Trà: Cậu ý cực kì sạch sẽ nên xin cô cẩn trọng…

Tôi vào đến cửa phòng liền thả chú chó ra “ chị đặt tên cho em là thộn nhé,chị đi thay đồ rồi sẽ đi tắm cho em”…

Vào trong phòng anh ta phòng còn rộng bằng cả phòng khách của nhà Ánh…trong phòng có bể bơi,có hồ cá ,trên mái bằng kính được lớp hoa giấy tím dầy đặc leo bên trên…rất đẹp …trong phòng cũng có rất nhiều loại hoa…thơm dịu nhẹ cả căn phòng…bài trí theo phương tây cổ điển…và tôi k thấy chút bụi nào trong phòng anh ta…

Tôi đặt điện thoại lên bàn…đi rửa tay chân rồi thAy đồ,ra chỗ thay đồ đi qua phòng chứa đồ hai hàng áo sơ mi treo rõ bên trắng bên đen …anh ta chỉ mặc hai màu thôi sao…phải đến mấy chục cái sơ mi…bên dưới là tủ gương có đồng hồ,cà vạt và các ngăn đựng giày và phụ kiện trên áo…giật mình khi cánh tủ đóng lại,anh ta mặc mỗi chiếc sịp …

Tôi: Sao anh vô duyên thế,tôi nói tôi kp ánh thì anh phải biết ý chứ

-Cô đang đứng ở phòng thay đồ của tôi đấy

Tôi ngại cúi đầu cắn móng tay rồi quay đi vội vã…Anh ta nửa thân người bên trái xăm hình hoa hồng leo từ chân lên ngực…

Lâm ra ngoài thấy điện thoại của Ánh có cuộc gọi đến là lưu hình trái tim ,tin nhắn đến máy “ em nghe máy đi anh muốn giải thích,chuyện đêm đó là lỗi của anh,anh đã làm em đau anh xin lỗi”…

Tôi thấy Lâm đang cầm điện thoại của tôi

Tôi: Cái điện thoại đó anh Trà mua cho tôi vì dt cũ của tôi hỏng hết rồi cứ bị sập nguồn…tôi sẽ đưa anh Trà tiền nên anh đừng trách anh ấy…( chính vì đổi điện thoại nên tin mới hiện lên từng dòng thông báo khiến Lâm phát hiện)…

Lâm: Gã bạn trai đó cô ngủ với hắn bao nhiều lần rồi

Tôi tinh ý đi ra giật điện thoại,anh ta dơ điện thoại lên

-Trả điện thoại cho tôi

-Nhiều quá k trả lời được à

-Anh im đi,tôi k có nghĩa vụ phải trả lời anh

-Thế à,thế ở đây cô có nghĩa vụ gì,đã thế thân thì thế thân cho trót,chứ cứ nửa vời mất hay

-Trót gì tôi k đùa vs anh đâu đấy…

-Đùa gì loại đàn bà như cô chỉ cần vài trăm nghìn khéo cũng có thể lên giường rồi ý chứ,nói đi thích mấy trăm cậu ba đây cho hằn tiền triệu…( anh ta ghì tay tôi)

-Anh đừng nói nữa tôi k thích nghe

-không thích nghe vậy thích xoạc thôi phải không?

-Thằng bệnh hoạn…

Tôi tát bốp vào mặt anh ta…mắt tôi đỏ lên cố kìm nước mắt nhưng nước mắt vẫn chảy…bên ngoài cô mây gọi

Cô mây: Cậu ba ông chủ về nói muốn gặp cậu ạ…

Lâm: Tôi biết rồi…

Anh ta hất tay tôi ra tôi rồi quay đi…chú chó thộn chạy vào khi anh ta mở cửa…tôi ôm chú chó rồi ngồi khóc ở góc phòng…

Tôi: Chị sợ anh ta lắm,hắn luôn làm chị sợ…Chị k muốn ở đây nữa…Chị muốn về nhà…

Tôi nói rồi thu xếp đồ đạc và đặt vé để trở về Hà Nội…

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN