Gặp Đúng Người
Phần 14
Nếu như tôi có thể chín chắn hơn,nếu như tôi suy nghĩ xâu xa hơn thì tôi có lẽ sẽ không bao giờ đồng ý về sự hoán đổi đầy nguy hiểm này,anh ta là kẻ xa lạ vậy mà tôi lại tới đây sống chung với người đó với danh nghĩa vợ chồng…
Lâm đi tới phòng cha mình,Trịnh Vũ ném tập giấy tờ vào mặt con trai mình…
Trịnh Vũ: Tại sao mày vẫn rót vốn cho công ty nó vay tiền,nói đi nói là tại sao cho tao nghe
-Con thấy họ vẫn đang phát triển…
-Im mồm,tất cả là nguỵ biện,mày vì con gái của Hoàng Hải mà cho hắn vay à
-Con k phải
-Mày nhất định là vì Hoàng Tú Anh mà cho cty đó vay tiền ,tao và Hoàng Hải là kẻ thù mãi mãi về sau ,bao nhiêu đứa con gái mày không yêu mày lại đi yêu con gái của kẻ tao căm ghét,nó từng hại bố mày đây này …
-Chính vì thế con đã không lấy Tú Anh mà kết hôn vs cô gái mà bố chọn vậy thì bố còn muốn thế nào nữa
-Tao muốn tốt cho mày ,mày nghĩ bố của mày lại hại mày à…
-bố vì sỹ diện của chính mình nhiều hơn là hạnh phúc của các con mình …bố đã bao giờ nhìn xem các con mình đang hạnh phúc hay là bất hạnh hay chưa?
Lâm giận dữ quay đi…ra cửa gặp mẹ mình anh ta cúi đầu đi thẳng…
Trịnh phu nhân: Ông làm gì mà con nó vừa về đến cửa đã căng thẳng vậy…
-Nó ngu quá là ngu giờ chức vị mà nó leo cao đến hôm nay là của bố nó cho nó vậy mà chúng nó đều coi lời của tôi bằng số 0.Nó k nghe lời tôi như thằng Quân ,sinh đôi mà sao k giống nhau gì cả…
-ông về đến nhà là tất cả nhà lại căng thẳng ,chuyện nó cho vay vốn khi thấy công ty đó đủ điều kiện ,cty Hoàng Hải là một công ty lớn nên ông đừng vì mối thù giữa họ Trịnh và họ Hoàng mà đổ lên đầu con trai ông…
-Có chết tôi cũng k tha thứ…Hoàng Hải …thằng khốn đó…
Tại tập đoàn nhựa Hoàng Hải…
Chủ tịch Hoàng Hải :” Ai vậy”
-Là con Tú Anh đây ạ
-con vào đi…
Hoàng Hải cười tươi khi thấy con gái
Hoàng Hải: Sao k về thẳng nhà nghỉ ngơi đi con,bay lâu vậy mệt đấy
-Con ngủ giấc dài trên máy bay rồi,bố gầy đi nhiều rồi đấy nhé
-Công ty đợt vừa rồi vì mấy vụ bất động sản làm bố xoay vốn k kịp,may có Trịnh Lâm nó đổ tiền cho bố nếu không thì cũng không ổn…
-Anh Lâm là người tốt mà,lần này về con nghĩ chúng con sẽ kết hôn
Nói tới đây Hoàng Hải đổi sắc mặt lúng túng
-Kết hôn,sao lại kết hôn sớm thế làm gì cứ chơi đi con
-Anh Lâm 36 tuổi rồi mà bố ,con cũng 26 rồi đâu còn trẻ nữa
-Nhưng mà nó chưa nói gì vs con à
-Nói gì ạ ,con đang định đi gặp anh ấy đây chúng con có hẹn ở quảng trường rồi
-Bố nghĩ con nên từ bỏ đi vì bố k hiểu sao nó chưa nói vs con,nó nói để nó sẽ tự bảo vs con nhưng đến giờ con vẫn kb
-Biết gì vậy bố
-Nó đã kết hôn rồi
-Sao ạ ( Tú Anh cười gượng) chắc bố hiểu lầm rồi đấy con và anh Lâm đang yêu nhau và anh ấy còn nói khi nào con học xong sẽ kết hôn mà
-Con à bình tĩnh lại nào ( Tú Anh bật dậy)
-Con sẽ tự mình hỏi anh ấy…
Tú Anh mất bình tĩnh lái xe tới Quảng trường…
Tôi sắp xếp đồ cho vào vali thì Trà gõ cửa
Trà: Mợ ba ơi có rảnh không
-Có chuyện gì vậy ạ
-Tôi đưa người sẽ phục vụ cô tới
Tôi ra mở cửa rồi thấy một chị tầm ngoài 30 cúi chào “ Chào mợ ba tôi là Liên sẽ là kẻ dưới của cô khi ở nhà họ Trịnh”
Tôi: Ui trên dưới gì chị đừng khách sáo quá
Trà: Cô ấy sẽ phục vụ cô khi ở đây
-Tôi sẽ về nhà
Trà: Mợ ba nói gì
Liên: Kìa mợ ba đừng nói hàm hồ
-Tôi k thể chấp nhận được con người hung hãn ấy…anh ta còn xúc phạm tôi nữa…
Trà: ui dời mợ phải nhịn chứ lại còn găng hơn thì sao,để tôi chỉ cách cho mợ
-Nói tôi nghe xem…
3 người chụm đầu vào nhau buôn chuyện…
Lâm đứng ở quảng trường vừa châm thuốc hút thì thấy Tú Anh chạy lên…anh ta thở thuốc ra rồi cười khi thấy Tú anh…
Tú anh: Anh còn cười à,em hỏi anh
-Sao căng thế đi ăn gì đi ( quàng vai)
-Anh thật quá đáng ,anh nói dối tôi phải k Lâm
-Anh k hiểu em đang nói gì
-Anh lấy vợ rồi đúng hay là không
Lâm lặng yên
-Sao anh không trả lời tôi ,anh mau trả lời tôi đi thằng khốn…
-Anh xin lỗi
-Sao anh lại xin lỗi ,nói đi tại sao thằng tồi này
Tú Anh đấm vào ngực Lâm rồi gục đầu vào ngực Lâm và khóc…” Anh tại sao lại kết hôn,anh đã nói chờ tôi cơ mà”
Tôi vừa tắm cho chó vừa suy nghĩ về kế sách Trà nói cho tôi
Tôi: Quanh đi quẩn lại thì kế sách của anh Trà là nhịn và nhịn,thế thì mình khác nào cái xác k có hồn k có cảm xúc…nhưng đúng là nếu mình quay về mẹ sẽ lo,cố nốt cho hết tháng vậy…
Thộn vẩy đít rồi chạy
Ơ này đã tắm xong đâu ,thộn…
Hoá ra có người đi tới,đó là mợ cả…
Tôi: Chị ạ
-Chú chó này của một người bạn cho chị nhưng cậu cả k thích chó nên em cứ giữ lấy nuôi nhé
-Anh em nhà này sao lại giống nhau khoản chó má thế nhỉ ( mợ cả nhìn) à ý em là cùng k thích chó…
Mợ cả cười rất tươi
-Chị muốn dc hồn nhiên như em nhưng có lẽ là k thể,tuổi xuân của chị đã qua lâu rồi…
-Chị vẫn còn trẻ đẹp lắm ạ
-Thật sao
-Vâng chỉ cần bỏ kiểu tóc búi đó đi…em tết tóc đẹp lắm em tết cho chị nhé…
-Vậy sao,vậy chị thử xem ( mợ cả ấp úng ngại)
Tôi vừa tết cho chị vừa tâm sư
-chị có mấy bé rồi
-chị chưa có bé nào cả
-Em xin lỗi nhé ,em k biết
-K sao,k biết đâu có tội …chị có lẽ số hiếm muộn con cái
-Em có đứa bạn nhà nó bán phụ khoa ổn lắm đặt xong là dễ có bầu hnao về Hà Nội em lấy cho chị nhé…
-Vậy phiền em rồi …
-Tèn ten xong rồi chị nhìn xem
Liên: Mợ ba khéo tay quá tết tóc đẹp thật
Mợ cả: Đẹp lắm em có hay tết cho ai k?
-Em hay tết cho chị em nhưng chị ấy mất rồi
-Chia buồn vs em
-Dạ k sao…
-Chị về đây hẹn gặp em ở bữa tối…
-Dạ
Liên: Mợ cả hiền lắm ạ
-Chị ấy vừa xinh vừa hiền hâm mộ thật sự
-Nhưng cậu cả lại k ngó ngàng đến ạ…
-Ui tại sao vậy
-Cậu ấy k yêu mợ cả
-Lấy nhau k có tình yêu sẽ khổ như vậy đấy
Tôi buồn rồi thở dài…thộn cuốn dưới chân cũng thở dài…
Lâm và Tú Anh nằm trong khách sạn,họ đang ôm hôn nhau và cuốn lấy nhau…
Tú Anh: Vậy 1 tháng nữa cô ta sẽ ra đi
-Đúng vậy cô ta và anh đã thoả thuận
-Anh vì bố anh ép đúng k?
-Anh làm tròn bổn phận của người con nhưng khi chia tay xong anh sẽ tự quyết định hôn nhân của chính mình…
-Cô ta có xinh không?
-Sao em hỏi vậy
-Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén
-Thế thì xung quanh anh đầy lửa rồi
-Em nói thật đấy k đùa đâu
-Cô ta k thích anh em yên tâm
-Thật sao ?
-Thật…anh phải về rồi
-Mai chúng ta gặp nhau dc k?
-Dc tối mai nhé
lâm hôn lên trán Tú Anh rồi rời đi…
Tại phòng của Trịnh Sâm anh trai cả…mợ cả hoà nước tắm rồi thấy Trịnh Sâm kéo rèm ra làm mợ cả giật mình…anh ta tiến đến sờ má mợ cả “ Nay có tóc đẹp đấy”
-vậy ạ mợ ba tết cho em ( ngại đỏ mặt rồi Trịnh sâm bế bổng lên) anh đi uống rượu ở đâu vậy ,sặc mùi rượi rồi…
Khi hai người quan hệ Trịnh Sâm gọi tên Yến “ Yến đừng bỏ anh”…mợ ca tay ôm miệng nước mắt cứ rơi …
“ Em là Linh em không phải yến”…
Tối đến nhà họ Trịnh quây quần bên bàn ăn
Trà: Mợ ba gọi cho cậu ba xem thế nào
-Anh gọi đi
-Vợ khéo là phải gọi chứ
-Nhưng tôi k khéo
Phu nhân: Gì mà cứ thì thầm,con gọi cho chồng xem có về ăn cơm k?
Mợ hai: Mợ ba có vẻ chậm chạp ,chồng chưa về thì phải gọi xem có về hay k chứ
Trịnh Quân: Bớt cái miệng lại đi…
Tôi ấn máy gọi anh ta tắt đi,tôi lầm bầm rồi nhắn tin “ anh có về ăn cơm không”…
Thấy đã xem nhưng k trả lời tôi sôi máu nhưng vẫn cố gượng cười,khổ ăn cũng k yên…
Phu nhân: Sao rồi …
-anh ấy k nghe máy ạ
-Ra cổng chờ đi chắc nó đang về rồi đấy
Mợ cả: Nhưng đến bữa ăn rồi mà mẹ
Phu nhân: chồng chưa ăn thì sao ăn được nhà có quy tắc
Tôi: Vâng con ra đây ạ…
Tôi đi ra cổng rồi lại gọi anh ta k nghe máy …gần 1 tiếng sau anh ta phi xe vào cổng…thấy tôi ngồi ở cổng…
Lâm: Sao cô ngồi ở đây làm gì
-Tôi gọi sao anh k nghe
-Đang về rồi …nghe có chuyện gì?
-Anh vào ăn đi mẹ anh đang chờ…
Tôi mặt tỏ vẻ k vui rồi quay đi…
Lâm: Phòng ăn bên này cơ mà
-Tôi k đói anh ăn đi
-Có chuyện gì ( Lâm kéo tay tôi)
-Sau này anh làm ơn nghe máy khi tôi gọi,chỉ có việc tôi mới gọi anh còn ngoài ra thì k nên anh chú ý dùm…
-Mẹ tôi bảo cô chờ à
-Tôi về phòng trước đây…
Tôi chạy một mạch đi…Lâm quay sang nhìn phòng ăn rồi lầm lỳ đi vào
Phu nhân: A cậu ba của mẹ đây rồi,vào ăn đi con đồ mẹ vừa bảo hâm lại xong…
Mợ hai: Mợ ba đâu rồi bảo ra đón ck kb có đón không hay lại đi đâu
Lâm: Mợ ba ăn chưa
Trà: Mợ ba chưa ạ
Lâm nhìn sang mẹ
Phu nhân: Con bé nói muốn chờ con về rồi ăn mà…
Lâm: Sau này nếu mẹ muốn con ăn tối cùng thì ít nhất mẹ phải để vợ con cùng được ăn tối,nếu mẹ thấy khó khăn trong chuyện đấy quá chúng con có thể ăn riêng
Phu nhân rơi nước mắt
Trịnh sâm: Lâm,thôi đi em đang nói hơi quá rồi đấy ( không khí căng thẳng)
Lâm: Mọi người ăn đi…con xin phép
Phu nhân ôm măt khóc,mợ cả đỡ
Phu nhân: Mẹ đâu có nói gì mà sao nó nặng lời vậy
Mợ hai: Mẹ đừng khóc nữa chúng con sốt ruột lắm…cậu ba nghe vợ quá chắc mợ ba nói gì đó
Mợ cả: Mợ ba k phải người như vậy đâu em đừng nói linh tinh…
Lâm bảo nhà bếp làm cơm chiên hải sản anh ta ngại k về phòng ngồi chờ bếp làm xong cơm
Lâm: xong r hả
Trà: Vâng để tôi bê lên
Lâm: Thôi để tôi bê lên…về nghỉ ngơi đi…
Tôi ngồi ở góc vườn ôm thộn rồi buồn bã khóc xưng húp mắt…
Tôi: Chị đói quá thộn ơi…chị Liên cho e ăn rồi chứ chị còn chưa dc gì vào mồm đây…
Lâm nghe thấy rồi nói lớn
Lâm: “ cơm chiên hải sản đây lên ăn đi”…
Tôi lao như tên ra ngoài ,mùi cơm khiến tôi thèm…
Tôi: Anh đi mua cơm à
-Có nhà bếp việc gì phải mua,ăn gì cô cứ bảo bếp làm cho đừng ngại
Tôi nhìn anh ta,hình như anh ta quên chuyện lúc sáng sỉ nhục mình…
-Anh ăn gì chưa
-Chưa…đi rửa tay đi rồi vào ăn
-Vâng
Thảo đi vào nhà vệ sinh rửa tay,Lâm cũng đi rửa tay nhưng Thảo rửa xong vẩy tay cho khô,vẩy ra sau ướt hết mặt Lâm…Anh ta vuốt mặt…
Tôi quay ra thấy Lâm ướt hết mặt
Tôi: Ôi ngoài trời mưa ạ…nãy còn nóng lắm mà nhỉ ( đi ra ngoài rất hồn nhiên)…
Tôi chia hai bát cơm ra…tự dưng thấy ấm lòng không biết vì dc ăn hay vì gì nhưng tôi thấy bình yên đến lạ…
Lâm: Ăn đi …Ngon không
-Cơm ngon lắm ( vừa ăn vừa cười)
-Ngậm cái miệng lại bắn hết ra bàn rồi
Tôi vừa cười vừa nhặt cơm
-Xin lỗi,xin lỗi
Càng xin lỗi càng buồn cười bắn ra bàn
Lâm: Này mất vệ sinh quá rồi…
Đến lúc Lâm làm việc xong thấy Thảo ngủ trên tờ giấy vẽ gì đó…Lâm đang định cúi xuống nhìn thì thảo ngẩng lên đập đầu vào mồm Lâm…Lâm ôm miệng đau chảy cả máu mồm…
Tôi thấy anh ta cứ ôm miệng
Tôi: Chết ngủ quên ,mấy giờ rồi nhỉ,mai chị Liên bảo mai phải đi dọn vệ sinh vườn ,tôi đi ngủ đây ,ghế rộng lắm anh ngủ ở ghế nhé …mà anh sao cứ ôm mồm thế hay buồn nôn ạ ( Lâm lắc đầu quay đi)
Tôi chạy nhanh lên giường chùm chăn rồi đánh một giấc say…
Lâm đi rửa miệng ra đã thấy gáy o o…anh ta thở dài rồi nhìn tờ giấy Thảo vẽ căn nhà và gia đình anh chị bố mẹ và cháu…
Điện thoại Lâm reo lên
Tú anh” Anh ngủ ngon nhé,mai gặp lại”…
Lâm cười nhẹ rồi nhắm mắt…
Hôm sau khi đang dọn cỏ trong vườn tôi thấy đau bụng,cơn đau ngày một nhiều…lạ nhỉ mình chưa đến tháng cơ mà…tôi toát mồ hôi ra…
Liên: Mợ ba sao mặt tai xanh vậy
-Em về phòng nằm một chút nhé lát em ra làm tiếp em đau bụng quá
-Uk về đi chị làm nốt dc
Vừa về đến cửa phòng tôi gục ngã mặt tái đi…
Lâm vừa chạy thể dục về đẩy vai tôi
Lâm: Sao bảo đi làm vệ sinh
Lâm vừa huých cái tôi ngã lăn xuống đất…
Lâm nghĩ Thảo đùa
Lâm: Nay diễn gớm vậy
Thấy thảo ôm bụng lăn lộn trên sàn
Thảo: Đau quá…tôi đau quá
Lâm vội vã đỡ dậy
Lâm: Đau ở đâu
-Đau bụng…tôi đau bụng…
Thấy dưới chân máu chảy xuống…Lâm ngạc nhiên rồi vội vã bế lên
Trà: Ôi mợ ba sao thế ạ
-Chuẩn bị xe nhanh lên kín đáo thôi…
Thấy Thảo đau đến ngất lịm đi “ Này sao vậy” ( tát vào mặt)…
Thảo dc đưa vào cấp cứu…
Bác sỹ: Cô ấy bị u xơ phải cắt bỏ
-Cắt bỏ gì ạ
-Cắt bỏ khối u nhưng sau này sẽ rất khó có con…
Lâm lặng yên rồi nhắm mắt đứng hút thuốc nhìn vào Thảo …
Trà: Cậu ba về nghỉ đi
-Tôi đâu có mệt cô ấy mới mệt…giữ kín chuyện này đi…
Tú Anh gọi cho Lâm rất nhiều cuộc gọi nhưng anh ta k bắt máy do máy để ở trên xe…
Ánh nến và bữa tối thịnh soạn được bầy ra nhưng Tú Anh chỉ có một mình…chiếc bánh sinh nhật dc nhà hàng tặng
Nhân viên: chúc mừng sinh nhật ạ…mỗi vị khách đặt bàn đúng sinh nhật sẽ dc tặng 1 bánh gato thưa quý khách
Tú Anh: Cám ơn
Tú Anh ngồi tự cắt bánh và ăn…vừa ăn vừa khóc…còn ở bệnh viện Lâm ngồi lặng yên nhìn Thảo vẫn còn đang hôn mê…
–
–
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!