Gặp Đúng Người - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1901


Gặp Đúng Người


Phần 25


phu nhân: à uk …vậy hai đứa nói chuyện đi
cửa đóng lại Lâm vừa rót trà để về phía ánh rồi mỉm cười
lâm: cô chắc cũng đã quá mệt mỏi rồi nhỉ
-anh cũng vậy còn gì
-cô nên về nhà đẻ mình mà ăn chơi nhảy múa,ở đây tôi k chào đón cô như một người vợ mà chào đón cô như một vị khách thì được
-tôi cũng không muốn ở vs anh,tôi có người trong lòng mình rồi…
-vậy giờ cô có thể đến với người mình yêu ,tôi không có ý kiến
-ý anh là ly hôn
-không,chúng ta có thỏa thuận nhỏ,tôi để cô đi đến vs người mình yêu thì cô hãy cứ lặng yên nếu cô gái của tôi quay trở về
-cô gái của anh là Thảo sao
Lâm mỉm cười tươi
-tôi tặng cô tấm vé và tôi đặt riêng tên Hiếu đó đến hát cho cô đêm nay,việc của cô là giữ hắn đừng làm phiền thảo ,cô tự tin làm dc chứ
-được,tôi làm dc anh cũng hay coi như tôi vẫn đang sinh sống tại đây để tránh việc bố tôi phát hiện
-rất sẵn lòng giúp cô…đi đi đến vs người cô thích di nào
ánh đứng dậy rời đi vội vã,lâm cười nhếch mồm
trà: cậu ba cao tay quá
-chia tay cô ta thì sao Thảo có thể ở bên tôi được phải không nào,trả lại vai diễn cho cô gái của tôi đi…này mà sao cô ta vẫn chưa gọi nhỉ
Trà né né” đêm qua tôi chưa ngủ cậu ba ạ vì cậu hút thuốc cả đêm,ai đó cứu cậu ba đang thất tình của tôi với”…
Thấy bố tôi ngồi ủ rũ nhìn ảnh anh trai…
bố: mai dỗ nó rồi ,nhanh quá con ạ không gì buồn bằng kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh…
-bố đừng buồn nữa ,có con nữa mà,con sẽ thay anh chị chăm sóc bố mẹ…ngày mai sau lễ tốt nghiệp con sẽ về sớm
mẹ: bme có cần đến không
-không cần đâu mẹ,mẹ cứ ở nhà làm dỗ rồi con về nhé
-uk cứ xong rồi về
-dạ,thỏ sang nhà bà nội nó đến bh về hả mẹ
-tối con đi đón đi bà nó gọi rồi mà mẹ chưa sang dc
-vâng vậy con đi làm đây…
Tôi vừa đi ra cửa đến chỗ đèn xanh đèn đỏ thì một chiếc mui trần bên cạnh thấy trên xe Lâm ngồi cạnh một cô gái vừa đi vừa nói vui vẻ…tôi kéo khẩu trang lên rồi né tránh phóng xe đi trước…
Lâm đá mắt sang thấy Thảo phóng xe đi anh ta phanh kít xe
lâm: xuống xe đi
cô gái: à vâng
Trà chạy lên xe lâm lầm bầm
Lâm: sao mày bảo nếu thấy gái trên xe thì cô ta sẽ chú ý đến rồi ghen nọ kia
trà: ai ngờ cô ấy lại không quan tâm thế chứ
-ngu bày cách khác đi
-vậy bây giờ đẹp trai không bằng trai mặt,cứ tấn công trực diện
-là sao
-là cứ lẽo đẽo theo cô ấy chứ sao
-điên tao mà phải làm thế
1 tiếng sau thấy Lâm đứng ở quán của Thảo…
lâm: tình cờ đi qua thôi ,à Trang quân nó hỏi em đấy
tôi lườm anh ta cứ đứng hút nước dưa hấu ép
-này anh ,anh mua 1 cốc dưa hấu mà đứng mãi,tránh ra cho ng khác bán hàng
Trang bật cười khi thấy đôi thảo và lâm đang tán tỉnh nhau…
lâm:cô đuổi khách à,ai lại đuổi khách,chủ cô đâu để tôi bảo ai lại có thói đuổi khách
tôi nhẩy lên bịt mồm anh ta
tôi: suỵt anh nói thế đến tai thật thì sao
Lâm thấy môi của Thảo anh ta nuốt nước bọt rồi cười nhạt khi thấy Thảo nhìn sang
Lâm: hay là chúng ta về nhà nói chuyện đi
-tôi chẳng có gì để nói vs anh cả,tôi tưởng anh bận nói chuyện với mấy cô chân dài
-cô đang ghen à
-tôi mắc mớ gì phải ghen,anh làm gì thì làm đi đừng lẽo đẽo theo tôi nữa
lâm tức ném cốc dưa hấu vào sọt rác
-cô nghĩ cô là cái thá gì,cô cũng chỉ la đứa con gái tôi ăn rồi mà thôi ( cố tình nói to)
nói xong anh ta lên xe đóng cửa đi,trên xe Trà ngồi sẵn
trà: phương án 3
lâm: kệ cô ta k có 3 vs 4 gì nữa…
-ơ cậu ba,đàn bà nói k là có nên cậu cứ bình tĩnh
-thế à,nhưng mà cô ta làm tôi phát điên…
-bình tĩnh có phương án 3 đây rồi
Tôi đứng cứ nhìn ngó xung quanh
trang: lão lâm chắc thích mày rồi đấy,ánh mắt của lão ấy nhìn mày rất ấm áp
-sáng tao còn vừa thấy anh ta đi vs gái cơ
-thật á
-uk còn cười nói vui vẻ lắm mà…giờ còn đến đây như kiểu quyến luyến lắm…
Lâm đang lái xe vào cổng thì gặp Thùy đi bộ ngược lại vẻ mặt thất thần
lâm: đi đâu vậy?
-chị đi ra ngoài cho thoáng
-đi loanh quanh trong khu thôi muộn ra ngoài nguy hiểm lắm
-lâm ơi em …ở đây em vẫn là em thùy của anh như xưa đúng không (bật khóc)
-sao thế,sao lại khóc vậy?
-em ..em có thai rồi nhưng anh Sâm nói muốn em phá bỏ thai em phải làm sao đây anh…
Lâm ánh mắt tức giận còn sâm nhìn thấy Thùy tựa vào vai Lâm từ xa..
-em đi bộ cho thoải mái đi,pnu có thai k nên nghĩ nhiều để anh nói chuyện vs anh ấy
-đừng anh đừng nói gì cả ,anh ấy sẽ nghĩ em đi nói chuyện vs anh
-chúng ta là bạn mà,đã là bạn thì phải luôn sát cánh lắng nghe nhau đúng không?
lâm quay đi thùy nhìn lặng lẽ
thùy” anh ấy xưa nay chưa bao giờ nói mình là bạn ,anh ấy đã thay đổi rồi”…
Lâm gõ cửa sâm nói giọng k vui vẻ
sâm: vào đi
-em vừa nói chuyện vs thùy xong,anh nói cô ấy bỏ thai à,anh có điên không
-anh không điên chỉ là không thích
-sao anh lại k thích có con em k hiểu nổi đấy
-chắc gì nó là con của anh
-ô thế anh nói là sao
-em thích thùy mà …nếu anh nói anh nghi đứa trẻ đó là con em thì sao
Lâm đấm bốp vào mặt SÂM rồi tóm áo
lâm: tao tôn trọng mày vì mày là anh tao,tao cũng lặng im khi mày lấy thùy dù cho tao rất yêu thùy nhưng mày quên rằng thời gian sẽ thay đổi và từ khi thùy lấy mày tao chưa bh có ý nghĩ đen tối gì cả và ngay lúc này trong lòng tao đã có người tao thương rồi mày mãi mãi k thể hiểu dc thùy đối vs mày thế nào mà mày lại có suy nghĩ bẩn thỉu đến thế
Thùy đứng ở ngoài cửa
Thùy: đủ rồi…anh Lâm anh nói cho em biết di anh thích em à
sâm: em im đi
thùy: trả lời em đi lâm (hét lên)
sâm: em đi vào ngủ đi đừng hỏi gì cả nữa
thùy: em muốn biết,em luôn coi anh như anh trai mình và anh chưa bh tỏ tình hay nói yêu em,vậy thì lời anh sâm nói là gì?
lâm: phải anh thích em,rất thích em chỉ có điều em chọn anh Sâm mà không phải là anh…
Thùy ôm miệng còn Lâm thất thần đi ra khỏi phòng
sâm: vừa ý cô chưa…
Lâm về nhà uống rượu say khướt nghĩ đến chuyện khi nãy thùy hỏi…anh ta thở dài rồi nhìn điện thoại,anh ta ấn máy gọi cho Thảo…
Thảo: anh biết mấy giờ rồi không
-anh nhớ em,rất nhớ em
-anh say rồi đấy à
-hôm nay anh rất buồn khi thùy hỏi anh có đúng anh thích cô ấy không,anh không phải là thích mà rất yêu thùy nhưng cô ấy mãi mãi không thể hiểu được
-anh gọi để nói vs tôi về chuyện đó à
-uk
-anh nhớ tôi mà lại đang kể chuyện về người con gái khác đấy
-đàn bà ngoài thùy ra chỉ là qua đường kể cả tú anh cô ta chỉ để anh chơi vui mà thôi
-anh có câm miệng lại không
-anh rất yêu thùy
-anh im đi
thảo cúp máy nhưng lâm chưa nói xong
lâm” yêu thùy chỉ là từng yêu giờ đây trong lòng anh chỉ có em Thảo ngố ạ”…
nói xong Lâm buông thõng tay say đổ cả người …
Tôi cả đêm k ngủ vì cái tên điên nói những lời làm tôi bưc tưc thêm…hnay còn là lễ tốt nghiệp của mình nữa,anh ta điên thật rồi mới gọi cho mình nói như vậy…
tại đảo phú quốc…Hiếu vào căn villa mà quản lý sắp xếp,thấy ánh chạy tới ôm khiến H giạt mình
ánh: em nhớ anh quá ,anh có nhớ em không
-em có sao k,sau ngày đó a có liên lạc vs em nhưng k dc mà sao em lại ở đây…
-ông trời k cho em xa anh…
ánh ôm chặt hiếu ánh mắt đầy chiếm hữu…
tiếng hét lên trong căn biệt thự của lâm
trà: cậu ba nói những câu thế này ư (cho xem lại cam)
lâm: hôm qua tao say quá thề luôn kb gì,cô ấy đang giận vụ cứu vớt bh lại vụ này nữa chắc toang quá…
-toang là toang thế nào,hôm nay là ngày cô ấy tốt nghiệp cậu ba mau đến dự lễ tốt nghiêp của cô thảo đi
-thế à sao k nói sớm
lâm vội vã chạy lên nhà cạo râu vuốt tóc rồi mặc vest 4 khuy lịch lãm màu đỏ của hoa hồng nhung
lâm: có rực rỡ quá không
-trông như bố cô thảo vậy
-đấy thê nên cứ quần bò jean sơ mi trắng là ngon zai ngay
Lâm cười rồi đi ra ngoài đang mở xe thì phu nhân vẫy
phu nhân: tối về sớm tối bố con về đấy,mà con đi đâu thế
-con đi xem vợ con tốt nghiệp
-uk à mà tốt nghiệp gì nhỉ
thấy lâm phóng vụt đi…quân đi xe bên cạnh lâm rồi ấn còi
lâm: nay thảo va trang tốt nghiệp đấy đi k
quân: không,gửi cái này cho Trang giúp anh (một gói quà)
-à vâng…
Lâm đi mua một bó hoa hồng đỏ rồi rón rén lặng nhìn thảo đang trong bộ đồ tốt nghiệp,mái tóc dài thẳng mượt cùng nụ cười tươi như hoa trên môi khiến anh ta ngẩn ngơ…Lâm đưa bó hoa cho một cô bé bán bóng ở cổng
lâm: vào đưa bó hoa cho cái chị xinh nhất trong kia kìa,chị tóc dài đấy anh cho tiền
-vâng
Lâm thấy đứa trẻ chạy vào đưa anh ta cười nhẹ rồi quay đi
có đứa trẻ đưa cho tôi bó hoa
trẻ: chị ơi hoa của chị đây,chúc chị tốt nghiệp vui vẻ và vững bước trên con đường tương lai phía sau…
-ai đưa cho em vậy
-anh kia kìa (quay ra chỉ nhưng k có ai)
-anh đó cao cao mặt ngố ngố tóc bóng mượt người có mùi nc hoa đúng k
điện thoại của tôi hiện lên video mà trà gửi từ camera câu lâm nói lúc say “ lòng anh chỉ có em thảo ngố ạ”
-dạ đúng rồi anh ấy mặc sơ mi trắng tay có đeo nhẫn cưới
Tôi vội vã chạy ra ngoài cổng ngó hai bên anh ta k còn ở đây nữa…tôi bật khóc ôm bó hoa ” cái tên điên này lúc cần thì lại biến mất”…
chiếc xe buýt bên đường chạy đi ,tôi thấy anh ta ngồi ở bến xe buýt đang hút thuốc,thấy tôi anh ta ngại đứng dậy
lâm: anh tình cờ đi qua đây chứ k có đi theo em
tôi ôm bó hoa chạy sang bên đường ôm lấy Lâm …điếu thuốc trên miệng anh ta rơi xuống…
tôi: tôi thích anh nên tôi muốn suốt một quãng đường đời của anh tôi chỉ mượn một đoạn đường thôi…
lâm ôm chầm lấy Thảo rồi đôi mắt đầy vẻ quyết tâm
lâm: không cứ mượn cả đường đi anh không thích kiểu 50/50
tôi bật cười rồi cứ thế chúng tôi ôm nhau bên vệ đường…
Tôi và Lâm đi bộ dọc bờ hồ…anh ta cứ lặng lẽ đi theo sau dù cho không ai nói câu gì nhưng tôi thật sự thấy rất vui
lâm: thảo
tôi quay lại thấy anh ta cầm máy ảnh chụp
-làm gì vậy
-lưu giữ ảnh lúc em tốt nghiệp…
-đâu em xem nào có đẹp không
-không phải xem xấu như ma
lâm nhìn tấm ảnh khi Thảo quay nghiêng tóc hơi bay nhẹ dưới ánh nắng…anh ta cất điện thoại vào túi
thảo: em phải về rồi nay dỗ anh trai em
-uk vậy mai chúng ta gặp
-chúng ta gặp nhau nvay ánh có biết không
-biết thì sao
-cô ấy mới là vợ anh
-anh kb anh cưới em chứ kp ánh ,cô ta và anh đều quyết định cho nhau lối đi riêng rồi
-Lâm em và anh liệu có được không,em sẽ cố gắng làm việc để xứng vs anh
-chúng ta đến vs nhau chủ yếu là tình cảm còn vc khác để anh lo,anh sẽ lo được,đến đâu hay đến đó…
Lâm kéo tay tôi rồi hôn tôi dưới ánh hoàng hôn của buổi chiều bên hồ…tôi yêu người đàn ông này một cách trọn vẹn nhất…
Thắp hương cho anh trai tôi cười nhẹ ” em có bạn trai rồi anh,chúng em đã trở lại vạch xuất phát đúng điểm,hy vọng bọn em có thể bên nhau”
mẹ: đi đón cháu đi rồi về con không muộn…
-dạ vâng
Lâm cứ ăn cơm vừa ăn vừa cười
TRịnh vũ: con mới có gì vui à
phu nhân: hay vợ có bầu rồi nên nó mới xin về ngoại đúng không
-không có đâu bố mẹ đừng nghĩ nhiều…
quân: tí kể đấy
lâm: suỵt
tôi thấy lốp xe bị thủng liền dắt vào lề đường thì có người bảo” ngõ kia có người vá xe đấy”
-à vâng cảm ơn
người phụ nữ đi thẳng còn tôi rẽ vào ngõ…vừa vào ngõ thấy có hai người dàn ông sau lưng
đàn ông: trẻ quá thật tiếc
họ vừa nói thì lao tới tôi rất nhanh có gì đó đâm vào bụng tôi …tôi kêu lên…rồi từ sau ai đó đâm vài nhát vào lưng tôi…
chiếc xe máy đổ xuống tôi gục ngã nhưng vẫn cố lết tới chiếc túi treo ở xe..tay tôi đầy máu thở ộc ra cả máu mồm…
Lâm đang ngồi uống nước cùng gia đình thì có điện thoại Lâm nhìn trà rồi cười
lâm: có tí là khác ngay…
trà: lại sỹ đấy
lâm: anh đây,anh nghe
bên kia thấy giọng Thảo có vẻ yếu
Thảo: em đau…
-đau tim à ,anh cũng đau
tôi ngồi dậy trong góc ngõ đầy nhà hoang đó rồi cố không khóc
tôi: em yêu anh
lâm: nay ăn gì mà nói nhỏ nhẹ thế mà mát tai anh thích…
thấy Thảo gọi facetime Lâm vội vã chạy vào phòng cha mình…
Lâm: anh đây
Lâm thấy thảo ngồi dưới ánh đèn le lói rồi khóc lớn
thảo: em đau lắm có ai đó ghét em nên họ
Lâm thấy bàn tay Thảo đầy máu anh ta đang cười vội đổi nét mặt…
lâm: em đang ở đâu,giữ nguyên máy
-em đau lắm anh ơi hình như chảy máu rất nhiều
-a hỏi em đang ở đâu cơ mà (đi ra ngoài quát lên khiến cả nhà sợ)
-đây là một con ngõ ở đường X…
-Anh đến ngay giữ máy đấy…
Lâm trên xe phóng bạt mạng…
tôi: anh đi chậm thôi cẩn thận đấy
-lo cho em trc đi đồ điên này,em đau ở đâu ,đừng làm anh sợ
-em biết anh hay buồn lúc mưa,thích nghe những bản nhạc buồn những lúc đó em định hỏi rằng em ôm anh được không
Lâm chảy nước mắt rồi cố mạnh mẽ
-đừng nói nữa…anh gần tới rồi
-Nếu em có chết hãy giúp em chăm sóc bố mẹ của em,em là đứa con bất hiếu,em thích nghe anh hát anh hát cho em nghe được không?
-Anh hát bài gì dc nhỉ ,em thích bài gì anh nhất định sẽ hát bài đó
Thấy Thảo nói máu mồm bắn vào màn điện thoại
-em thích bài “ vỡ”
-Anh không biết bài đó bài khác dc k,em k dc để anh nc điện thoại một mình đâu đấy
-Em hát vậy…” vẫn biết anh sẽ quan tâm dù em biết em chẳng là ai”…
Màn hình rơi xuống Lâm thất thần hét lên
lâm” Không”…
Tiếng bác sỹ hối hả trong đêm…hình ảnh Lâm bế Thảo trên tay đầy máu…
Bác sỹ: Tình hình rất xấu có thể k qua khỏi …
Quân đứng bên ngoài đỡ Lâm
Quân: Mọi chuyện sẽ qua anh tin là vậy mẹ đang tới rồi…
Lâm: Cô ấy không thể nào …không thể nào
Quân thấy em trai mình rơi nước mắt lặng lẽ…lần đầu Quân nhìn thấy như vậy anh ta thấy từng giọt nước mắt của em trai mình rơi xuống…
Lâm” Em yêu cô ấy ,em rất thích cô gái ấy”
Quân: Anh hiểu mà,anh hiểu
Bác sỹ: Bệnh nhân đã không qua khỏi
Tiếng bác sỹ nói vọng ra …Lâm nghe rồi cười như kẻ điên ở sảnh bệnh viện…mẹ anh ta chảy nước mắt khi thấy con trai từ xa…từ nay đôi ta không được đi bên nhau,không được trao nhau yêu thương,phải quên hết đi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN