Gặp Đúng Người - Phần 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1814


Gặp Đúng Người


Phần 28


Duyên nợ giữa cặp đôi quen nhau vào mùa thu và gặp lại nhau cũng vào mùa thu liệu có gì thay đổi?…
Lâm dụi mắt của mình rồi căng mắt ra nhìn
Lâm: giữa ban ngày không lẽ mình lại nằm mơ
-anh gì ơi cho tôi đứng nhờ ở đây một chút thôi có được không?
Lâm sờ lên má Thảo…anh ta lặng lẽ bật khóc
-em đã đi đâu vậy?
-tôi bị nhầm đường,anh có thể chỉ lối cho tôi ra về được không?
Lâm với tay ôm lấy Thảo,chú chó nhỏ nhẩy từ trên tay Thảo xuống đất rồi nằm liếm láp nhìn Lâm và Thảo…
-chỉ cần em nói vs tôi đây không phải là mơ thì dù cho có mất tất cả tôi cũng nhất định sẽ cưới em,chỉ cần em ở bên tôi thôi
-này anh (tôi đẩy ra) này anh…bỏ tôi ra
-đừng đi nữa ở lại với anh đi Thảo…
-tôi tên là Phương anh có gì nhầm lẫn không hay anh đang cố tình trêu ghẹo vậy
Lâm nghe thấy giới thiệu tên là Phương anh ta cười nhẹ tôi tát vào mặt…”tránh xa tôi ra”…
Lâm lùi lại kéo cánh cửa ra để cho Thảo chạy ra ngoài còn anh ta đứng lặng lẽ nhìn theo khi Thảo chạy khuất …
Lâm: Mình say rồi,điên thật rồi…
Sâm gào hét lên quát mẹ Thảo qua diện thoại
sâm: con gái bà rốt cuộc đã xuất cảnh về Việt Nam,tôi đã nói vs bà nếu nó làm trái ý thì tôi k chắc đảm bảo con bà có thể sống lại lần nữa đâu…
-không đâu con bé nói sang nhà bạn thôi mà
-nó đã xuất cảnh và giờ tôi đang phải tìm con gái của bà…hậu quả nếu có ra sao thì bà phải tự gánh chịu
-tôi sẽ dậy dỗ lại nó cậu đừng nóng giận…
cuộc gọi khác của Sâm hiện ra ” tôi vừa điều tra ,cô gái đó đã tới đà lạt”
sâm: sao cơ,khốn kiếp,nhất định phải tìm thấy nó…phải thấy nó trong đêm nay…
Tôi sợ chạy một mạch về thu xếp đồ đạc …
tâm: sao vậy?
-tao phải quay lại Pháp,ở đây không ổn rồi
-sao lại không ổn
-tao k thể giai thích rõ được nhưng tao xin lỗi,tao k thể ở lại,mày có thể về sau mà…tao thật sự xin lỗi ,tao sẽ nói chuyện rõ sau nhé
thu vội vã đồ đạc tôi đeo khẩu trang rời khỏi căn phòng thuê đó ra sân bay…tôi sợ đến nỗi run hết cả bàn tay…vừa ngồi chờ chuyến bay ra sài gòn để đi Pháp thì có hai người áo đen đứng trước mặt…
áo đen: cậu sâm đang chờ cô ở ngoài xe
tôi đứng k vững đi run rẩy ra ngoài xe…cánh cửa xe mở ra tôi nắm chặt tay bước lên xe…Sâm mặt lầm lỳ…
sâm: cô muốn mẹ mình sống yên ổn hay mẹ cô chết nhanh hơn bình thường
-tôi xin lỗi ,lần này do tôi tự ý đi,mẹ tôi kb ,tôi đã nói dối mẹ…mẹ tôi không biết gì cả,tôi thật sự xin lỗi anh…
Tôi cứ cúi đầu xin lỗi
sâm: tôi có chuyện muốn nhờ cô,nếu lần này cô làm tốt thì cô sẽ tự do
-chuyện gì vậy
-tôi muốn cô đầu độc một người
-đầu độc,tôi không làm dc đâu (tôi xua tay)
-cô nên nhớ mẹ của cô nếu k có thứ thuốc tôi đưa để uống hàng tháng thì bà ta chết chắc,hơn nữa tôi là người cứu cô từ cõi chết trở về cô vô ơn nhanh vậy à
-vậy anh thà để tôi chết đi còn hơn là ép tôi giết người
Sâm tát vào mặt Thảo…
Sâm: Mày phải theo ý tao hiểu chưa?…
Lâm nằm trên giường rồi Trà chạy vào báo tin khẩn thiết…
Trà: Cậu ba…cậu ba tôi vừa xem lại camera đúng là cô gái ấy giống hệt mợ ba …y xì phóc luôn ạ,sao cậu k giữ cô ấy lại
-Kp giống mà chính là cô ấy,chỉ có điều ánh mắt cô ấy nhìn tôi k có chút cảm giác nào,và lý do vì sao cô ấy giả chết hai năm,đúng là năm đó chỉ thấy nằm trong quan tài mà chưa tận mắt thấy hoả thiêu…ngu thật
-Cậu ba ,lái xe của Cậu cả là người anh họ của tôi,anh ta nói cậu cả đánh một người trên xe và cô gái đó rất giống mợ ba…
-Trịnh sâm…mày rốt cuộc sau lưng tao đã làm chuyện quái quỷ gì vậy?
-Phải…Hắn nhất định có liên quan gì đến chuyện này,bố cậu từng nói tiền hắn tham ô là để nghiên cứu việc sống chết gì đó của con người…
-Trịnh Sâm ,tao điều tra ra được thì mày chết chắc…nhưng sao cô ấy k nhận ra tao hay nói gì ánh mắt rất lạnh nhạt,vô cảm…
Trà: Hắn nói ép cô ấy đến hạ độc cậu…cô ấy chắc chắn có gì đó khó nói hoặc bị sâm trói buộc…
-Cứ để hắn thả cô ấy đến đây …mau đến đây nào Sâm…mày giấu cô gái tao yêu 2 năm trời làm đủ mọi cách là vì mục đích gì?
Điện thoại trên bàn của Lâm reo lên
Sâm: Anh bảo này,anh vừa quen cô bé này rất giống mợ ba,thật sụ rất giống như ánh và thảo vậy …anh thấy nên nói vs chú một câu
-vậy à,em đang say đêm nay đang có hứng ( cười)
-anh k đùa đâu ,anh nói thật đấy anh đưa đến coi như tặng chú muốn làm gì thì làm,mà giống lắm đấy…
Sâm cúp máy rồi tóm tóc Thảo
Sâm: Nếu ngày nào nó chưa chết thì mày vẫn phải ở bên nó ,tự do đang nằm trong lòng tay mày và nên tự quyết định…chỉ cần nhỏ cái này cho nó uống và thế là mày tự do…
-Sao a k tự làm
-Nếu đầu độc nó dễ nthe thì tao đã làm từ lâu rồi …
-Tại sao a lại chọn tôi
-Mày rất giống vợ cũ của nó…k tin thử xem…
Sâm đưa tôi đi thay đồ rồi nói tôi ngồi chờ…lọ thuốc cực độc nằm trong tay tôi,tay tôi run lên ,tôi thấy tiếng bc chân đến gần phòng mà sợ vội chạy sau cánh cửa lấp…
Sâm đứng bên ngoài cười nhẹ
Sâm: Rồi nó sẽ bị tội giết chết thằng Lâm,đứa chết đứa đi tù,kết cục của chúng nó sẽ là bi thảm…( cười đắc ý)…
Lâm mở cửa bước vào thấy Thảo ngồi co ro khóc ở sau cánh cửa…
Lâm: Chúng ta lại gặp nhau rồi…nói cho tôi biết tại sao em lại làm vậy?
-Tôi k hiểu anh nói gì?
Lâm: Em tại sao lại giả chết và nghe lời Sâm đến như vậy
-Giả chết,tôi k hiểu ý anh đâu,tôi sợ lắm tôi bị mất hết kí ức ,tôi k nhớ điều gì cả …anh là ai…
Lâm rơi nước mắt ,Thảo cũng rơi nước mắt…
Lâm:” Sao chúng ta chẳng thể bình yên,anh sai rồi ,anh đã sai vì yêu em”
Tôi k hiểu sao rất đau lòng khi nghe anh ta nói …tôi bật khóc như đứa trẻ trước mặt anh ta…
Lâm” Đừng sợ từ giờ đã có tôi bên cạnh…tôi sẽ bên em cho đến khi tôi chết đi…chết cũng sẽ bên em”…
Hai người nhìn nhau nước mắt họ rơi có lẽ vì quá đau lòng nhưng người đau lòng nhất có lẽ là người nhớ toàn bộ kí ức…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN