Gặp Đúng Người - Phần 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1968


Gặp Đúng Người


Phần 30


Tiếng gọi của Tâm vang vọng bên tai

Tâm: Này Phương…mày sao thế,mơ gì mà lạ vậy cứ hét rồi lại khóc là sao?

-Giấc mơ,giấc mơ như thật vậy,tao nằm mơ tao là gái đã có chồng…

-Biết đâu thế thật,thôi dậy đi nào hôm nay đến Đà Lạt phải quẩy banh nóc nhà

-giấc mơ làm tao thấy rất quen,thật sự giấc mơ quá dài…như thể tao đã từng sống ở đây vậy?

-Mơ k chuẩn đâu mà đừng nghĩ linh tinh,nếu mày là gái có chồng thì tại sao anh ta không đi tìm mày… đúng k nào

-Uk mơ thật quá lại cứ tưởng bở

Tôi cười rồi gạt bỏ giấc mơ cùng Tâm lao ra ngoài con phố đà lạt,nắng và cái se lạnh đan xen lẫn nhau,chúng tôi trên con xe máy chở nhau quanh bờ hồ xuân hương…

Sâm quát lên trong điện thoại

Sâm: Con gái bà rốt cuộc đi đâu mà tôi gọi không nghe máy…

-Nó nói sang nhà bạn chơi ,tôi sẽ tìm về ngay cậu đừng giận…

Sâm cúp máy vẻ mặt đầy lo lắng…

Thư kí của Sâm vào báo

Thư kí: Cậu cả,cô ấy đã xuất cảnh…

-Đi đâu?

-Cô ấy hiện đang ở Đà Lạt luôn ạ

-Chết tiệt,mau truy tìm cô ấy,thấy báo ngay lại…

Tại phòng đấu kiếm…lâm đứng nghe cô mây trình bày

Cô mây: Cô gái mà phu nhân dẫn cậu đi xem mặt đã tới rồi ạ,cậu k nên để cô ấy chờ lâu còn thể diện của phu nhân…

Lâm vẫn k trả lời tiếp tục đấu kiếm vs Trà

Cô mây: Kìa cậu ba,phu nhân đang chờ mà

Lâm cúi chào Trà với quy định của các tay kiếm khi dừng cuộc chơi…ngồi uống nước chậm rãi Lâm bỏ thuốc ra hút

Cô mây: Cậu ba đi thôi ạ,con gái của thủ tướng nên phải chú ý ạ

-Vậy cô ta có biết rằng tôi có một đời vợ không?

-Biết chứ ạ

-Nếu biết mà vẫn thích lấy tôi thì cứ để cô ta chờ thêm…

Lâm ra ngoài phóng xe chạy đi…trên xe Lâm bật nhạc to như để quên xua đi cái buồn của bản thân

Tôi đi qua vườn hoa tú cầu chợt hình ảnh tôi chạy vào đó hiện ra

Tôi: Này tâm dừng lại,hình như tao từng tới đây rồi

-Mày hôm nay sao thế toàn nói linh tinh,mày bảo chưa tới đây bao giờ mà

-Nhưng thật sự rất quen…rất quen

Tôi chạy vào bên trong những bông tú cầu cao vút …tôi đứng lặng yên nhìn…Dơ tay với lấy bông tú cầu thì chợt có người nắm lấy tay tôi…

Sâm: Em đây rồi

Bên kia hàng tú cầu Lâm cũng đang đứng hút thuốc nhìn về phía dưới ngọn đồi…họ cách nhau một hàng hoa…lá to chi chít cùng những bông hoa che lấp…

Tôi: Sao anh biết

Sâm: Em muốn đi du lịch sao k nói cho anh biết

-em xin lỗi em biết anh k thích e về đây nhưng em chỉ là đi du lịch

-Không sao,giờ anh sẽ đưa e đi nơi em muốn

Sâm lặng yên ôM lấy Thảo…Sâm nhớ lại khoảnh khắc mà anh ta chú ý đến Thảo ngay từ lần đầu khi Thảo đến nơi này,chú chó nhỏ là của Sâm…thấy Thảo ôm chú chó nhỏ rồi khi chờ Lâm đến ngủ gục bên ngoài cửa…khi cứu Thảo dưới biển…anh ta đã thích Thảo từ lần đầu tiên gặp…nhà khoa học mà Sâm tài trợ

Khoa học: Cô ấy sẽ bị tẩy não tạm thời nhưng chỉ cần bất cứ điều gì mà có ý nghĩa sẽ là điểm tựa khơi dậy lại kí ức của cô ấy bất cứ lúc nào…

Lâm quay đi ra ngoài lại thấy xe của anh trai ở bên ngoài anh ta quay lại…

Lâm: Anh Sâm…anh ở đây à?

Sâm nghe thấy tiếng Lâm gọi ,anh ta giật mình quay người Thảo lại

Sâm: Em đi về phía kia nhất định k dc quay đầu lại

Thảo: Tại sao vậy?

-Anh nói thì em làm theo đi…

Lâm đi tới Sâm quay lại cười

Lâm: K nghĩ gặp anh ở đây,ra ngắm hoa à ( đấm vai cười)

Sâm: Anh thấy ngột ngạt nên chạy ra đây…

Lâm nhìn thấy có vài cô gái đi sau lưng Sâm,Sâm quay lại nhìn vã mồ hôi

Lâm: K phải hẹn hò cô nào đó chứ

Sâm: K điên…a bận thế thời gian đâu mà hẹn hò…em vè trước đi a ngồi đây một lát…

Lâm: Ok vậy e về trước nhé…

Sâm: À lâm này mẹ đang giới thiệu con gái thủ tướng cho em,em k nên phụ lòng mẹ…

Tôi chợt nghe thấy Sâm gọi tên Lâm…Lâm…Lâm…bất giác nước mắt trên má tôi rơi…tôi quay lại thấy hình ảnh của tôi ngồi cạnh một người đàn ông ,người đó đang đau đớn mê man gục lên vai mình…

Lâm: Em về trc đây ( lảng tránh câu nói của Sâm)…

Sâm thấy Lâm quay đi vội vã vạch hàng hoa ra tìm kiếm Thảo…Thấy lưng thảo Sâm tóm vai quay lại

Sâm: Em đây rồi

Thảo quay lại hai hàng nước mắt…

Sâm: Em đau à,hay sao vậy?

-Anh Sâm

-Anh nghe ( lo lắng)

-Lâm là ai vậy,em nghe thấy anh gọi người nào đó tên Lâm…

Sâm buông thõng tay…điều anh ta lo sợ đã đến….

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN