Gặp Đúng Người
Phần 31
Sâm yêu vợ của em trai mình còn cậu em trai lại từng yêu vợ của Sâm,cái nghiệt duyên giữa họ giờ mới bắt đầu…
sâm đổi sắc mặt cười nụ cười tươi với Thảo…
sâm: em nói gì vậy Phương ,Lâm nào nhỉ
-em hình như đã từng đến đây rồi.,em rõ ràng đến đây cùng ai đó
-em bình tĩnh lại và trở về Pháp cho anh,em chưa từng tới đây,kí ức của em nó đang nằm trong đầu anh và anh chưa từng nói dối em điều gì,anh thích em đó là điều anh đang nghĩ lúc này
-anh thích em theo kiểu gia trưởng và chiếm hữu dù cho em chưa bao giờ nói thích anh và em cũng chưa hề đáp lại tình cảm đó thế nên làm ơn hãy nói về quá khứ của em nếu a thật sự thích em
Sâm thay đổi sắc mặt vẻ cay cú
sâm: thư kí K sẽ đưa e về,câu chuyện của chúng ta hôm nay kết thúc tại đây
-anh rõ ràng biết quá khứ của tôi,trả lời tôi đi Sâm,mau trả lời tôi đi.
Một người phụ nữ và một người đàn ông kéo tay tôi đi,họ là người của Sâm…
Sâm quay đi nắm chặt tay mặc cho Thảo đang hét phía sau lưng
thảo” trịnh sâm làm ơn trả lời tôi di,quá khứ của tôi thế nào làm ơn nói cho tôi biết đi”
Lâm trở về nhà thấy đứa bé chập chững chạy tới chân,Lâm bế lên rồi cười rạng rỡ
lâm” gấu của chú lớn quá rồi nhỉ,sắp đứng vượt qua đầu chú rồi”
Mợ cả cười nhẹ nhàng khi thấy Lâm bế gấu
thùy: lại làm bẩn hết quần của chú rồi
-không sao trẻ con mà
thùy: lâm này quần áo mà anh mua cho gấu thằng bé mặc vừa lắm
-vừa là đẹp rồi ,ở đây mợ cả đừng gọi tôi là anh,giờ đã lấy anh trai thì chúng ta nên đổi cách xưng hô,tôi phải gọi là chị thế nên mợ cả gọi tôi là em chồng là đúng k nên ngại
-vâng …
Lâm xoa má Gấu rồi cười
cô mây: cậu ba đây rồi cô ấy chờ mãi vẫn đang ngồi uống trà vs phu nhân
lâm: chịu khó chờ thật,vậy đi xem cô ta thế nào nào
Lâm quay đi Thùy đứng yên lặng nhìn
kẻ dưới: cậu ba luôn tốt vs bé gấu thật mợ cả nhỉ
-đúng vậy ,anh ấy còn bế nó nhiều hơn là bố nó bế…Sâm chưa bh chú ý đến đứa bé này,con của tôi thiếu thốn tình cảm của người cha..lý do tôi cố chấp láy Sâm,lấy kẻ k yêu mình là lựa chọn sai lầm nhất đời tôi…và giờ tôi hối hận cũng đã quá muộn màng rồi
Thùy nhìn theo phía sau Lâm cho đến khi Lâm đi khuất..vẻ mặt đầy tiếc nuối…
Tại sân bay …ánh và hiếu đang ở cửa soát vé,người soát vé nhìn đi nhìn lại
Soát: nãy soát vé cho cô này rồi nhỉ nhưng khác tên thì phải
Hiếu: có chuyện gì vậy anh an ninh
-à không tôi thấy cô gái này giống hệt cô gái lúc nãy chỉ là giống thôi không có gì
Hiếu thấy kì lạ…đi qua phòng chờ víp Hiếu đứng nghe điện thoại rồi thấy hai người ôm một cô gái rất giống ánh…anh ta lao ra định vào thì bị cản lại…
an ninh: đây là cổng dành cho vip xin mời đi lối này…
Hiếu: vợ tôi đang ở trong đó có người hình như bắt cóc
ánh gọi lớn tiếng
ánh: anh Hiếu bên này mà
-anh vừa thấy em ở kia không lẽ nào…
-đi thôi anh bố em đang chờ bên đó rồi…
Ngô văn ngồi vẻ mặt đầy lo lắng
ngô văn: bà yên tâm tôi lo mọi chuyện xong rồi k bh có sơ hở
-đêm qua tôi nằm mơ cô gái đó về đòi báo thù
-chuyện không ai biết được tôi khắc khử sạch sẽ rồi…
-2 năm qua rồi mà tôi vẫn chưa hết hối hận
-bà im đi ,đúng là đàn bà ngu dốt cứ làm hỏng việc…
Khi tôi mở mắt dậy đã thấy ở sân bay paris..bọn họ k ai còn ở đây nhưng tôi biết giờ bọn họ đang theo sát tôi,anh ta sẽ k để lọt mình lần nào nữa…quá khứ của mình chỉ có anh ta biết rốt cuộc nó thế nào tại sao anh ta k dám nhìn vào mắt mình …Trịnh Sâm anh đang cố gắng chiếm hữu tôi nhưng tôi sẽ k ngoan như cún đâu…nhất định tôi sẽ tra ra quá khứ của mình…
Lâm bước vào trong nhà cô gái măc đồ giản đơn trong chiếc áo sơ mi quần jean chính là con gái thủ tướng…cô gái mỉm cười rất tươi
phu nhân: à nó đây rồi,chắc có cuộc họp quan trọng,cháu thông cảm
Lâm: mẹ nói gì thì nói luôn đi
phu nhân: ơ cái thằng này,vào đi con đây là Thương là con gái của bạn bố con…
thương: em chào anh
Lâm: chào em…
phu nhân: hai đứa đợt này hình như đều có chuyến công tác tại pháp hay sao ý nhỉ
thương: anh lâm cũng đi pháp ạ
lâm: phải …(trl lạnh nhạt)
-em cũng đi nghe nói anh rất giỏi tiếng pháp nên có thể làm trợ lý hướng dẫn viên cho em được không…
-không em ạ anh bận
phu nhân đá chân Lâm …
phu nhân: cháu cứ sang đó nhất định anh sẽ giúp mà…
Lâm ngồi đọc báo mặc kệ mẹ của mình nói chuyện vs Thương còn thương nhìn trộm Lâm rồi mỉm cười…
Tôi trở về nhà nghe mẹ nói mà nhức hết đầu
tôi: mẹ cũng đang giấu con chuyện gì phải không
-mẹ thì có gì mà giấu con
-vậy quá khứ của con thế nào
-thì con đang học bị tai nạn và mẹ đưa con sang đây vậy thôi
-mẹ biết ai tên Lâm không,con đến đà lạt bao giờ chưa?
-con chưa tiền đâu mà đi
-sao con cứ thấy như đi rồi ý kì lạ
-cậu sâm yêu chiều con nvay con k nên phật ý cậu ấy,mạng của con do cậu ấy cứu nếu k con chết rồi
-vâng (giọng k vui) con đi ngủ đây…
vừa đặt lưng nằm thì tin nhắn của Sâm nhắn đến..
sâm: “e có mệt không ngủ ngon chứ
-tôi không mệt anh đừng nhắn cho tôi nữa…
-tại sao anh k dc nhắn cho người yêu mình
-tôi chưa bao giờ nhận lời yêu anh
-anh yêu em là đủ rồi
-thôi anh dừng bài ca đó đi,mai tôi còn đi làm,Tâm bạn tôi nó đang gào lên vì tôi bỏ rơi nó đấy
-ngủ ngon”
sâm không thấy nhắn tin lại rồi cười một mình,thùy đến đưa chương trình học của con cho Sâm
thùy: anh cho con học theo diện nào
-tùy em
-anh không quan tâm đến cả vc học của nó sao
-nó là con của cô cơ mà,ngay từ đầu tôi đã k thích có con nhất là vs cô
-vậy anh muốn có con vs ngy cũ sao a k làm đi rồi chúng ta chia tay
-tôi cũng muốn lắm nhưng cô ấy mất rồi,cô ấy k còn tồn tại nữa cô vui chứ…
-vui…tôi vui vì ít nhất tôi còn tồn tại (tức quá cố tình nói móc)
sâm cười khẩy huých vai Thùy rồi bước qua,thùy lặng lẽ rơi nước mắt..
Tại nhà thủ tướng
Thương: anh ấy rất được mẹ ạ
-nó có 1 đời vợ rồi nhưng nghe nói cô gái đó lẳng lơ nên nhà họ không chấp nhận chứ thật ra có gì đâu
bố Thương: quá được nó tuổi trẻ tài cao lắm mà lại môn đăng hộ đối vs con nhà mình…nhà họ Trịnh lại có quyền thế từ xa xưa
cả nhà họ đều có vẻ ưng Lâm…chỉ có điều Thương băn khoăn về thái độ của Lâm …
tại công ty du lịch của tôi
tâm: con quỷ mày bỏ tao ở lại ra đi k một nhời
-xin lỗi xin lỗi lát tao mời đi ăn
-không mày bù cái khác cho tao
-bù gì
-chuẩn bị có chuyến phiên dịch cho con gái ông to nào đó nhưng tao lại vướng đi về quê người yêu ,chán k chịu dc nên mày có thể đi thay tao dc k,ở đây có mỗi tao vs mày giỏi nhất …đi mà
-ui dời tưởng gì,đi đi tao làm cho
-cám ơn con bạn cứt nhé ,ấm lòng quá…
Tôi được lệnh đến phiên dịch cho con gái của ông to…ngồi chờ cô gái đó dưới sảnh đến cả tiếng…
Lâm có dự án đầu tư bên Pháp,sau khi xong việc anh ta thấy điện thoại số lạ nên nghe máy
thương: tối nay anh rảnh k chúng ta đi ăn tối,e vừa nói vs bố em đi ăn cùng anh để ông đỡ lo…
Thương nói phủ đầu nên Lâm đành gật
Lâm: ok em ở đâu anh qua đón
Ngồi chờ bao lâu cuối cùng có người như vệ sỹ ra nói
” cô chủ hôm nay có bạn nên k cần người phiên dịch nữa”
-à vâng vậy hẹn gặp lại ngày mai…
Tôi vừa bước ra ngoài thì tuyết rơi…đi bộ ra bến xe buýt đứng chờ mà lạnh cóng tay,điện thoại tôi rung lên có lẽ là mẹ hoặc là Sâm…tôi nghe điện thoại…
lâm ngồi trong xe đi qua bến xe buýt anh ta thấy cô gái đang nghe điện thoại …lướt qua …Lâm quát lên
lâm: dừng xe
trà: cậu ba làm giật mình
Lâm xuống xe nhìn từ xa dưới cơn mưa tuyết thấy Thảo đang cười nói vui vẻ nghe điện thoại…Lâm xen qua những bông tuyết cố gắng nhìn…” không thể nào,không thể nào”
sau cơn mưa đến gần Lâm càng thấy rõ rồi như chết đứng khi Thảo quay ra nhìn mà vẫn cười…nụ cười như bóp nghẹn trái tim Lâm…Lâm bật ra hơi thở lạnh rồi đỏ đôi mắt …miệng không thể ngậm lại…người mà anh ta yêu đang cười ngay trước mặt anh ta,cô gái đã chết hai năm trước giờ lại xuất hiện….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!