Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ
Chương 19: Có mà chồng cậu tận tâm thì có
Sáu mươi sáu thực tập sinh tập trung tại phòng lớn nhà 1, bắt đầu buổi ghi hình ngày hôm nay.
Kỳ Hàng và Vũ Trí Khải cùng nhau đến trường quay.
Vũ Trí Khải: “Bây giờ chính thức công bố ca khúc làm đề thi khảo sát, thời gian tập luyện là 72 tiếng.”
Tiếng kêu ca oán thán dội lên.
“Ba ngày?”
“Gấp như thế làm sao tập được!”
“Thế này thì lấy đâu ra thời gian mà ngủ.”
……
Các thí sinh lần đầu tiên chuẩn bị cho tiết mục kiểm tra sát hạch, ít nhất cũng phải có một tuần để chuẩn bị và tập luyện. Như thế này thì mọi người chỉ có ba ngày để tập luyện cả phần hát lẫn phần vũ đạo. Đây chính là cửa ải khó khăn đầu tiên mà các thí sinh phải trải qua.
Vũ Trí Khải nghiêm khắc quét mắt một vòng, tất cả thực tập sinh lập tức im phăng phắc.
Kỳ Hàng nói tiếp, “Chỉ có những thí sinh đạt đánh giá từ năm trái tim trở lên mới có tư cách tham gia vào quay MV tuyên truyền của chương trình.”
Câu nói này như dậy lên một làn sóng giữa các thí sinh.
Nguyễn Khả Hạ lập tức thấy căng thẳng.
Nói về lợi ích chính thì cậu tham gia chương trình này là để nổi tiếng. Cậu tin rằng các thí sinh khác cũng như vậy.
Bốn vị huấn luyện viên có thu hút một lượng rating lớn, tất cả các chương trình tạp kĩ lẫn tuyển tài của đài Lệ Chi luôn luôn thu hút mạnh mẽ sự chú ý của mọi người. Chương trình “Nhật kí trưởng thành của Idol” này muốn xịt cũng không xịt được.
Tất cả các thực tập sinh đều muốn nhân cơ hội này hút thêm fan, để từ đó có thể “bôi trơn” cho sự nghiệp nghệ thuật sau này.
Nhưng thời lượng chương trình có hạn, chỉ có vài người nổi bật mới có nhiều thời gian lên hình. Những thí sinh khác cũng chỉ làm phông nền mờ nhạt mà thôi. Hơn nữa, thời lượng lên hình có quan hệ mật thiết với màn thể hiện của thí sinh, lượng fan support cho idol, lượng bình luận trên diễn đàn,…
Giành được cơ hội xuất hiện trong MV tuyên truyền của chương trình chắc chắn sẽ là cơ hội hoàn hảo hơn bao giờ hết để thu hút thêm fan.
Nguyễn Khả Hạ nghĩ, kể cả không ngủ đi chăng nữa, cậu cũng nhất định phải làm thật tốt, nắm bằng được cơ hội này.
Vũ Trí Khải: “Sau đây mọi người hướng lên màn hình, theo dõi ca khúc làm đề bài khảo sát.”
Video bắt đầu, toàn bộ thực tập sinh: “Oa!”
Nhân vật chính trong video là Kỳ Hàng.
Các thực tập sinh xem một lúc rồi càng xem càng không cười nổi.
Độ khó cực kì cao. Cực kì cao.
Vũ đạo phức tạp, lời bài hát có vô số quãng khó. Để mà vừa hát vừa nhảy thật sự là quá khó.
Video kết thúc, Vũ Trí Khải hỏi, “Thế nào? Có tự tin không?”
“Khó——”
“Khó quá đi mất——”
Vũ Trí Khải mỉm cười, “Huấn luyện viên Kỳ Hàng của các bạn chỉ mất ba tiếng đồng hồ để tập luyện.”
“Oa——”
Kỳ Hàng: “Đâu có.”
Vũ Trí Khải: “Hửm? Thế mất bao lâu?”
Kỳ Hàng: “Ba tiếng rưỡi.”
Thực tập sinh: “Ềyyyyyy.”
Kỳ Hàng: “Được rồi, không đùa mọi người nữa. Huấn luyện viên Vũ Trí Khải và tôi sẽ đồng hành cùng mọi người trong ba ngày luyện tập tới đây. Chúng tôi rất mong chờ phần thể hiện của các bạn. Cố lên!”
Thông báo nhiệm vụ xong, các huấn luyện viên rời đi. Các thực tập sinh bắt đầu tách nhau ra, nhân viên nói, “Đợi đã! Mọi người có đem theo di động không?”
“Có——”
Lê Thiêm sờ vào di động trong túi quần, “Sao thế? Tôi có sự cảm không lành.”
Vài nhân viên đi đến giữa các thực tập sinh, mỗi người cầm một cái thùng.
“Tự giác lên nào, cho vào đây đi.”
Tiếng kêu ai oán lại một lần nữa trỗi dậy.
“Không được!!!”
“Lấy đi điện thoại thì khác nào lấy đi linh hồn tôi đâuuuuuuuuuuuuu.”
“Di động là một phần cơ thể tôi mà huhuhuhu!”
……
Nguyễn Khả Hạ tắt di động, tiếc nuối đặt vào trong thùng.
Không có di động một cái là có cảm giác như thất tình ấy.
Tựa như khắp nơi đều là tuyết. Cô đơn, trống rỗng.
Đạo diễn cầm loa lên, nói lớn, “Bây giờ chính thức bắt đầu đếm ngược 72 tiếng đồng hồ. Khi hết thời gian sẽ bắt đầu kiểm tra khảo sát ngay lập tức.”
Giọng nói của đạo diễn tựa như một trận bão tuyết lạnh giá, tất cả thực tập sinh đang thất tình thì lập tức lấy lại tinh thần, nhớ tới nhiệm vụ quan trọng phải hoàn thành.
Nguyễn Khả Hạ khoác vai Tả Tử Minh và Lê Thiêm, “Đi nào, chúng ta đi tập đi.”
– ————————————-
Tổ tiết mục quyết định thu di động để tránh cho các thực tập sinh bị ảnh hưởng bởi những bình luận trên mạng.
Trong khi các thực tập sinh đang cô gắng tập luyện thì tổ tiết mục đăng danh sách sáu mươi sáu thí sinh tham dự lên trên weibo, đồng thời đăng kèm ảnh chụp của các thí sinh tham dự.
Đối với hơn nửa thực tập sinh mà nói thì đây là lần đầu tiên họ được bước chân trên con đường nghệ thuật.
Trên diễn đàn, dù bình luận khen hay chê đi chăng nữa thì cũng sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc, tâm trạng của họ. Hơn nữa, sự ảnh hưởng này sẽ tác động trực tiếp đến phần biểu diễn của họ, nói nặng hơn nữa thì sẽ tác động không nhỏ đến sự tự tin của thí sinh khi tham gia thi đấu.
Giống như tâm trạng của minh tinh sau khi bị lộ những tin tức “đen tối” ra, ở trong phòng, không ngừng lướt điện thoại xem tin tức. Dù biết là cư dân mạng đang mắng chửi mình nhưng vẫn không kiềm được muốn xem.
Vì thế, tổ tiết mục đưa ra đối sách này để cho các thực tập sinh không phải xem những tin tức như thế.
Ngoại trừ những thực tập sinh có đông đảo fan từ trước ra, Nguyễn Khả Hạ chiếm lượng bình luận nhiều nhất.
Cậu chính là thuộc loại người người nhà nhà đều mắng chửi.
Thực ra những người qua đường không biết Nguyễn Khả Hạ từ trước thấy ảnh của cậu thì đều bị nhan sắc của cậu hút hồn.
<<Chòi mẹ, tui xin phép được chấm mút nhan sắc này>>
<<Nếu như ảnh này chưa qua photoshop, thì tui thề đây là nhan sắc cấp thần tiên. Sao tên nghe quen quen thế nhờ>>
<<Mắt to tròn sáng long lanh. Má ơi đẹp chết tuiiiii>>
……
Cơ mà những bình luận đam mê nhan sắc này không tài nào chọi lại nổi với bình luận của fan Kỳ Hàng truyền nhau video “đổ vỡ” của Nguyễn Khả Hạ. Chẳng mấy chốc toàn là bình luận lan truyền những tin tức đào lại lịch sử “huy hoàng” của Nguyễn Khả Hạ.
Fan Kỳ Hàng một mặt thì sợ Nguyễn Khả Hạ tham gia cuộc thi này “hút máu”, lợi dụng Kỳ Hàng, mặt khác lại cảm thấy có chút vi diệu.
Trước đây hai người họ trong cùng một ban nhạc, Kỳ Hàng toàn bị Nguyễn Khả Hạ chèn ép. Bây giờ thì vị trí của hai người hoàn toàn bị đảo lộn. Một người là huấn luyện viên, một người là thực tập sinh.
Tóm lại là cảm giác rất chi là đã.
Trong nhóm chat của fan Kỳ Hàng:
<<Ha ha, hóa ra lần trước cậu ta trèo lên hotsearch là chuẩn bị comeback à>>
<<Tên này cũng giỏi đến thần kì luôn ấy. Mỗi khi tui chuẩn bị quên cậu ta đến nơi rồi thì cậu ta lại trồi lên. Một lần nữa gợi lại sự ghê tởm đang chìm dần trong tui>>
<<Nguyễn Đổ Bể thảm quá đi mà, một câu bình luận khen cũng chẳng có>>
<<Đừng nói thế, vẫn có bốn năm cái đấy>>
<<Đáng đời, ai bảo thực lực thì không có mà cứ thích đi õng ẹo xà nẹo tính kế người ta>>
<<Chắc tổ tiết mục không ép anh Kỳ Hàng phải đi khen cậu ta đâu nhỉ?>>
<<Không đâu, ca ca chính trực như vậy, nếu bị ép này ép nọ nhưu thế thì đã chẳng tham gia chương trình này rồi>>
<<Có khi nào bị gán ghép thành cp(*) không?>>
(*) Cp là couple. Ý chỉ bị ghép thành đôi để tạo hint ấy.
<<Fan cp toàn tự ảo tưởng thồn đường vớ vẩn. Chưa lên thành hashtag đã bị đánh cho tan tác rồi ấy>>
<<Thế thì tui yên tâm rồi. Tui muốn xem xem Nguyễn Đổ Bể lê lết được mấy vòng nào>>
<<Tui cược một gói que cay, cậu ta ở lại một vòng>>
<<Dù sao đây cũng là chương trình tuyển idol, tổ tiết mục chắc sẽ giữ cậu ta lại thêm một tuần. Tui cược hai vòng>>
<<Hahahahahah sao tui thấy sướng thế này, như kiểu xả trôi một cục tức ấy>>
……
Nguyễn Khả Hạ thì chẳng hay biết gì, vẫn đang chăm chú theo dõi từng động tác, lắng nghe từng lời hát. Cơ mà những bình luận bàn tán móc mỉa cậu thì cậu không cần xem cũng có thể hình dung ra.
Kiểu gì cũng là triệu hồi nickname Nguyễn Đổ Bể, nếu không cũng chửi cậu là mặt dày không biết xấu hổ.
Trong thế giới này, tình yêu dị tính và đồng tính là ngang hàng nhau. Vì thế việc minh tinh comeout là rất bình thường. Thế mới nói, sau này cậu đỡ phải đi comeout vì “Nguyễn Khả Hạ” trong nguyên tác đã làm giúp cậu rồi.
Điều duy nhất khiến cậu phải lấn cấn là các fan cp của nghệ sĩ đã comeout càng thích chất liệu tình cảm chân thực. Do đó chiến tranh giữa fan only và fan cp càng khốc liệt hơn bao giờ hết.
Nguyễn Khả Hạ có nhớ là cậu và Kỳ Hàng hình như có siêu thoại(*) của fan cp……
(*) Siêu thoại là những bài viết, nhưng post, những topic thu hút sự chú ý lớn từ người dùng mạng xã hội. Được biết đến là Super Topic.
Vừa mới nghĩ đến thì người trong cp của cậu đến rồi.
Kỳ Hàng mở cửa, bước vào phòng tập luyện của họ, “Tập đến đâu rồi?”
Lê Thiêm: “Bọn em vừa phân tích qua động tác ạ.”
Kỳ Hàng: “Vậy các cậu nhớ được chưa?”
Các thực tập sinh đều lắc đầu: “Chưa nhớ ạ……”
Chỉ có Nguyễn Khả Hạ là không nói gì.
Kỳ Hàng nhìn Nguyễn Khả Hạ, “Cậu nhớ rồi sao?”
Anh quay phim hồ hởi hẳn lên, đạo diễn đã dặn dò anh rồi, khi nào hai người này nói chuyện giao lưu với nhau thì phải ghi hình cho chuẩn vào.
Nguyễn Khả Hạ gật đầu, “Cũng hòm hòm thôi ạ.”
Những thực tập sinh khác ngây người ra, “Nhanh thế sao? Mới có mấy tiếng thôi mà?”
Kỳ Hàng cười, “Vậy cậu nhảy một lượt đi.”
Nguyễn Khả Hạ bước lên phía trước, nhảy hoàn thiện cả bài một lượt.
“OAAAA!!”
“Đỉnh quá xá!!”
“Sao có thể học nhanh được thế, tôi còn đang rối hết cả lên này!”
……
Kỳ Hàng nói, “Không tồi, chú ý biểu cảm, vui vẻ lên một chút.”
Anh dừng lại, làm mẫu, “Ví dụ như đoạn này, phải cười một chút. Ngoài ra thì không có vấn đề gì.”
Nguyễn Khả Hạ gật đầu: “Cảm ơn huấn luyện viên.”
Kỳ Hàng không nói gì, nhưng được Nguyễn Khả Hạ gọi là huấn luyện viên(*), trong lòng có một tia sung sướng nhè nhẹ, muốn cười thật lớn.
(*) Nguyên tác những chỗ xưng hô của HLV với thực tập sinh thì thực tập sinh luôn gọi là là 老师 là thầy cô giáo. Ví dụ như lúc bé Khả Hạ cảm ơn cũng là “Cảm ơn thầy cô” =))))) Nghe hơi kì, tui thấy khá là ngượng mồm nên đổi hết thành huấn luyện viên.
Các thực tập sinh phân thành các nhóm, tập luyện trong ba phòng.
Nguyễn Khả Hạ và Lê Thiêm tập cùng một phòng, Tả Tử Minh và Diệp Ninh thì ở hai phòng kia.
Lúc ăn tối, Nguyễn Khả Hạ và Lê Thiêm cùng nhau đi tìm hai người kia. Bốn người tụ lại, ngồi ăn cùng một bàn.
Ăn cơm xong thì đi nghỉ một chút.
Nhịn tới tận bây giờ, những con nghiện internet cũng không chịu được đành phải tìm người nói chuyện, không có chuyện cũng cố rặn ra chuyện để mà nói.
Không có di động, dường như khả năng giao tiếp của mọi người tiến bộ hơn hẳn.
Tả Tử Minh hỏi Lê Thiêm, “Sao anh không tham gia mấy cuộc thi chuyên về rap ấy?”
Khả năng rap của Lê Thiêm cực kì tốt, nhưng mà hát và nhảy lại không được tốt lắm.
Lê Thiêm nói, “Tôi cũng tính thế rồi, nhưng mà cậu nhìn mặt tôi đi. Đẹp trai quá thể. Tôi mà tham gia mấy cuộc thi đó thì có phải bất công với thí sinh khác lắm không?”
Nguyễn Khả Hạ, Tả Tử Minh: “……”
Diệp Ninh: “Hờ.”
Lê Thiêm quay sang Diệp Ninh, “Không đẹp trai bằng cậu. Không phải, mà là không xinh bằng cậu. Ầy, fan nữ toàn gọi cậu là Đại Mỹ Linh (*) còn gì?”
(*) Nguyên văn là 大美零, Đại Mỹ Linh. Trong đó Linh là số 0 mà số 0 ở đây là ý chỉ “thụ” giống như số 1 là chỉ “công” ấy. Đây có thể hiểu đại mỹ thụ.
Nguyễn Khả Hạ: “Phụt.”
Tả Tử Minh: “Há há há há há há……”
Diệp Ninh luôn luôn bình tĩnh lạnh lùng. Nhưng lúc này đây không thể kiềm chế được biểu cảm, cầm lấy còn gấu bông ném thẳng vào mặt Lê Thiêm, “Cút.”
Lê Thiêm, “Ơ không phải à? Tôi nghe thấy fan toàn gọi cậu như thế mà.”
Nguyễn Khả Hạ: “Hahahahahahahahahahahahaa!”
Tả Tử Minh: “Là Đại Mỹ Ninh(*) mới đúng, ớ hớ hớ hớ hớ……”
(*) 宁, là Ninh, tên của Diệp Ninh, phát âm là /Níng/, còn Linh nghĩa là số không kia thì là 零, phát âm là /Líng/. Phát âm khác nhau mỗi l với n thôi =)))))))) Đại Mỹ Ninh nghĩa là Ninh đại mỹ nhân.
Lê Thiêm: “Xin lỗi xin lỗi, tôi nghe nhầm. Xin lỗi.”
Diệp Ninh câm nín đảo mắt, không thèm so đo với tên ngốc kia nữa.
Nguyễn Khả Hạ hôm đó tập đến hơn một giờ sáng mới thu dọn đồ về nghỉ ngơi. Vừa hay gặp Diệp Ninh ở phòng tập kế bên cũng đi về.
Diệp Ninh nới, “Ra Good mua gì ăn đi?”
(*) Good là tiệm tạp hóa.
Hao tổn quá nhiều năng lượng cho việc tập luyện, toàn thân Nguyễn Khả Hạ như rệu rạo hết cả, cũng muốn ăn cái gì đó lót dạ, “Nhưng mà hôm trước tôi đến đấy chẳng thấy có gì ngon cả.”
Diệp Ninh: “Tiệm tạp hóa mới nhập hàng về rồi.”
Nguyễn Khả Hạ: “Thế mình đi đi.”
Bước vào tiệm tạp hóa, Nguyễn Khả Hạ thấy kệ hàng vốn trống trơn giờ lại đầy ăm ắp. Có tất tần tật những món ăn vặt mà cậu nghiền nhất. Hơn nữa đến cả vị cũng y sì khẩu vị của cậu.
Nguyễn Khả Hạ ôm một túi đầy ắp nào là mì ăn liền, nào là kẹo thanh họng thanh toán. Cậu mới hỏi chị gái ở quầy thu ngân, “Sao hôm trước con trống trơn mà quay đi quay lại cửa hàng đã đầy đồ ăn ngon thế hả chị?”
Nhân viên thu ngân nói, “Vì tổ tiết mục yêu cầu phải nhập thêm hàng ấy mà.”
Nguyễn Khả Hạ gật đầu, “Hóa ra là thế. Tổ tiết mục tận tâm thật đấy.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!