Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ - Chương 20: Mềm đến chảy ra nước
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ


Chương 20: Mềm đến chảy ra nước


Trong khi các thực tập sinh đang luyện tập ở phòng tập nhà 1, chương trình “Nhật ký trưởng thành của Idol” chính thức lên sóng.

Chương trình lần này thu hút được một lượng lớn khán giả quan tâm đón xem. So với mùa trước thì mùa này đã được tuyên truyền trên các mặt trận truyền thông, hình thức cũng được đổi mới hoàn toàn.

Không giống những chương trình tuyển chọn idol khác đưa thí sinh đi chu du bốn bể để quảng cáo cho chương trình, “Nhật ký trưởng thành của Idol” hướng tới mục tiêu đào tạo và tuyển chọn ra được idol xuất sắc nhất, ưu tú nhất.

Đồng thời, chọn lọc ra những hạt giống tốt nhất, trở thành một trong những chương trình “nuôi dưỡng nghệ thuật”. Đảm bảo tất cả các thí sinh đều có cơ hội lên hình, ngày nào cũng sẽ đăng post về các thí sinh, liên tục trong ba tháng xuyên suốt cuộc thi. Từ đó, khiến cho người xem có cảm giác như thể chính mình đang “nuôi dưỡng” idol của mình vậy, tạo cảm giác đu idol chân thực hơn bao giờ hết.

Trước khi chương trình được phát sóng, Ngụy Lạc Lạc đang cãi nhau với một tài khoản weibo khác.

Nguyên nhân là tài khoản tên là “Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay” share lại video “đổ vỡ” trước đây của Nguyễn Khả Hạ, kèm theo dòng caption:

<<Dù cho cả thế giới này quay lưng lại với Quàng Tử Pé Pỏng, thì tui cũng sẽ đứng về phía thế giới.>>

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay” là fan của Kỳ Hàng. Vì cô ta biết rõ quãng thời gian chịu khổ trước đây của Kỳ Hàng nên cực kì cực kì ghét Nguyễn Khả Hạ, là antifan 100% của Nguyễn Khả Hạ.

Trước đây ỷ vào tiền tài ô dù mà chèn ép Kỳ Hàng, giờ thì sao hả?

Kỳ Hàng làm huấn luyện viên, Nguyễn Khả Hạ làm học sinh, cảm giác lật kèo thay đổi thân phận này quá đã luôn!

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay” là fan đầu tàu, trong fandom có ảnh hưởng rất lớn. Weibo vừa được đăng lên liền “hô mưa gọi gió”, kéo tương tác ùn ùn.

<<Mời các bạn trước khi anti Nguyễn Khả Hạ thì làm ơn đừng có gió chiều này theo chiều đấy được không ạ? Làm ơn tìm hiểu cậu ta một chút được không ạ? Tui tìm hiểu cậu ta kĩ lắm, không chỉ muốn chửi cậu ta mà còn muốn tẩn cậu ta cơ.>>

<<Chị em bình tĩnh, video bị nguyền rủa kia đem lại cho chúng ta bao nhiêu niềm vui cơ mà.>>

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay”: <<Đúng đó, phải cảm ơn cậu ta mới đúng.>>

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay”: <<Thực lực thì không có còn mong đổi đời, muốn đi trên con đường tự vả này cả đời hay gì.>>

Cứ như thế, post này được đẩy thẳng lên hotsearch.

Chương trình sắp phát sóng, bài đăng này càng khiến người ta ấn tượng với Nguyễn Khả Hạ hơn. Nhưng là ấn tượng xấu chứ chẳng tốt đẹp gì.

Ngụy Lạc Lạc và “Chén Rượu Hồng” từng cùng đu một diễn viên, khi ấy quan hệ giữa hai người khá tốt. Cô liền gửi tin nhắn riêng, muốn “Chén Rượu Hồng” gỡ bài xuống.

“Chén Rượu Hồng” nhất quyết không xóa.

Ngụy Lạc Lạc: <<Tiểu Hồng, cô vào xem video mà tôi ghim ở tường của tôi đi. Cậu ấy không giống như xưa nữa rồi.>>

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay”: <<Tôi thèm vào mà xem. Tôi còn phải đi chỉnh ảnh cho Kỳ Hàng nhà tôi, có thời gian đâu mà xem cái video dở hơi nào đấy.>>

Ngụy Lạc Lạc: <<Cô không nhìn thấy sự tiến bộ của cậu ấy thì có tư cách gì để đánh giá cậu ấy?>>

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay”: <<Hát không ra hơi thì tiến bộ hay không có khác quái gì nhau đâu? Đã là phế vật thì cả đời này vẫn cứ là phế vật thôi.>>

Ngụy Lạc Lạc nói: <<Được. Thế thì cô đừng xem. Rồi đến lúc thì anti đổi thành fan thì không biết giấu mặt vào đâu.>>

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay”: <<Yên tâm, không có mùa xuân đấy đâu.>>

Ngụy Lạc Lạc: <<Thôi nhé.>>

“Chén Rượu Hồng Nhắm Que Cay”: <<Thôi thì thôi.>>

Ngụy Lạc Lạc tức đến run cả người. Sao những kẻ này lại cố chấp thế nhỉ? Trước đây kém cỏi thật, thì coi toàn bộ sự cố gắng tiến bộ của người ta chẳng là cái gì à? Chẳng nhẽ cứ để Nguyễn Nguyễn phải gánh cái nồi “đổ vỡ” cả đời này à?

Trần Tú không ở lại ngoài khuôn viên để canh nữa mà về nhà Ngụy Lạc Lạc, cùng nhau xem chương trình phát sóng. Cô an ủi Ngụy Lạc Lạc, “Đừng giận nữa, đến lúc đó người tự vả là bọn họ.”

Ngụy Lạc Lạc gật đầu, “Đúng, không được để ảnh hưởng đến tâm trạng.”

– ———————————————-

Tám giờ tối ngày 31 tháng 12.

Tập đầu tiên của “Nhật ký trưởng thành của Idol” chính thức lên sóng.

Màn hình tối đen, dần dần hiện lên một đường sáng.

Trong ánh sáng ấy, có một bóng lưng đang nhảy.

Chủ nhân của bóng lưng ấy tự giới thiệu: “Tôi là La Dực, hai mươi mốt tuổi, bắt đầu học nhảy từ năm mười hai tuổi.”

Tiếp sau đó, màn hình lại sáng lên, lại xuất hiện một bóng dáng của thanh niên trẻ tuổi, mảnh khảnh.

“Tôi là Lê Thiêm, hai mươi hai tuổi, học rap được năm năm rồi.”

“Tôi là Hà Tân, hai mươi tư tuổi, đã làm thực tập sinh được sáu năm.”

……

“Nguyễn Khả Hạ, hai mươi tuổi, học thanh nhạc tám năm.”

Khi các thí sinh khác giới thiệu bản thân, khu bình luận trên diễn đàn đều chạy lia lịa những comment như, <<La Dực vô địch>>. <<Diệp Ninh bảo bảo đẹp quá trời!>>, <<Hà Tân! Mama yêu connnn>>. Nhưng đến Nguyễn Khả Hạ, luồng gió khen ngợi này lập tức đổi chiều.

<<Tám năm của cậu là gió thoảng mây bay hở>>

<<Vẫn còn mặt mũi để mà nói ra nữa, tám năm mặt dày à?>>

<<Tám năm của cậu có đọ được tám tháng của người ta không ạ?>>

Phó Hàn Xuyên đang xem, nhíu mày.

Vẫn may trong đám bình luận trào phúng mỉa mai, vẫn còn vài dòng bình luận, <<Nguyễn Nguyễn vô địch>>, <>……

Là tổ đội “Hậu phương vững chắc của Nguyễn Khả Hạ” do Ngụy Lạc Lạc đứng đầu, cùng với đó là vài nhân viên nữa. Họ dùng hết điện thoại, ipad, máy tính, laptop cố gắng gõ bình luận cổ vũ Nguyễn Khả Hạ.

Sau một hồi giới thiệu ban đầu, cuối cùng, màn hình tối đen hiện lên vài dòng:

<<Luyện tập là không có điểm dừng>>

<<Nhưng không phải cái kén nào cũng hóa thành bươm bướm>>

<<Từ đông đến xuân, cùng họ bước trên con đường theo đuổi giấc mơ, chứng kiến bươm bướm phá kén chui ra……>>

Phần mở đầu kết thúc, chương trình chính thức bắt đầu.

Sau khi giới thiệu khuôn viên nơi thực tập sinh luyện tập và sinh hoạt của đài Lệ Chị, trên màn hình hiện ra hàng chữ lớn” <<Đánh giá xếp hạng 66 thực tập sinh, bắt đầu!>>

Một nam sinh cúi đầu, bước trên con đường nhỏ dẫn tới sân khấu.

Trên ngực cậu dán bảng tên “Lê Thiêm.”

<<Ôi sân khấu đẹp quá trời! Tựa như phát sáng vậy đó,” Lê Thiêm nhìn vào ống kính, “……Sao lại chỉ có mình tôi thế này? Tôi là người đến đầu tiên à?”

“Thế thì tôi không khách sáo nữa!” Lê Thiêm sải bước lên bục, cứ chạy, cứ chạy mãi, rồi ngồi lên vị trí cao nhất.

Ngồi được hai giây.

Đứng dậy, chạy xuống hàng thấp nhất.

Lại ngồi được hai giây.

Len lén đứng dậy, đi nhanh đến hàng thứ ba, còn tự lẩm bẩm, “Tự tin lên một tí, đúng, phải tự tin.”

<<Tự nhiên tui thấy khung này sao có chút ngớ ngẩn nhờ……>>

<<Hahahahahahaa sao thí sinh này lại hơi tồ thế này>>

<<Dù có tồ đi nữa thì vẫn cứ là đẹp trai>>

<<Thiêm Thiêm đừng ngốc thế con ơiiiiii, mama chẳng còn mặt mũi nào nữa rồi>>

Lê Thiêm vừa ngồi ở hàng thứ ba yên ổn xong thì thí sinh tiếp theo bước vào.

<<Oa! Đẹp trai quá!>>

<<Ôi anh trai đẹp trai quá thể>>

<<Tui lọt lưới tình rồi>>

Đó là Diệp Ninh.

Lê Thiêm nhiệt tình gọi lớn, “Hi, chào cậu!”

Diệp Ninh lạnh lùng gật đầu, bước đến hàng thứ ba, ngồi cách xa Lê Thiêm một chút.

Lê Thiêm ban nãy còn hăng hái vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, bây giờ thì rón rén rụt tay về, ngại ngùng ngồi im.

<<Người ta từ chối lời mời rồi.>>

<<Hahahahah bị ghét bỏ rồi>>

<<Tay nhỏ ngượng ngùng kìa, lại phải rụt về chỗ cũ>>

<<Mọi người đừng hiểu nhầm, Ninh Ninh là thế đấy, đối với ai cũng thế mà thôi>>

<<Hai người này hợp nhau ghê á>>

<<Chòi **, có thuyền rồi?>>

<<Úi giời, tên cp tui cũng nghĩ ra rồi nhá, Thiêm Đạo Ninh Luận(*)>>

<<Chòi **, chị em tôi giỏi thật>>

(*) Thiêm Đạo Ninh Luận, nguyên gốc là 添道宁论, đồng âm với câu thành ngữ Thiên Đạo Ninh Luận 天道宁论. Nghĩa là khó mà có thể tin vào quy luật ác giả ác báo, ở hiền gặp lành, ý là ông trời không công bằng.

Lúc Nguyễn Khả Hạ bước ra, Ngụy Lạc Lạc và Trần Tú nắm chặt tay nhau, gào thét, “AAAAAAA ĐẸP TRAI QUÁAAAAAAAAAA!!!!”

<<Má ôi, khí chất không vừa đâuuuu>>

<<Ngồi đợi màn đổ vỡ trong mơ>

<<Ngồi đợi màn đổ vỡ trong mơ +2>>

<<Ngồi đợi màn đổ vỡ trong mơ +n>>

<<Quý vị đừng nói nữa, cái khác thì không nói làm gì, cơ mà nhan sắc này thì đúng thật là, tui vừa gặp đã yêu rồi>>

<<Cậu ta chỉ làm bình hoa là giỏi>>

……

Trong khi các thực tập sinh lựa chọn chỗ ngồi thứ hạng cho mình, cảm giác vừa ngây ngô vừa buồn cười, trên khu bình luận cũng không ngừng đánh giá nhan sắc thí sinh.

Nào là người thật đẹp trai quá thể, nào là trên ảnh toàn là photoshop, ở trước ống kính thì xấu đẹp phô bày ra hết cả.

Cuối cùng các vị huấn luyện viên tiến vào sân khấu, bắt đầu tiến hành buổi đánh giá xếp hạng.

Phó Hàn Xuyên xem xong phần biểu diễn của hai thí sinh, hàng lông mày càng nhíu chặt. Anh mất hết cả kiên nhẫn, tua thẳng đến phần thi của Nguyễn Khả Hạ.

<<Hỡi năm trăm anh em, thời khắc mà chúng ta hằng mong đợi cuối cùng cũng tới rồi>>

<<Úi hồi hộp quá nè, tui chuẩn bị tinh thần xấu hổ thay cậu ta rồi>>

<<Các thí sinh khác đều hóng hớt kìa>>

<<Tui sau khi đã tua qua quay lại rồi đây, thỉnh các vị chuẩn bị tinh thần nhá>>

<<Úi giời chuẩn bị gì chứ>>

<<Đang trong quá trình xây dựng lại tam quan, các cô cứ xong đi rồi biết>>

Nguyễn Khả Hạ trơn tru ổn định hát hết một bài.

Phó Hàn Xuyên đánh giá trong lòng, thể hiện rất tốt, phong thái ổn định.

Trên diễn đàn bùng nổ <<Chòi **!!!!>>

<<……>>

<<Chòi đụ>>

<<Tui vừa nghe gì thế này>>

<<Tui nổi hết cả da gà lên rồi>>

<<Tui nghe mà muốn khóc luôn á huhuhuh, hay quá đi mất huhuhu>>

<<Mẹ ơi cái âm thanh trầm ấm đê mê ấy, quá là quá là đặc biệt luônnnnnnn>>

<>

<<Cho tui hỏi miếng, hát hay như vầy, sao trước đây mọi người lại chửi mắng cậu ấy vầy?>>

<<Cô vào B trạm mà xem trước đây cậu ta thế nào là hiểu mà>>

<<Không nói nữa, mặt tui đau quá huhuh>>

……

Trần Tú nghe phần thi của Nguyễn Khả Hạ mắt trợn tròn, mồm há hốc, “Nguyễn Nguyễn là thần tiên giáng trần hả! Chị ơi, em muốn nghe đi nghe lại tỉ lần nữa!”

Ngụy Lạc Lạc kích động đến không kiềm chế được, lên diễn đàn đăng, <<Các vị huynh đệ có cần tui cung cấp đá chườm cho mặt đỡ rát không?>>

Phần biểu diễn của Nguyễn Khả Hạ kết thúc, các vị huấn luyện viên đưa ra bình luận.

“Trước đây cậu đã từng debut, RIQ……” Vũ Trí Khải cầm lý lịch của cậu, đột nhiên quay sang Kỳ Hàng, “Các cậu trước là cùng một nhóm à?”

Kỳ Hàng ngây người ra.

Ống kính lia đến ghi rõ biểu cảm ngạc nhiên của một vài thực tập sinh.

Có người nói thầm, “Sao lại hỏi câu này chứ, khiến cho người ta phải bối rối.”

Ống quay lại hướng về sân khấu.

“Đúng,” Nguyễn Khả Hạ cười, “Đúng là khoảng cách giữa người với người mà, ầyyyy.”

Nói xong đưa tay lên giả vờ lau nước mắt.

Mọi người đều cười ồ lên.

Cậu đáp lại câu hỏi kia bằng cách tự trào phúng bản thân mình.

<<EQ hơi bị cao à nha>>

<<Tui còn tưởng sẽ là một bầu trời ngượng ngùng cơ>>

<<Cậu ấy thay đổi quá lớn luôn, tui muốn xí cậu ấy!>>

Phó Hàn Xuyên thầm nghĩ, cũng biết nói đấy, thế mới chọc cho anh tức được chứ.

Cuối chương trình là La Dực và Nguyễn Khả Hạ tham gia battle.

Nguyễn Khả Hạ nhảy xong, máy quay lia sang ghi trọn cảnh Lê Thiêm mặt đần thối, sau đó là chèn vào một đoạn phỏng vấn Lê Thiêm.

“Tôi không ngờ luôn ấy. Hát hay thì đã đành, nhảy cũng là số dách. Còn chừa cho người ta đường sống không thế?”

Lê Thiêm nói lên tiếng lòng của quần chúng nhân dân. Những lời trào phúng mỉa mai Nguyễn Khả Hạ lúc này đây đã không cánh mà bay rồi.

<<Người này có đúng thật là Nguyễn Khả Hạ không?>>

<<Đây là nơi bắt đầu tình yêu của tui và Nguyễn Nguyễn>>

<>

<<Tui đã gục ngã rồi>>

<<Tui ướt rồi>>

<<Lầu trên rụng hết liêm sỉ rồi>>

<<Tui có đâu mà rụng>>

……

Khi huấn luyện viên công bố người duy nhất giành được sáu trái tim là Nguyễn Khả Hạ, diễn đàn bắt đầu có mùi thuốc súng.

<<Câm nín luôn>>

<<Cậu ta có nhảy giỏi bằng La Dực đâu>>

<<Nhưng mà cậu ấy hát hay thật, nhảy cũng không tồi chút nào>>

<<Tui thấy là giỏi thật mà>>

<<Không sao hết, La La cố lên>>

<<Kì tới nhất định La La sẽ đứng nhất cho mà xem>>

<<La La vô địch! Nhất định sẽ giành quán quân!>>

……

Ngụy Lạc Lạc và Trần Tú lướt bình luận trên diễn đàn toàn là bình luận của fan La Dực, cảm thấy không biết phải làm sao.

Ngụy Lạc Lạc nói, “Không sao, đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Nguyễn Nguyễn sẽ có nhiều fan thôi.”

Phần sau vài giây hậu trường, quay cảnh các thực tập sinh làm những hành động, biểu cảm vô cùng khó đỡ, khu bình luận lại một tràng <<Hahahahahah>>

Nguyễn Khả Hạ mặc đồ ngủ, vừa đắp mặt nạ, vừa tập nhảy.

Lúc cậu tháo mặt nạ xuống, mấy dòng chữ chạy lên màn hình: <<Cung cấp đủ nước cho làn da, mặt nạ Mạc Mạc Đạt (*), cung cấp làn da căng mọng cho các anh trai>>

(*) Tiếng hôn moah là 么么哒/ Me me dà/ thì tên mặt nạ này dùng từ đồng âm 膜膜哒/ Mó mó dà/ làm tên của mặt nạ.

<<Quảng cáo tranh thủ vãi>>

<<Đm tui ghen tị cái nhan sắc kia quá>>

<<Làn da ấy khiến một đứa con gái như tui phải thấy xấu hổ>>

<<Mềm đến chảy ra nước>>

……

Phó Hàn Xuyên tắt video.

Anh không bao giờ xem những chương trình kiểu này. Hóa ra khu bình luận thuộc phong cách này.

<<Mềm đến chả ra nước>>, <<Ướt rồi>>……

Con gái ngày nay, đúng là chẳng biết ý tứ gì cả.

****************************

Tác giả có lời muốn nói.

Phó Hàn Xuyên: Các cô không có người yêu à mà lại đi thèm khát nhăm nhe của người khác thế?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN