Giải Thoát Số Phận
Phần 23
Có đôi lúc tôi chợt nhìn người mà tôi gọi là chồng có khoảng cách quá xa vời…
Trong nhà tắm …
Thảo đứng dưới vòi sen cô ôm miệng để khóc không lên tiếng…
Tôi cảm thấy ngủ với chồng nhưng đều là bị ép buộc…anh ta rất thô bạo trong khi quan hệ khiến tôi sợ hãi…anh ta giày vò thân xác tôi cả đêm…nhìn những vết mút tím ở bầu ngực làm tôi cảm thấy thật xấu hổ…
Minh bên ngoài ngôi nhấp ly rượu và hút thuốc…anh ta chỉ choàng chiếc áo choàng ngủ rồi đăm chiêu nhìn ra bên ngoài,đồng hồ điểm 3h sáng…Minh nhìn vào nhà tắm thấy Thảo vào đó quá lâu…anh ta đứng dậy gõ cửa nhà tắm
-Em xong chưa vậy?
K thấy trả lời Minh tiếp tục gõ cửa…” Em đang làm cái quái gì trong đó vậy”
Tiếng cạch cửa…Thảo đi ra tóc ướt sũng…mặt vô hồn với đôi mắt sưng húp
-Em khóc đấy à,mà đang đêm đi tắm làm gì ướt nhẹp thế kia nhỡ cảm thì sao,lại đây
Minh nắm tay Thảo rồi kéo…anh ta bật máy sấy để sấy tóc cho Thảo
-Tôi làm được
-Ngồi yên
Minh xoa xoa tóc cho Thảo,Thảo cúi đầu ngồi yên như một đứa trẻ…
-Anh khi nào mới trả đơn hàng cho nhà họ Trịnh
-Em gấp à
-Bà ấy cho tôi có ba ngày ,anh thì nói quan hệ kéo dài một tháng nên tôi không biết phải làm thế nào,tôi mệt mỏi
-Bà ta đang giữ bí mật gì của cô à…
-Liên quan đến mẹ đẻ nên tôi k tiện nói…anh cứ thả đồ cho bà ấy đi còn tôi đồng ý là sẽ k bh nuốt lời
Minh tắt máy sấy ngồi xuống trước mặt tôi…
-Nghe này nhóc em là vợ tôi dù cho em k đồng ý thì việc phục vụ chồng là việc em phải làm …không gì có thể thay đổi được em hiểu không?
-Nhưng tôi k muốn
-Tại sao?
-Anh lạnh nhạt và có vẻ k thích gì tôi cả nên mới k cho tôi sinh con…
-Ai nói tôi k thích em…
Thảo đang rơi nước mắt liền ngẩng lên nhìn Minh…Minh với tay giữ gáy Thảo rồi dùng ngón tay xoa má cô…
-Anh thích tôi à?
-Ừ…
-Thật á
Minh bật cười lớn
-Thật…ngốc ạ…nếu k thích tôi sẽ k bh chọn em…
Minh nhổm dậy hôn lên môi Thảo…nụ hôn ngọt ngào đến mức Thảo ngửa cổ ra sau…Minh đứng dậy anh ta chồm lên bế bổng Thảo lên…
-Không em muốn đi ngủ…
-Còn lâu…mai anh nghỉ…tha hồ ngủ
-Mai e vẫn đi học …
-Xin nghỉ…
-Không được mai em thi…
-Vậy nhanh rồi ngủ …
Nói xong Minh cởi áo choàng…dương vật của anh ta đã cương cứng và đưa gần tới cửa mình của Thảo…Thảo thở gấp …Minh đưa vào khiến Thảo cong người…anh ta ôm trọn Thảo trong lòng…tiếng Thảo rên khẽ trong phòng…
Mùi hương của cai hai hoà quyện…Thảo tóm chặt chiếc ga giường…” A…a…ưm…”
-Anh nói nhanh mà…
-Anh đang cố hết sức để nhanh đây…hôn anh đi
Thảo chồm lên ôm cô Minh rồi chủ động hôn…Minh ôm lấy tấm lưng ong mỏng nhỏ nhắn của Thảo rồi siết mạnh sát anh ta…
Sáng hôm sau Thảo tay run run với ly nước trên bàn để uống…Minh nhổm dậy
-Sao k ngủ đi
-Em khát nước…với mệt…
-Lại đây
Thảo trần chuồng đi ra nằm vào giường…Minh ôm chặt…
-Anh nhớ mai giải quyết chuyện kia nhé
-Ừm nhớ rồi ngủ đi…
Tôi thầm nghĩ đàn ông như mẹ dặn là phải khéo,mình chỉ cần khéo để anh ta thả đồ cho bà Trịnh thì mọi việc mới có thể yên được…
Nằm trong vòng tay anh ta tôi chợt nhận ra hình như anh ta là dân thể thao với cơ thể vạm vỡ…bụng anh ta còn có múi…chỉ tiếc trong chuyện chăn gối anh ta làm tôi sợ…
Hôm sau khi Minh tỉnh dậy anh ta đã thấy Thảo rời đi,Thảo ghi lại mảnh giấy trên bàn “ Em đi thi đây”
Minh cầm tờ giấy rồi cười nhẹ…anh ta có vẻ rất vui …điện thoại của Đại Phu Nhân gọi
-Con à khi nào con đón mợ cả về vậy,nhà còn nhiều việc mình mẹ không thể đảm nhận hết được…mẹ muốn con…
-Đêm qua con ở bên cô ấy,hôm nào xong cv ở đây chúng con sẽ về luôn
-Thật à…vậy mẹ k vội hai đứa cứ xong xuôi đi rồi về nhé
-Vâng…
Đại Phu Nhân cười vẻ sung sướng khi ngồi ở sảnh và nói với các vợ bé
-Cậu cả và mợ cả đã làm hoà rồi,đêm qua chúng ở bên nhau …mẹ k mong gì hơn cả…vậy là ổn rồi
Hằng nhìn thấy mợ ba có vẻ mặt k vui …cô ta và mợ ba sau khi ra về
-Khi nãy em có thấy mợ ba sắc mặt có vẻ k vui khi thấy cậu cả và mợ cả ở bên nhau…
-Ăn nói hoang đường,hãy giữ mồm miệng đấy mợ tư
-Vậy sao,vậy vụ tiểu hân gọi mợ ba là bạch tuyết có uẩn khúc gì k nhỉ…tôi sẽ tra cho bằng được,mợ chờ đấy…
Mợ ba nắm chặt tay rồi nói vs người kề cận “ Hình như nó đánh hơi được điều gì đó,hãy làm việc cẩn thận”
-Vâng mợ ba,vậy chuyện cậu cả
-Gương vỡ lại lành là chuyện bình thường nhưng để lành được bao lâu thì lại vỡ thì còn phải xem ý trời…
-Dạ…
Tùng ở quán bar uống đến say mềm khi hôm qua mẹ Thảo nói Thảo đi cùng chồng cả đêm k về nhà…anh ta như kẻ điên uống hết ly này đến ly khác…
Ngọc bạn của Thảo đúng lúc đến đưa chìa khoá cho ông anh họ làm phục vụ quầy rượu…
-Mẹ anh gửi cho em này…
-Ok cám ơn em nhé nay đi thi hả
-Vâng thi xong rồi…
Thấy Tùng đang say mềm Ngọc nhận ra là anh trai Thảo
-Ôi anh Tùng ạ
-Em là?
-Em là Ngọc bạn Thảo ạ,anh nhớ em k?
-À ,chào em…
-Anh hình như say rồi dừng thôi ạ
-Ngọc có rảnh k?
-Có việc gì ạ
-Đi chơi với anh được k?
Ngọc như mở cờ trong bụng khi cô ta thích Tùng ngay từ lần gặp đầu tiên…
Tại bộ công thương…
Phó cục trưởng nói lớn
-Nghe nói sếp định thả đống hàng hoá đó trả cho họ Trịnh…mọi người nói xem chưa điều tra xong đã trả,chẳng phải sếp mang việc riêng vào công việc hay sao…ai chẳng biết cậu ta cưới con gái nhà họ.
Mấy cấp dưới phân vân “ Chờ sếp đến nói rõ xem sao,sếp Minh luôn đúng quy tắc “
Mọi người đều gật…
Điện thoại gọi tới báo Linda …cô vội ra chỗ bàn Minh đang ăn trưa…
-Cậu cả có khi phải đến chỗ làm rồi ạ
-Nay tôi nghỉ mà
-Chuyện cậu kí quyết định trả hàng cho nhà họ Trịnh bị phản đối,phó cục cố tình gây khó dễ
Minh lau miệng rồi anh ta tức ném khăn xuống bàn rồi đứng dậy…
Tới cơ quan…Minh trong bộ đồ của cục trưởng đi vào mọi người đứng dậy chào
-Nghe nói mọi người phản đối quyết định của tôi
Mọi người ấp úng chỉ có phó cục lên tiếng
-Lô hàng nhà họ Trịnh trị giá lớn nên cần phải chờ họ cung cấp đủ giấy tờ
-Họ đã cung cấp đủ giấy tờ
-Nhưng phải xác nhận xem giấy tờ đó có giả hay thật
-Phó cục lại k tin vào cách làm việc của tôi sao?
Minh nhếch mắt nhìn
-Tôi chỉ muốn làm việc chắc chắn thôi ạ,hãy để thêm thời gian nữa cũng vẫn đúng luật ạ ,chúng ta đâu vội
Minh nắm chặt bàn tay…
Trịnh phu nhân sau khi nghe tin bà ta như phát điên vì lô hàng vẫn chưa được ra …bà ta ngay lập tức đến nhà Thảo…
Vừa đến nhà thấy Thảo đang xới đất để mẹ cô trồng cây vào…bà ta đi ra dẫm lên cây rồi tát vào mặt mẹ Thảo
-Con đàn bà ngu ngốc
Thảo đứng dậy hét lên “ Bà làm gì vậy”
-Tao hỏi mày mới đúng,mày nói hôm nay sẽ được thả nhưng tao vừa nhận dc giấy kí rằng lô hàng của tao cần điều tra thêm …
-K đúng…anh ta đã nhận lời …
Cô Dung trừng mắt “ Tôi vs chị nói chuyện đi đừng có động tay chân như vậy trc mặt lũ trẻ”
-Tao cần nó nói rõ nó có giúp được hay là không?
-Anh ta nói sẽ giúp…tôi sẽ đi hỏi…
Thảo vội vã vào nhà rửa tay rồi mắt đỏ lên vì ấm ức và cầm túi rời đi…
Tôi gọi cho Minh…
-Anh đang ở đâu vậy
-Ở cơ quan…
-Anh ra quán cafe đi
Thảo đến điểm hẹn thấy Minh đang ngồi chờ …Thảo vội vàng
-Bà Trịnh đó nói hàng k trả là sao vậy
-Là như vậy hàng k dc trả
-Vậy là sao…anh nói được mà…anh nói sẽ giúp tôi mà…
-Có một số chuyện ngoài ý muốn nên tạm thời chưa trả lô hàng đó được
-Anh lừa tôi…đủ chưa?
Thảo rơi nước mắt lã chã
-Tôi chưa bh lừa em
-Tôi đã tin anh…sau khi anh xong chuyện rồi anh phủi tay như chưa hề có lời hứa hẹn nào
-Nghe này tôi k có nghĩa vụ phải làm gì đó cho em
-Phải rồi tôi nào dám mơ người tài giỏi như anh giúp đỡ tôi…
Thảo ôm miệng gục đầu khóc “ Tôi phải làm sao đây,bà ta sẽ điên lên mất”
-Có chuyện gì nói ra xem
-Có nói ra anh cũng chưa bao giờ giúp được,anh lừa tôi k chỉ một lần…tôi xin lỗi đã làm phiền anh sau này chúng ta đừng gặp lại nữa…
Thảo đứng dậy quay đi vừa đi vừa lau nc mắt…Minh nắm chặt tay giận dữ…” chết tiệt…”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!