Giải Thoát Số Phận - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1887


Giải Thoát Số Phận


Phần 6


Khoảnh khắc người đàn ông nhìn thấy người phụ nữ đang yếu ớt lại không mặc đồ gì …ngay lúc đó hiếm có người nào giữ được bình tĩnh…

Thảo nằm vật ra giường rồi ôm đầu nói thều thào

-Ngọc…Ngọc ơi…tao mệt quá,trong nước đó có gì vậy…

Hồ Công Minh anh ta đứng thở dài rồi lắc đầu…Anh ta đi ra lấy chăn kéo lên đắp cho Thảo…Thảo tóm lấy tay…” Tao thấy bứt rứt lắm,có chuyện gì vậy”

-Ngủ đi ,ngày mai sẽ hết…

Thảo vẫn nắm chặt tay rồi lịm đi…Hồ Công Minh ngồi bên cạnh để Thảo nắm tay…Anh ta cười nhẹ “ Đứa trẻ phiền phức”…

Thảo khi ngủ hai hàng nước mắt vẫn chảy miệng lầm bẩm “ Mẹ ơi…con mệt lắm…”

Linda cô Trợ lý đắc lực ,là cánh tay phải của Hồ Công Minh gọi điện lên phòng…

-Cậu cả ,cô gái đó hình như là bị bạn lừa bán trinh tiết,họ vẫn đang cãi vã dưới sảnh rằng cô gái đang mất tích…

-Báo công an đi…

-Dạ vâng…

Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy ,đầu đau như búa bổ…tôi thấy người k mặc gì cả,đồ lót vứt dưới sàn…căn phòng nhìn thẳng ra hướng toàn cảnh thành phố…tôi ôm đầu nhớ lại từ lúc hôm qua Ngọc dìu vào thang máy…mình nhớ có con hổ…sau đó …sau đó …

Thảo ngồi nghĩ mãi k nhớ ra … mắt Thảo đỏ ửng lên rơm rớm nước mắt…” Chuyện gì xảy ra với mình vậy”

Cô đứng dậy vội vã với lấy đồ lót rồi lò dò đi ra bên ngoài…vừa thò đầu ra bên ngoài Thảo chợt thấy từ cửa phòng tắm mở ra…người đàn ông chỉ quấn chiếc khăn tắm đầu vẫn ướt sũng đi ra…hai người đứng nhìn nhau…Thảo hét lên rồi chạy vào giường kéo chăn lên…

-Chú là ai vậy…

-Chú?

-Tại sao lại có đàn ông ở đây vậy

Hồ Công Minh bật cười tươi rạng ngời dưới ánh nắng…trước vẻ mặt đang chảy nước mắt ngu ngơ của Thảo…

-Đàn ông và đàn bà trong phòng theo nhóc là có chuyện gì

-Anh là ai vậy,tôi phải báo công an…( mếu máo)

-Báo đi …

-Anh…anh ra khỏi phòng đi

Hồ Công Minh đi ra bên ngoài…Linda đi vào choàng áo sơ mi cho anh ta rồi cài cúc từng chút một…Thảo bên trong loay hoay vì k có váy mặc…

K hiểu cái váy của mình đâu rồi …Cô lò dò đi ra ngó bên ngoài thấy Minh và Linda nói chuyện

-Cậu cả hình như cậu hai lại gây ra chuyện rồi ạ

-Chuyện gì?

-Cậu ấy đưa con riêng bên ngoài về khiến cả nhà đang náo loạn

-Nhà có thêm thành viên thì vui chứ sao…mọi chuyện mẹ tôi sẽ lo ổn…

-Hôm qua sinh nhật của đại phu nhân,cậu k về khiến bà rất buồn

-Cứ nói tôi bận là được

-Hôm qua các tiểu thư đến hình như để cậu lựa chọn …lần này k biết sẽ là cô gái nào đây

-Chuyện đó ta k quan tâm lắm …

-À váy mà cậu cả yêu cầu đây rồi ạ

-Được rồi để đó đi

-Vâng

-Còn lấp ló gì còn k ra lấy váy mà mặc đi…

Thảo quấn chặt chăn rồi đi nhẩy nhẩy như cương thi đi ra gần chỗ cái váy…Minh ôm trán vì thấy quá buồn cười

-Anh …anh phải chịu trách nhiệm

-Trách nhiệm?

-Anh đã phá đời tôi còn gì,anh và Ngọc có lừa tôi đúng k,hqua trong thang máy tôi có lơ mơ thấy anh…Đồ đê hèn,các người là lũ tiểu nhân bẩn thỉu,xã hội lên cung trăng rồi còn làm trò đó k sợ nghiệp quật sao

Thảo nói một thôi một hồi khiến Minh k nói được câu nào…cô quay đi cầm chiếc váy rồi giật mạnh chiếc chăn ra tụt xuống …Thảo thay váy ngay trước mặt Hồ Công Minh…

-Con gái bây giờ thật sự bạo dạn

-Dù sao thì chúng ta cũng qua đêm rồi,tôi muốn hỏi anh rằng Ngọc nó bán rẻ tôi đúng k,nhìn anh cũng k phải là bệnh hoạn gì sao phải làm vậy?

-Nghe này nhóc ,ta đây chưa từng làm những chuyện hổ thẹn với lương tâm,nhóc k phải gu của anh đây hiểu chưa

-Chú k thoát dc đâu,tôi sẽ báo công an

-Lúc anh lúc lại chú…nói chuyện với nhóc ta cũng đủ thấy mệt…để ta nói cho nhóc biết đêm qua giữa chúng ta k có chuyện gì,đơn giản chỉ là một đứa trẻ bị uống thuốc kích dục và đi lạc vào phòng anh thôi…và anh là người cho nhóc lưu trú …anh đây k bh động vào những thứ k phải của mình…

-Tôi k tin…vậy…

Thảo ấp úng rồi cô thấy xấu hổ…cô đứng dậy rồi nhớ lại đêm qua ra khỏi phòng và vào phòng này…cô nhớ lại đoạn tự tụt quần áo…rồi ánh mắt như sốc…” Tôi xin phép…”

Thảo đứng dậy chạy thẳng đi ra ngoài…ra hành lang Thảo ôm đầu “ Vậy mà mình cứ nghĩ đã có chuyện,mình còn thay đồ trc mặt anh ta,mình điên rồi…”

Hồ Công Minh cầm ly cafe nhấp lên môi…anh ta thở dài rồi cười nhẹ “ Bọn trẻ thật thú vị”

Tôi trở về phòng thì thấy mẹ của Ngọc chờ ở phòng trọ “cháu đây rồi,cháu k sao chứ cháu,bac xin lỗi thành thật xin lỗi cháu,con dại cái mang,con bé có lỗi với cháu nhưng Bác vẫn xin cháu cho nó một cơ hội để được quay lại học tập”

-Nó đâu rồi Bác

-Công an đang bắt rồi ,họ phát hiện ra nó làm chuyện có lỗi với cháu …bác thay mặt nó xin lỗi cháu vạn lần ,cháu ơi hãy xin cho nó dc ra và bảo chỉ hiểu lầm thôi dc k

-Hiểu lầm…đêm qua cháu bị cho uống gì đó mà mất kiểm soát ,cũng may gặp dc …gặp dc người đó bê đê ( trong lòng Thảo nghĩ Minh bê đê nên mới k động vào cô)

-Vậy k sao là tốt rồi,bác sẽ dậy lại nó cháu…xin hãy tha thứ cho con bác…

Thảo ôm đầu vẻ mệt mỏi rồi vẫn lên đồn công an xin cho Ngọc …Ngọc k dám nói câu gì với Thảo

-Sao mày lại bán rẻ tao vậy Ngọc …tao đã làm gì có lỗi với mày k vậy

-Tao…tao chỉ là nghĩ quẩn…tao thật sự xin lỗi mày nhiều lắm,chị ấy nói 200 triệu thì mày được 50 triệu còn tao 50 triệu

-Nó cầm 100 ,mày ngu vậy …nếu đêm qua lão gì đó lấy trinh của tao thật thì sau này mày còn dám nhìn mặt tao k,mày k nghĩ đến hậu quả hay sao?

-Tao chỉ nghĩ sau khi mày cầm tiền là sẽ ok nên mới vậy

-Tiền đối vs tao k qtrong bằng danh dự…tao với mày từ nay về sau k còn bạn bè gì,tao sẽ chuyển đi…hy vọng mày k còn lừa ai nvay nữa

-Vậy đêm qua mày ở đâu vậy

-Gặp đúng người tốt nhưng hắn bê đê nên tao lột đồ trc mặt mà k làm gì

-Ôi may quá,Thảo này,đừng đi đâu để tao đi,tao sai mà

-Tao nghe mẹ nói rồi vì nó ép nợ nên mày nghĩ quẩn…dù sao tâm mày k xấu …cứ về đi đã rồi tính sau

-Uk ,cám ơn mày nhiều lắm

Tại nhà Họ Hồ

Đại Phu Nhân ơi…Đại Phu Nhân

-Có chuyện gì mà thím gấp gáp vậy

-Cậu cả cho bắt lô hàng nhà họ Trịnh nên phu nhân họ Trịnh ở cửa xin gặp phu nhân

-Đến mức đó sao…mau mời vào

Trịnh Phu Nhân vào trong khóc lóc từ cửa

-Đại Phu Nhân ơi,cậu cả nhà ta nặng tay quá về tình về lý từ khi xưa hai nhà đều có mối qhe tốt,hơn nữa lại sắp gả con gái cho cậu cả mà cậu ấy k nể nang ai cả

-Chuyện này,thật ra công việc của nó ta k thể xen vào được nhưng ta sẽ có lời nói cho phu nhân,nói thật là để kết thành thông gia thì còn con gái nhà họ Ngô và Hoàng nữa mà…

-Vậy xin phu nhân có lơi giúp em ạ

-Ta sẽ có lời nói …

Phu nhân họ Trịnh tức giận trên xe khi ra về

-Khốn kiếp ý bà ta nói chắc gì con gái họ Trịnh đã được chọn …giờ phải làm sao,lô hàng đồ cổ đấy có giá cả tỉ đô…ta k còn thời gian nữa đưa ta đến gặp con tiện tì Dung kia đi

-Dạ vâng…

-Thân lừa ưa nặng tao sẽ cho chúng mày biết tay…

Hôm nay tôi đi ăn cùng chị gái và anh rể …chị tôi dạo này rất hạnh phúc gương mặt tươi tắn hẳn ra

-Chị…gương mặt chị tươi tắn lạ à nha

-Dạo này chị vui mà…

-Anh rể em yêu chị mà,chỉ là anh yêu sở hữu quá khiến chị sợ thôi

-Không,bây giờ c k sợ đâu,chị lúc nào cũng muốn ở bên anh

Bảo bước vào thấy hai cem nói chuyện rôm rả…

-Nói xấu anh đó hả

Thảo cười nhẹ

-Anh thì nói xấu mãi rồi ,em chỉ là thấy cem dạo này gương mặt rạng rỡ tươi tắn hẳn lên nên em vui lây cho chị

Chị hẩy vai tôi

-Năm tới bọn anh sẽ sinh thêm con,anh định ra ở riêng

-Ôi anh rể number one luôn

Bảo nhìn Trâm rồi cười

Thang máy bằng kính đi xuống ăn ở tầng hầm…từ trong thang máy tôi thấy người đàn ông đeo chiếc kính cận trắng mà tôi gặp ở khách sạn hôm đó đang ngồi ở kia ăn cùng một cô gái…tôi liền quay mặt đi….

Trâm hỏi

-Sao tự dưng quay mặt đi thế

-À em có cái k tiện ( ú ớ)

Từ dưới Hồ Công Minh nhận ra Thảo khi cô đứng trong thang máy…anh ta cười nhẹ…cô gái đối diện vội hỏi

-Anh cười em sao?

-K có anh cười chuyện khác

-Ở cạnh em mà anh vẫn có thể nghĩ đến chuyện khác sao?

-Cạnh em thì sao?

-Ý là em k đủ quyến rũ để anh quên đi mọi chuyện lúc này sao ( chân cô ta với lên xoa xoa vào đùi Minh )

-Với anh đàn bà vẫn chỉ là đàn bà

Cô ta chợt tắt nụ cười …

Tôi đi qua bàn anh ta mà cứ đi ngang ngang…Anh rể và chị gái có lẽ thấy tôi khó hiểu…

-Thảo sao thế

-Chị bàn mình ở đâu

-Đây luôn rồi

-Đây luôn ạ ( đối diện bàn Minh)

-Uk ngồi đi

Thảo cứ lấy chiếc cặp sách rồi ngồi nấp nấp sau chị gái…

Bảo gắp thịt cho cả hai chị em

-Cô út nhà mình vẫn học xuất sắc từ bé đến giờ nhỉ

-Vâng em giỏi mà,em nhận em giỏi

Trâm véo nhẹ tai “ Phải khiêm tốn lại biết chưa,chị hy vọng học tập và có cv ổn định hãy nghĩ đến chuyện yêu đương”

Bảo xua tay “ em cổ hủ vậy,Thảo nó lớn rồi mà,bằng tuổi em lúc này thì em còn làm mẹ rồi đấy”

-Thế nên em mới khuyên nó k dc lấy ck sớm,sẽ rất khổ

-Ý em nói là hiện tại em sống vs anh khổ

-Anh biết ý em kp như vậy mà

Hai vk ck tranh luận không khí căng thẳng…tôi xua xua “ Yên tâm đi em còn lâu mới lấy”

Bảo đặt đũa “ Em cứ sống và yêu như em muốn ,k cần nghe chị em”

Trâm tức giận cũng đặt đũa “ Anh nói như thế sao em nói lại được nó”

Thảo buồn khi thấy anh chị tranh luận,chị mà biết hno mình suýt bị lừa chắc còn đập chết mình mất…cô đứng dậy đi vệ sinh…Bước ra khỏi nhà vệ sinh cũng đúng lúc Minh bước ra…cả hai lại chạm mặt…Thảo vội quay mặt đi

-Nhóc có vẻ k được dậy dỗ đàng hoàng

Thảo tức quay lại

-Chú gì ơi,chú nói thế là sao

-Ít nhất cũng phải có lời cám ơn đó là điều người có học nên làm để tỏ lòng mình

-Ý chú là tôi vô học

-Có thể coi là như vậy

Thảo tức đỏ mặt,cô gằn giọng

-Vậy thì “ cám ơn “

Mặt Thảo câng câng lên khiến Minh thấy thú vị

-Tưởng nhóc muốn ta chịu trách nhiệm

Chống tay lên tường rồi nhìn Thảo khi Thảo đứng gọn trong vòng tay …Thảo nhỏ bé ấp úng

-Hôm đó cứ coi như tôi chưa nói gì,tại tôi cứ tưởng tôi và chú …nhưng cũng may chú bê đê nên tôi và chú mới k có gì,trong rủi có cái may

Thảo cười tươi ,câu nói bê đê như giết chết người đàn ông chân chính đối diện,38 năm cuộc đời có lẽ lần đầu tiên Hồ Công Minh lần đầu bị nhận xét là bê đê…anh ta dường như rất sốc đứng định nói gì đó mà miệng ú ớ k nói nên lời

-Bê…bê…đê…

-Sống thật với bản năng k xấu chú ạ…

Hồ Công Minh…cậu cả nhà họ Hồ nổi tiếng kèm theo là một cục trưởng cục quản lý thị trường đầy uy quyền vậy mà hôm nay đứng trước cô gái 18 tuổi anh ta k thể nói được câu nào?
– [ ]

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN