Giải Thoát Số Phận
Phần 7
Nụ cười thơ ngây của Thảo dường như lại chớm làm cho Minh chú ý…
Điện thoại của Thảo reo
-Con về nhà nhé mẹ có chuyện muốn nói với con
-Con đang định ngày mai về nhà nói chuyện với mẹ ạ…
-Luôn nhé con…mẹ mệt mỏi quá ( bật khóc)
Thảo thấy mẹ khóc cô vội vàng cúp máy rồi chạy một mạch đi…Minh đứng vẫn chưa hoàn hồn…
Cô gái đi cùng Minh đi ra thấy Minh vẫn đứng ngẩn người
-Anh Minh…anh sao vậy?
-Em nhìn anh có chút nào k đàn ông k?
-ôi sao anh hỏi vậy?
-K có gì…hôm nay anh có việc nên anh sẽ về trước…anh sẽ bảo lái xe đưa e về
-Ơ
Cô gái nhìn theo Minh rồi ú ớ đầy vẻ tiếc nuối nhưng k thể nói thành lời…
Tôi chạy vào bàn rồi bảo chị gái
-Mẹ gọi em về gấp,em nghĩ có chuyện gì đó mẹ muốn nói riêng với em…
-Vậy em về đi có gì alo chị nhé…
-Vâng
Thảo đi ra bên ngoài rồi chợt vẫy mãi không được xe…Hồ Công Minh phóng xe qua thấy Thảo đang đứng vẫy xe…vì trời mưa nên rất khó bắt được xe…anh ta dừng xe lại rồi mở cửa kính
-Lên đi tôi cho đi nhờ
Thảo cười tươi
-Vậy cám ơn chú…
Trên xe Thảo cứ nóng lòng tay chân bứt rứt
-Nhóc có chuyện gì à
-Vâng ở nhà có chút chuyện,nhà cháu cách đây 30km cơ k biết xe buýt còn k
-Tôi đưa đi ,ở đoạn nào
-Sao chú tốt vậy
-Mưa gió này gọi xe cũng khó lắm,làm điều tốt thôi
-Chú sau này sẽ nhận được nhiều phước lắm đây
-Đang khen hay nói đểu vậy
-Cả hai ạ,chú giúp tôi hai lần rồi sau này nhất định sẽ báo đáp ạ…
Minh bật cười kiểu tức giận vì lời nói ngu ngốc của cô gái trẻ…Đến đoạn tắc đường Minh đang định hỏi đường nhà Thảo thì thấy Thảo ngủ say gật gù …anh ta với tay định kê đầu Thảo thẳng lên thì Thảo mở mắt…làm cho Minh giật mình…
-Đi …đi đoạn nào đấy…
-À bên kia rẽ trái ạ,chết cháu ngủ quên hi hi
-Nhóc k sợ tôi à
-Sợ gì ạ,chúng ta còn qua đêm rồi cơ mà ( nói giọng trêu trọc vì nghĩ Minh bê đê)
-Sau này cháu sẽ hối hận đấy nhóc ạ…
-Cháu chưa bh làm gì hối hận,thề luôn,à chú uống nước mía không…
-Tôi k thích đồ ngọt
-Nước mía lọc gan tốt lắm,đẹp da nữa ,chúng ta quan trọng là da dẻ đúng k nào …chú dừng bên kia đi
Thảo mở cửa ra rồi bảo chủ quán “ Cho cháu hai cốc nước mía nhiều nước ít đá ạ”
Minh trong xe cứ bật cười ,rồi thấy Thảo dở tiền toàn tiền lẻ ra đếm đếm…anh ta kéo kính xuống đưa ví
-Này nhóc
-Không,cái gì ra cái đó,cháu mời…
Thảo đưa cốc nước rốt mút một hơi hết …cô thở rồi xoa bụng “ No quá,chú uống đi”
-Ừm ( Sốc vì thấy Thảo như đàn ông k giữ kẽ)…
Tới nhà ở đầu ngõ …Thảo nói khẽ vào tai Minh
-Chú chờ cháu nửa tiếng được không,xong cho cháu quay ngược lại luôn
-Sao k để mai r đi
-Thì tiết kiệm dc cái nào hay cái đó mà…
-Ừm…
-Cám ơn chú nhiều nhiều…
Thảo đi vào trong nhà thì thấy Trịnh phu nhân đang ngồi còn mẹ cô đôi mắt sưng húp có lẽ vì khóc nhiều…Thảo đổi sắc mặt
-Chuyện gì vậy mẹ ,sao bà ta lại ở đây
Cô Dung với tay con gái
-Con ngồi xuống k dc hỗn láo…
Trịnh phu nhân đứng dậy nhìn Thảo rồi cười
-Con gái lớn rồi đến lúc đi lấy chồng được rồi,nghe này nhóc ta có hai việc khiến cho cháu phải phục tùng …
1 là chuyện cháu là con rơi sẽ được bêu rếu khắp ngôi làng này và ở trường cháu học
2 là chuyện mẹ cháu từng làm gái mại dâm sẽ được ghi chép tỉ mỉ gửi đến mẹ chồng của chị cháu…
Nếu như cháu không phục cũng k sao,mẹ cháu và cả chị gái cháu đều sẽ ảnh hưởng k nhỏ,thậm chí có khi tự tử vì xấu hổ
Cô Dung quát lên “ Cô im đi,tôi lo ảnh hưởng đến con gái lớn vì mẹ ck nó khó tính chứ tôi k sợ tai tiếng”
-Ồ vậy em có nghĩ cho người ngồi trên ban thờ kia không,ông ấy hẳn là mang tiếng ăn ốc đổ vỏ cả đời…
Mẹ tôi chợt khựng lại…tôi nhìn thẳng vào trịnh phu nhân
-Bà nói thẳng đi rốt cuộc bà muốn gì?
-Hiện nay chau cũng dc coi như một phần của nhà họ Trịnh thế nên phải cùng gánh vác cơ nghiệp nhà họ Trịnh,chị gái chau đi lấy chồng tôi sẽ k nhắc tới nhưng tôi muốn cháu lấy người có thể giúp cho nhà họ Trịnh vượt qua kiếp nạn lần này…
-Bà k sinh ra tôi ,tôi tự hỏi bà lấy tư cách gì để áp đặt lên tôi
-Ta lấy tư cách là chủ nhà họ Trịnh và muốn cháu san sẻ gánh nặng đó cùng ta…mẹ cháu sẽ được nhận 2 căn biệt thự cùng 50 tỉ nếu như cháu thuận theo ta,hãy nghĩ xem cháu được nhiều hay mất nhiều…
-Hẳn là kẻ tôi lấy sẽ cho bà nhiều hơn như thế rất nhiều
-Cái ta cần là mối quan hệ thông gia …hãy nghĩ đi cưới hay k cưới…cậu cả họ Hồ …Hồ Công Minh là tên của người cháu sẽ kết hôn
-Nhỡ anh ta k ưng tôi thì sao?
-Thì chúng ta sẽ coi như chưa bao giờ gặp nhau…ta cho cháu 2 ngày để suy nghĩ…
Trịnh phu nhân rời khỏi căn nhà đó …thư kí của bà ta nói khẽ trên xe “ Chủ tịch để lại di chúc cho bà ta 5 căn biệt thự và 100 tỉ,phu nhân làm vậy thì vẫn là phần của bà ta …thật sự phu nhân tính toán quá giỏi luôn ạ”
-Đâu có đơn giản được càm tài sản dễ đến vậy,số tiền mồ hôi nc mắt của tôi đâu thể để con tiện tì đó muốn là được ,di chúc tôi có thể biến có thành không…nó muốn dc hưởng số tài sản đó thì phải chấp nhận đánh đổi…đổi con gái nó…
-Chủ tịch khi xưa tìm bà ta đến mỏi mòn mà k thấy lẽ nào
-Sao có thể thấy được ( Trịnh phu nhân nắm chặt tay)
Sau khi bà ta rời đi mẹ tôi đứng lên rồi vấp ngã
-Khi xưa mẹ k phải gái mại dâm là cô ta tự nói vậy vì chủ tịch năm xưa yêu mẹ …cô ta mặc định mẹ là gái đĩ
-Khi xưa mẹ quen chủ tịch có biết ông ta có vợ r k?
-Mẹ k hề biết,nếu biết mẹ đã k đi xa…con à…mẹ sao cũng được nhưng cha con và chị gái k thể để vì mẹ mà có tai tiếng,mẹ đã nợ ông ấy cả cuộc đời rồi
Cô Dung đứng cạnh ban thờ rồi nhìn ảnh mà khóc “ Em xin lỗi anh nhiều lắm”
-Ý mẹ là con nên kết hôn …
-Cũng chưa chắc hắn ưng con,chỉ cần đi xem mặt thôi…còn hai cô gái khác nữa mà…
-Con…con nghĩ hắn sẽ k ưng con đâu phải k mẹ
-Đúng vậy …
-Con đi luôn đây,con muốn suy nghĩ
-Con …mẹ chỉ muốn dc yên bình,mẹ k cần tiền
-Con cũng vậy mà,bố là bố của con,con phải bảo vệ bố…bố yên tâm nhé…con đi đây mẹ có gì con sẽ gọi
Thảo cố bình tĩnh nhưng ra đến cửa cổng cô ôm miệng bật khóc…
Tại nhà Họ Ngô…
Ngô Tiểu Thư tên chính là Ngô Thanh Hằng…tốt nghiệp trường đại học danh giá tại Mỹ…là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng…
Thanh Hằng gọi cho mẹ đẻ “ Mẹ à,sao rồi khi nào có thể gặp mặt”
-Con bình tĩnh xem nào…con ăn đứt hai đứa kia rồi nên k cần quá lo,con thích Hồ Công Minh đến vậy sao
-Con thích anh ấy từ năm con học cấp ba mẹ biết mà…
-Nhưng cậu ta nổi tiếng ghẻ lạnh hậu phòng,mẹ sợ …
-Mẹ k tin ở con sao,con nhất định sẽ khiến trái tim người đó chỉ thuộc về con…vị trí mợ cả con nắm chắc trong tay mẹ ạ…
-Mẹ tự hào vì sinh ra con…thông gia với họ Hồ chúng ta cũng trở nên danh giá…Đại Phu Nhân cũng rất ưng con
Ngô Thanh Hằng mỉm cười đầy vẻ tự tin…
Trong quán bar nhạc sập xình…Hoàng Ngọc Linh cô tiểu thư họ hoàng nổi tiếng ăn chơi…đột nhiên bố cô ta xuất hiện giữa quán làm cô ta đang bay nhẩy chợt tái mặt
-Bắt nó về cho tao
Nhà họ Hoàng chuyên làm bên mảng tín dụng đen,làm xã hội đen khét tiếng …Hoàng Ngọc Linh quỳ dưới chân cha mình
-Bố…con sai rồi bố ạ…con sai rồi,con k dám đi đâu
-Mày biết bây giờ là lúc nào mà ăn mặc thiếu vải nhẩy nhót ra thể thống gì,nếu nhà họ Ngô đó chụp dc mày như vậy thì đại phu nhân có cho mày ứng tuyển con dâu k hả
-Hắn có mấy vợ rồi sao còn ham hố vậy bố
-Im miệng…chỉ cần mày làm mợ cả nhà họ thì tao đây mở mày mở mặt,k bị cái mác xã hội đen kiếm tiền bẩn nữa
-Con k còn trong trắng ,như bố nói thì bên đó phải còn nguyên mới vào dc mà nên con huỷ luôn r
-Cái gì…mày…mới 17 tuổi mà mày…
-Con k muốn làm dâu nhà đó chú rể còn kb mặt mũi ra sao,nghe nói già lắm rồi bố nỡ gả con
-Mày gặp đi rồi xem mày có còn nói dc câu đó k,chuyện trinh tiết tao sẽ thuê chuyên gia bên Thái Lan về làm giả cho mày…
-kìa bố…
-Nhốt nó lại k cho ra ngoài cho tới ngày xem mặt…
Thảo lau nước mắt rồi đi ra xe cố cười gượng…
-Cháu xong rồi ạ
Minh ấn mở chốt cửa
-Nhanh vậy à
-Dạ vâng
Thấy Thảo buồn ỉu xìu …đôi mắt xưng lên đỏ ngầu…Minh nhận thấy …anh ta nhấn ga xe lao đi trong đêm…
-Giờ nhóc về đâu
-Cháu về xóm trọ…à chú có rảnh k
-Đêm muộn này thì có việc gì chứ
-Chúng ta đi uống rượu đi,cháu buồn quá …
Thảo đột nhiên bật khóc
-Có chuyện gì nói ra tôi nghe xem
-Mẹ cháu bắt lấy chồng ,người đó còn chưa bh gặp nghe nói anh ta còn có mấy đời vợ cơ,gia đình sống kiểu thời xưa là lấy mấy vợ cũng được …
-Thế k được rồi,sao có thể kết hôn sớm ,còn cả tương lai nữa
-Đúng rồi ,mà cháu bị ép quá…cháu người yêu chưa có …nắm tay còn chưa biết thì sao có thể lấy chồng được
Minh mím môi nín cười khi thấy Thảo kể lể rằng mình chưa từng yêu…
-Cháu nên dứt khoát,k thể lấy chồng khi tuổi còn nhỏ được…
-Nhà họ Hồ chú biết không,người đó tên là Hồ Công Minh nghe nói nhà họ giàu có quyền lực gì đó nhưng là lão già …tên đó mình thấy ở đâu rồi nhỉ
Minh đang mút nước mía anh ta phọt cả ra còn bị sặc đến đỏ cả mặt…
-Ai bảo cháu là lão già
-Sao chú gắt vậy…chú họ Hồ à mà quát lên vậy
-Ừ
Câu nói trong lúc tức giận của Hồ Công Minh khiến cả hai như chết lặng trong xe…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!