Gió Bay Trên Những Ngọn Đồi
Phần 32
GIÓ BAY TRÊN NHỮNG NGỌN ĐỒI 32
Buổi tối của mấy đứa trẻ chúng tôi quây quần bên bếp lửa. Bữa ăn với cơm trong ống tre và ít muối vừng sao mà ngon thế. Chúng tôi ngồi quây quần bên nhau. Thi thoảng bỏ vài cái củi. Xoay bắp ngô cho chín dần dần.
-Minh, ngày nhỏ trên này cậu làm những gì.
-Tớ á. Bé thì theo mẹ lên nương gieo ngô. Trồng sắn. Nửa ngày về đi học.
-Lớp học ở đâu.
-Ở cái nhà toang hoang đường mình vào đây đó.
-Học ở đấy á.
-Ngày trước thôi. Giờ trẻ con học cách đây mấy cây. Qua hai cái đồi kia là tới.
-Thế đi học bằng gì.
-Sáng dậy sớm đi bộ. Có hôm có gì ăn thì đi nhanh. Hôm nào đói thì đi chậm.
Cái Nga cả cái Nhung nhìn Minh. Chúng nó vẫn còn thấy tội nghiệp.
-Cậu thật là mạnh mẽ.. Tớ mà như vậy, không biết thế nào.
-Tiểu thư như mấy đứa mày, chỉ có chết đói. Con Béo kia nhiều mỡ sống được qua mùa đông chứ chúng mày gầy là nhanh chết lắm.
Chúng tôi cười phá ra.
-Anh dám nói chúng em thế à.
-Tao nói thật còn gì.
-Anh còn chê em béo nữa. Em sẽ cho anh ế tới già.
-Thôi. Tâm hồn tao trong sáng lắm. Đừng mang tình yêu đen tối ra dọa tao.
Cả lũ khúc khích cười.
-Anh nói thật đi. Anh yêu ai, em không mách bố anh đâu.
-Yêu đương gì tầm này.
-Chém. Năm ngoái em còn thấy thất tình vì con nào.
-Anh Dân thở dài.
-Đấy là năm ngoái.
-Kể ra xem nào.
-Thì tao thích cái Diệu lớp A mà nó cả thằng Thanh lớp trưởng yêu nhau.
Chúng tôi giấu nụ cười. Tránh làm anh Dân tự ái.
-Vậy anh nghe nhé. Ở đây, hai tên này cũng có tình trường dài lê thê. Anh nghe đi.
Tôi chỉ Thái.
-Cậu nói đi xem nào.
-Có gì mà nói chứ.
-Bọn tớ nghe nói. Ngày trước cậu có người yêu đúng không.
-Ai nói linh tinh thế.
-Chả thì gì.
-Hồi lớp chín ngồi cùng một bạn tên là Quyên.
-Cái Quyên lớp H đúng không.
-Sao biết.
-Bọn này bắt sóng hơi bị tốt.
Con Nga tủm tỉm. Nó là thám tử trong hội này.
-Nhưng chỉ chơi thân với nhau. Mà mọi người cứ đồn là thích nhau nên giờ không chơi với nhau nữa.
-Thế chơi với bọn tớ có bị đồn không.
-Không…
-Có. Con Thúy Kiều nó mê mẩn cậu.
-Bậy… Đừng có nhắc tới nó nhá.
Thái giơ tay dọa con Nga.
-Chả thì gì.
-Ăn đòn đấy mụ kia.
Con Nga cười khúc khích. Rồi nhìn Thái tò mò hỏi.
-Thế giờ cậu thích ai. Nói đi. Bọn tớ không nói đâu.
-Nói với các bà để các bà trêu tôi à.
-Không… Bọn tớ thề luôn. Không nói cho ai hết.
Thái cười. Tay mân mê cái củi trong tay. Suy nghĩ.
-Thôi… Giờ mình còn đi học. Tớ nghĩ là chuyện đó cũng không nên nói ra.
-Vậy tớ đoán.
-Là con Kiều.
-Thôi, xin mẹ. Tôi sợ nó chết khiếp.
-Vậy con Thúy.
-Nó có họ với cái kiều. Tôi thích cái Thúy, khác gì phá mất bộ đôi Thúy Kiều..
-Hihihi.
-Vậy tôi đoán, người yêu ông cao.
-Không cao.
-Gầy…
-Không gầy.
-Vậy béo và lùn.
Thái không nói gì chỉ cười rồi liếc qua nhìn tôi. Hai con ranh cười ranh mãnh.
-À… Hóa ra người dây như cái Kiều lão không thích. Gu của lão phải mũm mĩm như con béo đây này.
-Béo thì sao.
Thái phản ứng ngay làm tất cả ngẩng lên nhìn cậu ta. Cả tôi, trong ánh mắt của Thái, tôi cảm thấy có cái gì đó e ngại. Có lẽ nào cậu ta lại thích đứa béo như tôi. Nhưng mà tôi thật không muốn muốn điều đó chút nào. Chúng tôi là bạn vẫn vui hơn.
-Thôi đừng trêu Thái nữa. Hỏi Minh kia kìa.
Con Nga con Nhung quay sang nhìn Minh.
-Ê cậu kia. Nghe con béo nói. Cậu đi bắt vợ đúng không.
Minh nhìn tôi khẽ nhíu mày.
-Là đến tuổi đi bắt vợ.
-Vậy cậu đi lần nào chưa.
-Tớ mà đi thì giờ này ngồi đây sao được.
-Uh nhỉ.. Có khi con bế con bồng rồi.
-Tao vẫn chưa tưởng tượng. Minh mà có vợ thì…
Mấy đứa khúc khích.
-Thế bao nhiêu tuổi thì được bắt vợ.
-Lúc nào muốn lấy vợ thì đi bắt.
-Thế con gái bao nhiêu tuổi thì bắt được.
-Thì lúc nào có chợ tình, ra chơi. Con gái nó ưng thì mình bắt.
-Chắc là lúc đấy nó muốn có chồng.
-Uh. Chắc vậy.
-Hahaha.
Chúng tôi cười.
-Nhưng mà tớ xuống đây lâu rồi. Nên cũng không rõ chuyện đó nữa.
-Vậy từ lúc xuống đây cậu đã thích ai chưa.
Minh ngại. Nhìn cả ba chúng tôi.
-Thích thì thích. Tình cảm tuổi mới lớn. Không biết thế nào.
-Tớ không có gì. Ai dám thích.
-Đừng nói thế chứ. Sau này cố gắng, đi học đại học. Ra trường đi làm. Ắt sẽ có người yêu.
Minh cười buồn.
-Hay anh giới thiệu cho mày con béo. Ở đấy mà làm con rể ông Huy luôn.
-Anh vớ vẩn. Đừng có làm chúng em xa cách nhau.
-Bình không thích em đâu, Bình hợp với người nào có điều kiện.
-Nhảm.
Tôi quát.
-Tại cậu không biết nấu cơm.
-Không biết nấu cơm thì lo gì.
-Tôi sẽ học.
Tôi và Thái nói cùng nhau. Mấy đứa con gái khúc khích. Con Nga ngửi thấy mùi bất hòa nên chuyển hướng sang tôi.
-Vậy con béo nói mau. Mày thích ai.
-Tao á. Từ bé đến giờ, chưa thích đứa nào. Nhìn ai cũng muốn đấm.
-Haha.
-Mày có thù với loài người à.
-Không… Mà là ngày trước đi học tao ngồi cạnh thằng Thọ. Nó ị đùn trong lớp nên từ đó không thích hội con trai.
Tất cả cười nhìn tôi. Tôi nói thật mà.
-Vậy giờ mày sướng nhất. Được ngồi cạnh hai soái ca của lớp.
-Một tên thì gầy gò, một tên thì như tăng động. Gì mà soái với ca.
Tôi bĩu môi nhìn hai tên con trai đang nhìn tôi tủm tỉm .
-Ông Thái cho còn Kiều, còn Minh cho con Dung lùn.
-Thế còn bà.
-Tôi sẽ ngồi giữa hai ông cho thiên hạ ghen tị.
-Ha ha
-Mày đừng có dễ thương như thế.
-Tao dễ thương chỗ nào.
-Nhiều chỗ.
-Mà dễ thương thì sao.
-Thì nhiều đứa sẽ đánh nhau vì mày đấy.
-Mày đừng có làm tao mang tiếng. Để im cho tao sống bình yên.
-Tao im nhưng mày bình yên không thì tao không biết.
-Thôi. Trước khi thấy Bình dễ thương phải ăn vào nắm đấm cái đã.
-Ngày trước tớ mới tới. Tớ cũng sợ Bình.
-Ai làm gì.
-Thì lúc ấy Bình vừa gây gổ với cô xong. Nên…
Tôi nhìn Minh.
-Lúc chưa ngồi cạnh Bình. Tớ cũng không thích vì Bình vừa bướng vừa nghịch. Không chịu học gì cả mà suốt ngày bỏ đi chơi. Lúc ấy còn nghĩ sao cô không cho sang lớp khác.
-Éo… Lúc ấy ông ghét nó thế à.
-Không ghét… Nhưng mà…
-Giờ thích nó đúng không.
-Uh.
Thái bị cái Nhung gài. Nó cười khúc khích. Cậu ta gãi đầu ngại.
-Bọn tớ là bạn…
-Thôi. Mày đừng trêu nó nữa.
-Mày tha Bọn tao đi. Chưa thấy con trai thân với con gái bao giờ à.
-Uh…
Chúng tôi ríu rít đến lúc đi ngủ. Mấy đứa con gái vẫn nằm một góc. Trời nóng. Quạt máy không có. Lạ nhà nên ngủ thiếp đi đến nửa đêm đã tỉnh giấc. Thấy hai đứa kia rúc rích. Tôi cũng tỉnh theo.
-Cái gì đấy.
-Không ngủ được. Con Nhung nó sợ ma.
-Ma trong mồm ý.
-Mày sao thế. Chả phải mọi khi đứa sợ ma nhất là mày sao.
-Nhưng giờ tao thấy không sợ nữa. Minh bảo bảo ma chỉ có trong tưởng tượng của mình thôi. Là mình tự dọa mình.
-Mày cái gì cũng Minh. Nó giống như thuốc phiện của mày ý. Sao lúc nãy không bảo mày thích nó.
-Cái đầu mày. Đấm vỡ mồm tội Nói nhảm bây giờ.
-Chả đúng.
-Đứa nào chơi với nhau cũng lây bệnh của nhau. Nhiều lúc chúng mày cũng điên rồ bỏ mẹ ra ý. Khác gì tao.
-Hi hi.
Mấy đứa cười rúc rích.
-Tao thấy hai chàng ngự lâm của mày đều thích mày thật đấy.
-Thích cái gì mà thích.
-Mày ngu lắm. Cứ để ý mà xem.
-Nhảm.
Tôi quát.
-Gì thế mấy đứa. Đang ngủ mà.
-Nhưng bọn em không ngủ được nữa.
-Làm sao.
-Con Nhung sợ ma.
-Có mày sợ thì có.
-Em sợ mỗi anh.
Tôi cười.
-Không có ma đâu. Chỉ là tối nhiều động vật trên núi ra ăn đêm thì nó kêu vậy thôi. Đừng sợ.
-Thế mà Minh cũng sống được ở đây.
-Quen đó.
Thái cũng lên tiếng.
-Thôi ngủ đi. Sáng mai dậy ra tắm suối.
-Em không biết bơi.
-Tao cho hai thằng này dạy mày bơi đấy.
-Em béo là nó nhanh chìm.
-Mày yên tâm. Minh nó đã đưa mày đi. Bằng bất cứ giá nào cũng cho mày về nguyên vẹn. Đúng không Minh.
-Vâng.
-Tôi cũng không để cậu làm sao đâu mà lo. Sáng mai. Tôi và Minh sẽ dậy cậu tập bơi.
-Thật á.
-Uh. Học vài hôm là biết. Đi lên núi mùa này, chẳng phải tắm suối là vui nhất sao.
Tôi nằm im. Bảo tôi nằm ra cho hai tên đó dậy. Chả phải là để cho chúng nó cơ hội động vào người tôi sao. Còn lâu nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!