Gõ Cửa Trái Tim - Chương 13 : Đả Thông Tư Tưởng.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Gõ Cửa Trái Tim


Chương 13 : Đả Thông Tư Tưởng.


CHƯƠNG 13

Ngồi trong quán, ngửi mùi thịt nướng thơm phức tâm trạng Vân rất vui. Không uổng công cô “hi sinh thân mình” cho chị em tốt hành hạ cả nửa ngày trời.Trước mặt nhau họ có thể hoàn toàn bộc lộ khả năng ăn uống “kinh người” mà không cần e dè , ý tứ cho nên trong quán thị nướng xuất hiện cảnh tượng hai cô gái hăng say nướng thịt cuốn ăn nhồm nhoàm vừa ăn, vừa nói chuyện rất vui vẻ còn không quên trêu ghẹo nhau.

Nhưng có một nguyên tắc rất đơn giản đã hình thành từ rất lâu mà hai người luôn thực hiện khi đi cùng nhau – “chỉ ăn không nhậu”,cho nên tuyệt nhiên sẽ không thấy bóng dáng bia rượu trên bàn mà thay vào đó sẽ là coca thứ mà hai người đều thích.

“Anh này anh nói thật với em đi có phải giữa anh và tên sếp biến thái nhà anh có gì đó không bình thường không ? Dạo này em thấy anh khác lắm.”

“Có gì mà bình thường với chả không bình thường chứ. Với lại anh thấy anh có gì khác đâu? ”

“Anh à, anh em mình chơi với nhau cả chục năm nay rồi em còn không hiểu anh sao? Em có cảm giác anh đối với anh ta tuyệt đối không phải chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới. Mà bạn bè bình thường thì lại càng không phải.”

“Rốt cuộc là sao ? Xong cái gì mà xong ? Anh có làm gì đâu. Em mau nói rõ đi xem nào. Đừng có hù nhau thế chứ!”

“Tức là…anh đã……..” Thi Thi cố ý kéo dài câu nói hết sức có thể.

“Đã làm sao. Em làm ơn đừng có kéo dài từng chữ như thế có được không ? Sốt ruột chết anh rồi.”

“Sao anh có thể đần như thế chứ đến bản thân mình yêu rồi cũng không biết.biểu hiện em vừa nói chính là biểu hiện của người đang yêu….Là đang yêu đó. Anh có hiểu không hả?” Câu nói này chả khác nào xét đánh ngang tai khiến Vân phun sạch ngụm coca vừ mới uống :

“Cái..cái..cái gì..Khoan đã em nói là anh yêu rồi… không phải chứ..không thể nào….”.Sau câu nói này cô đã lĩnh trọn cái cốc đầy dũng mãnh của đối phương một cách không thương tiếc.

“Nếu nói sai thì em không còn là Thi Thi nữa . Đâu phải tự nhiên em đây mọc ra được một ông chồng sắp cưới . Đương nhiên là em phải có tình cảm và có thời gian tìm hiểu yêu đương cùng Nhật Nam nhà em rồi , hiểu chưa?” Lời nói dõng dạc rõ ràng này như một lần nữa khảng định những gì Thi Thi vừa nói.

“Cái bộ dạng dọa người này của anh là ý gì hả,nếu đã hiểu rồi thì em nghĩ anh nên suy nghĩ kĩ và xác định lại tình cảm của mình đi,nếu được thì cứ tới đi,em ủng hộ anh mà.”

“Anh cũng muốn nhưng mà thực tế lại rất phũ phàng. Em biết mà giữa hai người bọn anh khoảng cách rất lớn.Anh biết bây giờ xã hội cũng phát triển nhưng mà anh vẫn luôn hiểu thế nào là “muôn đăng hộ đối” ,tụi anh căn bản là không thể.”Cô buồn rầu trả lời.

“Bây giờ đã là thời buổi nào chứ nếu đã yêu nhau thì còn quan trọng mấy vấn đề như vậy làm gì,em biết ngay là anh sẽ nghĩ anh không cân xứng với anh ta mà . Đó chỉ là cách nhìn của anh thôi chứ còn người khác thì lại không như vậy đâu… Em ví dụ cho anh hiểu nha. Thứ nhất, việc anh khiến tổng giám đốc một tập đoàn với biệt danh “núi băng ngàn năm” động lòng chứng tỏ anh là người đặc biệt, có năng lực khác người. Nếu anh ta thấy anh không xứng thì sẽ không vất vả theo đuổi anh.Thứ hai , với em anh ta căn bản cũng chỉ gọi là tạm ổn, nói một cách khó nghe em thấy anh ta vẫn chưa thực sự xứng với anh. Anh cần sắc có sắc ,cần ngoại hình có ngoại hình, lại có công ăn việc làm, thừa sức nuôi sống mình. Còn về phẩm chất thì khỏi bàn, nếu không tốt sao có thể thăng chức làm anh yêu của em được. Anh còn muốn nghe nữa không ?” Xem ra hôm nay chị em tốt của cô muốn đả thông tư tưởng của cô.

hi nhìn thấy cô anh còn tưởng mình nhìn nhầm . Trông cô bây giờ khác hẳn với phong cách thường ngày. Trông thấy bộ dạng ngạc nhiên của anh mới đầu cô có chút buồn cười nhưng sau đó lại hoài nghi liệu trên người mình có gì bất thường không mà lại bị nhìn chằm chằm như thế:

“Này ,trên mặt em dính gì à,hay là anh cảm thấy trang phục không phù hợp hả?”Miệng thì nói vậy nhưng trên mặt Vân lại như viết rõ bốn chữ “anh thử chê xem” khiến cho đối phương phải nhịn cười tới nội thương.

“Anh không có ý gì đâu. Chỉ là hôm nay trông em rất đẹp. Quả nhiên là người đẹp vì lụa.”

“Không anh vẫn sai. Câu nói đó chỉ đúng với người khác thôi chứ với em thì không đúng!”

“Không đúng ở chỗ nào?”

“Không đúng ở chỗ em đẹp không phải vì lụa bởi vốn dĩ có mặc thế nào thì em đây vẫn đẹp chả qua vì đó là vẻ đẹp tiềm ẩn cho nên anh càng tìm nó càng ẩn nên mới không biết em đẹp thôi”.

Cũng may lúc này anh không uống nước nếu không chỉ e là anh đã phun hết toàn bộ ra ngoài rồi. Cô gái này đúng là miệng lưỡi khó lường ,trong đầu không biết chứa những thứ gì nữa . Sao lại có cái lí sự vô cùng độc đáo và khác người như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN