Gọi tên em là gió - Chương 10: Bạn cùng bàn nguy hiểm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
277


Gọi tên em là gió


Chương 10: Bạn cùng bàn nguy hiểm


Bởi vì hôm qua rất ngủ rất ngon, sáng hôm sau Phong Điệp không có đi học muộn, ung dung tản bộ khắp học viện Thánh An. Một vài người đi ngang qua cô đều gật đầu xem như chào hỏi.
Bạn nghĩ rằng sẽ có trường hợp “fan cuồng đón thần tượng” như trong phim? No no no, bạn sai lầm rồi.
Học viện Thánh An là một trường học dành cho quý tộc, học viên ở đây có giáo dưỡng rất cao, tuyệt đối sẽ không làm ra hành động gì có ảnh hưởng đến hình tượng của bản thân và gia tộc.
Ở Thánh An chỉ chia ra có thực lực cùng không có thực lực, hoàn toàn không có việc xem gia thế của ai mà làm việc.
‘Phong Điệp’ trước đây năng lực rất xuất sắc, là thành viên lớp S tuyệt đối có quyền lực và tiếng nói ở học viện, thế nên bọn họ rất nể mặt chào hỏi cô. Chỉ như vậy.
Nghĩ đến vấn đề chia lớp, Phong Điệp lại trầm tư một chút.
Nếu cô nhớ không lầm thì ba tháng nữa Thẩm Dật Phàm sẽ trở lại từ học viện Minh Lăng. Đến lúc đó hy vọng bọn họ sẽ không đến mức phải trở mặt thành thù.
————————————-
Dựa theo trí nhớ, Phong Điệp đi đến khu vựa dành riêng cho lớp S, sau đó sững người tại chỗ.
Cô đang thấy cái gì? Một đại hội hóa trang sao?
Trước mắt Phong Điệp, 18 con người mặc những trang phục màu sắc rực rỡ, trên mặt đeo lên mặt nạ trong có vẻ rất thần bí.
Vấn đề chính là ở hành động của bọn họ.
Mặc váy dạ hội, chân trực tiếp gác lên bàn học trước mặt mình.
Phong Điệp hắc tuyến.
Lớp S có tổng cộng 21 thành viên, tính cả cô, Nghiêm Lạc Hi cùng Thẩm Dật Phàm. Mỗi người bọn họ từ gia thế, tướng mạo cho đến thành tích cùng năng lực đều là xuất sắc nhất học viện này.
Ba người bọn cô có vẻ bình thường, mấy kẻ còn lại nhưng liền không nhất định.
Ở trong truyện có nói, bọn họ vì nhàm chán nên mỗi ngày bày ra một trò chơi, chủ yếu là sắm vai các loại nhân vật gì gì đó, sau đó vui vui vẻ vẻ ngoạn nháo cả một ngày.
Nữ chính Doãn Tĩnh lần đầu chuyển đến đây cũng còn bị giật mình một chút, nói chi là Phong Điệp.
Khóe miệng cô khẽ run rẩy, ho khan một cái chứng tỏ sự tồn tại của mình.
Một nữ sinh có vẻ nhỏ nhắn quay người lại, sau đó lập tức liền bổ nhào vào người Phong Điệp, giọng nói như khóc như tố
“Romeo thân yêu của em ơi, em đã đợi chàng biết bao mùa thu, cuối cùng chàng cũng đã đến tìm em. Mau lên, mau dẫn em đi khỏi nơi này, đến một nơi chúng ta có thể bên nhau đến hết cả cuộc đời.”
Phong Điệp cảm thấy mình là bị sét đánh.
WTF?
Cái quái gì vậy? Romeo? Chàng? Biết bao mùa thu?
Kẻ thần kinh này là ai vậy, cô tuyệt đối không quen biết cô ta!
Thấy vẻ mặt bị sét đánh của cô, những con người ác thú vị kia không phúc hậu cười lớn, đưa tay tháo mặt nạ để lộ những khuôn mặt tràn đầy sự hả hê.
Cơ mà có một người không thức thời như vậy.
“Romeo thân yêu, chàng bị làm sao vậy? Chàng không nhận ra em sao? Em là Juliet, là Juliet chàng đã từng thề non hẹn biển a. Em đã mang trong mình giọt máu của chàng, chàng sao có thể vứt bỏ em như thế?”
“Romeo, Romeo, Romeo thân yêu ~~~”
Thượng đế a, mau thu phục yêu nghiệt này đi!
Nhìn vẻ mặt sinh không thể luyến của Phong Điệp, cô gái kia có vẻ rất thỏa mãn, buông tay ra đứng thẳng một cách đàng hoàng
“Thôi được rồi, không đùa cậu nữa.” Người nào đó nghịch ngợm nháy mắt.
Một nữ sinh tóc đỏ có khuôn mặt quyến rũ lắc lắc thân hình bốc lửa, trêu tức dường như nhìn Phong Điệp
“Thiên An, Tiểu Điệp Nhi bị hành vi yêu thương nhung nhớ của cậu làm cho sợ rồi. Đến, mau đến với vòng tay của mình đi…” Nói rồi hướng về phía Phong Điệp dang rộng hai tay, một bộ thánh mẫu vĩ đại cao cả.
Khóe miệng Phong Điệp run rẩy lần thứ n. Cái lớp học này thật sự là những người giỏi nhất trong trường sao? Cô có chút nghi ngờ.
Một anh chàng đeo kính mắt cười vật vã, choàng tay ôm lấy eo Hình Thiên An
“Tiểu Điệp Nhi, cậu cũng không phải mới quen biết Tiểu An một hai ngày, không cần bày ra bộ mặt như bị sét đánh đó.”

Tôi thật sự mới gặp cô ta lần đầu tiên a.
Trong lòng Phong Điệp nhỏ giọng oán giận. Để cô nhớ một chút, người này, hình như là bạn trai của Hình Thiên An thì phải.
“Lâm An Nam, quản lý tốt bạn gái của cậu, đừng có để cô ta quấy rối Tiểu Điệp Nhi.”
Mỹ nữ tóc đỏ, Viêm Hi Vũ kéo Phong Điệp về phía sau mình, ra vẻ hào hiệp nói.
“Thế chỉ cậu mới có thể sao?” Nam sinh có một đôi mắt nâu xinh đẹp cười trêu ghẹo.
Này, hình như tên là Tương Quân Minh thì phải. Phong Điệp âm thầm nghĩ. Cô bất đắc dĩ cười
“Các cậu hôm nay là diễn Romeo và Juliet sao? Mình thế nào liền bị biến tính thành con trai rồi?”

Hình Thiên An tinh nghịch nhún vai nhìn có vẻ rất đáng yêu, mái tóc nhuộm màu tím than của cô nàng nhoáng lên một chút
“Tại vì tụi mình đang thiếu người đóng Romeo, cậu lại trùng hợp đi vào, cho nên liền chọn cậu thôi.”
“Vả lại khí chất của cậu cũng rất thích hợp a.” Lâm An Nam phụ họa nói, cảm thấy bạn gái cậu làm cái gì cũng đúng đắn.
“An Nam, chỉ có anh hiểu em.” Thiên An vẻ mặt rất cảm động, thân hình nhỏ nhắn nép hẳn vào lòng Lâm An Nam.
“Tiểu An, anh yêu em nhất, tất nhiên phải hiểu rõ em rồi.” Chàng trai nào đó cũng rất thâm tình đáp lại.
“An Nam ~~~~”
“Tiểu An ~~~”
Tập thể quần chúng: …..Hai tên đáng ghét này lại đi ghê tởm người khác, rất muốn giết người làm sao được?
Phong Điệp xoa nhẹ cái trán, không nói gì đi về chỗ của mình. Cô chỉ muốn là một mỹ nữ tử an tĩnh thôi a~
Tương Quân Minh, Viêm Hi Vũ cùng một đám người còn lại cũng ai về nhà nấy, không muốn dính líu gì tới hai kẻ đang phát bệnh thần kinh kia. Bệnh thần kinh cũng sẽ lây, cần phải đề phòng thật cẩn thận.
——————————–
Chuông vào học vang lên, Hình Thiên An cùng Lâm An Nam tự giác tắt đài, ngoan ngoãn ngồi tại chỗ đợi giáo viên.
Nếu nghĩ đến hình ảnh một lớp học quậy phá, xem thầy cô như không khí thì bạn lại sai rồi.
Bọn họ rất hoàn mỹ, cho nên bọn họ biết quy tắc để đối xử với những người xung quanh mình một cách tốt nhất.
Vả lại những kiến thức cần học còn rất nhiều, bọn họ không muốn bỏ phí một chút lợi thế có thể giúp cho tương lai của mình sau này.
Chỗ ngồi của Phong Điệp ở ngay sát cửa sổ, từ chỗ này có thể thấy rất rõ cảnh đẹp trong sân học viện. Bên cạnh cô là một chỗ trống.
Là chỗ của Thẩm Dật Phàm.
Còn về phần Nghiêm Lạc Hi, anh mỗi ngày đều đến, thế nhưng phải xử lý công việc của Hội học sinh nên phần lớn thời gian không có mặt trong lớp học.
Phong Điệp mải lo suy nghĩ, hoàn toàn không để ý đến một nam sinh tiến vào lớp cùng giáo viên.
“Các em, đây là học sinh mới chuyển đến học viện, sau này sẽ là đồng học với chúng ta. Các em nhớ thân thiện một chút.” Nói nói còn uy hiếp trừng mắt một cái.
Mọi người đều rất ngoan ngoãn gật đầu. Đùa, la sát đích thân lên tiếng, ai dám không tuân theo.
“Em giới thiệu một chút đi.”
“Chào mọi người.” Nam sinh có khuôn mặt như con gái cười rạng rỡ “Mình tên là Trầm Ngạn Ngân, rất vui được gặp mọi người.”
Giáo viên quét mắt một vòng quanh lớp, sau đó dừng ánh mắt ở chỗ Phong Điệp, hay chính xác hơn là chỗ trống bên cạnh cô.
“Trầm đồng học, em đến chỗ trống sát cửa sổ bên cạnh Phong đồng học ngồi đi.”
Nghe đến tên mình, Phong Điệp ngước mắt lên nhìn, trùng hợp bắt gặp một tia lạnh lẽo lướt qua trong đáy mắt nam sinh kia, khẽ giật mình một chút.
Ở nam sinh này, cô nhìn thấy một chút hơi thở thuộc về đồng loại.
Hắn chắc chắn không đơn giản như vậy.
Suy nghĩ có vẻ rất lâu, Trầm Ngạn Ngân đã đi đến chỗ cô, thân thiện vươn tay
“Xin chào, bạn cùng bàn. Mình tên là Trầm Ngạn Ngân, hy vọng chúng ta sẽ trở thành bạn tốt.”

Đáp lại sự ‘thân thiện’ của người kia, Phong Điệp cũng nở một nụ cười giả tạo
“Tên của mình là Phong Điệp. Rất vui được gặp cậu.”
Ánh mắt Phong Điệp lướt trên người Trầm Ngạn Ngân, sau đó cô bị một hình ảnh làm cho kinh hãi.
Sau cổ áo sơ mi đồng phục, thấp thoáng một hình xăm tiên diễm trên làn da trắng muốt.
Một thánh giá bị hoa hồng và dây leo quấn quanh.
Hắn… nam chính cuối cùng, sát thủ, Ngân.
Bị phát hiện của mình làm cho bất ngờ, Phong Điệp cực kì rối rắm.
Trong truyện Ngân một năm sau mới chuyển đến, đến để ám sát một người. Tại sao bây giờ anh ta đã xuất hiện rồi?
Phong Điệp không nghĩ ra, thế nhưng điều này không trở ngại cô khẳng định một sự thật.
Ngân, hắn cực kì nguy hiểm.
Xem ra thời gian này cô phải cẩn thận mới được.
Mọi chuyện đang từng bước lệch khỏi quỹ đạo vốn có, từng bước tiến đến với tương lai mịt mờ đầy sóng gió.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN