“Tướng quân, ta cam đoan Steve cùng Đinh Minh sẽ trở về, hơn nữa còn dẫn theo các tù binh.” Carter trang một bộ tự tin thần sắc nói, không để ý tới đại tá Chester Phillips đầu bốc khói đen.
“Ngươi sẽ để cho một tiểu tử chuyên môn làm quảng cáo, chưa từng có kinh nghiệm gì ra chiến tranh cùng với một tiểu tử cuồng khoa học, chưa từng ra xã hội đi giải cứu tù binh của chúng ta? Không thể nào, ngươi điên rồi…” Chester không nhịn được nữa, đột phát gào lên.
Carter cũng bất đắc dĩ, đây là yêu cầu của Đinh Minh a, hắn là không muốn tư liệu về bản thân bị tiết lộ quá nhiều, vậy nên bây giờ biết về thân phận khác của hắn cũng chỉ có Carter và Howard thôi.
Kết quả, Carter chỉ có thể lặng yên cúi gầm xuống, chịu đựng đại tá mắng xối đầy đầu.
Ngay lúc nàng đang sắp không nhịn được nữa, một tiếng reo hò truyền tới từ ngoài phòng. Hai người vội vàng bước ra, chứng kiến các binh sĩ reo hò thành một mảnh, hoan nghênh cái tên Captain America cùng với Shadow Paladin.
“Uhm… hiệu quả không tệ… hắc hắc…” Bóng người áo choàng đen cười quái dị, bên cạnh Captain cùng Bucky nghe được, chợt cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Tiếp đó, hai người Super Heros trong sự chào đón, hoan nghênh nhiệt liệt, gặp mặt đại tá Chester Phillips.
Đinh Minh lặng yên ở một bên đánh giá vị tướng quân này. Không cần phải nói, rất có phong cách, uy nghiêm, khí thế của một vị đại tướng. Nhân gia nhưng là ngồi trên ghế cao lâu ngày a. Không cố tình luyện, cũng tự luyện ra được.
“Chúc mừng Captain, ta đánh giá cao chiến công của anh. Từ giờ anh chính thức được phép lên chiến trường.” Chester Phillips nhìn Steve lặng lẽ nói.
“Cám ơn tướng quân, ta chờ mong ngày này đã lâu.” Steve tâm trạng không tệ đáp lại.
“Vị này là…” Chester quay sang Đinh Minh, giả vờ hỏi.
“Mọi người ở New York gọi ta là Shadow Paladin, tướng quân.” Đinh Minh cười híp mắt nói.
“Tiên sinh, ta rất cảm tạ ngài đến cứu viện, nhưng ta có thể hỏi tại sao không?” Chester trước cám ơn, sau đó lại hỏi.
“Thế giới gặp nạn, mỗi thành viên nên góp chút công sức. Hơn nữa, ta ở New York từ đặc vụ Carter được biết các binh lính bị Hydra bắt giữ, mà tướng quân biết đấy, ta rất không có hảo cảm với Hydra. Vậy nên, ta quyết định ngàn dặm xa xôi tới cứu viện.” Đinh Minh cân nhắc nói, nhân tiện đề cao một chút Carter.
“Được rồi, vậy ta ở đây xin mời tiên sinh ở lại vài ngày cho ta khoản đãi, thế nào?” Chester mời mọc.
“Vậy ta phải xin lỗi tướng quân rồi, nhưng xin yên tâm, thời gian này ta vẫn sẽ ở trên chiến trường, đặc vụ Carter biết cách liên lạc với ta đấy. Bây giờ xin phép tướng quân cho ta mượn nàng đưa ta ra ngoài doanh trại, chúng ta gặp lại sau.” Đinh Minh nhã nhặn từ chối ý tốt của đại tá.
“Được rồi, tạm biệt tiên sinh, Carter, mau đưa tiên sinh đi, sau đó trở lại đưa Đinh Minh tới gặp ta. Tên tiểu tử ngu ngốc, cuồng khoa học kia lại trốn đi đâu rồi, không có lực lượng cũng dám ra chiến trường, lần này ta không mắng hắn mấy tiếng không thể.” Chester vừa thấy Shadow Paladin và Captain cùng với một đống lớn tù binh ở đây, lập tức yên tâm Đinh Minh không có việc gì. Tên tiểu tử kia nhưng là huynh đệ của Steve và Bucky a…
“Ok, tướng quân…” Carter cố nín cười, cố ý không nhìn làn khói từng tầng từng tầng bốc khỏi đầu Đinh Minh.
Trên con đường mịt mù tuyết dẫn ra ngoài doanh trại, một chiếc xe jeep đời cũ bon bon mà đi.
“Đinh, vì sao không nói cho Chester thân phận của ngươi?” Carter phá vỡ trầm mặc.
“Ta nói Carter, cô cũng không phải không biết thân phận của ta, nếu ngày sau nước Mĩ xâm lược quốc gia đó, cô bảo ta làm sao đối mặt?” Đinh Minh nghiêm túc nói.
“Không thể nào, chính phủ Mĩ sẽ không làm thế, chúng ta chỉ đánh Phát xít thôi.” Carter lập tức phản đối.
“Oh Carter, cô không phải chính trị gia, làm sao biết chính trị gia muốn làm gì?” Đinh Minh hỏi ngược lại.
Carter im lặng, đối với các chính khách, nàng cũng hiểu được, nếu không cũng không đi làm đặc vụ làm gì.
“Thế này đi, ta đối với chiến tranh giữa các nước không có hứng thú, ta sẽ chỉ đứng ra góp sức cho sự tồn vong và tự do của nhân loại thôi. Nếu ngày nào đó cô định thành lập một tổ chức quốc tế nhằm bảo vệ nền hòa bình thế giới, ta sẽ cân nhắc gia nhập với danh hiệu Shadow Paladin của mình.” Đinh Minh mỉm cười gợi ý.
“Thật sao? Đinh, ngươi nói thì không được đổi ý đấy.” Carter hưng phấn nói, nàng bất chợt có một ý tưởng không tệ.
“Tất nhiên, nam nhân một lời nặng tựa ngàn vàng mà.” Đinh Minh cười hắc hắc đáp lại.
Hôm đó, sau khi chịu đựng mấy tiếng mắng xối xả của tướng quân Chester, Đinh Minh khiêng chiếc rương sắt, lê tấm thân mệt mỏi về túp lều căn phòng của mình.
Bữa nay thu thoạch quả thực không tệ chút nào, hắn phải mau mau tìm chỗ yên tĩnh để hối đoái nhẫn thuật a…
Ngồi xếp bằng trong phòng trống trải, Đinh Minh chìm ý niệm vào thức hải mình. Nơi đó có một quyển thư đang lơ lửng. Giờ phút này quyển thư như có vẻ thần thánh, tỏa ánh sáng, chắc là đã tiêu hóa xong nguồn năng lượng mới nhận được rồi.
Đinh Minh tới gần, lật giở quyển thư, cuối cùng quyết định hối đoái bí thuật vụ ẩn thuật và Thủy độn. Thủy long đạn thuật.
Cảm nhận được trong đầu truyền đến kiến thức về cách kết ấn hai môn nhẫn thuật này, Đinh Minh có một loại cảm giác mộng tưởng lại tiến gần một bước. Một tay phóng sét, một tay phóng nước a… Tên nào làm phiền ta, không sợ không giật chết hắn. Đáng tiếc, lần này hắn cân nhắc việc trộm cắp trong Brotherhood of the Shield, vẫn là vụ ẩn thuật kết hợp với Thủy Long thực dụng hơn một chút.
Đinh Minh đang hưng phấn không thôi, chợt ngoài phòng có tiếng người truyền đến: “Tiên sinh, có vật gửi đến cho tiên sinh.”
“Vậy sao? Nhanh vào đi.” Đinh Minh nghĩ đến cái gì, vui vẻ nói.
Một người lính quân phục chỉnh tề, đi vào, giơ tay lên chào theo kiểu nhà binh, sau đó cẩn thận đặt một chiếc hộp gỗ trước mặt hắn.
“Oh, cám ơn, cũng thay ta gửi lời cám ơn cho binh sĩ đã mang vật này tới. Các ngươi vất vả rồi.” Đinh Minh là biết bình thường binh sĩ trong doanh trại muốn nhận được vật gì từ nhà gửi đến, thường thường sẽ thông qua quân đội trao tay.
“Không có gì, tiên sinh, đây là chức trách của chúng ta.” Binh sĩ rất có tố chất nghiêm mặt nói.
“Được rồi, ngươi lui ra đi.” Đinh Minh gật đầu, tiễn khách.
Chờ trong phòng không có ai, hắn mới cẩn thận mở ra hộp gỗ. Trong đó nằm một chiếc phi tiêu sáng bóng. Bất quá đây cũng không phải phi tiêu bình thường, mà là một loại được chế tạo bằng hợp kim Vibranium và Adamantium.
Gần đây, hắn trong đầu luôn luôn có những kí hiệu lạ kỳ. Hắn liền biết hắn đã linh cảm ra dấu ấn của Phi Lôi Thần Thuật. Vậy nên hắn quyết định chế tạo ra phi tiêu sử dụng loại hợp kim này. Theo trí nhớ của hắn, Namikaze Minato nhưng là luôn luôn mang theo một chiếc phi tiêu rất đặc biệt a, điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là chất liệu chế tạo ra cái phi tiêu đó rất bất phàm, nhất định là dùng để khắc dấu ấn mở ra đường hầm không gian. Sau đó hắn lại nhớ tới Minato dùng Phi Lôi Thần Thuật chuyển biến chiến trường nhanh như thế nào. Hắn cũng không có khả năng có nhiều loại kim loại quý hiếm như thế. Điều này có nghĩa là Phi Tiêu đặc chế chỉ có một, các phi tiêu dùng để định vị hướng đi, nơi cần đến cũng chỉ là chất liệu bình thường thôi a.
Đinh Minh lấy ra thanh kiếm hợp kim của mình, đưa Chakra Thủy vào, bắt đầu cẩn thận khắc lên trên phi tiêu. Hắn nhưng là không có khả năng không cho Chakra vào mà vẫn có thể khắc được, phải biết loại hợp kim này là cực kỳ cứng rắn a. Mà lại cho các loại Chakra khác vào, rất có khả năng không khống chế được. Vẫn là cho Thủy vào thích hợp nhất.
Từng đường nét hiện lên trên chiếc phi tiêu. Dấu ấn vẫn tồn tại mấy ngày nay trong đầu hắn dần hiện lên trên nó. Không bao lâu, một chiếc phi tiêu kì dị được hoàn thành, lấp lóe ánh hào quang sáng chói.
Đinh Minh lại thử lấy ra một chiếc phi tiêu bình thường, có cùng hình dạng với chiếc phi tiêu này. Lần này hắn không cần cho Chakra vào, một dấu ấn khác rất nhanh được hắn tạo nên.
Xong xuôi, hắn lập tức ném phi tiêu bình thường ra xa, sau đó kết ấn, truyền Chakra và chiếc phi tiêu đặc chế. Chợt thân thể hắn lóe lên, xuất hiện tại bên cạnh chiếc phi tiêu bình thường kia.
“Trách không được a trách không được, các Kage khác nhặt được phi tiêu của Minato cũng không thể nghiên cứu ra cái gì, không nói bọn hắn chỉ nhặt được phi tiêu bình thường thôi, liền nói loại này đặc biệt dấu ấn nhưng là mỗi người một khác nhau a. Không có cơ duyên linh cảm tới được, dù có ngộ tính cao đến mấy cũng khó thi triển Phi lôi thần thuật à.” Đinh Minh hưng phấn, chợt ngửa đầu lên trời cười ha hả. Còn tại sao trong Phong Ấn Chi Thư không ghi rõ những điều này? Đinh Minh phỏng đoán hẳn là cái môn bí thuật này quá đặc biệt, không có cơ duyên đạt được kim loại và cảm ngộ dấu ấn, nói ra cũng vô dụng. Thậm chí nếu để người đọc biết được cần tài liệu đặc chế phi tiêu, này chẳng phải càng hao tài tốn của cũng chưa chắc được gì? Cũng không phải ai cũng có sự nhẫn nại khắc mấy năm mà không có thành quả. Tay táy máy lại nghịch lên tài liệu đặc chế, này không phải lãng phí rồi? Cái loại hợp kim như thế này một khi định hình rồi là gần như không thể nào hòa tan nó nữa, trừ khi có các loại lửa đặc thù a. Túm lại hay vẫn là tùy vào cơ duyên đi. Móa… giờ ngẫm lại hàng này tuy xịn nhưng giá đắt, hao tài tốn của, tốn thời gian tu luyện… tuy rằng có thể làm được truyền tống cách xa vạn dặm, nhưng Đinh Minh luôn cảm giác mình có điểm bị hố…
“Có ai không?” Cái trán hắc tuyến Đinh Minh lập tức gọi to.
“Tiên sinh có việc gì ạ?” Một tên binh sĩ cẩn thận tới gần, tự hỏi tiểu tổ tông này hôm nay làm sao thế? Ngày bình thường hiền lành lắm mà? Chẳng lẽ vừa nhận được cái gì tên kia đưa? Thư chia tay? Thư li dị? Uhm hẳn là thế…
“Anh mau dùng chuyển phát nhanh đưa cái này về nhà của ta cho ta, uhm, chờ ta cũng viết một bức thư nữa.” Đinh Minh nhặt lên phi tiêu bình thường mới chế kia, bỏ vào hộp gỗ, sau đó quay về bàn làm việc, tùy tiện viết một lá thư hỏi thăm sức khỏe và dặn dò bà chị quản gia. Tiếp đến, hắn đưa cả bức thư và hộp gỗ cho người lính, nhờ hắn gửi giùm.
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
“Tướng quân, ta cam đoan Steve cùng Đinh Minh sẽ trở về, hơn nữa còn dẫn theo các tù binh.” Carter trang một bộ tự tin thần sắc nói, không để ý tới đại tá Chester Phillips đầu bốc khói đen.
“Ngươi sẽ để cho một tiểu tử chuyên môn làm quảng cáo, chưa từng có kinh nghiệm gì ra chiến tranh cùng với một tiểu tử cuồng khoa học, chưa từng ra xã hội đi giải cứu tù binh của chúng ta? Không thể nào, ngươi điên rồi…” Chester không nhịn được nữa, đột phát gào lên.
Carter cũng bất đắc dĩ, đây là yêu cầu của Đinh Minh a, hắn là không muốn tư liệu về bản thân bị tiết lộ quá nhiều, vậy nên bây giờ biết về thân phận khác của hắn cũng chỉ có Carter và Howard thôi.
Kết quả, Carter chỉ có thể lặng yên cúi gầm xuống, chịu đựng đại tá mắng xối đầy đầu.
Ngay lúc nàng đang sắp không nhịn được nữa, một tiếng reo hò truyền tới từ ngoài phòng. Hai người vội vàng bước ra, chứng kiến các binh sĩ reo hò thành một mảnh, hoan nghênh cái tên Captain America cùng với Shadow Paladin.
“Uhm… hiệu quả không tệ… hắc hắc…” Bóng người áo choàng đen cười quái dị, bên cạnh Captain cùng Bucky nghe được, chợt cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Tiếp đó, hai người Super Heros trong sự chào đón, hoan nghênh nhiệt liệt, gặp mặt đại tá Chester Phillips.
Đinh Minh lặng yên ở một bên đánh giá vị tướng quân này. Không cần phải nói, rất có phong cách, uy nghiêm, khí thế của một vị đại tướng. Nhân gia nhưng là ngồi trên ghế cao lâu ngày a. Không cố tình luyện, cũng tự luyện ra được.
“Chúc mừng Captain, ta đánh giá cao chiến công của anh. Từ giờ anh chính thức được phép lên chiến trường.” Chester Phillips nhìn Steve lặng lẽ nói.
“Cám ơn tướng quân, ta chờ mong ngày này đã lâu.” Steve tâm trạng không tệ đáp lại.
“Vị này là…” Chester quay sang Đinh Minh, giả vờ hỏi.
“Mọi người ở New York gọi ta là Shadow Paladin, tướng quân.” Đinh Minh cười híp mắt nói.
“Tiên sinh, ta rất cảm tạ ngài đến cứu viện, nhưng ta có thể hỏi tại sao không?” Chester trước cám ơn, sau đó lại hỏi.
“Thế giới gặp nạn, mỗi thành viên nên góp chút công sức. Hơn nữa, ta ở New York từ đặc vụ Carter được biết các binh lính bị Hydra bắt giữ, mà tướng quân biết đấy, ta rất không có hảo cảm với Hydra. Vậy nên, ta quyết định ngàn dặm xa xôi tới cứu viện.” Đinh Minh cân nhắc nói, nhân tiện đề cao một chút Carter.
“Được rồi, vậy ta ở đây xin mời tiên sinh ở lại vài ngày cho ta khoản đãi, thế nào?” Chester mời mọc.
“Vậy ta phải xin lỗi tướng quân rồi, nhưng xin yên tâm, thời gian này ta vẫn sẽ ở trên chiến trường, đặc vụ Carter biết cách liên lạc với ta đấy. Bây giờ xin phép tướng quân cho ta mượn nàng đưa ta ra ngoài doanh trại, chúng ta gặp lại sau.” Đinh Minh nhã nhặn từ chối ý tốt của đại tá.
“Được rồi, tạm biệt tiên sinh, Carter, mau đưa tiên sinh đi, sau đó trở lại đưa Đinh Minh tới gặp ta. Tên tiểu tử ngu ngốc, cuồng khoa học kia lại trốn đi đâu rồi, không có lực lượng cũng dám ra chiến trường, lần này ta không mắng hắn mấy tiếng không thể.” Chester vừa thấy Shadow Paladin và Captain cùng với một đống lớn tù binh ở đây, lập tức yên tâm Đinh Minh không có việc gì. Tên tiểu tử kia nhưng là huynh đệ của Steve và Bucky a…
“Ok, tướng quân…” Carter cố nín cười, cố ý không nhìn làn khói từng tầng từng tầng bốc khỏi đầu Đinh Minh.
Trên con đường mịt mù tuyết dẫn ra ngoài doanh trại, một chiếc xe jeep đời cũ bon bon mà đi.
“Đinh, vì sao không nói cho Chester thân phận của ngươi?” Carter phá vỡ trầm mặc.
“Ta nói Carter, cô cũng không phải không biết thân phận của ta, nếu ngày sau nước Mĩ xâm lược quốc gia đó, cô bảo ta làm sao đối mặt?” Đinh Minh nghiêm túc nói.
“Không thể nào, chính phủ Mĩ sẽ không làm thế, chúng ta chỉ đánh Phát xít thôi.” Carter lập tức phản đối.
“Oh Carter, cô không phải chính trị gia, làm sao biết chính trị gia muốn làm gì?” Đinh Minh hỏi ngược lại.
Carter im lặng, đối với các chính khách, nàng cũng hiểu được, nếu không cũng không đi làm đặc vụ làm gì.
“Thế này đi, ta đối với chiến tranh giữa các nước không có hứng thú, ta sẽ chỉ đứng ra góp sức cho sự tồn vong và tự do của nhân loại thôi. Nếu ngày nào đó cô định thành lập một tổ chức quốc tế nhằm bảo vệ nền hòa bình thế giới, ta sẽ cân nhắc gia nhập với danh hiệu Shadow Paladin của mình.” Đinh Minh mỉm cười gợi ý.
“Thật sao? Đinh, ngươi nói thì không được đổi ý đấy.” Carter hưng phấn nói, nàng bất chợt có một ý tưởng không tệ.
“Tất nhiên, nam nhân một lời nặng tựa ngàn vàng mà.” Đinh Minh cười hắc hắc đáp lại.
Hôm đó, sau khi chịu đựng mấy tiếng mắng xối xả của tướng quân Chester, Đinh Minh khiêng chiếc rương sắt, lê tấm thân mệt mỏi về túp lều căn phòng của mình.
Bữa nay thu thoạch quả thực không tệ chút nào, hắn phải mau mau tìm chỗ yên tĩnh để hối đoái nhẫn thuật a…
Ngồi xếp bằng trong phòng trống trải, Đinh Minh chìm ý niệm vào thức hải mình. Nơi đó có một quyển thư đang lơ lửng. Giờ phút này quyển thư như có vẻ thần thánh, tỏa ánh sáng, chắc là đã tiêu hóa xong nguồn năng lượng mới nhận được rồi.
Đinh Minh tới gần, lật giở quyển thư, cuối cùng quyết định hối đoái bí thuật vụ ẩn thuật và Thủy độn. Thủy long đạn thuật.
Cảm nhận được trong đầu truyền đến kiến thức về cách kết ấn hai môn nhẫn thuật này, Đinh Minh có một loại cảm giác mộng tưởng lại tiến gần một bước. Một tay phóng sét, một tay phóng nước a… Tên nào làm phiền ta, không sợ không giật chết hắn. Đáng tiếc, lần này hắn cân nhắc việc trộm cắp trong Brotherhood of the Shield, vẫn là vụ ẩn thuật kết hợp với Thủy Long thực dụng hơn một chút.
Đinh Minh đang hưng phấn không thôi, chợt ngoài phòng có tiếng người truyền đến: “Tiên sinh, có vật gửi đến cho tiên sinh.”
“Vậy sao? Nhanh vào đi.” Đinh Minh nghĩ đến cái gì, vui vẻ nói.
Một người lính quân phục chỉnh tề, đi vào, giơ tay lên chào theo kiểu nhà binh, sau đó cẩn thận đặt một chiếc hộp gỗ trước mặt hắn.
“Oh, cám ơn, cũng thay ta gửi lời cám ơn cho binh sĩ đã mang vật này tới. Các ngươi vất vả rồi.” Đinh Minh là biết bình thường binh sĩ trong doanh trại muốn nhận được vật gì từ nhà gửi đến, thường thường sẽ thông qua quân đội trao tay.
“Không có gì, tiên sinh, đây là chức trách của chúng ta.” Binh sĩ rất có tố chất nghiêm mặt nói.
“Được rồi, ngươi lui ra đi.” Đinh Minh gật đầu, tiễn khách.
Chờ trong phòng không có ai, hắn mới cẩn thận mở ra hộp gỗ. Trong đó nằm một chiếc phi tiêu sáng bóng. Bất quá đây cũng không phải phi tiêu bình thường, mà là một loại được chế tạo bằng hợp kim Vibranium và Adamantium.
Gần đây, hắn trong đầu luôn luôn có những kí hiệu lạ kỳ. Hắn liền biết hắn đã linh cảm ra dấu ấn của Phi Lôi Thần Thuật. Vậy nên hắn quyết định chế tạo ra phi tiêu sử dụng loại hợp kim này. Theo trí nhớ của hắn, Namikaze Minato nhưng là luôn luôn mang theo một chiếc phi tiêu rất đặc biệt a, điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là chất liệu chế tạo ra cái phi tiêu đó rất bất phàm, nhất định là dùng để khắc dấu ấn mở ra đường hầm không gian. Sau đó hắn lại nhớ tới Minato dùng Phi Lôi Thần Thuật chuyển biến chiến trường nhanh như thế nào. Hắn cũng không có khả năng có nhiều loại kim loại quý hiếm như thế. Điều này có nghĩa là Phi Tiêu đặc chế chỉ có một, các phi tiêu dùng để định vị hướng đi, nơi cần đến cũng chỉ là chất liệu bình thường thôi a.
Đinh Minh lấy ra thanh kiếm hợp kim của mình, đưa Chakra Thủy vào, bắt đầu cẩn thận khắc lên trên phi tiêu. Hắn nhưng là không có khả năng không cho Chakra vào mà vẫn có thể khắc được, phải biết loại hợp kim này là cực kỳ cứng rắn a. Mà lại cho các loại Chakra khác vào, rất có khả năng không khống chế được. Vẫn là cho Thủy vào thích hợp nhất.
Từng đường nét hiện lên trên chiếc phi tiêu. Dấu ấn vẫn tồn tại mấy ngày nay trong đầu hắn dần hiện lên trên nó. Không bao lâu, một chiếc phi tiêu kì dị được hoàn thành, lấp lóe ánh hào quang sáng chói.
Đinh Minh lại thử lấy ra một chiếc phi tiêu bình thường, có cùng hình dạng với chiếc phi tiêu này. Lần này hắn không cần cho Chakra vào, một dấu ấn khác rất nhanh được hắn tạo nên.
Xong xuôi, hắn lập tức ném phi tiêu bình thường ra xa, sau đó kết ấn, truyền Chakra và chiếc phi tiêu đặc chế. Chợt thân thể hắn lóe lên, xuất hiện tại bên cạnh chiếc phi tiêu bình thường kia.
“Trách không được a trách không được, các Kage khác nhặt được phi tiêu của Minato cũng không thể nghiên cứu ra cái gì, không nói bọn hắn chỉ nhặt được phi tiêu bình thường thôi, liền nói loại này đặc biệt dấu ấn nhưng là mỗi người một khác nhau a. Không có cơ duyên linh cảm tới được, dù có ngộ tính cao đến mấy cũng khó thi triển Phi lôi thần thuật à.” Đinh Minh hưng phấn, chợt ngửa đầu lên trời cười ha hả. Còn tại sao trong Phong Ấn Chi Thư không ghi rõ những điều này? Đinh Minh phỏng đoán hẳn là cái môn bí thuật này quá đặc biệt, không có cơ duyên đạt được kim loại và cảm ngộ dấu ấn, nói ra cũng vô dụng. Thậm chí nếu để người đọc biết được cần tài liệu đặc chế phi tiêu, này chẳng phải càng hao tài tốn của cũng chưa chắc được gì? Cũng không phải ai cũng có sự nhẫn nại khắc mấy năm mà không có thành quả. Tay táy máy lại nghịch lên tài liệu đặc chế, này không phải lãng phí rồi? Cái loại hợp kim như thế này một khi định hình rồi là gần như không thể nào hòa tan nó nữa, trừ khi có các loại lửa đặc thù a. Túm lại hay vẫn là tùy vào cơ duyên đi. Móa… giờ ngẫm lại hàng này tuy xịn nhưng giá đắt, hao tài tốn của, tốn thời gian tu luyện… tuy rằng có thể làm được truyền tống cách xa vạn dặm, nhưng Đinh Minh luôn cảm giác mình có điểm bị hố…
“Có ai không?” Cái trán hắc tuyến Đinh Minh lập tức gọi to.
“Tiên sinh có việc gì ạ?” Một tên binh sĩ cẩn thận tới gần, tự hỏi tiểu tổ tông này hôm nay làm sao thế? Ngày bình thường hiền lành lắm mà? Chẳng lẽ vừa nhận được cái gì tên kia đưa? Thư chia tay? Thư li dị? Uhm hẳn là thế…
“Anh mau dùng chuyển phát nhanh đưa cái này về nhà của ta cho ta, uhm, chờ ta cũng viết một bức thư nữa.” Đinh Minh nhặt lên phi tiêu bình thường mới chế kia, bỏ vào hộp gỗ, sau đó quay về bàn làm việc, tùy tiện viết một lá thư hỏi thăm sức khỏe và dặn dò bà chị quản gia. Tiếp đến, hắn đưa cả bức thư và hộp gỗ cho người lính, nhờ hắn gửi giùm.
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!