Đầu xuân nơi New York vẫn không thoát khỏi những cơn bão tuyết cực lớn. Có thể nói, nơi này cuối đông và đầu xuân cũng không phân biệt quá rõ ràng.
Tuyết lớn che đậy biệt thự X, che đậy đi sự cổ kính của nó, che đậy đi sự lâu đời, chìm nổi. Nó như gia tăng sự trầm mặc của nơi này, khiến cho căn biệt thự càng thêm có vẻ lạnh lẽo, đặc biệt là đối với cuộc trò chuyện nơi đây.
Đinh Minh không biết mình trầm mặc bao lâu, hắn đang lo lắng nếu mình đồng ý liệu có thay đổi quá lớn nội dung cốt truyện ? Hay hoặc là lại gây ra cái gì yêu thiêu thân ? Nguyên bản hôm nay nói ra mời Charles vào công ty chẳng qua là lời nói dối thiện ý mà thôi. Tuy rằng lúc đó nếu thực sự cần, hắn cũng không ngại cho Charles một chân, nhưng bây giờ đã gặp mặt rồi, hắn cũng không thể hy vọng một đứa bé có thể giúp gì cho mình.
Hắn biết Charles vì sao muốn gia nhập vào. Căn bản là lo lắng chính mình đi, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, không thể nào có chuyện tin ngay vào nhân phẩm của mình được, cho dù là Super hero cũng không được. Xem ra từ nhỏ tự lập đã khiến cho Charles trưởng thành rất sớm.
Nhưng hắn bỗng mỉm cười, mặc kệ nó, cốt truyện thay đổi hắn có lòng tin lại chỉnh trở về! Siêu cấp bại hoại nên ra sao thì sẽ ra sao mà thôi. Hắn có lòng tin đánh bại mấy tên đó, nhất là khi thân thể của hắn sắp đạt tới Kage cấp. (Apocalypse ngoài ra nhé, hiện tại hắn có lẽ chưa thể chính diện đánh bại, nhưng không sao, thời gian còn dài mà, hắn có lòng tin vào bản thân.)
“Được thôi, Charles, từ giờ em sẽ là trưởng ban giám sát phòng nghiên cứu Rising Sun, toàn quyền giám sát toàn công ty. Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.” Đinh Minh vui vẻ duỗi tay ra.
Charles cũng cười. Hắn vừa rồi còn thấp thỏm đây, chỉ sợ Đinh Minh là người xấu, trong lòng chột dạ, có tật giật mình, nhưng bây giờ thấy Đinh Minh sảng khoái như vậy, còn cho mình chức giám sát, hắn lập tức mười phần tin tưởng Đinh Minh. Tuy rằng hắn không hiểu trưởng ban là ý gì, nhưng giám sát thì hắn hiểu.
(Tác giả: Er vào rọ rồi…
Đinh Minh: Ha ha…)
“Hôm nay đến đây thôi, Charles, ngày mai anh hy vọng được thấy em tại phòng nghiên cứu của anh, đây là địa chỉ của phòng nghiên cứu.” Đinh Minh đứng lên, lấy mũ trùm lên đầu, đeo lên mặt nạ, đưa tấm danh thiếp cho Charles.
“Được, xin yên tâm, ngày mai anh sẽ thấy em tại phòng nghiên cứu của anh.”
“À, đây là bốn chiếc phu tiêu, mỗi người hai cái, một khi gặp nguy hiểm, hãy bóp nát một cái, anh sẽ đến ngay.” Gật đầu, Đinh Minh phân phối phi tiêu cho hai người.
Phi tiêu làm bằng gỗ, dễ gãy, là vật hắn thường xuyên tặng cho người thân, đề phòng họ xảy ra bất ngờ.
Xong việc, hắn kết ấn, toàn thân mờ nhạt rồi biến mất trong không khí.
“Oa, không thể tin được, chúng ta vừa gặp Super hero Shadow Paladin.” Raven vui sướng lên tiếng trước.
“Đúng vậy, anh còn sắp được làm việc cùng ngài ấy, quả thực vui không thể tả.” Charles vui vẻ nói, hắn Trịnh trọng cất giấu hai chiếc phi tiêu ở trong ngực: “Nhưng chúng ta nhất định phải giữ bí mật cho anh ấy, không để mọi người biết anh ấy là ai.”
“Đúng vậy.” Raven quơ nắm đấm nhỏ.
Không đề cập tới sự hưng phấn của hai đứa trẻ, trên đường về, Đinh Minh suy nghĩ rất nhiều, hắn suy nghĩ mấy năm sau X men: first class, lại suy nghĩ mấy mấy chục năm nữa Apocalypse, rồi cuộc chiến New York, rồi Dormammu, rồi Thanos, rồi Galactus. Quả thực là Boss nối tiếp cái này tới cái khác. Hắn không biết mình tương lai có chống nổi không nữa. Nhìn Dormammu một cái, nuốt hết thế giới này đến thế giới khác, đã trở thành sinh vật bất tử. Hắn cũng không biết dùng nhẫn thuật nào đấu với sinh vật như thế. Dùng Time Gem giống như Doctor Strange ? Xin nhờ, hắn cũng không có xu hướng tự ngược. Hơn nữa hắn cũng không biết ma pháp a.
“Haizz, chả lẽ cũng là dựa theo cốt truyện ? Lại dựa vào Doctor Strange chơi chiêu tự ngược để đuổi Dormammu đi ?” Đinh Minh nghĩ : “Không biết Tsukuyomi có được không ? Nếu có chiêu nào diệt luôn linh hồn mới tốt.”
Đinh Minh hỏi quyển thư: “Có nhẫn thuật, thể thuật hay ảo thuật nào có thể diệt sát linh hồn hay không?”
Quyển thư truyền lại là không có, nhiều nhất là khiến đối phương trải qua ảo giác trong một khoảng thời gian lâu dài mà thôi. Đây là bởi vì linh hồn là một lĩnh vực cực kỳ phức tạp. Linh hồn bình thường đi liền với thân thể, không dễ chia tách. Muốn diệt sát linh hồn, thường thường phải diệt sát thân thể trước.
Tuy nhiên, quyển thư cũng đưa ra Rinne Sharigan có lẽ có thể làm được điểm này.
“Lắm lúc thật ước ao có năng lực như Charles. Oh Charles … không được rồi, thậm chí ngay cả Apocalypse cũng không đối phó được, nói gì tới Dormammu. Ngay cả có sóng não cơ khí cũng không được.”
Quyển thư thấy Đinh Minh khổ nghĩ như vậy, truyền lại chút tin tức, nói rằng trong truyền thuyết kiếm đạo có thể giải được vấn đề của hắn.
“Kiếm đạo ? Kenjutsu? Trong Naruto làm sao không thấy tin tức gì đây ?” Đinh Minh lại càng mơ hồ hơn.
Quyển thư lại truyền tin tức lại, nói kiếm đạo không phải kenjutsu. Đến đây, quyển thư cũng không biết phải nói thế nào, nó chỉ biết mỗi người phải tự ngộ ra thôi.
“Có lẽ nên kết hợp với khoa học, đi ra con đường của chính mình.” Đinh Minh thầm nghĩ.
“Được rồi, được rồi, nghĩ đến có chút xa, việc bây giờ quan tâm bây giờ đã.” Đinh Minh xoa xoa huyệt thái dương, thầm nói.
Chợt, bộ đàm của hắn vang lên, Đinh Minh cầm lên: “Alo, ta là Đinh Minh Potter, ai vậy?”
“Chào Đinh, ta là Carter đây. Đinh, ngươi có phải đang ở New York ? Ta có chuyện gấp cần thương lượng.” Giọng của Carter vang lên bên kia ống nghe. Thông qua Howard, Carter biết Đinh Minh đã trở về Mỹ.
“Đúng vậy, ta đang ở New York, có chuyện gì vậy, Carter ?” Đinh Minh tò mò hỏi.
“Là như vậy, Đinh, chúng ta điều tra được ở Ohio có căn cứ của Hydra. Người của chúng ta đã tập trung lại. Nhưng theo tin tức truyền đến, bên đó có vẻ như có dị nhân. Dị nhân bên ta đã lên chiến trường hết rồi nên ta hy vọng ngươi có thể tham gia vào chiến dịch lần này.” Quen biết Đinh Minh lâu như vậy, Carter cũng biết trên đời này còn có dị nhân. Tuy cô đã cố gắng tìm kiếm và mời mọc, nhưng số lượng vẫn cực ít, điển hình là Logan, một thành viên trong Howling Commandos. Vì vậy, những dị nhân này đều được ưu tiên trên chiến trường. Giờ phút này, ở Mỹ có thể nói là vườn không nhà trống.
“OK, chuyện nhỏ, Carter, ta sẽ đến tổng bộ SSR để tập trung và tham gia vào cuộc chiến này. Cô có thể nói với phụ trách bên đó là Super hero Shadow Paladin sẽ sát cánh với bọn họ diệt Hydra.” Đinh Minh tự luyến nói.
“Được rồi, Đinh, theo ý của ngươi.” Carter cười tiếp lời.
Tắt bộ đàm, Đinh Minh nhanh chóng lái xe về nhà. Vừa về, hắn liền chạy nhanh lên phòng, lấy ra bộ đồng phục từ trong tủ. Mặc vào, đội lên mũ, lấy khăn che nửa dưới mặt, rất có phong cách Assassin Creeds.
Truyền Chakra phong vào giày, phóng qua cửa sổ, phi hành trên trời, né qua những khu dân cư đông đúc. Cuối cùng, Đinh Minh tới tổng bộ SSR.
Tổng bộ SSR hiện tại cũng không có cao như tổng bộ Brotherhood of the Shield, bất quá, cũng có 10 tầng.
Cả toà nhà thuần một màu sắc trắng, mặt tường chứa các ô cửa kính rậm rạp, rất có phong cách hiện đại.
Hạ xuống con đường trước đại môn, Đinh Minh nói với cửa thủ vệ: “Nói với người phụ trách, có Shadow Paladin tới.”
Thủ vệ giật nảy cả mình, thấy trên trời có người hạ xuống, còn tưởng là địch nhân đâu. Bất quá, nghe là Shadow Paladin, lập tức hưng phấn, mặt đỏ phừng phừng.
“Vâng, mời ngài chờ.” Thủ vệ vội vàng nói, sau đó đánh lấy điện thoại.
Sau một lúc, một tên béo ục ịch vội vàng từ bên trong chạy ra, đối với Đinh Minh xin mời: “Chào ngài Shadow Paladin, mời ngài theo tôi, thủ trưởng đang chờ.”
Đinh Minh gật đầu, lập tức đi theo tên béo.
Qua một dãy các văn phòng, lại lên cầu thang đi tới tầng thứ năm.
Trên đường đi, Đinh Minh có thể thể nghiệm cái gì là vạn chúng chú mục. Mặc dù không đến nỗi vạn người nhưng hễ ai đi qua là phải quay sang nhìn hắn một cái như là đang tự hỏi :”Cái quái gì vậy, ai thế này?” Não họ dường như còn chưa nhớ tới Super hero Shadow Paladin thường xuyên xuất hiện trên báo. Chỉ coi là một tên nào đó hỏng não mới ăn mặc như vậy.
Tên béo mồ hôi rơi nhễ nhại, quay sang Đinh Minh nói: “Thưa ngài, mời ngài vào trong, thủ trưởng đang chờ.”
Gật gù, Đinh Minh đi vào, thấy một người trung niên đầu hói đang đứng chờ cạnh bàn.
“Chào ngài, ngài có thể gọi ta là Alan” Người trung niên nói “Tôi là người phụ trách lần hành động này.”
Đinh Minh bắt tay với Alan: “Đã lâu nghe nói tổng bộ SSR là một nơi rất khá. Hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Ngài quá khen, SSR tồn tại chính là để tiêu diệt những tổ chức như Hydra. Không có một nơi hiện đại làm tổng bộ, sao có thể làm được điều đó?” Alan cười nói.
“Được rồi, vào chuyện chính đi, kế hoạch của ngài là như thế nào? Bao giờ chúng ta xuất phát?” Đinh Minh cười hỏi.
“Chúng ta đã tổ chức đầy đủ nhân thủ. Chúng ta sẽ khởi hành vào 9h tối, 11h sẽ tới Ohio, tập hợp với quân đội nơi đó, tiến hành vây chặt căn cứ Hydra. Chúng ta sẽ nổ súng vào 12h đêm.” Alan nghiêm túc giới thiệu kế hoạch.
“Được, ta sẽ ở đây chờ để cùng xuất hành.” Đinh Minh nói, ngồi xuống ghế sa lông gần nhất.
“Vậy chúng ta có thể trò chuyện một chút, ta rất tò mò cuộc sống riêng tư của các Super hero như thế nào.” Alan cười nói.
“Vậy sao ? Cũng không khác gì người bình thường đâu. Lấy vợ, sinh con, chăm sóc gia đình, đi làm công, Super hero cũng là người, không phải sao ?” Đinh Minh cười vui vẻ nói.
“Oh, nói vậy ngài có vợ rồi sao, ngài Super hero?” Alan bát quái hỏi.
“Ta có thể khẳng định là chưa, tuy nhiên, ta sẽ không trả lời thêm bất cứ câu hỏi riêng tư nào khác.” Đinh Minh cười híp mắt nói.
“Ah không sao, chúng ta có thể nói sang chuyện khác.” Alan vui vẻ nói.
Có thể nói Alan là một người thấy nhiều hiểu rộng. Trò chuyện với hắn, Đinh Minh cũng có một loại cảm giác rộng mở trong sáng, thấy ra rất nhiều. Cảm thám thế giới rộng lớn, kỳ hoa vô số kể, Đinh Minh và Alan trò chuyện với nhau rất lâu.
8h, Đinh Minh ngồi lên xe ô tô cùng với các thành viên còn lại của SSR ra phi trường. Sau đó, họ lên máy bay, bay tới Ohio.
10h tối, bóng đêm vẫn bao trùm nơi con đường từ New York tới Ohio. Tuyết vẫn rơi liên miên. Tuy nhiên, ở trên máy bay lại không thấy màn này.
Mây ở Mỹ lạ lắm. Máy bay bay trên tầng mây nên có thể thấy được sự bằng phẳng của nó. Ngồi trên máy bay nhìn ra ngoài cửa sổ, cứ có cảm giác mình đã lên thiên đường vậy. Vì mây ở đây cho cảm giác như giẫm trên đất bằng vậy.
Nhìn ra ngoài lại có cảm giác giống như đang đi xe buýt.
11h, hạ cánh xuống sân bay Columbus. Họ nhanh chóng lên xe, đi tới toà quân doanh ở gần thành phố Athens.
Mục tiêu của nhiệm vụ lần này chính là một trang viên ở gần thành phố Athens.
11h30, một sư đoàn được tập kết. Tuy rằng không có vũ khí hạng nặng như pháo, xe tăng nhưng quân Mỹ biểu thị đối với một căn cứ Hydra trong lòng nước Mỹ, xuất động như vậy là đủ rồi.
11h45, sư đoàn vây quanh trang viên, tuỳ thời chuẩn bị nổ súng. Đinh Minh thong thả lắp ráp cây súng ngắm của mình. Hắn chăm chú các trạm gác của căn cứ, theo dõi, tìm kiếm mục tiêu cho mình…
Bên cạnh, Alan tò mò hỏi: “Super hero cũng dùng súng sao ?”
“Ta không chỉ là một Super hero, ta còn là một ninja.” Đinh Minh mỉm cười trả lời.
12h tiếng súng vang lên liên thanh, quân Mỹ đã bắt đầu tổng tiến công, Đinh Minh giơ lên súng của mình, rất chuẩn xác kết liễu các mục tiêu trong tầm ngắm.
Quân Mỹ rất nhanh tiêu diệt vòng ngoài. Họ tiến lên nhanh chóng, các tốp binh lính chạy như bay vào căn cứ địch nhân, dự định lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tiêu diệt căn cứ này.
“Có lẽ cũng không cần chúng ta đâu ?” Đinh Minh nói với Alan.
“Có lẽ thế, chắc là ở đây không có dị nhân chăng? Không phải vậy làm sao dễ dàng như thế?” Alan cũng nghi hoặc.
“Không được, ta cũng vào xem xem.” Đinh Minh bật dậy, thu dọn súng ống, chuẩn bị đi vào.
“A!!!!” Đột nhiên một tiếng gào thảm thiết truyền ra từ bên trong. Tiếng gào mang theo vô tận thê lương cùng đau khổ.
“Hỏng rồi!” Đinh Minh cùng Alan cùng nghĩ như vậy.
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đầu xuân nơi New York vẫn không thoát khỏi những cơn bão tuyết cực lớn. Có thể nói, nơi này cuối đông và đầu xuân cũng không phân biệt quá rõ ràng.
Tuyết lớn che đậy biệt thự X, che đậy đi sự cổ kính của nó, che đậy đi sự lâu đời, chìm nổi. Nó như gia tăng sự trầm mặc của nơi này, khiến cho căn biệt thự càng thêm có vẻ lạnh lẽo, đặc biệt là đối với cuộc trò chuyện nơi đây.
Đinh Minh không biết mình trầm mặc bao lâu, hắn đang lo lắng nếu mình đồng ý liệu có thay đổi quá lớn nội dung cốt truyện ? Hay hoặc là lại gây ra cái gì yêu thiêu thân ? Nguyên bản hôm nay nói ra mời Charles vào công ty chẳng qua là lời nói dối thiện ý mà thôi. Tuy rằng lúc đó nếu thực sự cần, hắn cũng không ngại cho Charles một chân, nhưng bây giờ đã gặp mặt rồi, hắn cũng không thể hy vọng một đứa bé có thể giúp gì cho mình.
Hắn biết Charles vì sao muốn gia nhập vào. Căn bản là lo lắng chính mình đi, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, không thể nào có chuyện tin ngay vào nhân phẩm của mình được, cho dù là Super hero cũng không được. Xem ra từ nhỏ tự lập đã khiến cho Charles trưởng thành rất sớm.
Nhưng hắn bỗng mỉm cười, mặc kệ nó, cốt truyện thay đổi hắn có lòng tin lại chỉnh trở về! Siêu cấp bại hoại nên ra sao thì sẽ ra sao mà thôi. Hắn có lòng tin đánh bại mấy tên đó, nhất là khi thân thể của hắn sắp đạt tới Kage cấp. (Apocalypse ngoài ra nhé, hiện tại hắn có lẽ chưa thể chính diện đánh bại, nhưng không sao, thời gian còn dài mà, hắn có lòng tin vào bản thân.)
“Được thôi, Charles, từ giờ em sẽ là trưởng ban giám sát phòng nghiên cứu Rising Sun, toàn quyền giám sát toàn công ty. Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.” Đinh Minh vui vẻ duỗi tay ra.
Charles cũng cười. Hắn vừa rồi còn thấp thỏm đây, chỉ sợ Đinh Minh là người xấu, trong lòng chột dạ, có tật giật mình, nhưng bây giờ thấy Đinh Minh sảng khoái như vậy, còn cho mình chức giám sát, hắn lập tức mười phần tin tưởng Đinh Minh. Tuy rằng hắn không hiểu trưởng ban là ý gì, nhưng giám sát thì hắn hiểu.
(Tác giả: Er vào rọ rồi…
Đinh Minh: Ha ha…)
“Hôm nay đến đây thôi, Charles, ngày mai anh hy vọng được thấy em tại phòng nghiên cứu của anh, đây là địa chỉ của phòng nghiên cứu.” Đinh Minh đứng lên, lấy mũ trùm lên đầu, đeo lên mặt nạ, đưa tấm danh thiếp cho Charles.
“Được, xin yên tâm, ngày mai anh sẽ thấy em tại phòng nghiên cứu của anh.”
“À, đây là bốn chiếc phu tiêu, mỗi người hai cái, một khi gặp nguy hiểm, hãy bóp nát một cái, anh sẽ đến ngay.” Gật đầu, Đinh Minh phân phối phi tiêu cho hai người.
Phi tiêu làm bằng gỗ, dễ gãy, là vật hắn thường xuyên tặng cho người thân, đề phòng họ xảy ra bất ngờ.
Xong việc, hắn kết ấn, toàn thân mờ nhạt rồi biến mất trong không khí.
“Oa, không thể tin được, chúng ta vừa gặp Super hero Shadow Paladin.” Raven vui sướng lên tiếng trước.
“Đúng vậy, anh còn sắp được làm việc cùng ngài ấy, quả thực vui không thể tả.” Charles vui vẻ nói, hắn Trịnh trọng cất giấu hai chiếc phi tiêu ở trong ngực: “Nhưng chúng ta nhất định phải giữ bí mật cho anh ấy, không để mọi người biết anh ấy là ai.”
“Đúng vậy.” Raven quơ nắm đấm nhỏ.
Không đề cập tới sự hưng phấn của hai đứa trẻ, trên đường về, Đinh Minh suy nghĩ rất nhiều, hắn suy nghĩ mấy năm sau X men: first class, lại suy nghĩ mấy mấy chục năm nữa Apocalypse, rồi cuộc chiến New York, rồi Dormammu, rồi Thanos, rồi Galactus. Quả thực là Boss nối tiếp cái này tới cái khác. Hắn không biết mình tương lai có chống nổi không nữa. Nhìn Dormammu một cái, nuốt hết thế giới này đến thế giới khác, đã trở thành sinh vật bất tử. Hắn cũng không biết dùng nhẫn thuật nào đấu với sinh vật như thế. Dùng Time Gem giống như Doctor Strange ? Xin nhờ, hắn cũng không có xu hướng tự ngược. Hơn nữa hắn cũng không biết ma pháp a.
“Haizz, chả lẽ cũng là dựa theo cốt truyện ? Lại dựa vào Doctor Strange chơi chiêu tự ngược để đuổi Dormammu đi ?” Đinh Minh nghĩ : “Không biết Tsukuyomi có được không ? Nếu có chiêu nào diệt luôn linh hồn mới tốt.”
Đinh Minh hỏi quyển thư: “Có nhẫn thuật, thể thuật hay ảo thuật nào có thể diệt sát linh hồn hay không?”
Quyển thư truyền lại là không có, nhiều nhất là khiến đối phương trải qua ảo giác trong một khoảng thời gian lâu dài mà thôi. Đây là bởi vì linh hồn là một lĩnh vực cực kỳ phức tạp. Linh hồn bình thường đi liền với thân thể, không dễ chia tách. Muốn diệt sát linh hồn, thường thường phải diệt sát thân thể trước.
Tuy nhiên, quyển thư cũng đưa ra Rinne Sharigan có lẽ có thể làm được điểm này.
“Lắm lúc thật ước ao có năng lực như Charles. Oh Charles … không được rồi, thậm chí ngay cả Apocalypse cũng không đối phó được, nói gì tới Dormammu. Ngay cả có sóng não cơ khí cũng không được.”
Quyển thư thấy Đinh Minh khổ nghĩ như vậy, truyền lại chút tin tức, nói rằng trong truyền thuyết kiếm đạo có thể giải được vấn đề của hắn.
“Kiếm đạo ? Kenjutsu? Trong Naruto làm sao không thấy tin tức gì đây ?” Đinh Minh lại càng mơ hồ hơn.
Quyển thư lại truyền tin tức lại, nói kiếm đạo không phải kenjutsu. Đến đây, quyển thư cũng không biết phải nói thế nào, nó chỉ biết mỗi người phải tự ngộ ra thôi.
“Có lẽ nên kết hợp với khoa học, đi ra con đường của chính mình.” Đinh Minh thầm nghĩ.
“Được rồi, được rồi, nghĩ đến có chút xa, việc bây giờ quan tâm bây giờ đã.” Đinh Minh xoa xoa huyệt thái dương, thầm nói.
Chợt, bộ đàm của hắn vang lên, Đinh Minh cầm lên: “Alo, ta là Đinh Minh Potter, ai vậy?”
“Chào Đinh, ta là Carter đây. Đinh, ngươi có phải đang ở New York ? Ta có chuyện gấp cần thương lượng.” Giọng của Carter vang lên bên kia ống nghe. Thông qua Howard, Carter biết Đinh Minh đã trở về Mỹ.
“Đúng vậy, ta đang ở New York, có chuyện gì vậy, Carter ?” Đinh Minh tò mò hỏi.
“Là như vậy, Đinh, chúng ta điều tra được ở Ohio có căn cứ của Hydra. Người của chúng ta đã tập trung lại. Nhưng theo tin tức truyền đến, bên đó có vẻ như có dị nhân. Dị nhân bên ta đã lên chiến trường hết rồi nên ta hy vọng ngươi có thể tham gia vào chiến dịch lần này.” Quen biết Đinh Minh lâu như vậy, Carter cũng biết trên đời này còn có dị nhân. Tuy cô đã cố gắng tìm kiếm và mời mọc, nhưng số lượng vẫn cực ít, điển hình là Logan, một thành viên trong Howling Commandos. Vì vậy, những dị nhân này đều được ưu tiên trên chiến trường. Giờ phút này, ở Mỹ có thể nói là vườn không nhà trống.
“OK, chuyện nhỏ, Carter, ta sẽ đến tổng bộ SSR để tập trung và tham gia vào cuộc chiến này. Cô có thể nói với phụ trách bên đó là Super hero Shadow Paladin sẽ sát cánh với bọn họ diệt Hydra.” Đinh Minh tự luyến nói.
“Được rồi, Đinh, theo ý của ngươi.” Carter cười tiếp lời.
Tắt bộ đàm, Đinh Minh nhanh chóng lái xe về nhà. Vừa về, hắn liền chạy nhanh lên phòng, lấy ra bộ đồng phục từ trong tủ. Mặc vào, đội lên mũ, lấy khăn che nửa dưới mặt, rất có phong cách Assassin Creeds.
Truyền Chakra phong vào giày, phóng qua cửa sổ, phi hành trên trời, né qua những khu dân cư đông đúc. Cuối cùng, Đinh Minh tới tổng bộ SSR.
Tổng bộ SSR hiện tại cũng không có cao như tổng bộ Brotherhood of the Shield, bất quá, cũng có 10 tầng.
Cả toà nhà thuần một màu sắc trắng, mặt tường chứa các ô cửa kính rậm rạp, rất có phong cách hiện đại.
Hạ xuống con đường trước đại môn, Đinh Minh nói với cửa thủ vệ: “Nói với người phụ trách, có Shadow Paladin tới.”
Thủ vệ giật nảy cả mình, thấy trên trời có người hạ xuống, còn tưởng là địch nhân đâu. Bất quá, nghe là Shadow Paladin, lập tức hưng phấn, mặt đỏ phừng phừng.
“Vâng, mời ngài chờ.” Thủ vệ vội vàng nói, sau đó đánh lấy điện thoại.
Sau một lúc, một tên béo ục ịch vội vàng từ bên trong chạy ra, đối với Đinh Minh xin mời: “Chào ngài Shadow Paladin, mời ngài theo tôi, thủ trưởng đang chờ.”
Đinh Minh gật đầu, lập tức đi theo tên béo.
Qua một dãy các văn phòng, lại lên cầu thang đi tới tầng thứ năm.
Trên đường đi, Đinh Minh có thể thể nghiệm cái gì là vạn chúng chú mục. Mặc dù không đến nỗi vạn người nhưng hễ ai đi qua là phải quay sang nhìn hắn một cái như là đang tự hỏi :”Cái quái gì vậy, ai thế này?” Não họ dường như còn chưa nhớ tới Super hero Shadow Paladin thường xuyên xuất hiện trên báo. Chỉ coi là một tên nào đó hỏng não mới ăn mặc như vậy.
Tên béo mồ hôi rơi nhễ nhại, quay sang Đinh Minh nói: “Thưa ngài, mời ngài vào trong, thủ trưởng đang chờ.”
Gật gù, Đinh Minh đi vào, thấy một người trung niên đầu hói đang đứng chờ cạnh bàn.
“Chào ngài, ngài có thể gọi ta là Alan” Người trung niên nói “Tôi là người phụ trách lần hành động này.”
Đinh Minh bắt tay với Alan: “Đã lâu nghe nói tổng bộ SSR là một nơi rất khá. Hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Ngài quá khen, SSR tồn tại chính là để tiêu diệt những tổ chức như Hydra. Không có một nơi hiện đại làm tổng bộ, sao có thể làm được điều đó?” Alan cười nói.
“Được rồi, vào chuyện chính đi, kế hoạch của ngài là như thế nào? Bao giờ chúng ta xuất phát?” Đinh Minh cười hỏi.
“Chúng ta đã tổ chức đầy đủ nhân thủ. Chúng ta sẽ khởi hành vào 9h tối, 11h sẽ tới Ohio, tập hợp với quân đội nơi đó, tiến hành vây chặt căn cứ Hydra. Chúng ta sẽ nổ súng vào 12h đêm.” Alan nghiêm túc giới thiệu kế hoạch.
“Được, ta sẽ ở đây chờ để cùng xuất hành.” Đinh Minh nói, ngồi xuống ghế sa lông gần nhất.
“Vậy chúng ta có thể trò chuyện một chút, ta rất tò mò cuộc sống riêng tư của các Super hero như thế nào.” Alan cười nói.
“Vậy sao ? Cũng không khác gì người bình thường đâu. Lấy vợ, sinh con, chăm sóc gia đình, đi làm công, Super hero cũng là người, không phải sao ?” Đinh Minh cười vui vẻ nói.
“Oh, nói vậy ngài có vợ rồi sao, ngài Super hero?” Alan bát quái hỏi.
“Ta có thể khẳng định là chưa, tuy nhiên, ta sẽ không trả lời thêm bất cứ câu hỏi riêng tư nào khác.” Đinh Minh cười híp mắt nói.
“Ah không sao, chúng ta có thể nói sang chuyện khác.” Alan vui vẻ nói.
Có thể nói Alan là một người thấy nhiều hiểu rộng. Trò chuyện với hắn, Đinh Minh cũng có một loại cảm giác rộng mở trong sáng, thấy ra rất nhiều. Cảm thám thế giới rộng lớn, kỳ hoa vô số kể, Đinh Minh và Alan trò chuyện với nhau rất lâu.
8h, Đinh Minh ngồi lên xe ô tô cùng với các thành viên còn lại của SSR ra phi trường. Sau đó, họ lên máy bay, bay tới Ohio.
10h tối, bóng đêm vẫn bao trùm nơi con đường từ New York tới Ohio. Tuyết vẫn rơi liên miên. Tuy nhiên, ở trên máy bay lại không thấy màn này.
Mây ở Mỹ lạ lắm. Máy bay bay trên tầng mây nên có thể thấy được sự bằng phẳng của nó. Ngồi trên máy bay nhìn ra ngoài cửa sổ, cứ có cảm giác mình đã lên thiên đường vậy. Vì mây ở đây cho cảm giác như giẫm trên đất bằng vậy.
Nhìn ra ngoài lại có cảm giác giống như đang đi xe buýt.
11h, hạ cánh xuống sân bay Columbus. Họ nhanh chóng lên xe, đi tới toà quân doanh ở gần thành phố Athens.
Mục tiêu của nhiệm vụ lần này chính là một trang viên ở gần thành phố Athens.
11h30, một sư đoàn được tập kết. Tuy rằng không có vũ khí hạng nặng như pháo, xe tăng nhưng quân Mỹ biểu thị đối với một căn cứ Hydra trong lòng nước Mỹ, xuất động như vậy là đủ rồi.
11h45, sư đoàn vây quanh trang viên, tuỳ thời chuẩn bị nổ súng. Đinh Minh thong thả lắp ráp cây súng ngắm của mình. Hắn chăm chú các trạm gác của căn cứ, theo dõi, tìm kiếm mục tiêu cho mình…
Bên cạnh, Alan tò mò hỏi: “Super hero cũng dùng súng sao ?”
“Ta không chỉ là một Super hero, ta còn là một ninja.” Đinh Minh mỉm cười trả lời.
12h tiếng súng vang lên liên thanh, quân Mỹ đã bắt đầu tổng tiến công, Đinh Minh giơ lên súng của mình, rất chuẩn xác kết liễu các mục tiêu trong tầm ngắm.
Quân Mỹ rất nhanh tiêu diệt vòng ngoài. Họ tiến lên nhanh chóng, các tốp binh lính chạy như bay vào căn cứ địch nhân, dự định lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tiêu diệt căn cứ này.
“Có lẽ cũng không cần chúng ta đâu ?” Đinh Minh nói với Alan.
“Có lẽ thế, chắc là ở đây không có dị nhân chăng? Không phải vậy làm sao dễ dàng như thế?” Alan cũng nghi hoặc.
“Không được, ta cũng vào xem xem.” Đinh Minh bật dậy, thu dọn súng ống, chuẩn bị đi vào.
“A!!!!” Đột nhiên một tiếng gào thảm thiết truyền ra từ bên trong. Tiếng gào mang theo vô tận thê lương cùng đau khổ.
“Hỏng rồi!” Đinh Minh cùng Alan cùng nghĩ như vậy.
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!