Hoang Đảo Chúa Tể - Chương 89: Tỷ thí bắt đầu(1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


Hoang Đảo Chúa Tể


Chương 89: Tỷ thí bắt đầu(1)


-Hừ,Thiên Hạp Cốc mỗi lần đều luôn ra oai như vậy đấy,lấn áp Hoàng Vị môn vì không có linh thú hộ sơn,có cơ hội ta nhất định sẽ làm thịt con linh thú kia để xem bọn chúng lấy gì mà ra oai.

Lại có một sư thúc ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm Hỏa Thiềm thấp giọng nói.

Chưởng môn hừ lạnh một tiếng,một đạo tử sắc kiếm quang nháy mắt từ trêи người bắn ra,ở không trung chấn động,bỗng nhiên thành lớn,cuối cùng hóa thành một con màu tím cự long,quay quanh Hoàng Vị môn ở trêи không đối với con cóc gào lên một tiếng.

Hỏa Thiềm lập tức ngừng lại,không dám tiến lên,lúc này từ trêи con cóc truyền đến một trận cười dài.

-Vương Cơ đạo hữu thanh Tử Phách Kiếm này trong truyền thuyết có chứa long hồn,hiện tại vừa thấy quả nhiên không giả,đạo hữu,kỳ hạn mười năm đã đến,lần này Thiên Hạp Cốc chúng ta nếu thắng,Hoàng Vị môn các ngươi phải trả lại cái pháp bảo mà năm đó từ tay Thiên Hạp cốc.Mà còn phải đưa ra Phục Long đan 100 viên làm bồi lễ.

Chưởng môn sắc mặt không đổi,lạnh nhạt nói.

-Doãn đạo hữu,lần này Thiên Hạp cốc nếu thắng,hứa hẹn ngày xưa tự nhiên cứ thế mà làm,nếu là các ngươi thua,thì hãy giao ra phương pháp khống chế linh thú của Thiên Hạp cốc đi,cũng đừng nên nuối tiếc làm gì.

Khi nói chuyện,tử long chậm rãi tiêu tán,một lần nữa biến thành một thanh phi kiếm màu tím,trở lại trong tay chưởng môn Vương Cơ chân nhân.

Hỏa Thiềm lúc này mới lại bắt đầu chậm rãi đi trước,sau khi bay trêи Hoàng Vị môn một vòng rồi chậm rãi hạ xuống,nội môn đệ tử đều không tự chủ được lùi lại thật xa,khiến cho xuất hiện một mảnh đất trống.

Các vị sư thúc đứng xem thấy vậy nhíu mày đều đối với đệ tử lườm một cái.

Con Hỏa Thiềm sau khi hạ xuống vẫn không hề nhúc nhích,từ trêи lưng nó nhảy xuống hơn mười người,trừ ba lão giả,còn lại tất cả tuổi đều không lớn lắm.

Môn nhân Thiên Hạp Cốc nữ có nam có,nhưng khác với Hoàng Vị môn là đệ tử của Thiên Hạp Cốc lần này đến tất cả đều mặc tử y.Mặt khác làm cho tất cả Hoàng Vị Môn hai mắt tỏa sáng,là những người này không kệ là nam hay nữ,tướng mạo đều rất tuấn mĩ,nam anh tuấn,nữ xinh đẹp,rất đáng chú ý.

Nhất là phía trước một nam một nữ,nam tướng mạo anh tuấn phi phàm,lại tràn ngập dương cương khí,tay áo bồng bềnh,tóc dài trong gió nhẹ tung bay,tay cầm bảo kiếm,càng hiện ra tư thế hiên ngang của người này.Lập tức liền đem mấy người nữ đệ tử trong nội môn hoàn toàn mê hoặc.

Nữ một thân tử y,mỹ mạo tuyệt luân,mái tóc dài mềm mại,mắt phượng,môi anh đào,đôi mắt long lanh làm say động lòng người.Mặc dù là Dương Kỳ,sau khi nhìn qua cũng không nhịn được nữa tim đập thình thịch,trong lòng hắn thất kinh,vội vàng nhìn cô gái này một cái,rồi hỏi Hỏa Vân một câu.

-Nữ nhân này dùng mị thuật?.

Hỏa Vân cười lạnh một tiếng trả lời.

-Không phải,chẳng qua là do ngươi định lực kém mà thôi.

Mắt thấy môn hạ đệ tử lộ ra vẻ mê luyến,trong đám trưởng bối có kẻ nhìn không được,đáy lòng tức giận,khẽ quát một tiếng.

-Thiên Hạp cốc khi nào lại chuyển sang luyện ba cái loại hạ lưu mị thuật này,thực sự quá bỉ ổi.

Một tiếng khẽ quát này,lập tức đem tất cả nội môn đệ tử bừng tỉnh,một đám đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Một trong ba tên lão giả cười ha ha,nói.

-Vị này chính là Huyền Nhất chân nhân đi,lão phu Tư Đồ Nam,ngươi cứ nhìn kỹ lại đi bọn họ không phải luyện cái trò mị thuật gì hết mà trời sinh ra đã có sức hấp dẫn như vậy,ta xem Hoàng Vị môn của các người,không có người nào có linh căn nổi bật,toàn ngũ hành linh căn lẫn lộn với nhau,khó trách đạo hữu phải nhìn thấy cảnh như vậy.

Tất cả trưởng bối Hoàng Vị môn sắc mặt âm tình bất định,sau một hồi,chưởng môn Vương Cơ chân nhân thần sắc như thường,nói.

-Các vị đạo hữu Thiên Hạp Cốc,trước tiên ở phái tạm nghỉ,ba ngày sau chính thức tiến hành trao đổi,các vị thấy thế nào?.

Doãn chân nhân gật đầu mỉm cười,nói.

-Được rồi,Thiên Hạp Cốc của chúng ta cùng với tệ phái có giao tình nhiều năm,hà tất phải vì một chuyển cỏn con như vậy mà tổn thương hòa khí của hai bên.

Trong số trưởng bối Hoàng Vị môn đi ra một lão giả,trêи mặt hắn nếp nhăn rất nhiều,thoạt nhìn có chút vô tình,hắn khẽ cười một tiếng,đối với Doãn chân nhân nói.

-Doãn đạo hữu,mười năm không gặp,còn nhớ tới ta chăng?.

Doãn chân nhân cười,nói.

-Vừa rồi đã nhìn thấy ngươi lão gia hỏa này,Tống đạo hữu,lần này nói cái gì cũng muốn uống rượu của ta ủ,lần trước đã uống cùa ngươi,lần này đến lượt ta lấy ra.

Tống sư thúc cười nói.

-Haha,Doãn huynh đã có lòng ta từ chối thì quá bất kính rồi.

Hai người nói xong,hai bên trưởng lão cũng tự tìm được người quen,dường như tri kỉ lâu năm mới gặp lại thoải mái tán gẫu.

Dương Kỳ chuẩn bị rời khỏi nơi này,bắt đầu kế hoạch mà làm,đúng lúc này,hắn bỗng nhiên cảm giác có người chú ý mình,quay đầu nhìn lại thì thấy vị nữ tử xinh đẹp Thiên Hạp cốc kia đang đối với hắn mỉm cười.

Dương Kỳ nhìn thoáng qua gật đầu,thu hồi ánh mắt,nội tâm âm thầm nhớ kĩ nữ nhân này,hắn cũng biết được rằng chính mình không có mị lực lớn như vậy,có thể khiến cho người ta để ý.

Lạc Băng là người nổi bật trong nội môn đệ tử Thiên Hạp cốc,đối với mị thuật trời sinh của mình rất có lòng tự tin,bình thường trong Thiên Hạp Cốc,những người cùng bối phận nành đều khó có thể chống lại mị thuật của nàng,như mới vừa rồi người thanh niên này mới chỉ nhìn qua một cái,lại khôi phục được net mặt ban đầu,chẳng qua đối đối phương mới chỉ là luyện khí tầng ba mà thôi,chẳng có chút gì là đặc biệt bất phàm.

Trưởng bối tán gẫu với nhau hết sức tâm đắc,mà đệ tử hai phái cũng đang ngầm quan sát nhau,chuẩn bị vì ngày sau tỷ thí,môn hạ đệ tử Thiên Hạp cốc phần lớn là có thực lực ở luyện khí tầng bảy,nhưng đó là chỉ có hắn mới có thể nhìn ra,nếu không phải thực lực cùng thần niệm hắn cường đại sợ rằng đều giống Hoàng vị môn đệ tử khi muốn dò xét lại không thể dò xét được,giống như có một tầng sương mù dày đặc bao phủ,đem chân chính ru vi họ che lại.

Dương Kỳ cũng cảm thấy thú vị,đối với Thiên Hạp Cốc dâng lên vài phần hứng thú,đối phương rõ ràng mỗi người đều có mội loại ẩn nấp thuật tiên pháp nào đó,nhưng so với bình thường thì cao minh không ít.

Hoàng Vị môn đệ tử đều đem sự chú ý trêи người một nam một nữ kia,trong lòng đủ các loại tâm tư.Chẳng qua Dương Kỳ lại nhanh chóng chuồn đi,căn bản tại Hoàng Vị môn đến giờ Dương Kỳ mặc dù trong mắt mọi người là phế vật nhưng hắn lại tránh được rắc rối,phần lớn cũng do cái công phu này của hắn.Nguyên bản mỗi lần còn định châm chọc Dương Kỳ thì đã không thấy mặt hắn đâu rồi.

…..

Một lúc sau Dương Kỳ bí mật tiến về phòng của mình,đào một cái hố nhỏ dưới đất,lại tháo chiếc nhẫn trêи tay mình xuống cẩn thận đặt nó xuống cái hố đó,sau đó lại lấp kín nó.Làm xong tất cả hắn mới hỏi Hỏa Vân.

-Chỉ đơn giản thế này ư,lão già ngươi không lừa ta đó chứ.

Hỏa Vân gật gù nói.

-Ta đã dò xét kĩ càng rồi,bên trong môn phái của ngươi hiện tại không tính cái đám loăng quăng ngoài kia thì sâu bên trong núi có 8 tên trúc cơ kỳ cùng hai tên kim đan tọa trấn,việc này nếu không có nguyên anh cẩn thận dò xét cũng khó mà phát hiện được.

Dương Kỳ đồng tử co rụt,cả kinh nói.

-Tám trúc cơ,hai kim đan?vậy thì bọn họ có thể gặp kiếp nạn gì được chứ,mẹ nó chuyện này làm không tốt cái mạng của ta cũng khó giữ.

Hòa Vân khó chịu giải thích cho Dương Kỳ.

-Hừ với số lương tu sĩ trúc cơ cùng kim đan như vậy miễn cưỡng chỉ được coi là một tiểu môn phái,nếu không có nguyên anh tọa trấn sớm đã bị các môn phái khác nô dịch,Hoàng Vị môn của các ngươi đến giờ vẫn bình an là là do có cái hộ sơn đại trận kia,nếu ta đoán không lầm tổ sư của môn phái này chắc chắn là một tên nguyên anh kỳ,có điều hắn hiện tại có lẽ đã chết hoặc bỏ lại cái môn phái mạt lưu này rồi,chỉ còn để lại tên tuổi cùng cái hộ sơn đại trận này trấn áp thôi.Mà theo ta thấy được sát ý vừa rồi trong mắt đám người Thiên Hạp Cốc chắc chắn cũng đã đoán ra được việc không có Nguyên Anh tọa trấn,sau khi đại hội này kết thúc thằng nhãi Nguyên Anh kỳ của Thiên Hạp Cốc chắc chắn sẽ đến đây đoạt lấy cái sơn môn này.

-Lão già sao ngươi biết chắc chắn Thiên Hạp Cốc có tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

-Hừ ngươi cho rằng tất cả cuộc tỉ thí gần đây Thiên Hạp Cốc thắng là vì cái gì,Hoàng Vị môn của ngươi năm xưa có Nguyên Anh cao thủ tọa trấn,cho dù hiện tại không còn nhưng căn cơ vẫn rất tốt,còn Thiên Hạp Cốc thì chỉ là một môn phái mạt lưu mà trăm năm gần đây đã trở thành một môn phái lớn chèn ép cả Hoàng Vị môn các ngươi.Không có Nguyên Anh cao thủ đứng sau đó là chuyện không thể,mà không cần ta nói ngươi cũng hiểu,một môn phái như Hoàng Vị môn không sớm thì muộn cũng sẽ sụp đổ mà thôi,chi bằng chúng ta đi trước một bước,giúp người ta giữ lấy chút chân khí cùng linh khí bên trong sơn môn,sau này cũng coi như không tính là bị diệt môn.

Dương Kỳ vẫn khó hiểu với sự việc nói.

-Theo như lời ngươi nói,vậy Thiên Hạp Cốc bọn hắn hiện tại còn lề mề cái gì?.Còn tỷ thí?.

Hỏa Vân bị nhìn ra cũng có chút đỏ mặt,ho khụ khụ nói.

-Tiểu tử bọn hắn làm thế nào ngươi quản được?.Thuật toán của lão phu không bao giờ tính sai,lão phu đã tính được kiếp nạn của Hoàng Vị môn các ngươi rồi,sau khi kết thúc tỷ thí chắc chắn bọn nhãi con Thiên Hạp Cốc sẽ lật mặt.Bây giờ ngươi tranh thủ nốt tu luyện đi,lão phu sẽ giúp ngươi khai thông bình cảnh.

Dương Kỳ vốn là người thông minh,lúc này trong lòng hắn không khỏi nghĩ đến thực lực của mình.

-Nhưng thực lực của ta rõ ràng không ổn.

-Tiểu tử ngươi ngoài cách làm việc như đàn bà ra còn rất biết cách khiến lão phu khó chịu.Người tu chân vốn có hành động nghịch thiên.Ai chọc giận ngươi,ngươi phải giết kẻ đó,ngươi ở trong môn phái rách nát này mấy năm,ta cũng âm thầm quan sát.Nếu như là ta,hừ!Cái môn phái này bây giờ sợ rặng đã sớm bị ta giết sạch rồi.Tất cả những người sỉ nhục,ta nhất định sẽ cho bọn nó hồn bay phách lạc.

Vẻ mặt Dương Kỳ cổ quái,cười khổ nói.

-Lão già,ta…

-Ngươi đừng ngắt lời,ta còn chưa nói xong.Hừ môn phái nhỏ này của các ngươi coi như có mấy cô nàng lớn lên cũng không tệ,tiểu tử ngươi thật là không biết hưởng thụ.Nếu như là lão phu,đã sớm đem các nàng ném vào cái nồi lớn,để tươi sống mà hút khô nguyên âm,mùi vị đó,thật là khiến cho người ta phải nhớ nhung a,lão tử ba mươi tuổi đã nếm qua cảm giác đó rồi.

Dương Kỳ trợn mắt há mồm,với tình cách của hắn cùng lắm là nam giết nữ ɖâʍ,nào có biến thái như Hỏa Vân lão già này,rất lâu mới nói ra được.

-Lão già,thực lực của ta….

-Mẹ nó! Thực lực của ngươi hiện tại thừa sức có thể diệt mấy thằng nhãi trúc cơ đang bế quan bên trong hậu sơn kia.

-Nhưng ta mới có luyện khí tầng bảy,làm sao….

-Câm mồm,đừng ngắt lời lão phu.Trúc Cơ kì đã là cái gì,ngươi tu luyện chính là hấp thu lấy bổn nguyên tinh hoa linh khí,mỗi lần ngươi thổ nạp lão phu cũng là dùng tinh hoa chân khí của bản thân giúp ngươi củng cố trụ cột.Nếu không với thiên tư của ngươi cho dù là năm mươi năm nữa cũng đừng hòng đạt tới đẳng cấp này.Hơn nữa ngươi hấp thu tinh hoa chân khí của ta.Nếu không gặp phải cao thủ đương thời có đẳng cấp tương đương với ta thì không người nào có thể nhìn thấu tu vi của ngươi.

Hơn nữa,có Pháp bảo cùng Diệt Thế công pháp đó ở trong tay,ngươi còn sợ cái gì hả?.Mẹ nó chứ.Lại còn Hoàng Tuyền Đồ?Mẹ nó tên phế vật.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN