Học viện Charles (Académie Charles)
Chương 04: Luna
Luna Garcia là một người phụ nữ bé nhỏ, thấp hơn cả đám học viên năm nhất, có gương mặt bầu bĩnh dễ thương như đứa trẻ với đôi mắt to xanh biếc và những đốm tàn nhang trải dài trên sống mũi cùng hai gò má. Nghe đồn cô ấy đã gần sáu mươi tuổi rồi, và cổ đã dạy ở đây hơn ba mươi năm, nhưng không ai tin hết. Đùa chắc, nhìn cô ấy cùng lắm chỉ ngoài ba mươi mà thôi, thậm chí còn trẻ hơn.
Thay vì đứng trên bục giảng, cô Luna đứng trên chiếc bàn và cất cao giọng, nhưng điều đó chỉ khiến giọng cô càng ríu rít như trẻ con:
– Ta biết các em tới đây để làm gì, nhưng đừng thất vọng khi ta nói điều này. Lớp Ma pháp chỉ là lớp cơ bản nhất trong tổ hợp các môn Nghệ thuật huyền bí, ở đây, ta sẽ dạy các em cách tìm ra và điều khiển năng lượng ma pháp trong mỗi người, nhờ đó các em có thể sử dụng ma pháp. Nhưng ta sẽ không dạy các em những câu thần chú, hay cách sử dụng những dụng cụ ma pháp. Ta chỉ hướng dẫn các em thực hành trên một số phép màu nhỏ… – Nghe tiếng xì xào ở dưới, cô dậm mạnh chân lên bàn để giữ trật tự rồi nói tiếp – Sau khi thành thạo với việc lưu trữ, điều động và sử dụng năng lượng ma pháp, các em có thể đến các lớp khác để được dạy phép thuật thực sự. – Tiếng reo hò vang lên và cô Luna lại phải dậm chân lần nữa – Em, cậu nhóc ngồi cuối lớp, nói cho cô biết em học Chiêm tinh như thế nào trong ngày đầu tiên?
Cậu nhóc da nâu – Phillip, thành viên một gia đình quý tộc cũ – đứng dậy, dang hai tay ra với vẻ bất lực:
– Em thậm chí còn không thể nhìn thấy hay phân biệt được những vì sao, đừng nói là đọc ra lời tiên đoán của chúng.
– Đừng lo lắng, cậu bé. Còn em, cô bé đeo rất nhiều khuyên trên miệng, giờ Bói toán đầu tiên của em thế nào?
Cô nàng trang điểm theo phong cách Gothic, phù hợp một cách kỳ lạ với bộ đồng phục mang tông màu chính là đen của học viện, nhìn rất giống một bà bói bài Tây đứng dậy, âm u nói:
– Quả cầu thuỷ tinh không nghe lời kêu gọi của em… tinh linh đáng chết đó cứ như đang cười vào mặt em vậy…
– Ôi trời, em rất có thiên phú đấy! – Cô Luna thốt lên – Không nhiều người có thể cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của thuỷ tinh cầu đâu! Đừng lo lắng, sau khi học lớp này xong, ta đảm bảo em có thể tuỳ ý trò chuyện và ra lệnh cho nó.
Lara, Jenny và một phần đông các học viên khác chưa tới các lớp trong nhóm môn Nghệ thuật huyền bí nghe không sót lời nào, hưng phấn muốn lập tức đi ngay đến các lớp khác, bị cô Luna chặn lại bằng một tiếng dậm chân:
– Các em đã nghe rồi đấy, các môn học Nghệ thuật huyền bí không hề đơn giản, dù là người có thiên phú như bạn nữ vừa rồi cũng không thể thành công ngay ngày đầu tiên, đến cả giáo viên của các em hiện giờ cũng phải bỏ ra hàng chục năm mới chạm đến một góc trong lĩnh vực họ đam mê. Nhưng nếu các em sử dụng được năng lượng ma pháp, các em sẽ tiến gần hơn đến những môn Nghệ thuật huyền bí khác. Ta không cho rằng môn của ta là vượt trội hay gì hết, nhưng ta cho rằng nó tương đối cần thiết để quá trình học tập của các em đơn giản hơn. Mặc dù ta chỉ dạy những phép thuật cơ bản, nhưng các em có thể đến các lớp khác để học những phép thú vị hơn sau khi đã thành thạo trong việc sử dụng năng lượng ma pháp. Đã rõ chưa?
– Vâng, thưa cô! – Toàn bộ học viên trong lớp đồng thanh.
Tiết đầu tiên Lara học ở lớp cô Luna, họ học về nguồn gốc của năng lượng ma pháp, sau đó là cách tinh luyện năng lượng ma pháp từ trong cơ thể. Năng lượng ma pháp chủ yếu đến từ tinh thần lực, người có sức mạnh tinh thần càng lớn thì năng lượng ma pháp càng lớn. Luna ngưng tụ ra một quang cầu màu xanh lá trên tay trước mặt các học viên và nói:
– Các em đã được học về cách tinh luyện năng lượng ma pháp rồi, giờ thì, việc đầu tiên của các em là tìm kiếm năng lượng ma pháp, sau đó dùng hết tâm trí để nghĩ về việc đẩy nó ra ngoài. Sau đó em nào đã làm được rồi, ta sẽ hướng dẫn em tinh luyện nó, để em có thể sử dụng nó như ý muốn.
Kết quả là đến hết buổi, vẫn không có học viên nào đưa được năng lượng ma pháp của mình ra ngoài, chỉ có Marie, cô nàng Gothic học Bói toán miễn cưỡng khiến một lượng nhỏ năng lượng ma pháp thoát ra khỏi cơ thể, nhưng nó đã biến mất ngay sau khi cô Luna nhận ra dấu hiệu của nó. Tất cả mọi người đều mệt lử, đầu váng mắt hoa vì sử dụng tinh thần lực quá độ. Lara là thảm nhất, dù cô tập trung đến thế nào, cô thậm chí còn không thể chạm tới tinh thần lực của mình chứ đừng nói là tìm ra năng lượng ma pháp trong đó. Nếu không phải do cô Luna làm mẫu trước và Marie có thể xem như thành công bước đầu, cô thậm chí sẽ cho rằng lớp học này quá mê tín.
Jenny cười với cô, mái tóc vàng rực lại xơ xác như tổ quạ. Không biết cô nàng làm cái gì trong khi vận động tinh thần lực mà tóc cô nàng bay ngược hết cả lên. Cô Luna nói rằng cô có thể sẽ chạm đến năng lượng ma pháp trong vài ngày nữa, nếu cô cố gắng luyện tập, làm Jenny phởn hết cả người. Nhưng nhìn cô bạn mới ỉu xìu, Jenny vội nói:
– Đừng buồn mà Lara, mọi học viên ở đây đều được dạy sử dụng ma pháp từ trước, trong mỗi gia tộc lớn đều có pháp sư, mặc dù chỉ là loại râu ria, nhưng ít nhiều họ cũng học được cách vận dụng tinh thần lực để tác động tới bên ngoài, như cách mình khiến tóc dựng đứng lên vừa rồi. Mình sẽ chỉ cho cậu, thú vị lắm.
Lara mừng rỡ:
– Thật sao Jenny? Ôi cậu tốt với mình quá!
– Chúng mình là bạn mà, không phải sao?
Hai cô gái nắm tay nhau đi tới lớp học tiếp theo. Trong lớp Ma pháp, một học viên vẫn còn ngồi lại. Nhưng không ai nhận ra hắn cả. Cô Luna hít một hơi thật sâu, nhảy xuống khỏi cái bàn, cung kính khom người chào hắn:
– Lord Diavolo, thật vinh dự cho tôi khi người tới thăm lớp học.
Hắn bật cười, hơi phẩy tay, màn sương vô hình xung quanh hắn biến mất. Thì ra nhờ có màn sương đó mà không ai phát hiện ra hắn trong lớp, bởi tất cả học viên năm nhất không có khả năng cảm nhận được dao động của năng lượng ma pháp. Diavolo xua tay với cô giáo bé nhỏ:
– Không cần như vậy, cô Luna. Tiết học hôm nay thật tuyệt vời.
– Thành thật xin lỗi vì để người nhìn đến thất bại thảm hại của tôi…
– Không đâu. Ta dám cá là sau nửa học kỳ thì phần lớn học viên sẽ thành thạo sử dụng năng lượng ma pháp mà thôi. Nhưng cô nàng ngồi cạnh cô Jenny đó là ai thế, ta thậm chí còn không cảm nhận được dao động của tinh thần lực.
Luna vẫn giữ nguyên tư thế cúi đầu, nhẹ nhàng đáp:
– Đó là Lara Thomas. Con gái một công nhân bình thường, không có quan hệ gì với giới thượng lưu. Do Hiệu trưởng tiến cử vào trường, Lord Apollon cũng không có ý kiến. Cô ấy có vẻ thần tượng Lord Galleon…
– Ồ, một cô nàng Lọ Lem à? Thật thú vị, ta sẽ để ý cô ta. – Nói rồi, Diavolo biến mất trong làn sương vô hình lần nữa.
– Chúc người một ngày tốt lành, my Lord. – Luna cúi đầu hành lễ với không khí, sau đó quay lại chuẩn bị cho lớp học tiếp theo.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!