Hương Tình Yêu - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Hương Tình Yêu


Chương 10


Cánh cửa khép,…. Để lại một bầu không khí nặng nề giữa hai chị em Hải Như. Chỉ có bé Tuyền là vô tư, nó hong hiểu tại sao mới vừa đến, cô Út đã về mất tiêu rồi…

– CẬU VỀ ĐI… RA KHỎI NHÀ TÔI NHANH LÊN!!… – Nghe tiếng quát lớn của Hải Như khiến cho Út Nhàn càng muốn chạy thật nhanh, nhanh đủ để không còn nghe tiếng ai nói nữa… Tại sao mọi người cứ chạm vào cái vết thương của cô mãi như thế… Nó đã đau lắm rồi… Đau lắm… Nhức nhối đêm ngày… Có biết không!!

Út mệt mỏi… nghiêng người… Bóng cô đổ xuống dưới ánh đèn… Mà cô chợt cảm giác như là dáng của một dấu chấm hỏi nghiêng ngả… Không bình thường, chẳng lẽ lại là quái vật… Nước mắt nhẹ lăn trên má… Bước chân xiêu vẹo khập khễnh vẫn in bóng rõ rệt dưới mặt đường… Ngay tại lúc này, Út chỉ ước rằng mình sẽ chạy được thật nhanh về nhà.. để được sà vào lòng của má… Được cười nói với đứa cháu gái…

Mình vẫn có một gia đình mà…

Sáng sớm, đang nằm nướng lăn lê trên giường… Thì điện thoại reo in ỏi:

Khuê uể oải:
– A… lô
– Tôi là đại diện công ty Phương Nam… Xin hỏi, có phải số máy này của cô Quảng Trọng Minh Khuê không?
– Dạ, đúng.. Tôi đây
– Vậy xin hỏi hôm trước, có phải cô đã đến phỏng vấn rồi, đúng không?

Nghe người của Phương Nam nhắc đến chuyện hôm trước, Khuê không khỏi bực mình:

– Đúng rồi, tôi đã đến phỏng vấn và đã bỏ cuộc… Cũng xin nói rõ với quý công ty rằng: Tôi bỏ cuộc, bởi vì không đồng tình với thái độ phỏng vấn thiếu tôn trọng của ông giám đốc nhân sự
– Vâng.. Chúng tôi đã tìm thấy hồ sơ của cô… Và muốn được phỏng vấn lại một lần nữa. Nếu như Cô Khuê còn muốn tham gia…
– Thưa anh… Tôi không muốn làm việc khi trong công ty mình, có những người như là vị giám đốc đại diện hôm trước…
– Vâng… Chúng tôi hiểu, và cũng xin giải thích cô biết là: Người hôm trước phỏng vấn cô, chỉ là nhân viên mạo danh… Và anh ta đã bị sa thải…
– Ồ… vậy sao
– Cho nên, thứ năm tuần sau vào lúc chín giờ sáng, nếu được, xin mời cô Khuê đến văn phòng đại diện công ty phỏng vấn lại….
– Dạ, cám ơn anh nhé…
– Vâng… Xin chào cô.

Cúp máy xong, Khuê mừng như bắt được vàng… Vậy là mình vẫn còn có cơ hội được nhận vào làm ở công ty lớn thế này… Không lông bông đi tìm các công việc trên trời dưới đất như mấy ngày cực khổ vừa qua…

– Bán ba gói Hảo Hảo đi
Tự dưng nhỏ Bình ở đâu thò đầu vào, gương mặt thỉu não như thiếu ngủ đã ba đêm vậy….
– Mày làm gì mà buồn thiu như bánh bao chìu vậy?
– Tao… Bán ba gói Hảo Hảo đi….
Khuê chột dạ nghĩ thầm “nhỏ nì không bình thường rồi”… Nghĩ vậy nên cô lật đật lấy mì gói đưa Bình:
– Nè…
– Tiền nè… Còn nhiu… lấy hết xíu muội cho tao…
– Hở… Tính đi tính lại… còn… năm trăm đồng đó cô nương
– Ủa.. vậy à…. Thôi… Bo cho mày luôn….

Thái độ của Bình lạ quá, Khuê mới kéo Bình ngồi xuống ghế hỏi:
– Mày làm sao vậy? Sốt hả
– Hong phải……
– Chứ làm sao?
– Hic…. Tối hôm qua… Đi chơi với anh Kiệt…. ảnh…
– Hả… ảnh sao?
– …………………………
– Ảnh làm gì mày? – Khuê lo lắng
– Không… Không phải vậy đâu….
– Chứ sao?

Bình bật khóc:
– Ảnh nói là sẽ không bao giờ…. cưới tao!!
– Trời đất!!
– Ùa……………..

– Mà… mà sao khi không ổng nói vậy?
– Thì tại má tao hối thúc… Nói tao đi làm rồi, ảnh cũng ổn định rồi. Còn không mau tiến tới… Ảnh dạ dạ liên tục với má tao… Tới hồi đi chơi, anh thú thiệt là không thể cưới tao
– Lý do gì chứ?
– Tại vì tao bên đạo
– ???
– Thì mày cũng biết rồi đó, anh Kiệt làm bên công an… Anh cưới tao, mà tao có đạo…. Ảnh sẽ bị cản trở sự nghiệp!!

Khuê lắng nghe xong ngớ người ra… Không ngờ cái sự vô lý thế này mà bạn mình cũng tin:
– Đồ điên…. Cái lý do hết sức buồn cười… Vậy chứ nếu không cưới thì quen mày làm cái gì?
– Thì ảnh yêu tao…..
– Yêu người ta, mà không biết nghĩ cho cuộc đời người ta? Có phải đàn ông không vậy?
– Tao không biết…….

Nói rồi nhỏ Bình khóc nữa, làm Khuê thêm xót xa cho nó… Từ đó giờ, nó là đứa bạn thân mà cô thương nhất… Nó íu đuối, cần một người đàn ông bản lĩnh để che chở. Thấy Bình quen Kiệt, Khuê mừng… Bởi Khuê thấy anh ta mạnh mẽ, tự tin, và cũng ga lăng chìu chuộng Bình rất nhiều… Vậy, tại sao???

– Thôi mà… Nín mất!! Khóc cũng không giải quyết được gì đâu… Mày về nhà… rồi từ từ suy nghĩ… Xem có thể làm anh ấy thay đổi ý định không? Nhiều khi… Đó là vì ham sự nghiệp nên ảnh suy nghĩ nhất thời thôi…
– Thôi đi… Tao chán lẳm rồi….
– Nghe tao nói hết đã…. Còn nếu mày thấy không thể cứu vãn được nữa… Thì nên chia tay… Thà đau khổ một lần rồi thôi…
– ……………………
– Ngoan đi… Sáng sớm đừng khóc bù lu bù loa nữa nhe… – Khuê vừa lau nước mắt, vừa vỗ về bạn
Bình làm thinh một lát…
– Ùa… Tao giờ rối như tơ vậy… Thôi… về nha… Sáng qua nhà khóc… Ngoại với Út mà biết chắc rượt quánh tao mất…
– Ờ… Nếu không phải là bạn mày… Tao cũng đá dính dách rồi… Khỏi cần Ngoại với Út ra tay….
– Hi hi… Thông cảm hen hen….
– Nè… Lấy xíu muội về ăn cho đỡ buồn, rồi từ tư suy nghĩ…
– Í, sao nhiều vậy, cám ơn nha…..
– Ùa… Về hen…………..

Ngó trông cái dáng đúng như văn học nói “liễu yếu đào tơ” của bạn… Khuê thở dài…. “cuộc sống đã ổn định, tình cảm cũng yên lành… mà sao lòng người vẫn cứ mâu thuẫn!!”………..

Hà nhắn tin:
– Khuê tìm chỗ ngồi trước đi nha!!
Lại bày trò gì nữa đây… – Khuê lào bàu và đưa mắt tìm bàn trống nào đó… Nhưng tuyệt nhiên không có vì quán hôm nay đông nghẹt… Cô bèn leo lên quầy bar

– Người đẹp dùng gì?
– Cho em một cocktail thật nhẹ và êm….

Anh bartender nhìn Khuê cười cười… Rồi chọn cho cô một ly nhỏ, cao cao…
– Đây, của em… một Mimosa… Đủ để nồng nàn nhưng luôn sáng suốt….
– Cám ơn nhé – Khuê cười đáp lại
Rồi Khuê nghe thấy những điệu nhạc sôi động từ từ lắng xuống…

Cô thưởng thức một ngụm nước, lòng thầm nghĩ một lát nữa gặp Hà, sẽ bảo Hà kể cho cô nghe nguồn gốc và ý nghĩa của cocktail Mimosa này…

Đối diện gần bên Khuê, anh bartender trông về phía sân khấu và tấm tắc…
– Đẹp à
Anh phụ quầy gần đó cũng lên tiếng:
– Ùa, cô bé dáng người mảnh khảnh thướt tha trong chiếc áo dây và váy màu xanh lơ… (lại là váy!!)… Baby nhở!!

Từng nốt nhạc lên giai điệu ngọt ngào:

Muốn qua thêm một ngày, để nhận thêm một nụ cười
Muốn qua thêm một ngày, để ngày mai lại thấy anh
Nhìn anh lạnh vai áo, đi bên em trong cơn mưa chiều
Chợt trái tim em ấm thêm bao niềm vui…

Bất giác, có một linh cảm gì đó trong Khuê, khiến cô quay đầu nhìn về hướng sân khấu… Và nhận ra người đang ngồi hát là… Thu Hà…

Phải rồi, Hà bằng xương bằng thịt!! đang ngồi trên một chiếc ghế quay kiểu màu vàng, loại dành cho ca sĩ ngồi trình diễn… Đôi mắt cô xa xăm, nhìn lơ đãng dưới hàng ghế, nơi đang có hàng trăm khách ngồi nhâm nhi hương rượu và nhìn chằm chằm vào cô…

Khuê buông ghế đứng dậy… để nhìn thấy Hà rõ ràng hơn vì cô bị khuất bởi những đầu người lố nhố phía trước…

Và rồi, họ đã nhìn thấy nhau:

Hãy cho em những nụ cười để nhìn anh em thêm iu đời
Hãy cho em những ân cần, để thấy lòng mình đang ấm áp
Hãy cho em đôi tay này, nhẹ nhàng ôm sau lưng em này
Hãy cho em ánh mắt hiền để trái tim… Bình yên

Lần đầu tiên Khuê nghe bài hát này, cũng lần đầu tiên Khuê nghe Hà hát… Chất giọng nhè nhẹ tha thiết của cô cất lên da diết… Mắt cô hướng về phía Khuê… Đôi mắt ấy có một chút xôn xao pha lẫn những hương yêu bất tận.. Và Khuê cảm nhận được cả một tấm lòng và một tình yêu trong sáng mà cô bé trao trọn…

Bỗng dưng sao một ngày, em nhận ra đang iu người
Bỗng dưng sao một ngày, em nhận ra đang nhớ anh
Làm sao để em giữ những êm đềm ngọt ngào bên anh
Làm sao để em nói ngàn lời iu thương?

– “Cô ấy… dành tặng bài hát này cho mình ư?!” – Khuê buộc miệng thốt lên… Và nếu không chính là người rơi vào tình thế này, có lẽ cô đã cười nhạo rằng: “Chỉ có ba cái phim Hàn mới nghĩ ra được”…..

Bài hát chấm dứt… Đưa tất cả về với thực tại… Tiếng vỗ tay vang lên, rồi MC chạy lên sân khấu:
– Xin cám ơn Cô bé Thu Hà với bài “điều anh không biết” thật ấn tượng… Sau đây, chúng tôi xin tiếp tục chương trình “quà tặng âm nhạc” dành cho các quý vị quan khách…

Nhưng lời của MC đã bị át đi bởi tiếng la ó của vài vị khách đang nhâm nhi ở giữa phòng… họ nhất mực đòi cô hát thêm… Và thật bất ngờ khi cô nàng đẹp trai mà Khuê gặp ở khách sạn xuất hiện… Người ấy lên sân khấu trao cho Hà một cành hoa hồng tươi, rồi dắt tay, hộ tống cô xuống sân khấu….

Hà đưa tay chỉ về phía Khuê… Và hai người tiến đến quầy bar…
Trông thấy cô bé, anh chàng bartender đã bắt tay khen tặng…
– Em hát bài ấy thật nhập tâm, cô bé à!!
– Cám ơn anh nhé….
– Đợi tí, anh xin tặng em một ly…
– Dạ… Cho em một ly i hệt cô này nhé anh… hi hi
Hà cười
– Khuê đến lâu chưa?
– À… Vừa kịp lúc nghe.. Hà hát
Thoáng chút im lặng cười nhẹ, Hà quay sang cô bạn, nhanh nhẩu giới thiệu:
– Uhm, giới thiệu với chị Đông, đây là Khuê.. Người mà em từng nói với chị đó….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN