Hương Tình Yêu - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Hương Tình Yêu


Chương 18


– Dạ… Thưa giám đốc… Hôm nay tôi dắt vệ sĩ đến xin lỗi cô…. Mong cô lượng thứ chuyện hôm trước… Cô này còn trẻ chưa có….
– Thôi đủ rồi… Với anh thì tôi đâu trách….
Nhận được cái đẩy mắt của anh tổ trưởng, Khuê đành lên tiêng:
– Thưa giám đốc.. Em thật có lỗi…. Mong chị bỏ qua cho em lần này…

Đông im lặng đầy vẻ bí hiểm… Vẫn gương mặt lạnh tanh… Cô lấy ra một chai rượu Henesky chưa khui…
– Được.. Giờ tôi sẽ nhận thành ý.. Nếu như cô uống xong chai này.. Có thể đi làm việc bình thường…
– Thưa giám đốc… Cô Khuê còn phải làm việc…
– Không việc gì của anh…. Sao Khuê? Dám uống không? Nên nhớ, rượu mắc lắm… Đừng nói tôi không có lòng nha…
– Okie… Để em uống…. – Khuê đưa mắt nhìn tổ trưởng rồi nói.

Rượu khui ra… Khuê phải cầm chai mà nốc… Một lượng lớn vị đắng và chát tràn ngập trong cuốn họng, làm cổ cô như cháy bừng lên… ngộp thở và buồn nôn… chỉ muốn dừng lại ngay..

Cô nhận một cái nhìn khinh miệt của Đông:
– Không nổi hả? Biết không nổi thì đừng có cố làm ra vẻ dũng cảm

Hà bất ngờ xuất hiện… Cô chạy đến, giằng lấy chai rượu từ tay Khuê…
– Đừng uống nữa Khuê….
– Đi đi Hà… Lát mình gặp sau…

Đông thấy vậy sa sầm nét mặt:
– Hà… Em đã nói gì với chị? Nơi đây không có việc của em!!

Hà trả lời tỉnh bơ:
– Vâng… Em không có quyền can thiệp… Nhưng em có quyền giúp bạn…. Chai rượu này.. Em uống thay Khuê… Được chưa?
– Không được… Ai làm người đó chịu… Rõ ràng là em quá mềm lòng đó Hà… Em không phân biệt trắng đen, thị phi sao?

Nghe Đông gằng từng lời một… Hà và Khuê chợt nhìn nhau… Rồi Hà quay sang dịu giọng:
– Phải.. Dù gì… cũng cho em mù quáng một lần đi.. Tha cho Khuê đi chị.. Rồi chị nói gì.. em cũng sẽ nghe theo…

Khuê nghe vậy, không cho Hà cầm lấy cái chai:
– Vậy nghĩa là sao? Nói gì cũng nghe theo là sao?
– Đừng hỏi.. Đưa đây cho Hà…
– Khuê muốn biết….

Mọi người đang giằng co thì có hai người khách bước vào. Đó là cô bé bị đuổi ra khỏi vũ trường hôm trước, đi bên cạnh một người đàn ông đứng tuổi, tác phong lịch lãm bước vào:

– A… Chị Khuê đây rồi

– Em đến đây làm gì? Em hứa với chị…
– Khuê thân iu… Đây là bố của em…
Người đàn ông gật đầu cười chào Khuê, cô đáp lễ:
– Hai cha con tôi đến tìm cô để cám ơn…

Ông đưa mắt nhìn mọi người, và nói với Đông, cũng như vị tổ trưởng đội vệ sĩ:
– Con gái tôi nó nông nổi quá… Hôm trước mới mắng nó vài câu… Đã giận dỗi… Rồi nghe lời bạn bè, đến vũ trường….
Rồi dường như sợ mọi người hiểu lầm, ông vội tiếp lời:
– Đến vũ trường mà còn mang theo thuốc lắc… Tụi bạn xấu nó định hại con bé… May mà có cô Khuê đây kịp thời đưa con bé về tận nhà…. Thật… Cám ơn cô rất nhiều…

Khuê dịu dàng nói:
– Dạ… Con chỉ làm đúng nhiệm vụ thôi… Vũ trường luôn xem sự an toàn của khách là trên hết… Với lại bé đây còn tuổi đi học… Nên tụi con mới để ý… và giúp đỡ kịp…

Đông nãy giờ im lặng, nghe vậy.. Cô chột dạ… bèn giả lả:
– May quá… Cô bé về nhà an toàn là mọi người vui rồi… Mời ông ngồi, xin hỏi hiện ông công tác ở đâu?
– Tôi là tổng biên tập tờ tia chớp xanh…
– Ôi trời… Quý hóa quá…. Mời ông vào phòng trong để dễ nói chuyện…
– À, không, tôi chỉ còn mười lăm phút nữa để nói.. Vì công việc nhiều quá cô ạ… Cám ơn nhã ý của cô… Quả thật!! Làm cha mẹ, không có thời gian để chăm sóc con cái… Là một khiếm khuyết lớn… Và tội cho đứa nhỏ….
– Con không chơi với bạn xấu nữa đâu bố… Chị Khuê khuyên con rồi…
– Ừ… Thế thì tốt rồi, con ạ….

Nhân tiện Đông tạm biệt khách… Khuê nắm lấy tay Hà.. kéo đi
– Đi đâu vậy…
– Đi không?
– Uhm…

Hai người đang ở sân thượng, gió mát thổi lồng lộng… Không khi thoáng… và dễ chịu lên thật nhiều…
– Hà nói thật cho Khuê biết….
– ???
– Hà là em gái hay bạn… gì gì đó của Thu Đông?
– Gì gì đó là sao?
– ……………………….
Cô bé hơi nheo mắt…
– Khuê đoán đi…..
– Là anh em… À không… Chị em… Hi hi.. Tại Đông như một người đàn ông… Nên trong đầu Khuê bị định hình rồi…..

Lắng nghe lý giải của Khuê mà Hà không khỏi phì cười:
– Hi hi… Hà là em nuôi của chị Thu Đông… Chị ấy mà nghe Khuê nói vậy, không biết là sẽ vui hay buồn nữa….
– Hiii… Khuê không cũng không biết…
– …………………….
– Nhưng mà… Sao lúc nãy… Hà nói là sẽ nghe lời chỉ? Nghe lời chuyện gì vậy?
– Ờ… Uhm….
– ???
– Muốn biết thật sao?

Khuê gật đầu… Mắt cô lơ đãng nhìn mái tóc buông xõa của Hà
– Thì… Mình là em người ta mà… Người ta nói gì cũng nên nghe chứ!!!

Hà vừa nói vừa chờ đợi một sự phản ứng nhỏ.. Như là một cái gật đầu đồng tình từ Khuê….
Khuê im lặng hồi lâu…
– Nếu như…. Đông không muốn Hà làm bạn với Khuê nữa… thì… Hà cũng nghe lời hay sao..?

Nghe giọng nói chứa sự lo lắng ấy, Hà thấy thương lắm… Vậy ra.. người ta cũng biết quý trọng tình cảm của mình….
– Những gì chị Đông nói đúng, thì Hà sẽ nghe lời… Nhưng trừ một việc, dù đúng hay sai… Hà cũng không làm theo được… Đó là… Không làm bạn với Khuê…
– Thật chứ!!
– Không biết nữa…

Hà trả lời bâng quơ.. Cô vịnh hai tay vào lang can lạnh ngắt.. rồi đưa mắt ngắm nhìn khoảng không gian rộng lớn bên dưới… Đất Sài Gòn này, ngày cũng như đêm, người và xe cứ nhộn nhịp qua lại như đàn kiến tha mồi dưới ánh sáng đổ xuống từ các loại đèn đường..
– Hà ơi….
– Gì hở Khuê…

Khi cô ngẩng lên thì bắt gặp Khuê đang nhìn mình nồng nàn.. Rồi Khuê nói nhanh

– Mấy ngày qua không gặp… Khuê nhớ Hà lắm!!

Hà chớp đôi mắt đen… Gương mặt cô hồng lên dưới ánh đèn màu đủ sắc quay vòng….
– Khuê… Uống rượu nên say rồi phải không – Cô hỏi thật nhỏ… Dường như sợ chính bản thân mình nghe được!!

Khuê nói chậm trãi:
– Không đâu… Hà nghe Khuê nói nè… Hình như… Khuê cảm giác mình nhớ Hà hơn cả một người bạn….

Hà buộc miệng:
– Hình như thôi sao….
– Hình như… là chắc chắn vậy
– Vậy cũng là hình như rồi….
– Hình như một trăm phần trăm là vậy…
Hà cố cãi:
– Cũng là… dự đoán thôi….
– Không mà… Là thật… Thật lòng đó…
– Uhm….
– Uhm….

Hai người đang nhoẻn miệng cười với nhau thì tiếng chuông điện thoại làm cắt đứt giây phút riêng tư của họ…
– Alo….

– Ấy chết…. Em quên… Xin lỗi tại em có việc bận tí xíu….

– Dạ không sao, xong rồi anh, em đến ngay….
– ………………………..
Hà hỏi:
– Việc gì vậy Khuê?
– Ở ngoài khu gửi xe có hai nhóm chuẩn bị ẩu đả… Khuê phải làm việc…. – Khuê phân bua…
– Trời ơi… Khuê phải cẩn thận nha…. Hà lo lắm đó…
– Ùa….. Khuê biết rồi… Đi nhé
– Ùa…

Nhìn bóng dáng Khuê bước nhanh xuống lầu… Hà mỉm cười e ấp… Cô nhìn những ngôi sao nhỏ lấp lánh trên bầu trời… Mà muốn ôm hôn tất cả… Tất cả mọi điều tuyệt diệu trên thế gian này.. Tối nay, trời đẹp làm sao!!!…

– Tại sao tối nay, Khuê lại nói ra điều đó..
– Vì… Khuê muốn tình bạn của chúng ta chấm dứt… Để bắt đầu một tình cảm, mà cả hai điều mong đợi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN