Hương Tình Yêu - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Hương Tình Yêu


Chương 22



Trên đường phố chiều nay tấp nập người xe qua lại… Trong đầu Khuê lặp đi lặp lại gương mặt thiếu thiện cảm của Thu Đông, vẻ bực tức của mẹ Hà… Và nụ cười ngọt ngào như sương mai đậu trên cành lá hòa lẫn vào đôi mắt dịu dàng trong veo của Thu Hà….

Sau lần gặp nhau ấy, Khuê lại dốc sức làm việc nhiều hơn.. Cô tìm thêm cả công việc bán thời gian, như trông shop quần áo, tiếp thị mỹ phẩm…

Vì bù đầu vào công việc, nên cô đâm ra lại hay quên, và cũng ít gặp được Thu Hà, không thất hẹn thì trễ hẹn… Và Thu Hà không muốn thế:

– Đừng giận Khuê mà, Khuê chán mình ghê vậy, chuyện quan trọng vậy mà cũng quên giờ giấc… – Với gương mặt thiểu não, và hối hận, Khuê cố nài nỉ

– Khuê lúc nào cũng công việc, lúc nào cũng tất bật, nên chẳng bao giờ quan tâm đến em cả…

– Sao lại không? Nếu mà không quan tâm Hà, Khuê đâu có gọi điện.. Đâu có cảm thấy lòng khó chịu, ăn không ngon, ngủ hok yên…

– Uhm, chỉ là thỉnh thoảng mà thôi!!… Trong khi người ta cũng bận rộn với nhiều thứ lắm chứ!! Người ta cũng có lúc nào rảnh rang đâu… Thế nhưng có lúc nào người ta quên Khuê đâu..

Nghe người yêu hờn trách, Khuê chạnh lòng nhớ lại lời của Giám đốc công ty cô hồi sáng này:

” – Tại sao em không được làm nữa?
– Bên phía đôi tác chỗ cô Thu Đông, họ không muốn thuê đội vệ sĩ nào của công ty, mà có tên em…
– ….. Em làm không tốt điều gì?
– Hazzz… Em chỉ cần biết khách hàng là thượng đế, có tiền là có quyền… Anh cũng biết năng lực và đạo đức của em.. Vì thế em đừng lo lắng, đừng đặt nặng…. Khi nào có việc, anh sẽ sắp xếp cho em liền”

Khuê nào có muốn phải làm trâu cày bừa suốt ngày… Nhưng có lẽ do cô quá cứng đầu, nên phải chịu sự trù dập, làm bản thân điêu đứng và bấp bênh… Nhiều khi cô cười co cái thói đời tráo trở…

Trước mặt con gái, bà Trang không phản đối việc qua lại với Khuê, nhưng đó chỉ là bề nổi của tảng băng trôi…

– Nhiều khi Khuê nhớ Hà lắm, nhưng mà chẳng biết làm thế nào để gặp cả… Thông cảm cho Khuê nha.. – Khuê than thở

– Lúc nào cũng làm cho em phải lo lắng…. Khuê vô tư đến độ vô tâm với em.. Nên em không muốn thông cảm cho Khuê tí nào cả… Nếu mà còn thất hẹn nữa, em sẽ không gọi điện, tin nhắn gì hết..

– Sao mà… Phũ phàng quá!! Hình như hết thương yêu Khuê rồi…

– Còn yêu chứ, nhưng không thể không giận… Vì Khuê tàn nhẫn với em quá….

– Hừm… Thật đúng là… con nít…

– Ai nói em là con nít?

– Chỉ có con nít mới vừa đi vừa măm kem, chỉ có con nít mới hay khóc.. Và chỉ có con nít mới nhõng nhẽo và giận hoài khi người ta xin lỗi… Em là con nít chứ ai!!

– Uhm, em là con nít, nhưng em đang lớn lên từng ngày đó!!

– Lớn cỡ nào thì cũng thua Khuê thôi…

– Đáng ghét thật!!

– Nhưng Khuê yêu con nít nhất!!!

Cuộc điện thoại luôn kết thúc bằng 1 câu nói rất ngọt ngào của Khuê dành tặng cho Hà… Càng lúc, con nít càng làm cho Khuê đắm say nhưng cũng vẻ con nít vô tư ấy, khiến Khuê hụt hẫng vô cùng…

Thông thường khi hẹn đi chơi, địa điểm mà Thu Hà chọn và tỏ vẻ thích thú nhất chính là các vũ trường, quán bar hoặc là tụ điểm ca nhạc…

Những nơi ấy thật sự là nơi Khuê thường xuyên có những hợp đồng làm việc, Chỉ làm việc thôi, chứ bản thân cô không thấy mình thích hợp ở 1 nơi náo nhiệt sôi động và đủ mọi hỗn tạp như thế này… Cô thích sự yên tĩnh ở 1 quán cafe nhạc nhẹ, sự thư giãn khi ngồi xem phim trong rạp và… phút giây 2 người dạo phố..

Tĩnh lặng và náo nhiệt.. ai sẽ chiến thắng trong trò chơi tình yêu không giản đơn này….

Có lần, Khuê hỏi khi 2 người dạo chơi
– Hà thích những nơi ồn ào náo nhiệt như phòng trà, ca nhạc lắm sao?
– Uhm… Em quen rồi!…. Có lẽ do mẹ và chị Đông cũng kinh doanh ờ những nơi như vậy….
– Uhm……….
– Và… Nói thật… Trước khi quen Khuê… Em… rất quậy!
– Quậy ư?
– Uhm… Em thích không khí ở đó, Em có thể nghe nhạc và nhảy suốt đêm… Nhìn chung là Em rất ngoan, nhưng cá tính…
– …………….
Rồi Hà buộc miệng nói:
– Còn Khuê thì cá tính, nhưng mà… rất ngoan…
– …………………
– Khuê có thích những nơi đó không?
– Không… em à!!
Hà chớp mắt:
– Vậy có muốn em đến đó hoài không?
– Em hãy làm những gì mình thích và muốn!!

Khi nghĩ lại, Khuê cảm thấy vũ trường là nơi đưa đẩy mình gặp Hà để rồi bao nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra…. Mỗi khi nhớ đến bài hát “điều anh không biết” mà Hà tặng mình… Cô thấy lòng xốn xang và ấm áp như ngày mới yêu nhau…

Chủ Nhật, Thu Hà hẹn gặp nhau tại phòng trà MoonLight … Chiều lòng người yêu và sợ lại bị giận, nên Khuê vội vã về sớm hơn thường lệ… Bước vội vã qua bật thang máy của tầng 3, cô tìm kiếm Hà giữa một rừng người tấp nập trong quán…

Khuê mỉm cười khi thấy bóng dáng người yêu bên quầy bar như là một hình ảnh quen thuộc… Thu Hà đang tập trung về phía sân khấu như mọi người khách khác để lắng nghe bài nhạc hiện đang rất hot, do một anh chàng đẹp trai lịch lãm thể hiện.

Vì không thể chen lấn giữa không khí chậc ních này, nên Khuê đánh đứng yên 1 chỗ nghe cho hết bản nhạc…. Rồi cô thấy “ca sĩ” vừa hát vừa đưa nhìn về phía Thu Hà và.. nháy mắt.. Và Hà cũng đáp trả bằng cách nhỏe miệng cười tươi và nâng cao ly rượu ngọt….

Bài hát đã hết, anh chàng ca sĩ cao hứng, bước xuống sân khấu, đi về phía Hà và họ nói cười thật vui vẻ, ly rượu được rót đầy cho cả hai…

Khuê hoàn toàn bất ngờ khi chứng kiến sự việc… Đằng kia vẫn là Thu Hà với vóc dáng thanh mảnh nếu không nói là quá ốm… Nên Khuê luôn phải lo lắng và nhắc nhở… Nhưng giờ đây vẻ thanh mảnh ấy tựa đóa hồng nhung yêu kiều, hấp dẫn với bất kỳ kẻ lạc lòng nào…. Vẫn gương mặt mỹ miều nhưng Khuê có cảm giác nụ cười đáng iu ấy chẳng dành riêng cho cô nữa!! Và hình như vốn dĩ là như thế…

Khuê tựa người vào cây cột tròn to lớn được trang trí bằng đèn Neon tím ở gần đại sảnh của căn phòng lớn… rồi cô cầm chặt chiếc điện thoại của mình như thể sợ đánh rơi nó mất!!… Cô chờ… chờ đợi điện thoại mình reng, hoặc chỉ là 1 tin nhắn hờn dỗi, bực tức từ người yêu bay đến…. Khi không thấy cô đến đúng hẹn…

Cô sẽ bước ra, tiến đến cạnh Hà và ca sĩ sẽ bỏ đi hoặc cô nắm tay Hà, rời khỏi quán… Cùng lên xe dạo quanh các góc phố… Rồi ghé vào một quán nhỏ ấm áp nào đó cùng Hà gọi 2 ly kem… Hà vốn thích kem vani… Và rồi những gì tiếp theo nữa.. Thì hãy cứ để nó diễn ra một cách tự nhiên…

– Tại sao mình bước đến bên Hà ngay lúc này?… Mình vô dụng quá!! Tại sao mình không thể gọi điện hoặc nhắn tin cho cô ấy?…. Không thể, mình ko biết phải nói gì… Vì …. Sao.. giờ đây, cô ấy và mình xa xôi quá…

Trong khoảnh khắc..
Chàng trai đưa bàn tay về phía cô ấy
Ngỏ ý mời nhảy một điệu nhạc….
Cô ấy bấy giờ đưa mắt tìm kiếm xung quanh….
Mình như như kẻ lầm lỗi…
Thu mình, xoay lưng lại…
Vũ điệu Mambo vang lên rộn rã
Hai người điêu luyện trong từng bước nhảy…
Mình chưa từng nhảy với cô ấy bản nhạc nào..
À… Mình không rành vũ điệu…
Trông họ thật xứng đôi…
Hoàng Tử và Công Chúa…
Mạnh mẽ và yêu kiều
Họ là cặp đôi đẹp nhất đêm nay….
Thật vậy!
Còn mình…
Vẫn tư thế…
Dựa vào chiếc cột to lớn…
Bàn tay nắm chặt chiếc điện thoại..
Như thể nó sẽ bị đánh rơi..

“- Con có thể cho con gái Dì hạnh phúc không?
– Dạ có… Con sẽ làm cho cô ấy nở nụ cười mỗi ngày…
– Nhưng hiện giờ thì sao…..

– Con của Dì phải đi bên cạnh người đàn ông của đời nó, mạnh mẽ để che chở- Con sẽ ở bên cạnh cô ấy mãi…
– Nhưng hiện giờ thì….”

Nhạc nền sôi nổi…
Nhạc chuông vẫn im lìm…
Sẽ không có….
Cuộc gọi hoặc tin nhắn nào nữa…
Trong đêm nay..
Vì…
Mình là kẻ thất hẹn….
Kẻ sai lầm….
Cô đơn…
Lạnh…

– Alo… Tôi là Khuê đây…
– Có chuyện gì?
– Chị Đông, làm ơn đến quán MoonLight để đưa Hà về dùm tôi…
– Sao?…. Mà sao cô làm việc đó mà….
– Tôi năn nỉ chị mà… Tối nay, tôi quên… nên giờ tôi đã say lắm rồi…
– Cô.. thật quá đáng!!
– Ừa! Tôi có lỗi.. Tôi xấu xa… Chị Đông làm ơn đến đưa Hà về dùm tôi… Thường giờ này ở đó đông lắm, phức tạp nữa…
– ……………

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN