Hương Tình Yêu
Chương 8
– Út nè… Sao Út thích xài bồ kết vậy… Mà công nhận.. thơm thiệt à!!
– Ờ, xài thì xài.. Mà cũng có tóc trắng nữa… – Út buộc miệng than
– Tại Út suy nghĩ nhiều quá, nên có sợi cũng… héo mòn theo… Hi hi
– Không suy nghĩ sao được con… Vật giá ngày càng leo thang… Mình mà hong vun vén thì gia đình làm sao no đủ…
– Dạ!! … Con đi làm có tiền rồi.. Sẽ đưa Út giữ hết…
– Thôi đi con… Con đi làm, có tiền thì ráng giữ mà xài… Con gái lớn rồi, ra ngoài đi làm phải mua sắm, trang điểm nhiều… Mai mốt có dư tiền thì gửi tiết kiệm đi…
– Thôi.. Con gửi Út là tiết kiệm nhất rồi…
Chợt tin nhắn vang lên, cắt đứt cuộc trò chuyện
– Khuê oi.. Toi nhan tin nay vi.. dang rat nho ban..
Cầm chặc chiếc điện thoại, Khuê chua chát: “Nhớ tôi ư, cũng phải, giờ này chắc người ta đang cô đơn… nên mới cần đến tôi đấy thôi”
Đầu cô lúc này chợt vang lên bài hát mà ca sĩ Đan Trường thể hiện rất thành công: “Khi em thấy cô đơn, lòng em nhớ ai? Anh mong bước chân em về trong nắng mai…”
Nhưng rồi cô cũng cầm máy đáp lại:
– Cám ơn vì đã nhớ đến tôi… Dạo này tôi busy lắm.. Đến nỗi không có thời gian để nhung nhớ gì hết!!
Hồi lâu, tin nhắn đáp lại:
– Tôi hiểu mà… Khuê cố gắng làm việc thật tốt nhé!! Giữ gìn sức khỏe nữa… Tôi đang ở Bar…. Tạm biệt
Đọc đến hai từ… “Ở Bar” thì Khuê điếng hồn rồi.. Nhỏ nì điên sao? Đến cái nơi mà xém tí nữa là cả hai đứa bị bắt cóc, thân tàn ma dại… Nghĩ vậy, cô gọi ngay cho Hà nhưng chẳng có tín hiệu bắt máy..
– “Cô ta đang nhớ đến mình!! Nghĩa là đang ở quán cũ…”….
Thay vội bộ đồ thun vào, dắt nhanh chiếc xe ra… Khuê chỉ kịp nói với lại dì Út:
– Út ơi, con đi đây chút về..
Út Nhàn lắt đầu:
– Cái con bé này.. Mới nãy miệng lưỡi dẻo queo, dỗ ngọt mình… Mới đọc tin nhắn là chạy đi liền… Hết nói nổi….
Khuê chạy xe một đoạn đường dài, qua bao ngã tư… Mà mắc gì, xe cứ hay gặp đèn đỏ… “Đỏ gì mà đỏ thế không biết”… Rồi cũng đến được nơi… Giờ này, không khí bắt đầu náo nhiệt rồi… Những bản nhạc được trình bày rất sôi nổi… Có thể khiến người ta giải tỏa được stress sau ngày làm việc.. Nhưng cũng có thể vỡ tim ra vì áp lực của các cây ghitar điện, tiếng trống… và dàn âm thanh cực bốc ở đây
Đèn tối quá, Khuê tìm Hà trong các cái đầu đen lố nhố hơ hơ tay cuồng nhiệt với ca sĩ phòng trà bên trên…. Vẫn không thấy
Ở các góc bàn, chỉ toàn cặp đôi hoặc một nhóm bạn đông đảo… Bên góc trái là một đôi đang hôn hít, âu yếm nhau vồn vã mà không cần quan tâm con mắt xung quanh mình… Mà cô gái có mái tóc dài xoay mặt vào bên trong… Khuê căng thẳng tiến đến gần…
– Hà… – Khuê gọi lớn
– Gì đó….
Tiếng người tình của cô gái bực dọc nhìn Khuê, cô ta nghe vậy mới quay mặt lại… Khuê thở phào nhẹ nhõm… Không phải Hà rồi… Cô gái này không có nét mặt tươi thắm như Hà… Mặt cô ta trang điểm đậm lè…. Như đi hát tuồng vậy….
– Dạ không, em nhầm người… Xin lỗi nha…
Trước khi quay lưng, Khuê còn kịp nhìn thấy cô gái với chiếc áo che không kín đôi ngực… Nháy mắt rồi đưa miệng hun gió với Khuê một cái…
– Kiểu này phải biến nhanh, trước khi bị ăn đòn… – Khuê thầm nghĩ, rồi cô gọi Hà thử một lần nữa… Lần này Hà đã bắt máy, nhưng âm thanh cực ồn, không thể nghe được gì… Vậy là Hà cũng đang ở Bar.. Không lẽ là nơi khác…
Khuê bèn gọi lần nữa:
– Đang ở quán “Dốc Sương Mù” phải không?
– Ùa… Cô đến đây làm gì…
– Để xem cô xỉn chưa…… Mà sao biết là tui đến hay vậy?
– Tại tui thấy cô rồi…..
– Ở đâu, đang ngồi ở đâu vậy?
– Quan tâm tôi làm gì, để tôi xỉn đến chết đi…. – Giọng Hà trở nên nhừa nhựa như là một kẻ uống quá chén…
– Nè nè… Tôi không tìm thấy cô… Ở đâu?
– Tôi không cho cô biết chỗ đâu… Biết rồi… Sẽ… không cho tôi… hic…. uống tiếp… hic…
Khuê bèn dỗ ngọt:
– Ai nói không cho… Tôi đang thèm rượu quá trời nè…
– Vậy…. cô sẽ…….. đến uống với……. tôi phải không? – Lại nhè nhè
– Ờ, tất nhiên rồi… Cho uống chung với nha!! Mà đang ở đâu, mới đến được chứ?
– Khuê đi thẳng lên lầu, rồi đi thẳng qua hai dãy bàn là thấy tôi…
Lúc bấy giờ Khuê mới để ý trên không trung và thầm trách mình “ngốc quá”… Không chịu tìm hiểu xung quanh kỹ hơn….
Qua hai bàn lớn, nhìn sang trái… Khuê thấy một cây cột gỗ mun đen.. Bên trên có treo các lọ trang trí.. Nghiêng người nhìn vào góc bàn kế cây cột thử, thì cô thấy Hà ngó cô cười tươi thiệt tươi… Đã vậy còn hơ tay…
– Tìm tôi lâu lắm hả? – Hà chớp chớp mắt
Khuê không trả lời Hà mà hỏi ngược lại:
– Sao nhìn cô tỉnh rụi vậy?
– Thì tại tôi chưa nhậu với Khuê mà… Sao xỉn được!!
Thì ra nãy đến giờ, Cô ta chỉ giả bộ mà thôi… Làm Khuê lo lắng, vội vã phát sốt lên:
– Nè nè… Gạt tôi hả…
Khuê dợm đứng dậy, thì bị Hà níu tay ngay:
– Đừng vậy mà Khuê… Nghe tôi nói đã
– …………………….. – Khuê ngồi phịch xuống, khoanh tay lại…
– Lúc nãy thấy cô vào…. tôi vui lắm… Nên mới thử phản ứng của cô… Tôi sẽ không đùa dai nữa đâu…
– …………………..
– Không có lần sau đâu mà….
Nhìn thấy đôi mắt tha thiết, gương mặt lo lắng của Hà… Lòng Khuê dịu lại… Cô thở dài:
– Rồi… giờ thử xong chưa….
– Định…. Đi về hả……….
– Không…. Hồi nãy nói cùng nhau uống cho xỉn mờ…
Hà nghe thế, cười liền:
– Hi hi… Uhm hen…. Cô làm tôi lo lắng đến quên mất….
– Nhưng mà… Chỉ được uống cocktail pha rượu nhẹ thôi nhé!!
– Ùa… Hà cũng nghĩ vậy đó… (xạo ghê!!)
Menu nhanh chóng được mang ra:
– Chà.. Nhiều loại quá ta – Khê buộc miệng
– Ùa… Khuê qua ghế này ngồi cùng hướng với tui đi… để… Xem cho dễ…
– Ờ ờ….
Khê nhanh chóng chuyển hướng ngồi. Khi yên vị rồi, cô mới có cảm giác khoảng cách của mình và Hà bây giờ gần như là số không…. Vai cô vô tình chạm nhẹ bờ vai thon thả của Hà… để rồi nhận lại một cảm giác nóng ấm từ bên ấy truyền qua…
Đèn trong quán tối mờ… Gần như ánh sáng chỉ tập trung vào khoảng sân khấu nhỏ ở dưới lầu… Khuê bèn lấy điện thoại ra rọi để hai đứa có thể đọc được menu…
Có rất nhiều cái tên cocktail được liệt kê, bên dưới ghi hẳn hoi công thức pha chế: Nhưng Khuê vẫn chưa biết mình thích món gì:
– Khuê chưa tìm được hả… Thắc mắc món nào, tui biết thì sẽ gợi í cho…
Khuê nhìn vào một loại cocktail có tên là B52… “Nghe cứ như mình uống phải trái bom”, hay đây là thức uống có.. hương vị trái bom (táo) chăng???
Khuê liếc vào thành phần, thì tuyệt nhiên không có cái gì gọi là apple, chỉ vỏn vẹn thế này:
2Cl Kahlua
2Cl Bailey’s Irish cream
2Cl Rum
2Cl Grand Marnier
Vậy là không phải như mình đoán rồi… Khuê, tò mò quay sang hỏi Hà liền:
– Ùa… B52 nghĩa là sao vậy… ??
Hỏi xong Khuê thấy mình mới là… vô duyên… Đó là tên thức uống, thích thì gọi, không thì thôi… Cứ hỏi vớ vẩn…
Hà liền giải thích:
– Cô không hiểu tại sao lại là B52 phải ko? Theo tui biết, mình mình cho tuần tự từng thành phần vào ly. Grand Marnier được để sau cùng… Và đốt, nó sẽ cháy lên…
– Í… vậy nó có nổ không?
– Nên đổ rượu lên đầy tận miệng ly, sẽ cháy chứ không nổ…
Khuê liếc mắt nhìn thử món khác… Mắt cô dừng lại ở một cái tên cũng ấn tượng không kém: World of two (thế giới dành cho hai người)
Hà liếc mắt nhìn theo ngón tay Khuê đang dí vào:
– Thích món này huh?
– Tên cũng hay hay… Nhưng mà không có hình để xem thử – Khuê cười
– Ùa… Loại này cho vào bình lắc với đá viên rồi rót ra ly Poco…
Khuê buộc miệng:
– Và nó có màu xanh lợt lợt
– Ùa, sao Khuê biết…
– Đơn giản thôi, tui thấy trong thành phần có: Blue curacao, xiro bạc hà, sữa tươi và seven up nữa… hai sắc màu xanh dung hòa với màu trắng nên đoán vậy…
Hà cười:
– Cũng biết quan sát ghê!! hai màu xanh của vỏ cam chanh curacao và bạc hà tưởng trưng cho đôi lứa yêu nhau.. Và cocktail này còn được đặt tên là… “Khung trời riêng”
Khuê gật gù:
– Ùa, tên nào cũng đẹp hết…
– Vậy cô chọn món này nha… Hong thui anh bồi đợi tội nghiệp ảnh… – Hà thì thầm vài tai Khuê
Nói đoạn, Hà gọi phục vụ:
– Pha cho em một “World of two” và một “Sex on the beach”
Nhìn cái mặt ngớ ra của Khuê, Hà nháy mắt:
– Hi hi… Đang nghĩ gì vậy ta… “Sex on the beach” chỉ là các nước trái đào, xari, cam và một tí xíu Vodka thôi… Món này ngọt nhẹ lắm…
– Wow.. Sao mà cô rành quá vậy?
– Tại tôi có học cách pha chế rượu từ một người bạn. Bạn ấy là bartender nổi tiếng ở Sài Gòn đó..
– Vậy à….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!