Gần 7 năm sau khi kết hôn, khi Hứa Kinh Trập sắp bước vào ngưỡng cửa tuổi 40 của cuộc đời, Lương Ngư đã tổ chức cho anh một sinh nhật hoành tráng chưa từng có. Thậm chí đối phương còn thuê hẳn một hòn đảo cho anh, mời tất cả người thân, bạn bè ra đảo chơi một tuần, chỉ để quẩy cùng Hứa Kinh Trập.
Trước đó, giới truyền thông còn viết một bài “Bảy năm ngứa ngáy” xoay quanh cuộc sống hôn nhân của hai người. Bài viết này Hứa Kinh Trập cũng xem rồi, lúc xem còn không cẩn thận nhấn like, khiến dân tình suy đoán có phải hôn nhân của hai người xảy ra vấn đề gì không. Cho dù sau đó Trương Mạn đã đưa ra lời thanh minh nhưng những cuộc thảo luận trên mạng vẫn sôi nổi như cũ.
Lương Ngư biết anh không cẩn thận nhấn like vì lúc đó đọc bài viết người vẫn còn ở cạnh y. Hứa Kinh Trập cũng không ý thức được mình đã nhấn like, anh ăn quả dưa blogger bịa cho mình, biểu cảm của anh lúc thoát ra phát hiện mình trở thành dưa vô cùng đặc sắc. Lương Ngư chăm chú nhìn anh một lúc rồi cúi người trao cho anh một nụ hôn.
Lúc đó y đang chọn đảo. Hứa Kinh Trập hỏi y phải làm sao thì Lương Ngư chỉ dửng dưng nói: “Đợi đến ngày sinh nhật của em, em có thể âm thầm làm mọi người kinh ngạc, vả vỡ mặt đám blogger kia.”
Hứa Kinh Trập 囧, để đề phòng vạn nhất, anh còn liên hệ với Trương Mạn để nói chuyện này.
Trương Mạn rất chi là cạn lời: “Sau này cậu có cần lập một acc phụ để đọc tin bát quái không hả?”
Con người Hứa Kinh Trập đứng đắn đến bây giờ đến cả một cái acc phụ cũng không có, Trương Mạn cảm thấy nhiều năm vậy rồi đúng là khó mà tưởng tượng nổi.
Dù sao đến ngày sinh nhật của Hứa Kinh Trập, đám blogger bị vả đến mức ngày nào cũng rất đau khổ. Lương Ngư cố tình mời mấy bên truyền thông có quan hệ tốt lên đảo chụp hình thoải mái, với tiền đề là không được ảnh hưởng đến hứng thú du ngoạn của Hứa Kinh Trập. Hai chồng chồng khiến cho truyền thông chẳng khác nào thợ chụp ảnh du lịch cho bọn họ vậy, ảnh chụp tung ra đều là cùng một kiểu với ảnh chụp tạp chí kết hôn, trăng mật.
Như thể Lương Ngư muốn mượn cơ hội này để kết hôn lại lần nữa với Hứa Kinh Trập vậy. Blogger xem như cuối cùng cũng tìm được quy luật bên trong rồi. Chính là bình thường bọn họ thối mồm một chút thì không sao, dù gì Lương Ngư cũng nhớ được. Đến lúc mồm bọn họ thối được tương đối rồi, Lương Ngư sẽ tung ra một chiêu lớn khè bọn họ…
Cho nên sau đó hai người lại kết hôn thêm khoảng mười lần nữa, hơn nữa lần sau còn linh đình hơn lần trước. Không những thế, cuối cùng Lương Ngư thật sự mua cho Hứa Kinh Trập một hòn đảo, những thứ này đã là câu chuyện khác rồi.
2. Show tạp kỹ
Sau khi kết hôn, Hứa Kinh Trập tham gia với tư cách khách mời tạm trú cho một chương trình tương tự như phô diễn thể lực của các ngôi sao, chương trình này còn khá hot. Có một nhóm MC cố định, nhiệm vụ mỗi kỳ đều là hoàn thành các trò chơi đối kháng, kiếm điểm, không chỉ thử thách thần kinh vận động mà còn kiểm tra trình độ trí tuệ của ngôi sao.
Trương Mạn không đồng ý với Hứa Kinh Trập để làm khách mời tạm trú, nhưng là vì người mời anh là Tống Sâm nên Hứa Kinh Trập cũng không nghĩ nhiều mà đồng ý luôn.
Vì thế Lương Ngư còn đi tra thử hoàn cảnh trò chơi những kỳ trước, Hứa Kinh Trập xem vài cái, cảm thấy không có gì khó khăn.
“Còn khách mời nào khác không?” Lương Ngư hỏi.
Hứa Kinh Trập lắc đầu: “Những người khác thì không biết, có 5 MC cố định, cộng em và sư huynh vào là bảy, có thể sẽ có thêm một người nữa, không rõ là ai.”
Lương Ngư chau mày, nói chuyện chẳng có tí lương tâm nào: “Em lo cho mình là được rồi, đụng phải trò nào khó chơi thì dí Tống Sâm xuống mà tự chạy lấy, mặc kệ anh ta.”
Hứa Kinh Trập: “……”
Có thể là vì thật sự không yên tâm nên ngày Hứa Kinh Trập đi ghi hình, Lương Ngư còn bảo Tiểu Lạc đi theo. Chu Hiểu Hiểu không hiểu lắm, loại show tạp kỹ chỉ cần chạy bộ này thì trợ lý có thể làm gì được. Tiểu Lạc lại tương đối có kinh nghiệm, nói cố gắng đi theo xe bảo mẫu, lúc nghỉ ngơi được thì để thầy Hứa nghỉ ngơi.
“Quay cả ngày thật sự sẽ mệt lắm đó.” Tiểu Lạc nói, “Thầy Hứa đã thay đồ thể thao rồi, cậu chuẩn bị sẵn thanh năng lượng sôcôla, thầy Hứa lên xe nghỉ ngơi thì đưa cho anh ấy.”
Chu Hiểu ngoan ngoãn đồng ý, Tiểu Lạc thừa dịp MC và các khách mời còn chưa đến đông đủ bèn xuống xe mua đồ uống. Cô đi xuyên qua phía sau trường quay, tùy tiện quét mắt qua một cái, dường như nhìn thấy ai đó, biểu cảm có chút cổ quái.
Năm MC cố định của chương trình Superman Hứa Kinh Trập đều quen biết, trong đó có một diễn viên, một ca sĩ, ba người còn lại đều là người dẫn chương trình và danh hài nổi tiếng trong ngành. Hứa Kinh Trập là khách mời đầu tiên đến, danh hài Gia Lâm thấy anh liền bật ra tiếng “Wow” hết sức khoa trương, chủ động tiến lên ôm anh.
Với kinh nghiệm trước đó trong “Nay Ngủ”, Hứa Kinh Trập đã khá thành thục khi đối mặt với các PD show tạp kỹ. Sau khi chào hỏi tất cả các MC, anh giới thiệu ngắn gọn về bản thân, rồi được một vài người vây quanh ngồi ở giữa.
Gia Lâm trước hết là hỏi anh: “Anh tham gia chương trình này người nhà có đồng ý không?”
Hứa Kinh Trập cười cười, hào phóng nói: “Chắc chắn là đồng ý rồi, bằng không làm sao tôi lại đến chứ?”
Anh vừa dứt lời, hai MC liền tỏ vẻ “Vợ anh quản nghiêm thật đó”. Tần Chân – một diễn viên khác còn hỏi anh trước khi tới có đặc biệt rèn luyện cơ thể hay không.
“Tôi vẫn duy trì lượng vận động.” Biểu cảm của Hứa Kinh Trập rất nghiêm túc, nhìn ra được anh còn khá tự tin, “Hẳn là không vấn đề gì đâu.”
Gia Lâm tiêm phòng cho anh: “Không giống đối kháng trong thể thao đâu nhé, chúng tôi vẫn còn những người lợi hại khác nữa đó!”
Anh ta nói tới những người lợi hại khác, đương nhiên là để chỉ hai vị khách mời còn lại. Trong đó có Tống Sâm là Hứa Kinh Trập biết, còn một vị thật ra Hứa Kinh Trập không quen mấy, chỉ biết tên là Trần Tùng Nham, là một diễn viên.
Trần Tùng Nham là người thứ hai đến nơi tập hợp, sau khi tự giới thiệu mình và bắt tay với mọi người một lượt, cuối cùng đến lượt Hứa Kinh Trập, đối phương lại chăm chú nhìn anh có một lúc khá lâu.
“Thầy Hứa.” Trần Tùng Nham cười cười, “Hôm nay xin hãy chiếu cố tôi nhé.”
Tầm mắt của Hứa Kinh Trập quét qua gương mặt cậu ta. Ngoại hình của Trần Tùng Nham không tồi, mang phong cách rất nho nhã. Cậu ta còn trẻ hơn Hứa Kinh Trập 2 tuổi, ban đầu đều xuất hiện với vai phụ, sau đó đóng chính mấy phim nhưng đều không hot, diễn xuất bình bình. Trong mắt Hứa Kinh Trập, cậu ta vẫn còn mang nặng dáng dấp của một người thợ quá.
Khi hai người đứng chung một chỗ, Gia Lâm còn hỏi về chiều cao của hai người.
Số liệu bên ngoài của Hứa Kinh Trập đều là 180, Trần Tùng Nham nói mình cũng chừng đó, các MC lập tức phản đối để hai người họ ở một nhóm.
“Mạnh quá rồi.” Gia Lâm tinh nghịch nói, “Có vẻ như Tùng Nham thường xuyên rèn luyện thân thể đó.”
Hứa Kinh Trập cũng thuận theo đó: “Tôi và sư huynh của tôi một nhóm.”
Thực ra vóc dáng của Tống Sâm không cao, trông khá là nho nhã yếu ớt. Anh ta là người cuối cùng đến nơi, chưa nói chuyện với mọi người được bao lâu đã phải xuất phát ra ngoài chơi game rồi.
PD vẫn rất nhân văn, để cho tất cả xe bảo mẫu đi theo đoàn, Tiểu Lạc ôm một đống đồ uống thể thao leo lên, Chu Hiểu Hiểu hỏi cô sao lại đi lâu thế.
“Chốc nữa có khi sẽ gặp chút rắc rối đó.” Tiểu Lạc hơi phiền não, cô ngồi trên xe, do dự xem có nên nhắn tin cho anh trai mình không.
Chu Hiểu Hiểu không hiểu: “Khó khăn gì?”
Tiểu Lạc liếc nhìn cô rồi nói: “Bạn trai cũ của anh tớ cũng đến rồi.”
Chu Hiểu Hiểu: “??”
Tiểu Lạc: “Trần Tùng Nham kia kìa, anh ta là bạn trai cũ thứ hai của anh tớ, bị anh tớ đá đó.”
“?” Chu Hiểu Hiểu ngơ ngác, “Không phải hồi trước cậu nói đều là anh cậu bị đá à?”
Tiểu Lạc chậc một tiếng, nói: “Gợi lòng trắc ẩn đó hiểu không, lòng trắc ẩn.”
Chu Hiểu Hiểu chả hiểu chia sẻ cảm thông cái gì, cô không ngờ còn có thể ăn được quả dưa lâu năm tươi ngon như vậy từ Tiểu Lạc. Dù sao bạn trai cũ của Lương Ngư cũng không phải là bí mật gì, chỉ là chia tay quá sạch sẽ lưu loát, khiến cho người ta không có gì để hóng hớt.
“Anh tớ vừa qua lại với anh ta đã cho thám tử tư đi điều tra rồi.” Tiểu Lạc vừa nói, vừa nhìn qua Chu Hiểu Hiểu.
Quả nhiên khi nghe được ba chữ “thám tử tư”, Chu Hiểu Hiểu không khép được miệng, cô cho rằng mình nghe nhầm nên phải hỏi lại lần nữa: “Thám tử tư? Điều tra cái gì?”
Tiểu Lạc thẳng thắn nói: “Điều tra Trần Tùng Nham ấy.”
Chu Hiểu Hiểu: “…… Vừa mới qua lại, đã điều tra riêng tư của người ta rồi?! “
Tiểu Lạc giải thích: “Cũng không tính là riêng tư, Trần Tùng Nham đó không phải là người tốt. Anh ta qua lại với anh tớ rồi vẫn chưa dứt khoát với người trước đó, hơn nữa nam nữ đều xơi tất, bậc thầy quản lý thời gian đó. Anh trai tớ đương nhiên phải làm rõ ràng rồi chia tay với anh ta chứ.”
Chu Hiểu Hiểu im lặng một lúc, hỏi: “Thầy Lương đã điều tra thầy Hứa bao giờ chưa?”
Tiểu Lạc chớp chớp mắt, cô không nói gì, nhưng biểu cảm đã đại diện cho tất cả.
Chu Hiểu Hiểu choáng hẳn, cô đã không thể nào tiếp tục tranh cãi xem Lương Ngư đã điều tra những gì về Hứa Kinh Trập, chỉ có thể hỏi tình hình hiện tại: “Vậy bây giờ Trần Tùng Nham gặp thầy Hứa nhà chúng ta rồi, sẽ có phiền toái gì chứ?”
Tiểu Lạc thở dài: “Thì năm đó đó, anh tớ chia tay quá nhanh quá dứt khoát, dù gì Trần Tùng Nham cũng không cam lòng. Tớ sợ anh ta ngáng đường thầy Hứa phần trò chơi. “
Chu Hiểu Hiểu: “……”
“Superman” nghe tên là biết, độ khó của trò chơi sẽ không quá đơn giản, quả nhiên cửa đầu tiên của trò chơi đã là vận động cực hạn, leo núi ngoài trời.
Tám người chia làm bốn đội, hai người một đội, phải lấy được cờ trên đỉnh núi, thuận lợi lấy về, mới có thể tính thêm điểm tích lũy. Hơn nữa vì là trò chơi nên trong quá trình có thể cướp đoạt lẫn nhau, tức là kể cả có là người đầu tiên lấy được, lúc xuống, người bên cạnh cũng có thể ra tay can thiệp, cướp đi lá cờ.
Hứa Kinh Trập và Tống Sâm thương lượng một chút, Hứa Kinh Trập giơ tay ra hiệu để mình leo lên đỉnh.
Trần Tùng Nham và Gia Lâm ở một nhóm, cậu ta cũng giơ tay lên, cố tình nhìn lướt qua Hứa Kinh Trập, cười nói: “Thầy Hứa đã nhường rồi.”
Trong lúc thi đấu, việc thị uy lẫn nhau một chút cũng là bình thường, Hứa Kinh Trập cũng chẳng bận tâm mấy, nhưng đến khi thực sự bắt đầu leo lên, Hứa Kinh Trập mới nhận ra rõ ràng là Trần Tùng Nham đang nhắm vào mình.
Mỏm núi không giống với tường leo núi trong nhà, không phân chia rõ ràng khu vực leo núi của riêng mình. Đương nhiên đây cũng là hiệu ứng mà tổ sản xuất muốn thấy. Hứa Kinh Trập trèo theo lối giữa, anh vừa leo lên hai bậc, Trần Tùng Nham ở bên cạnh đột nhiên chen tay vào, chiếm lấy mỏm đá ảnh chuẩn bị mượn đà.
Hứa Kinh Trập: “……”
Trần Tùng Nham quay đầu lại, miệng không nghe chút hối lỗi nào: “Xin lỗi nhé, thầy Hứa.”
Hứa Kinh Trập mặt mũi dửng dưng, thản nhiên nói: “Không sao.”
Anh nói xong, cũng không biết di chuyển người ra sao mà lại như vọt lên đổi chỗ vậy. Hứa Kinh Trập vòng qua hai đường, sờ đến tảng đá bên cạnh, cả người chốc lát đã ở phía trên đầu Trần Tùng Nham.
Trần Tùng Nham: “……”
Một tay Hứa Kinh Trập nắm lấy vị trí trèo lên trên, thắt lưng giống như một cây cung dẻo dai, anh xoay người nửa người, từ trên cao nhìn xuống mặt Trần Tùng Nham, nở một nụ cười cô cùng hòa nhã: “Cậu cố lên nhé, tôi đi trước đây.”
Tống Sâm ở bên dưới chỉ phụ trách hô hào cổ vũ cho tiểu sư đệ, anh ta thật sự không hề cuống chút nào. Đến cả Gia Lâm cũng chạy đến ngẩng đầu nhìn theo anh ta, chỉ thấy Hứa Kinh Trập dẫn đầu khá xa, đến khi lên đến đỉnh núi, Trần Tùng Nham với tốc độ nhanh thứ hai mới đến được giữa sườn núi. Khi cầm cờ trượt xuống, Hứa Kinh Trập có thể thấy Trần Tùng Nham muốn chặn ù, nhưng cơ bản còn chẳng chạm được vào người anh. Hứa Kinh Trập hệt như một cơn gió, trực tiếp nhảy qua.
Anh cởi dụng cụ bảo hộ dưới chân núi ra đưa cờ cho PD để đổi điểm của hai người. PD có lẽ cũng không ngờ Hứa Kinh Trập lại leo núi giỏi như vậy, rất lo lắng các cửa trò chơi phía sau, hỏi một câu hết sức mập mờ: “Thầy Hứa có môn thể thao sở đoản không?”
Hứa Kinh Trập cười cười, tốt tính nói: “Chắc là không có đâu, tôi từng thi cả chứng chỉ yoga mà.”
PD: “……”
Thủ đoạn của Trần Tùng Nham trong mắt Hứa Kinh Trập có phần nhỏ nhen quá đáng. Rất nhiều phân đoạn phía sau khiến người ta gần như không nhìn nổi, ngay cả Tống Sâm cũng phát hiện ra manh mối, lúc nghỉ ngơi còn âm thầm tắt mic đến hỏi riêng Hứa Kinh Trập.
“Cậu có hiềm khích gì với cậu ta à?” Tống Sâm khá thẳng thắn.
Hứa Kinh Trập nói không có, lại theo đó bổ sung thêm một câu: “Có khi là tình địch nhỉ.”
Tống Sâm phản ứng lại, anh ta cũng trưng ra vẻ mặt ăn dưa, không ngại lớn chuyện “yo” một tiếng: “Chẳng trách trò nào cũng thấy cậu lên, sao hồi trước anh không phát hiện ra cậu lại hiếu thắng ăn thua vậy nhỉ?”
Hứa Kinh Trập liếc mắt nhìn anh, đột nhiên nói: “Chương trình này Lương Ngư sẽ xem đó.”
Tống Sâm “Hả?” một tiếng, hỏi: “Vậy thì sao.”
Hứa Kinh Trập làm vài động tác làm nóng người, đúng lúc Gia Lâm và Trần Tùng Nham đến. Hứa Kinh Trập nhìn về phía bọn họ, cố ý không hạ giọng, âm lượng không lớn, nhưng lại có thể khiến Trần Tùng Nham nghe rõ ràng: “Nếu em đã đến đây rồi, đương nhiên phải để anh ấy nhìn cho rõ, sự lựa chọn của anh ấy rất đúng, em mới là người giỏi nhất.”
Trần Tùng Nham: “……”
Hiệu quả phát sóng của tập “Superman” này đúng như kỳ vọng, ban đầu còn có blogger lấy mánh khóe “tiền nhiệm”, “đương nhiệm” ra để xào. Nhưng sau khi chương trình phát sóng, mới phát hiện ra là “Xào” không nổi vì chỉ riêng Hứa Kinh Trập đã quá lấn lướt rồi.
Từ leo núi đến trượt tuyết trong nhà, bao gồm cả những câu giải đố cần dùng não sau đó, từ đầu đến cuối Hứa Kinh Trập đều hành động như một chiến thần. Tống Sâm làm nền cho anh hệt như phế vật, một số fan của ekip chương trình thậm chí còn đùa cợt nghi ngờ về việc có phải là PD spoil đề hay không, buộc PD phải đứng ra chứng minh mình không lộ đề, thầy Hứa đúng là trâu bò như vậy.
Đến lúc xem chương trình Lương Ngư mới biết Trần Tùng Nham và Hứa Kinh Trập đụng xe trong chương trình, ban đầu y còn rất tức giận, trách tổ sản xuất không nói rõ khách mời có những ai. Nói sau này Hứa Kinh Trập không được phép tham gia loại chương trình tạp kỹ không thông báo trước này nữa.
Đương nhiên là Hứa Kinh Trập cũng ngoan ngoãn nghe theo y.
Lương Ngư đang kéo thanh tiến độ, mặt y tối sầm, lại hỏi: “Tên thối nát kia có bắt nạt em không đấy?”
Hứa Kinh Trập im lặng vài giây, mới nói: “Không có.”
Lương Ngư không tin anh lắm, nhưng vẫn nghiêm túc bắt đầu xem chương trình, đến khi xem được một nửa, mới cảm thấy có gì đó sai sai, quay đầu nhìn về phía Hứa Kinh Trập.
Hứa Kinh Trập hiếm khi không che giấu nổi cảm xúc của mình, anh cười đắc ý, lắc lắc đầu hỏi Lương Ngư như đang làm nũng: “Em lợi hại lắm phải không? “
Lương Ngư: “……”
“Người đó không xứng với anh đâu, anh nhìn em này.” Hứa Kinh Trập cúi đầu, hôn tới tấp lên mặt Lương Ngư, cười nói, “Em mới là tốt nhất.”
—————————————— Ngoại truyện end