Kế Lưu Lam - Chương 12 Tướng Quân Là Tình Địch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Kế Lưu Lam


Chương 12 Tướng Quân Là Tình Địch


\” Trần tướng quân là có ý gì? \”

Không khí đột nhiên nghiêm trọng hẳn ra, Trần Lữ vẫn tiếp tục như không để sự khó chịu của Hoàng Ngạo Thiên vào mắt.

\” An Lạc quốc có ý muốn cùng Thiên Nam quốc liên hôn để tình hữu nghị cả hai càng thêm khắm khít. \” Trần Lữ mắt nheo lại giảo hoạt nhưng thân hình tráng kiện làm hiện nét khôi ngô ở hắn hơn.

Hoàng Ngạo Thiên hít một hơi để điều tức \” Và người mà Trần tướng quân đây muốn cầu hôn là Phượng Tiểu Ái tiểu thư sao? \”

\” Vâng! Xin hoàng đế cho phép ta một cơ hội cùng quý quốc kết thông gia! \”

Hít hít!!!!

Quần thần đứng bên dưới hít không khí như hít cần đến phê pha. Bọn họ muốn rủa : Ai lên ngăn tên này lại coi. Mất nết, không biết Phượng Tiểu Ái là ai mà dám tự tiện đi kết thông gia sao?

\” Phượng gia là đại gia tộc đứng đầu giới giang hồ võ lâm. Trẫm nào hàm hồ cam đoan ban hôn ngươi với nàng, với lại … Phượng Tiểu Ái nhất định phải là hoàng hậu Thiên Nam quốc. Trần tướng quân muốn khai chiến với trẫm sao? \”

Hoàng Ngạo Thiên dùng bản mặt ngông nghênh hất ánh mắt thách thức về phía Trần Lữ. Trần Lữ nghe ý tứ từ chối thẳng thừng từ Hoàng Ngạo Thiên thì cũng có chút hoảng hốt.

Làm tướng quân bao năm nay, chuyện gì hắn đã không gặp qua. Trần Lữ rất nhanh lấy lại tinh thần.

\” Hoàng đế là nam tử hán của vạn dân. Nếu người nói vậy nghĩa là Phượng Tiểu Ái tiểu thư chưa chấp nhận làm mẫu nghi thiên hạ. Đồng nghĩa thần còn có cơ hội chiếm lấy tâm nàng ấy. Thần và người có thể bình đẳng xem ai là người thắng được chứ? \”

Giáp bào càng làm sự oai phong và kiên cường của Trần Lữ tăng cao thấy rõ. Hoàng Ngạo Thiên cảm nhận được một cỗ uy hiếp từ tên này.

\” Vậy câu trả lời của người! Ngài sẽ không vì chuyện này mà gây mất hòa khí với An Lạc quốc chứ nhỉ? \”

Còn dám đe dọa trẫm, tên này to gan gớm. Mà mình cũng không nên quá xúc động, cứ để từ từ rồi tìm cách đuổi hắn đi vậy! Tưởng muốn gặp Tiểu Ái dễ lắm hay sao? Cho ngươi đợi để biết mùi thất bại.

Hoàng Ngạo Thiên thầm khen mình thông minh \” Được, trẫm thành toàn cho ngươi. Chỉ cần không quá phận thì chỉ cần ngươi làm cho nàng yêu ngươi. Trẫm sẽ ban hôn cho cả hai mà không ý kiến gì cả! \”

\” Hoàng đế anh minh! \”

Trần Lữ đạt được mục đích, nhếch mép cười tiêu soái.

Hoàng Bá Thiên nãy giờ đứng trong một góc xem trò vui bên ngoài. Hắn cười nhẹ \” Lại một tình địch! Lão bà nhà ta đào hoa thật! \”

Xem ra phải mau tìm cách để nàng thành hôn cùng mình thôi. Không thì bọn cáo già cứ nuôi tâm tư ve vởn cạnh nàng mất.

______ Châu Giang thành _____

Phượng Tiểu Ái đi quãng đường dài cũng có chút mệt mỏi. Tiểu Lục lại không ngừng phổ cập thông tin về Nam gia cho nàng.

\” Nam gia là gia tộc phú thương giàu nhất của Châu Giang thành. Họ là một trong mười gia tộc nắm trong tay mạch máu kinh tế của Thiên Nam quốc. \”

Phượng Tiểu Ái gật gật đầu, Tiểu Lục tiếp \” Nam lão gia có ba người con gái. Đại tiểu thư và tam tiểu thư do một tiểu thiếp sinh ra, còn về nhị tiểu thư – người mà tiểu thư sẽ chữa bệnh là con của Nam phu nhân! \”

\” Nam lão gia có mấy người vợ! \”

\” Là sáu ạ! Có tất cả năm tiểu thiếp và một thê! Được sủng ái nhất chắc là vị tiểu thiếp tên Nhiễm Nhiễm kia rồi! \”

Tiểu Lục trề môi khi nhắc về số bà vợ mà Nam lão gia có. Cưới nhiều vô lão hoa tâm, chả chung tình được như Phượng gia chủ, ngài ấy đẹp hơn ông vạn tỉ lần mà có hoa tâm đâu?

\” Tai nạn khiến nhị tiểu thư đó bị tâm bệnh là gì thế? \”

\” Dạ vâng, đó là … Năm cô ấy mười hai thì cùng gia đình đi săn, do mãi mê ham chơi nên trượt chân té xuống vách núi. Lúc tìm được cô ấy thì đã là bốn ngày sau, cả người đều bị thương nặng bị chôn vùi dưới lớp lá rụng, xung quanh cơ thể toàn dấu máu và vết cắn của động vật. \”

Kể tới đây thì Tiểu Lục sởn da gà một cái \” Được tận tình cứu chữa nên may mắn giữ được mạng sống. Có điều từ đó về sau vết thương trên mặt và các chỗ khác vẫn còn, thần kinh không bình thường! \”

\” Tiểu thư, đã đến Nam gia rồi ạ! \” Tiếng Tiểu Cơ vọng vào trong kiệu.

Tiểu Lục đỡ Phượng Tiểu Ái xuống kiệu, xa xa đã thấy vô số người ra đón tiếp nàng.

\” Đó là Phượng Tiểu Ái thật sao? Người còn đẹp hơn cả họa! \”

\” Thật muốn chiêm ngưỡng phía sau chiếc khăn che mặt kia! \”

\” Khí chất nhìn xuất chúng hơn người biết bao! \”

Nam Liễu Mễ trợn mắt liếc nhìn Phượng Tiểu Ái mà suy hừ \” Giả thanh cao cái gì? Bày đặt che mặt lại … Hừ, đẹp chỗ nào không biết? Một lũ mắt mù! \”

Hạ nhân đứng cạnh nàng chỉ cười cười không nói, chứ lòng thì khác : Chị gái à, người ta đẹp hơn chị biết bao lần!

Ninh Vô Phong cũng bị sững người vì lần đầu diện kiến vẻ đẹp phi thường hoàn mỹ đến thế này.

Điều này càng khiến Nam Liễu Mễ càng thêm bực tức trong người : Cô ả này, muốn giành nam nhân với ta! Đồ tiện nhân!

\” Tiểu Ái, con đến đây thật tốt! Dì cảm ơn con! \”

Nam phu nhân nhìn nàng đầy biết ơn, Phượng Tiểu Ái giang tay nâng Nam phu nhân đứng thẳng dậy \” Dì đừng nói thế, chỉ cần là đồ đệ Phượng gia, con nhất định sẽ giúp đỡ hết mình mà! \”

Nam phu nhân khi xưa từng là sư muội của Phượng Miểu Miểu, do tư chất thiên phú học võ vốn không quá nổi trội nên theo ý gia tộc trở về nhà cưới chồng.

Bà dĩ nhiên được làm Nam phu nhân cao quý được lão gia yêu mến, bà chỉ có mỗi Nam Điệp Linh là con nên khi con mình gặp chuyện bạc mệnh thì thương tâm vô cùng.

\” Con có thể gặp mặt nhị tiểu thư được không ạ? Con muốn mau chuẩn bệnh cho nàng! \”

Nhìn thấy vẻ mặt yêu con của Nam phu nhân, Phượng Tiểu Ái thật mau mủi lòng muốn giúp người.

\” Được, dì dẫn đường cho con! \”

Nam lão gia vội ổn định tâm tình kích động của vợ \” Phu nhân, Phượng Tiểu Ái tiểu thư đây đường xa vừa đến. Ta nên để nàng nghỉ ngơi dưỡng sức thì việc chuẩn bệnh mới tốt hơn.\”

\” Ơ … lão gia nói phải. Tiểu Ái, con mau vào nghỉ ngơi. Không nên để bị mệt nha! \”

Phượng Tiểu Ái bị một tràn quan tâm, lôi kéo thì cũng không biết nên nói gì. Vừa đến Nam gia đã được nhiều người yêu mến, nàng là ăn ở tốt số quá sao?

______ Tư Ca _______
Nam Liễu Mễ bực tức đi ngắm cảnh cho thư giãn, ngờ đâu nhìn từ xa thấy được Ninh Vô Phong. Cô rất vui mừng muốn đến bắt chuyện.

Ninh Vô Phong bước chân vào phòng Phượng Tiểu Ái thì khiến bước chân cô dừng hẳn lại. Khuôn mặt vui sướng và kích động trở nên giận dữ đến vặn vội, nhìn như mụ vợ sắp đi đánh ghen đến nơi.

\” Vì sao Vô Phong đại ca lại vào trong đó? \”

Như tình cờ, lúc này Nam Đình Hương vừa diện cái đầm mới vô cùng sáng sủa muốn đi tìm Vô Phong để khoe thì gặp bọn gia nhân bàn tán xôn xao về nhan sắc của Phượng Tiểu Ái thì ngứa tai vô cùng.

Nam Đình Hương tam tiểu thư Nam gia rất bất mãn và khó chịu vô cùng với điều này. Vì cái lí gì cô ta được nhiều người vây quanh, hâm mộ.

\” Hừ, đến Nam gia này làm chi chứ? Muốn khoe khoang mình đẹp sao đồ phách lối! \”

Nam Liễu Mễ nghe em gái mắng thì cũng hùa theo vài lời \” Phải nha, nếu không tại con bé Điệp Linh thì cô Phượng Tiểu Ái đó còn cần gì đến đây! \”

\” Đều là do Điệp Linh cả … Cái thứ đần độn suốt ngày cứ thích gây chuyện, thật bực mình. Sao ngày xưa nó không té vực mà chết luôn cơ chứ! \”

Nam Đình Hương giọng điệu độc ác không kiên kị chút thục nữ, lễ nghĩa tiểu thư gì cả. Đến cô chị gái Điệp Linh cũng bị gọi thành \’ nó \’ là hiểu vấn đề.

Nam Liễu Mễ nhìn cái thân lùn và tròn ục của Nam Đình Hương thích chơi quyên bộ đầm vàng chói mù mắt mà có chút buồn cười. Thắc mắc sao nãy giờ không thấy đâu, ra là đi ăn soạn.

Cái thứ vừa xấu người vừa xấu nết như nó quả nhiên rất dễ dùng lời nói để lợi dụng, có điều con nhóc béo này cũng có tình ý với Ninh Vô Phong đại ca, thật điên đầu.

\” Đình Hương, Vô Phong đại ca hình như bị nữ nhân hồ ly Phượng gia kia cướp hồn rồi kìa. Con của tên trai bao dĩ nhiên cốt cách đê tiện ăn sâu bên trong, quyến rũ cả Vô Phong nha! Khi nãy ta thấy cô ta dắt huynh ấy vào phòng luôn đó, chậc \”

Nam Liễu Mễ ẩn ẩn ý mưu đồ mà nói với Nam Đình Hương, ngón tay chỉ chỉ vừa hướng căn phòng Ninh Vô Phong vừa vào. Kết quả, Nam Đình Hương theo xu hướng thiếu não, gầm gừ xách váy chạy đi ngay.

Uỳnh!!!

Thân hình to mập mọng nước của Nam Đình Hương va hẳn vào cửa khiến nó bật tong cả bản lề.

Tiểu Lục nhìn cảnh này thì quăng cho cô ta ánh mắt kì dị và khinh thường vô cùng.
\” Cô nương không hiểu lễ giáo này là ai đây? Giờ có trào lưu dùng bụng mở cửa ra à? \”

Tiểu Cơ đứng cạnh cười khúc khích không kiêng nể.
Nam Đình Hương bị xấu mặt đến nổi giận đùng đùng, định to tiếng quát hai con nô tì dám xỏ xiên mình thì cũng may nhìn thấy Vô Phong nên nàng lại trang bộ hiền lành, nhu mì.

\” Đình Hương, sao muội lại tông cửa vào thế? \” Ninh Vô Phong ân cần hỏi thăm khiến nàng cảm động muốn rớt nước mắt.

\” Vô Phong ca ca, muội chỉ …. Chỉ muốn gặp Phượng cô nương đây để hỏi về tình hình căn bệnh của nhị tỷ mà thôi. Muội rất lo lắng cho tỷ ấy! \”

Nam Đình Hương lắc lắc cái mông ra vẻ nũng nịu, xui cho nàng là Ninh Vô Phong không để tâm mà quay qua bàn luận tiếp với Phượng Tiểu Ái.

\” Phượng Tiểu Ái cô nương, khi nào cô chuẩn bệnh cho Điệp Linh muội muội thì xin hãy từ tốn. Nàng ấy rất sợ người lạ và hay giữ khoảng cách với mọi người! \”

\” Nhị tiểu thư bị chứng sợ người sao? \” Phượng Tiểu Ái có chút hứng thú với căn bệnh của Điệp Linh.

\” Cũng không hẳn, lúc nàng ấy tỏ ra rối loạn không phân biệt được ai thì mới là khó gần nhất thôi. Thường thì Nam phu nhân là người duy nhất dỗ được nàng! \”

\” Được, ta sẽ theo ý công tử! Hiện tại có thể phiền công tử dẫn đường ta đến gặp nhị tiểu thư được không? Không biết giờ cô ấy đã ngủ chưa? \”

\” A…. Giờ này thì chắc muội ấy đã ngủ rồi! \”

\” Vậy thì tốt, ta muốn chuẩn bệnh cho cô ấy lúc này! \”

\” Cũng được, mời cô nương theo ta! \”

Nam Đình Hương nhìn hai người hơi đứng cạnh nhau hệt đôi tiên đồng ngọc nữ thì vội can \” Vô Phong ca ca, nàng cần gì cứ phiền toái ngươi dẫn đường? Để cho tì nữ dẫn nàng đi là được rồi không phải sao? \”

Nam Đình Hương chỉ về phía Phượng Tiểu Ái làm Tiểu Lục khó chịu vô cùng khi có kẻ bất kính với tiểu thư nhà mình.

Tiểu Lục hung hăng nắm lấy cổ tay cô ta mà xoắn, Nam Đình quát lớn vì đau \” Đau quá …. Đồ tiện tì, mau buông tay ta ra …. A, không ta giết ngươi! \”

Ninh Vô Phong nhìn hành động bất lịch sự nhảy ra trước mặt mình chặn đường, cả tiếng quát tháo không giữ ý tứ thì nhíu mày \” Đình Hương muội muội, phải biết chú ý hành vi bản thân! Vị cô nương này, có thể tha cho muội ấy một lần được không? \”

Tiểu Lục nhìn tiểu thư nhà mình hỏi ý kiến thì nhận được cái gật đầu mới thả tay ra.

Nam Đình Hương thoát khỏi nguy cơ gãy tay thì nhanh lùi ra sau, đau đớn ôm lấy cánh tay sưng tấy.

\” Ta ….!! \”

Nam Đình Hương bị răn dạy thì sợ sệt xoay người qua một bên, căm hận nhìn Phượng Tiểu Ái.

Lần này nàng coi như khôn ra, sợ bị Ninh Vô Phong ghét bỏ nên không dám có từ ngữ ngông nghênh gì nữa.

Không đợi nàng muốn nói gì tiếp, Tiểu Lục bễ ngễ đi ngang qua khiến nàng thêm giật lùi thêm một bước. Tiểu Lục cười nhẹ \” Tam tiểu thư, tay người bị sưng rồi. Chỗ ta có chút thuốc, cho người thoa tốt, kẻo sẽ không cử động được một thời gian dài đâu? \”

Tiểu Lục nhét một bao thuốc nhỏ vào tay Đình Hương. Đánh xong rồi xoa.

\” Tam tiểu thư, ta đi trước! \”

Phượng Tiểu Ái coi như nãy giờ chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, gật đầu nhẹ với Nam Đình Hương thì yêu kiều rời đi. Tiểu Lục cũng cười kinh dị theo phía sau chủ tử.

Nam Đình Hương hung ác nhăn nhúm cả bộ mặt, vứt bao thuốc xuống đất, thuốc bột văng tung toé như bụi màu.

\” Khốn khiếp, Phượng Tiểu Ái, cả con tiện tì kia nữa! Coi các ngươi có vẹn toàn rời khỏi Nam gia ta hay không! \”

______Tư Ca ______

Nam phu nhân trông Điệp Linh ngủ thì nhìn thấy Phượng Tiểu Ái đi vào cũng bất ngờ \” Ai nha, Tiểu Ái! Sao con lại đến đây giờ này? Cần dì giúp gì cho con không, hay là con ngủ lạ chỗ nên không thoải mái? \”

Nam phu nhân ân cần khiến nàng thiện cảm tăng một ít \” Dì, con là đến xem bệnh cho nhị tiểu thư! \”

\” Muộn như vầy mà chuẩn bệnh thì cực cho con quá, để ngày mai tiện hơn mà! \”

\” Dì, đêm nay là trăng sáng. Hợp để chuẩn bệnh hơn, ngày mai không chính xác mất! \”

\” Vậy theo ý con vậy! \” Nam phu nhân không hiểu ý nàng là gì nhưng vẫn gật đầu chấp nhận.

Tiểu Lục đem một chiếc đặt cạnh giường để Phượng Tiểu Ái thuận lợi ngồi xuống. Cửa sổ được mở ra để ánh trăng sáng rọi chiếu vào bên trong phòng.

Phượng Tiểu Ái hai tay thủ pháp kết ấn uyển chuyển lại tinh tế. Tốc độ tay quá nhanh hệt như múa lượn không thể theo kịp.

Ninh Vô Phong có thể hình dung một vị mỹ nhân dung mạo đoan trang lung linh dưới ánh trăng, đôi bàn tay thon dài xinh đẹp như chú bướm múa tung cánh.

Hắn thật không nhìn lầm nhỉ? Trong lòng bàn tay của nàng, một chú bướm lam rực rỡ rung nhẹ đôi cánh nhỏ.

Nam phu nhân tròn mắt kinh ngạc, thán phục khen nàng \” Đây là … Truy Mộng Điệp! Con đã học được chú thuật này rồi sao? \”

\” Phu nhân, xinh đừng quá kích động. Tiểu thư cần yên tĩnh để thi thuật! \” Tiểu Lục giọng nhỏ nhẹ nhắc nhỏ để Nam phu nhân không bị hưng phấn quá mức.

Nam phu nhân đời này lần đầu được nhìn tận mắt Truy Mộng Điệp trong truyền thuyết thì không kích động mới là lạ.

Với tư cách từng là một học trò nhỏ ở Phượng gia, Nam phu nhân tất nhiên biết được tầm quan trọng của chú thuật này.

Truy Mộng Điệp nương theo giấc ngủ một người xâm nhập vào kí ức của họ. Từ đó ta có thể điều tra mọi thứ của họ, thuật này rất công dụng trong tra khảo phạm nhân.

Nhớ khi xưa, tổ tiên Phượng gia dùng thuật này để giúp hoàng đế Thiên Nam quốc tra khảo gián điệp ngoại quốc, từ đó thắng lớn trong cuộc chiến, nhận được lãnh thổ màu mỡ.

Phượng gia kể từ lúc ấy có địa vị cao chưa từng có, hoàng tộc cũng phải nhớ ơn và tôn trọng họ 7 phần.

Nam phu nhân nhớ lại đoạn lịch sử này thì líu lưỡi. Chú thuật này coi như bị thất truyền, không ai thành công thi triển được nó từ lần cuối khoảng 200 năm trước cả, ngờ đâu Phượng Tiểu Ái có thể xài được cơ chứ?

Nam phu nhân thật hâm mộ, hết một Phượng Tiểu Yêu yêu nghiệt, lại lòi ra một Phượng Tiểu Ái mới đau. Đời này ai dám xâm phạm tôn nghiêm Phượng gia chứ, có đôi anh em thiên tài ở đây mà, không, là đôi thiên tài sắc đẹp nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN