Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ
Chương 25: Dream Dream
– Cuối cùng mụ phù thủy Avalon đã bị đánh bại và không bao giờ có cơ hội hại người. Vương quốc lại trở nên yên bình, công chúa Ana và hoàng tử Denis đã sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi về sau.
Vị phu nhân phương tây mặc bộ đồ quý tộc mỉm cười đọc xong những dòng cuối cùng liền gấp cuốn sách lại, bà đứng dậy hôn lên trán con gái yêu dấu đang nằm trên giường.
– Maria chúc con ngủ ngon.
– Mama cũng ngủ ngon.
Maria mỉm cười với mẹ mình sau đó vùi mặt vào gối rồi nhắm mắt ngủ. Vị phu nhân đó cầm lấy cây nến bên đầu giường lên rồi lập tức rời khỏi phòng một cách nhẹ nhàng nhất.
Ngay khi căn phòng chìm vào bóng tối, cô bé Maria mở bừng mắt quay đầu nhìn ra phía cửa phòng của mình.
– Nói dối. Làm gì có hạnh phúc mãi mãi về sau? Nếu có hạnh phúc thì tại sao mọi người lại như vậy?
Cô bé 4 tuổi mặc bộ váy ngủ đơn giản màu trắng bước xuống giường đi tới bên chiếc bàn cầm lấy hộp diêm quẹt lửa thắp sáng cây nến sau đó cầm lấy chân nến rời khỏi phòng. Đi dọc theo hành lang tối tăm mà không phát ra tiếng động, cô bé dừng lại ở từng cánh cửa.
Maria mím môi nhìn những cảnh tượng diễn ra trong căn phòng của mama và papa sau đó lại đi về phía cầu thang, cô bé cứ vậy đi xuống. Kurokku đứng phía sau Maria theo cô bé đó vì cô biết Maria đang muốn đi đâu.
– Đừng đi vào đó Maria.
Kurokku kéo lấy váy của Maria nhưng Maria hoàn toàn không cảm nhận được gì cũng như không nghe được lời cô nói. Kurokku tiếp tục tiến về phía trước tới bên cạnh Maria cùng chờ đợi phía sau cánh cửa gỗ.
Chát, chát. Tiếng tra tấn bằng roi quất liên tục vang lên thật đau liếng cả người. Maria đứng bên cửa nhìn một đám người đang tra tấn vài cô hầu gái. Kurokku đứng phía sau nắm chặt cổ tay của cô bé lại.
– Maria… dừng lại đi.
– Ah, cứu…. cứu với….
– Còn dám kêu sao con **m.
Những tên đàn ông đó cười lớn mà liên tục tra tấn mấy cô hầu gái đó. Maria cứ vậy đi vào trong phòng, cô bé đi tới mà không một ai để ý vì họ đang mải mê vào trò tra tấn của mình. Maria đưa tay cầm lấy một thanh sắt nung nóng, cô bé tiến tới dí thanh sắt đó vào chân của một tên trong số đó làm hắn hét lên như lợn bị trọc tiết.
Mọi người trong phòng lúc này cùng hoảng loạn.
Mấy tên còn lại thấy vậy có tên tiến lên vả Maria ngã ra đất. Một tên cầm lấy thanh sắt đó tiến về phía Maria mà nở nụ cười ma quái.
– Con bé khốn khiếp này. Mày nghĩ mày đang làm gì hả?
– Ah… ah… ah…..
Maria mở lớn mắt nhìn những người này, cổ họng chỉ phát ra được một tiếng ah không thể nói thêm câu gì khác. Tên đó cầm thanh sách dơ lên, khi thanh sắt hạ xuống chỉ cách Maria vài cm thì ngay lúc đó một cánh tay to lớn gấp hàng chục lần tay bình thường của người lớn vả tên đó cùng thanh sắt bay ra.
Những người trong phòng đều trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt họ. Cánh tay khổng lồ đó mọc ra từ người Maria. Nó dài ra và túm lấy mấy tên đó sau đó từ những ngón tay và cánh tay lại mọc ra những cánh tay khác cứ như vậy giết chết những tên này.
Kurokku đứng phía sau nhìn những gì đang diễn ra, cô nắm chặt tay lại. Maria dừng lại đi.
– Ah… ah… ahhhhh….
Maria vẫn không ngừng la hét. Cả một rừng cánh tay càn quét cả một căn phòng lớn. Mọi thứ đều biến mất trong khoảnh khắc. Maria nằm trên đất ngất đi vì sốc. Kurokku vẫn đứng nhìn rừng cánh tay đang thu về và một con bé mập mạp cao 1m mặc bộ váy hoa đơn giản, đầu đội mũ rơm, con bé đó tay cầm cây kẹo mút nhìn về phía Maria.
Khi bàn tay còn lại của con bé mập mạp gần chạm vào Maria thì Kurokku đã túm tay nó lại làm nó không thể dịch chuyển được nữa. Ánh mắt con bé ngước lên nhìn về Kurokku hoàn toàn là sát khí và sắc lạnh đến gai người.
– Đừng có nhúng vào chuyện quá khứ. Nó phải cho ta trái tim đó thì các ngươi mới tồn tại. Ngươi muốn hiện tại và tương lai của các ngươi bị đảo loạn sao?
– Lấy đi thứ khác không được sao? Nếu ngươi lấy mất trái tim cậu ta sẽ không còn hiểu yêu thương là gì nữa. Cậu ta sẽ không còn là con người nữa…
– Các ngươi vốn sinh ra đã không phải con người rồi. Ngươi còn nghĩ nó là con người sao?
Con bé mập mạp đó tràn đầy sát khí nhằm vào Kurokku sau đó nhìn bàn tay đang thả lỏng dần của Kurokku rồi trực tiếp chạm vào ngực trái của Maria lập tức đâm thẳng xuống móc ra trái tim đang đập từng nhịp yếu ớt đó rồi nó há to mồm ra và đút cả quả tim vào mồm.
Kurokku nhìn con bé đó song lại nhìn Maria.
– Bọn ta sẽ đi tìm trái tim của Maria trở về.
– Đó là nếu như ngươi còn tỉnh lại và không bị đám người bên ngoài hạ gục. Hơn nữa ngươi nghĩ ngươi sẽ lấy lại được trái tim đó từ tay bọn ta sao? Hãy cố mà cảm nhận cuộc sống bất tử đó đi. Dream Dream tới gặp chủ nhân của ngươi.
Con bé mập mạp vừa rứt lời một làn khói hồng bồng bềnh như mây xuất hiện vờn quanh Maria. Kurokku nhìn đám khói hồng đó mím môi lại.
– Dream Dream… tất cả là vì các ngươi mà….
Kurokku còn chưa nói hết câu mọi thứ đã rơi vào bóng đêm tăm tối. Khi cô mở mắt ra đã là ngọn lửa rực cháy trước mắt cô. Bên cạnh là Mr. Clock đang lo lắng chạy khắp nơi đi tìm ai đó mà bên cạnh nữa là một cậu nhóc 10 tuổi ăn mặc quý tộc cũng đang nằm đó bất tỉnh.
Kurokku cúi người xuống, cô nhìn cậu nhóc nhắm nghiền hai mắt mà đưa tay lên chạm vào làn da dính bẩn của cậu ta.
– Machino… ngươi cũng nên mau chóng tỉnh lại đi rồi chúng ta cùng chơi nào.
– Dream Dream, Kuro ngươi có muốn đến bờ biển tương lai hay không?
Đám khói hồng bay lượn lờ xung quanh nơi Kurokku đang đứng. Kurokku nhìn đám khói hồng đó, cô đưa tay bóp lấy nó thì đám khói hồng liền giãy giụa. Rõ ràng cơ thể dạng khói của nó lại bị Kurokku túm được như dạng vật chất hiện hữu.
– Ngươi dám xuất hiện trước mắt ta sao?
– Dream Dream, ngươi mau buông ta ra. Sức mạnh của ngươi là bọn ta ban cho, nếu ngươi không biết điều….hự.
Từ đám khói hồng đó lập tức chảy ra một dòng máu đỏ bắt mắt. Kurokku nhìn đám khói hồng trong tay, ánh mắt như muốn giết người.
– Ngươi nghĩ sức mạnh của bọn ta bây giờ còn do ngươi ban tặng sao? Đến bờ biển tương lai.
– Ngươi sẽ phải hối hận trước tương lai. Dự báo cho ngươi, giấc mơ về nơi an nghỉ của ngươi, về ước mơ mà ngươi không bao giờ hoàn thành được.
Đám khói hồng đó nở nụ cười hắc ám lên tiếng cùng với lúc trời đất chuyển động thần tốc, bọn họ đã đứng bên một vùng biển bao la rộng lớn không có một điểm dừng chân. Kurokku nhìn về phía mặt biển dưới chân mình, là những hình ảnh tương lai dự báo dành cho cô, dành cho đảo Heaven.
– Cậu tới bên Nora được chứ? Nora đã rất mong gặp được con trai mình, cậu hãy tới và ôm con bé vào lòng, chỉ cần ôm mà thôi. Nora của ta… ta đã vô cùng tàn nhẫn với con bé.
– Cô sẽ chết sao Maria?
Bóng lưng mạnh mẽ đó không một chút cảm xúc lên tiếng. Kurokku mặc bộ váy ngủ màu trắng đã bị chém rách vài nhát cùng dòng máu đỏ rỉ ra, cô mỉm cười.
– Có lẽ vậy mà cũng chưa biết được. Ta sẽ ban điều ước cho cậu, ta sẽ đem mọi thứ về vạch xuất phát cho nên trước khi đến lúc đó hãy đi gặp mẹ của cậu.
– Tạm biệt cô Maria.
Bóng lưng đó nói rồi xoay người rời khỏi. Đám mây hồng đó bay bên cạnh nhìn Kurokku rồi lại nhìn xuống mặt biển đang hiện lên hình ảnh hòn đảo Heaven vô cùng lớn sụp đổ chìm dần xuống đại dương bao la. Đây là kết cục của hòn đảo tồn tại hàng thế kỉ này.
– Các ngươi sẽ chết hết mà thôi. Chỉ cần ba ngươi chết thì toàn bộ người trên hòn đảo đó đừng mong một kẻ nào sống sót.
– Ngươi nghĩ vậy sao? Trái tim của Maria chẳng phải đang ở chỗ các ngươi sao?
Kurokku xoay người lại bước về hướng ngược hướng mặt biển cô vừa xem. Đám khói hồng đó bay theo phía sau Kurokku, nó vẫn hí hửng lên tiếng.
– Ngươi không xem tiếp sao? Bên cạnh bờ biển tương lai là bờ quá khứ. Ngươi không muốn nhìn lại đêm đó, cái đêm mà ngươi đã tước đoạt quyền sống của đứa trẻ mà ngươi yêu quý?
– Câm miệng lại. Đừng bao giờ nhắc tới ngày đó với ta. Nếu ngươi còn muốn quay trở về với con bé đó thì tốt nhất hãy ngoan ngoãn sống cuộc sống yên lặng trước đó mà ngươi đã làm suốt bao nhiêu thế kỉ qua.
– Haha, đó là điều mà ngươi không thể vượt qua được. Và đó là lí do ngươi đẩy hai đứa còn lại vào nguy hiểm.
Đám khói hồng nói rồi cuốn lấy Kurokku và cả hai bọn họ cùng biến mất để lại vùng không gian bình lặng. Phía xa xa tối tăm kia là hình ảnh về đêm hôm đó, đêm mà mọi thứ diễn ra không một lời giải đáp trên hòn đảo Heaven.
– Chào mừng cậu trở lại Kuro.
Rei đứng bên giường nhìn Kurokku vừa mở mắt ra. Kurokku tỉnh giấc nhanh hơn cô nghĩ. Là do Dream Dream tác động vào sao?
– Mọi thứ vẫn bình thường chứ?
– Bốn đứa nhóc đó tỉnh giấc rồi. Bọn chúng đang tiến tới con tàu.
– Bọn nhóc đó không nên tới đó. Tù nhân của chúng ta không nên để các vị khách hay bất cứ ai trên đảo thấy được.
Kurokku ngồi dậy bước xuống giường, ánh mắt liếc về phía cô gái ngủ giường bên cạnh. Bọn họ tốt nhất nên nhanh chóng giải quyết rắc rối trên đảo trước khi tương lai thực sự xảy ra.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!