Không Tình Yêu - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
772


Không Tình Yêu


Phần 12


Tiệc tan, trong khi tôi khệ nệ ôm bó hoa và túi quà lớn bên người thì chị Hồng phó phòng thư thả ép sát vào tôi ngọt nhạt :
– Nhỏ này xem ra khá phết ấy chứ.
– Cảm ơn chị đã quá khen.
Chị Hồng bật cười, dùng tay quắn nhẹ mấy lọn tóc quăn của chị, âm giọng có phần nhỏ lại chỉ đủ để tôi nghe thấy :
– Hôm nay có thể em là bông hoa xinh đẹp nhất vườn, nhưng ngày mai thì chưa chắc, sông sâu tĩnh lặng, lúa chín cúi đầu, em cũng nên biết vị trí của em đang ở đâu và biết điểm dừng của mình như thế nào, em nhé.
Tôi từng đọc nhiều câu chuyện về việc ma cũ bắt nạt ma mới ở công ty, cũng vừa trải qua cảm giác bị ngó lơ toàn tập hay ganh ghét đố kị ra mặt, nhưng riêng trường hợp bị đe dọa “ Khéo léo” như thế này thì có lẽ là lần đầu tiên.
Tôi hiểu, Sếp Thiên có thể ra tay để xử lý 1 băng nhóm lâu nhâu kéo bè dựng phái có thái độ sân si với đồng nghiệp và không chịu cầu tiến hay cố gắng trong công việc, tôi cũng hiểu Sếp Thiên là người vô cùng công tâm, minh bạch và rõ ràng trong việc phân định đúng sai, nhưng có lẽ sẽ là khó khăn với Sếp nếu để Sếp đứng ra giải quyết sự khó chịu giữa tôi với chị Hồng. Đặt lên bàn cân giữa tôi và chị ta lúc này, sự chênh lệch là quá rõ..
Chị Hồng đường đường là phó phòng kinh doanh gạo cội của công ty, vị trí và quyền lực chỉ đứng sau mỗi sếp, hay nói cách hoa mỹ hơn, đứng trên nhiều người, và chỉ đứng dưới 1 người, chưa kể, chị ta rất được lòng Sếp và sự tín nhiệm của Sếp nên chắc chắn trong 1 cuộc tranh cãi, tôi sẽ dễ dàng bị đá bay ngay lắp tự.
Tôi chỉ là người mới với 1 chút thành tích nho nhỏ, bạn bè đồng nghiệp xung quanh còn chưa đủ thân lấy 1 người thì làm sao có thể chống lại chị ấy, thậm chí có loe nghoe kháng cự đi chăng nữa thì phần thiệt thòi rồi cũng đẩy về phía mình mà thôi. Sau khi đứng phân tích và ngẫm nghĩ hồi lâu, tôi quyết định lùi với chị ta một bước, tôi biết mình nóng tính và dễ bất bình trước những dọa nạt phi lý, nhưng thời điểm này quả thật vô cùng nhạy cảm, tôi phải cố gắng trấn an bản thân mình đủ bình tĩnh nhất có thể, kẻ thức thời mới là kẻ thông minh :
– Vâng, em cảm ơn chị đã chia sẻ, em sẽ cố gắng ứng dụng thật tốt.
– Ừ, cần hỗ trợ gì thì bảo chị nhé. Chị luôn sẵn sàng giúp đỡ với những nhân sự biết điều em ạ.
Chị Hồng nói vừa dứt câu thì xe của Sếp cũng vừa chạy tới, Sếp Thiên lịch sự xuống mở cửa xe cho tôi và chị Hồng, chủ động hướng ánh mắt ra hiệu cho tôi ngồi vào ghế đầu. Nhưng tôi, lại nhanh chóng nhoẻn miệng cười và ôm đồ bước xuống ghế sau, không quên giải thích cho Sếp Hiểu :
– Đồ đạc của em hơi nhiều nên em ngồi ghế sau cho tiện ạ. Chị Hồng ngồi ghế trước với Sếp nha.
Chị Hồng thấy thái độ nhún nhường và có vẻ biết điều của tôi thì vui ra mặt, chị tủm tỉm cười và cất lên âm giọng ngọt ngào thấy rõ :
– Con bé này, ngồi đâu mà chả được chứ. Thôi được rồi, mình tranh thủ về thôi không muộn.
Trên đường đi, chị Hồng thao thao bất tuyệt chủ động bắt chuyện với Sếp, trong khi đó, tôi lại có cảm giác những câu trả lời của Sếp mang tính đại khái cho qua, nhìn vào kính xe, tôi cũng cảm thấy biểu cảm trên gương mặt Sếp có phần không vui thấy rõ…
Chị Hồng nói một hồi chắc cũng cảm nhận được có gì đó bất ổn từ Sếp nên thôi, ngồi im 1 lúc chị lại chủ động quay người về phía tôi hỏi chuyện :
– Xinh học trang điểm ở đâu mà trông có vẻ lành nghề ghê, hôm nay em trang điểm lên xém chút chị không nhận ra.
Nếu được đưa ra bình chọn cho người có khả năng cà khịa tốt nhất mà tôi từng biết, tôi chắc chắn sẽ bình chọn cho chị Hồng – 1 người phụ nữ hội tụ đủ yếu tố cà khịa đỉnh của đỉnh, mở miệng nói câu nào, câu ấy sặc mùi sân si thấy rõ.
Vì đã tự thống nhất với bản thân mình từ trước, nên tôi cũng cố gắng thảo mai trả lời lễ phép đúng ý của chị ta :
– Em tự học ấy chị ạ với cả chắc do 1 phần năng khiếu nên là em biết cách làm tôn lên mấy điểm mạnh trên gương mặt mình, mỗi lần trang điểm xong đến em còn không nhận ra em huống chi là chị…
Chị Hồng cười, chủ động lấy điện thoại rồi bật camera ra soi tới soi lui trên mặt :
– Ừ, nhưng mà chị nghĩ em nên hạn chế trang điểm thôi, hôm nay em đánh phấn hơi dày đấy, bây giờ còn trẻ da còn đẹp chứ vài bữa nữa có tuổi da lão hóa ngay, em nhìn chị này, trang điểm vừa phải, nhẹ nhàng, ai nhìn chị cũng bảo chị để mặt mộc mà có đâu, chị trang điểm nhẹ đến mức người ta còn không biết ấy.
– Mặt chị có nét sẵn mà, với cả chị xinh nên trang điểm nhạt vẫn xinh ạ.
– Thật á ? Cảm ơn lời khen của em nghe, mặc dù được nhiều người khen rồi nhưng cứ hễ ai khen lại là chị vẫn cảm thấy vui.
Chị Hồng quay qua Sếp Thiên bên cạnh, lân la hỏi dò :
– Anh thấy em có xinh giống lời bé Xinh nói không ? Trước giờ chỉ có mỗi anh là chưa khen em câu nào đâu đấy.
– Em muốn nghe sự thật ?
Âm giọng trầm khàn của Sếp Thiên vang lên khiến gương mặt chị Hồng có phần cứng nhắc, mà tôi cũng có phần hoang mang theo. Đừng nói, Sếp Thiên sẽ thẳng thắn chê bai chị Hồng đấy nhé, Sếp trong mắt tôi lịch thiệp quá chừng, không lẽ lại là người có thể buông những lời không tích cực cho người khác được, đặc biệt là phụ nữ…
Không khí trong xe bỗng chốc im lặng như tờ, tôi hồi hộp chờ đợi câu trả lời từ Sếp còn chị Hồng có lẽ cũng giống như tôi…Chị nhìn Sếp, gật đầu lấy lệ, nụ cười sượng sạo thấy rõ :
– Vâng, sự thật tốt mà.
– Ừm, đối với anh mà nói, mỗi người phụ nữ đều có nét đẹp riêng, ai cũng có những điểm thu hút riêng cả. Anh nói vậy, đã vừa ý em chưa ?
Câu trả lời của Sếp đúng chất là 1 câu trả lời vô cùng thông minh. Sếp không trực tiếp thừa nhận chị Hồng xinh, cũng chẳng hề chê chị ấy xấu, chỉ đơn giản khẳng định rằng, mỗi người phụ nữ đều có nét đẹp riêng và chỉ cần người đó tự tin với nhan sắc của mình là được.
Chị Hồng nhận được câu trả lời từ Sếp, gương mặt dãn ra thấy rõ, chị cười toe toét trông vui lắm :
– Em hiểu rồi. Sếp cứ khéo léo như này thì đám nhân viên bọn em sống dở chết dở Sếp ạ, Xinh thấy chị nói đúng không ?
– À, đúng, Sếp mình quá khéo luôn.
Không khí trong xe trở nên vui vẻ hơn rất nhiều, lòng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhàng và tĩnh lặng hơn, tôi ngồi ngả hẳn người ra ghế, dùng đầu óc linh hoạt của mình để phân tích những gì vừa diễn ra, nếu đúng như trực giác nhạy bén quan sát trước giờ của tôi, thì tôi chắc chắn chị Hồng có tình cảm khá nhiều với Sếp, còn ở Sếp thì hoàn toàn không. Đây cũng có lẽ là 1 trong những yếu điểm của chị Hồng, chị hơn thua với cả thế giới, nhưng lại quỵ lụy trước 1 người khác, và tôi biết, chỉ cần tôi chung tay giúp chị Hồng làm nên đại sự, thể nào chị ấy cũng chẳng còn coi tôi là cái gai trong mắt nữa, khi đó, tôi được yên thân..
Để khẳng định chắc chắn thêm 1 lần nữa về khả năng tiên đoán của mình, tôi chủ động mở lời hỏi chị :
– Chị Hồng trông xinh đẹp thế này thì chắc có nhiều anh theo lắm đúng không ?
Chị Hồng phẩy tay, quay xuống nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng hẳn :
– Đấy, lại trêu chị rồi, lắm mối tối nằm không em ơi.
– Chắc chị khó tính chứ gì ? Tiêu chuẩn của chị thế nào chị có thể chia sẻ em nghe với…
– Chị á, chị không khó tính đâu cô nương. Chị dễ chiều cực ấy, mỗi tội, mấy anh theo đuổi chị đều không phải gu chị.
– Gu chị ra sao ?
Chị Hồng như được chạm đúng tần số, thao thao bất tuyệt chia sẻ về gu người yêu của mình, thậm chí có những từ còn cố tình nói lớn để Sếp nghe thấy thì phải :
– Gu của chị là người phải giỏi giang này, có học thức tốt hơn chị này, bên ngoài điển trai này, thông minh này, ăn nói khéo léo này, có trái tim ấm áp và chung thủy nữa…
– Èo ôi, gu của chị là gu chung của toàn bộ chị em phụ nữ ấy. Mà em nghĩ gu này dễ kiếm mà, chị nhìn đi đâu xa, em thấy người gần ngay trước mắt chị đáp ứng toàn bộ yêu cầu đấy còn gì.
Chị Hồng nhìn tôi, đôi mắt lúng liếng liếc sang Sếp đang tập trung lái xe, rồi lại ngượng ngùng nhìn tôi bảo lại :
– Con bé này nhé, chỉ được cái trêu chị thôi.
– Ơ, Em trêu đâu ra, em toàn nói thật ý. Gu chuẩn chị là Sếp rồi còn gì, phải không Sếp ơi…
Sếp nghe tôi hỏi chuyện thì tốc độ lái xe có phần chậm lại, anh không trả lời mà chỉ tủm tỉm cười, chính dấu hiệu này của Sếp khiến tôi được đà trêu tới :
– Sếp im lặng cười là đồng ý rồi đấy, chị Hồng xem thế nào đi nhé. Em là em thấy hai người đẹp đôi, đến với nhau thì thành 1 cặp trai tài gái sắc còn gì.
– Em nói thế có mà 99% con gái ở công ty mình sẽ cào mặt chị ra mất, Sếp là idol của chúng nó đấy nhé.
-Idol thì idol chứ, idol chứ có phải người yêu luôn đâu mà chị lo, chưa kể, Sếp càng cao giá thì mình lại càng phải hốt Sếp chị ạ, đấy, hai chị em mình bàn chuyện hốt Sếp công khai thế kia mà Sếp chẳng bảo gì là Sếp bật đèn xanh cho mình rồi, chị nhớ.
Tôi nháy mắt với chị Hồng, trong khi chị ngồi trên xe cười khúc khích, có vẻ, ít nhiều bà ấy đã có thiện cảm với tôi rồi. Thậm chí khi chia tay về đến nhà, còn không quên hứa hẹn sẽ mua đồ ăn sáng cho tôi và Sếp vào sáng mai nữa cơ…
Nước đi của tôi, xem chừng đúng hướng quá mọi người ạ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN