Không Tình Yêu - Phần 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
682


Không Tình Yêu


Phần 22


Vừa bước chân vào phòng khách, tôi đã cảm nhận được mùi thơm gia vị nồng nàn phảng phất, tiến sâu hơn vào trong bếp, tôi thấy Tùng thân đeo tạp dề, tay áo sắn lên đến cù chỏ, đang lúi húi xào xào nấu nấu gì đó trông rất tập trung, kế bên Tùng lúc này là chị Như đang vui vẻ tươi cười trông rõ hạnh phúc.
– Mọi người tới rồi đấy à ? Vậy thì ra phòng khách ngồi đợi một chút nhé, anh Tùng nấu ăn sắp xong rồi, bữa nay chiêu đãi mọi người nhiều món ngon cực.
Chị Hai tôi nghe vậy thì tít mắt cười sung sướng, nhanh nhảu tiến gần về phía Tùng ngó nghiêng một hồi rồi gật gù tỏ ra vô cùng tâm đắc :
– Công nhận em rể lắm tài thật, gì cũng biết làm, em rể khéo léo thế này thì có khi đứa em gái chị sẽ ngày 1 béo phì mất thôi.
Thấy chị hai tôi khen ngợi Tùng thì sắc mặt chị Như có phần không được tốt cho lắm, chị ta cố tình đứng nép sát vào Tùng hơn, ánh mắt khiêu khích hướng về phía tôi kèm theo đôi ba câu cợt nhả :
– Không chỉ em gái chị béo đâu mà cả những người phụ nữ xung quanh anh Tùng cũng dần béo lên đấy bởi vì anh Tùng khéo chăm sóc người khác mà, đúng không anh ?
Tôi không nghĩ chị Như ngày càng cư xử lộ liễu đến vậy, tôi thực sự không biết được mối quan hệ giữa chị Như và Tùng hiện tại là như thế nào, trong quá khứ giữa hai người đã xảy ra vấn đề gì, chỉ biết rằng những hành động, lời nói gần đây của chị Như đều nhằm cố tình công kích tôi, tạo cho tôi cảm giác bản thân mình là người ngoài cuộc trong khi thực chất, tôi là 1 người vừa mới lập gia đình.
Đúng thật là ban đầu, tôi không quá coi trọng việc này, bởi lẽ tôi nghĩ rằng mình chỉ là vợ trên danh nghĩa với Tùng, thậm chí chúng tôi cũng chẳng có xí xi tình cảm gì với nhau cho cam nên chuyện mối quan hệ riêng tư của mỗi người thì tự người ấy quản, người còn lại cũng không nên can dự sâu vào làm gì, nhưng đến hiện tại, những gì chị Như cư xử, gần như tạo cho tôi cảm giác chị ta muốn đối đầu trực tiếp với tôi, muốn dằn mặt tôi và muốn cho tôi hiểu rằng : Tôi chẳng là cái thá gì trong cái nhà này cả. Điều này, ít nhiều chạm vào tự ái của tôi dã man, sẽ ok thôi nếu chị Như công kích tôi khi tôi và chị chỉ có một mình, đằng này, khi có cả người ngoài, chị vẫn cố tình làm thế.
Có lẽ, lần này tôi không nhún nhường được với chị ta nữa rồi. Tôi chuẩn bị tâm thế sẵn sàng bật lại chị Như ngay thì chị Hai tôi đã chủ động lên tiếng thay tôi :
– Xét về bản chất, đàn ông con trai ai cũng muốn chăm sóc và giúp đỡ phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ chân yếu tay mềm, thế nên chị nghĩ rằng Tùng chăm sóc chị em gái thì cũng bình thường mà thôi. Chăm sóc thì có nhiều cách, nhưng yêu thương thì chỉ có một, phải không Tùng ?
Tùng hình như nãy giờ mải tập trung nấu nướng nên không để tâm mấy đến lời chị Như và chị Hai tôi bàn luận, anh khiến hai người con gái xinh đẹp chưng hửng chờ đợi câu trả lời từ mình rồi nhận về trái đắng là 1 câu hỏi được đặt ra chẳng hề liên quan :
– Theo mọi người, món bò sốt vang nên để hai lần ướp hay qua 1 lần thôi là đủ ? Cách nào sẽ khiến món bò này trở nên ngon hơn ?
Không gian trong bếp bỗng chốc trở nên trầm lắng đến lạ, chị hai tôi có lẽ hơi bực bội vì câu hỏi chị đặt ra không được hồi đáp nên vội vàng kéo tay tôi ra phòng khách, lẩm bẩm trong miệng càu nhàu :
– Cứ tưởng tinh tế thế nào…
– Này, buông tay em ra, em tự đi được, chị nắm gì mà nắm chặt thế.
– Ờ, chị quên, nãy giờ đang cáu với thái độ của chồng cô đấy…
– Cáu với lão ý chi cho mệt, người chị nên cáu là bà Như kia kìa, chị với bà ấy cãi nhau thì lôi lão Tùng vào làm gì, chả liên quan.
Chị Hai nghe tôi nói vậy thì trợn tròn mắt, âm giọng lớn hơn :
– Ơ con này, mày bị hâm đơ à, nó là chồng mày đấy, là chồng mày chứ không phải chồng của con nhỏ kia, mày không thấy con nhỏ kia cố tình hống hách lên mặt với mày à ?
– Thấy. Ban nãy em cũng định làm cho 1 trận thì chị làm trước rồi nên em thôi, với cả bà ấy ngay từ đầu đã không ưa gì em nên cứ thích kiếm chuyện không thôi.
Chị hai tôi mím môi, hai tay siết chặt vào nhau ra điều tức giận lắm :
– Gặp mày chứ gặp chị là không xong với chị rồi, con gái con đứa mà không nên nết, mà kể cũng lạ, Chồng mày thấy nó cứ sáp sáp vào như vậy mà cũng để yên cho được, chị là người ngoài thôi mà chị nhìn vào cũng đã thấy rất chướng mắt rồi.
– Thôi được rồi bà ơi, hạ hỏa đi nào. Bà lo về mà giải quyết vấn đề của gia đình bà đi kìa, ông Tân cũng có vừa vặn gì cho cam, sao mấy con tiểu yêu vây quanh ông ấy bà không về rồi lôi chúng nó ra mà giải quyết, đứng đây thì nói chuyện ghê gớm lắm mà việc nhà mình thì lại bế tắc.
Chị hai nghe tôi bảo thì bĩu môi, chốc chốc lại trợn mắt khẳng định :
– Vậy là mày không biết đấy thôi chứ mấy con đó chị hành chúng nó ra bã hết rồi, ở đó mà yên với chị, chị xử lý chúng nó sau lưng chứ dại gì đem ra trước mặt, rồi lão chồng chị lão ấy lại nghĩ chị ghê gớm trong khi vẻ ngoài chị thanh tao thế này.
Chị hai nói tới đây khiến tôi ngạc nhiên ra mặt, hóa ra chị Linh của tôi cũng không phải dạng vừa, đúng kiểu vỏ quýt dày thì phải gặp móng tay nhọn, và chị tôi chắc thuộc dạng móng tay siêu sắc nhọn :
– Bà dữ dằn như thế sao mỗi lần gặp em là bà trông thảm vậy, em lại cứ tưởng bà thuộc dạng hiền lành cam chịu…
Chị Linh tặc lưỡi, gật gù chia sẻ :
– Thì bình thường chị hai mày hiền mà, chỉ có những lúc mà lão Tân quá quắt quá, đem gái về nhà lượn qua lượn lại trước mặt chị thì hôm sau chị mới thuê người xử lý mấy con tiểu yêu đó thôi. Nên mày sẽ để ý có 1 quy luật bất biến trong nhà chị, lão Tân đưa con nào về là con đó xác định chỉ được bước chân về nhà đúng 1 lần đầu tiên, từ lần sau đổ đi mày sẽ không thấy bóng dáng con đó quanh lão nữa…
– Thế lão có biết chị là người đứng sau xử lý mấy con đó hay không ?
– Sao mà biết được, chị chuẩn bị bài bản đâu ra đó, có cho tiền tỉ chưa chắc nó đã dám mở miệng khai tên chị ra, với cả nếu chị để Tân biết được, có khi nó say xỉn lên cơn đánh đập thì người khổ là chị chứ ai, thế nên lão cứ chơi bời, còn chị thì cứ theo sau xử lý thôi.
– Chị không mệt à ? Em tưởng tượng thôi là đã cảm thấy nhức đầu nhức óc rồi.
– Mệt cái gì mà mệt. Chị hiện tại là thần tượng của biết bao nhiêu người, xây dựngmấy năm trời mới được profile chất lượng như thế, bởi vậy nên chị phải ra sức bảo vệ hình tượng cho bản thân, cho gia đình và đặc biệt cho cả lão Tân, để người ta nhìn vào còn ái mộ.
– Em đến chịu, chị cứ hão danh như thế thì đến ngày “ Cái danh” nó cũng quật lại chị cho coi.
Chị hai tôi cười, bày ra vẻ mặt vô cùng đắc ý :
– Đến ngày đó thì chị đã có con đường khác rồi, lúc ấy có khi chị còn nổi tiếng hơn đấy út.
Chị hai tôi nói dứt lời thì Tùng, Như và vài người giúp việc nhanh chóng mang đồ ăn lên phòng ăn, mùi thơm đậm đà khiến ruột gan tôi lúc này trở nên cồn cào, tôi nhanh chóng tiến tới bàn ăn, ngồi ngay ngắn trong tâm thế sẵn sàng thưởng thức món ngon.
Vẻ mặt háo hức của tôi khiến Tùng bật cười, anh đẩy dĩa bò hướng về phía tôi rồi hỏi :
– Đói lắm à ?
– Ừ.
– Thế thì cho cô ăn trước.
Được sự cho phép của Tùng, tôi chẳng cần nể nang ai cả, dùng nĩa xiên 1 miếng thịt nhỏ rồi cho thẳng vào miệng. Miếng thịt bò được tẩm ướp gia vị thơm ngon, mềm mềm nhưng cũng có chút dai dai làm cho đầu lưỡi tôi cảm giác ngọt ngào khó tả.
– Ngon đúng không Xinh ? Hồi nãy lúc anh Tùng nấu chị cũng có thử qua, quả thật tài năng nấu nướng của anh Tùng nhà mình còn hơn cả đầu bếp.
Tùng nghe chị Như khen thì khẽ cười, chủ động đứng lên nâng ly vang khơi mào buổi tiệc :
– Đợt vừa rồi mới được lão đại bổ nhiệm vị trí mới, mà do bận bịu quá nên chưa thông báo anh chị em bạn bè được, nay rảnh rỗi mới vào bếp mò mẫm vài món thết đãi cả nhà, hy vọng nhà mình không chê nhé.
Anh Tân nghe vậy thì dơ ly rượu hùa theo :
– Nhất trí, ai chứ mày nấu thì chỉ có ngon trở lên, kiểu gì thì kiểu tao cũng ăn bằng sạch cho xem.
– Được, ăn thoải mái, hết tao lại vào bếp tiếp. Nào, giờ mời mọi người cùng ăn nhé.
– Ơ này, chị thấy hình như có thiếu thiếu người thì phải – Chị Linh chủ động lên tiếng.
Mọi người im lặng nhìn chị, chị ngơ ngác hỏi tiếp :
– Hình như thiếu chồng của em Như, cái anh mà hồi bữa tiệc của Tùng Xinh cũng có tham dự đấy.
– À, chồng em nay bận đi công tác rồi chị ơi, chị thông cảm cho anh ấy nhé, hôm nay em đại diện uống thay cho chồng em vậy.
– Ừ, có gì đâu mà thông cảm, có khi chồng em đi công tác em lại thích hơn là khi anh ấy ở nhà ấy chứ.
Như bật cười, nhấm nháp ly rượu trên tay rồi khinh khỉnh bảo lại chị hai tôi :
– Chị nói đúng rồi đấy, chị cứ như đi guốc trong bụng em vậy, chồng em tính tình vốn dĩ hiền lành với bận rộn công việc nhiều quá nên không biết đường chăm em cho tốt, thế nên đôi khi anh ấy có ở nhà hay không thì cũng không quan trọng lắm. Ở nhà này, chăm sóc người khác tốt chỉ có mỗi anh Tùng thôi.
– Ừ, chị cũng thắc mắc sao em gọi là anh Tùng mà không phải em Tùng, rõ ràng Tùng là em trai của chồng em mà Như ?
Như nghe vậy thì liếc mắt sang Tùng như dò ý, chốc chốc lại nghiêng đầu cười với tôi, sau rồi mới thỏ thẻ chia sẻ :
– Nói ra thì câu chuyện dài lắm chị ơi, chỉ có người trong cuộc mới hiểu thế nào mà thôi. Nói chung đối với em mà nói, ai lớn hơn thì em gọi là anh, đơn giản vậy cho dễ hiểu.
– Thôi nào, mọi người cùng ăn đi không đồ ăn nguội, cất công Tùng nấu cả buổi giờ mà mọi người nhiều chuyện quá đấy.
Anh Tân chủ động cất tiếng như để cắt ngang không khí đang ngày một căng thẳng ở trên bàn ăn, mọi người lúc này mới nhìn nhau, riêng chị Như khẽ nhếch môi cười nhẹ với tôi, người phụ nữ này sao tôi càng lúc càng có ác cảm với chị ta kinh khủng…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN