Kiếp Đàn Bà 2 - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2333


Kiếp Đàn Bà 2


Phần 12


Phạm nhân : Phạm Hoàng Hân ra bên ngoài có người gặp…

Hân trong bộ áo tù nhân ngẩng mặt lên nhìn cánh cửa chói qua kẽ mắt…cô ta đi ra ngoài ngó nghiêng rồi chợt thấy bà ngoại của mình.

Bà Hân: Bà đây ( Hân tỏ ra thất vọng) cháu đến bây giờ vẫn mong cậu ta đến hay sao

-anh ấy nhất định sẽ đến

-Cái gì của mình sẽ mãi là của mình,cháu vì yêu chồng của chị mà gài bùa rồi còn đâm Phương nữa vậy mà cháu vẫn còn mong tên đàn ông đó mà 3 năm qua chưa hề hối hận về những gì gây ra cho chị hay sao

-Nó k phải chị cháu,cháu thích anh ấy mãi mãi k thay đổi

-Cháu làm sao với tới được hơn nữa đã là chồng của chị thì không được phép tơ vương vậy mà….chính cậu ta ép cháu bỏ thai rồi đưa cháu vào tù thì cháu nghĩ cậu ta cả đời sẽ nhớ đến cháu vs tư cách một người pnu hay một kẻ sát nhân

-Cháu thích anh ấy

Hân ôm mặt khóc sau song sắt…

Tại dự án khách sạn cao cấp tại Quy Nhơn họ mời Lâm với tư cách tổng giám đốc

-Mời tổng giám đốc Lâm lên cắt băng khánh thành

Mọi người chú ý đến Lâm vì anh ta là con trai của người giàu có nhất Việt Nam…gương mặt cười nhạt nhẽo vô cảm của anh ta cùng những cái vỗ tay không cảm xúc…xong việc anh ta lên thẳng xe đến sân bay,đi qua bãi biển anh ta nghĩ đến Phương khi xưa chạy dọc bãi biển cùng anh ta …anh ta cười nhẹ rồi cúi đầu

Lái xe: Phu nhân nói cậu bay thẳng sang mỹ để dự sinh nhật bố cậu…

-tại sao năm nay lại tổ chức bên đó vậy

-Anh em của bố cậu ở bên đó chắc ông ấy muốn gần gũi với người nhà…

-Vậy qua đó đi…

-Cậu ba năm qua không nhắc đến đàn bà nên phu nhân hình như lại gán ghép cậu với tiểu thư nhà nào đó bên mỹ …

-vậy à ( Lâm cười nhạt) mẹ tôi là người chuyên làm những việc thừa,tôi là người có vợ rồi…dừng xe đi

Lâm xoay chiếc nhẫn cưới trên ngón tay… rồi đi bộ ra bãi biển anh ta tháo giầy đi chân đất đưa hai tay vào túi quần rồi tiến ra bãi biển ,châm thuốc lên miệng hút…

Anh ta dơ điện thoại ra nhìn bức ảnh trong điện thoại Phương ôm cổ Lâm rồi cười tươi trong ảnh…” Em trốn anh đến tận nơi nào vậy,anh muốn nói với em là anh biết yêu rồi ,giống như em nói khi nào anh biết yêu,anh biết yêu rồi Phương ơi em ở đâu “

Lâm nắm điện thoại rồi nhớ lại cảnh Phương nằm trên vũng máu…anh ta giữ tay lên ngực “ anh biết yêu em “…

Tiếng sóng biển,tiếng những con chim kêu buồn bã….

Tại Newyork

Cán bộ của một công ty đang đua nhau chèo thuyền hưởng ứng đại hội thể thao

Đội A: Ê Phương em chèo khoẻ vậy

Phương: Cái gì em cũng khoẻ không cứ chèo đâu…

Sếp của công ty ngồi trên cao chấm điểm ,anh ta nhìn Phương rồi nháy mắt,Phương chu mỏ hôn xa anh ta ,anh ta ôm lấy tim như thể đau tim…

Thư kí: Tôi xin sếp Hiếu đấy,đây là chỗ làm việc không phải chỗ yêu đương

Hiếu: Ok ok tiếp thu…

Anh ta đứng dậy vỗ tay khi thấy đội Phương thắng ,mọi người nhìn Hiếu

Hiếu: À vui vì có đội chiến thắng thôi,mn cũng nên vỗ tay đi…

Nhân viên vỗ tay theo sếp…công ty ai cũng biết cô gái tên Phương ở bộ phận kế toán là người yêu của sếp…cô ấy nhận lời yêu sếp đã 1 năm nay…

Sau khi tan hội,Hiếu quàng vai Phương

Hiếu: Ăn gì nhỉ

-Em ăn thịt bò

-Dạo này béo lắm rồi nhé

-Béo khoẻ đẹp mà…à để em gọi anh trai em xem có ăn không

-Anh sẽ gọi người mang thịt bò tới cho anh em,giờ anh có cái này hay hơn

-cái gì vậy

-Vé đi xem Paris by night 128

-Oài đi luôn bây giờ á

-Uk tới lasvegas nào…

-Đi nào…

Tới Lasvegas xe đón Hiếu và Phương đưa họ đến khách sạn thay đồ,nhân viên trang điểm tới make up cho Phương …trong chiếc váy đen khoét cổ sâu Phương bước lên kiêu hãnh quàng vào tay Hiếu trong bộ vest đen lịch lãm…họ bước vào trong rạp hát…

Chiếc xe sang trị giá gần trăm tỉ đỗ trước cửa rạp hát,người đàn ông trên xe bước xuống trên tay cầm chiếc ví hiệu valentino đinh cùng bộ vest đen ,đầu bóng sang trọng…bảo vệ anh ta tận vào trong rạp hát…

Trong rạp ai cũng chú ý đến người đàn ông đang được bảo vệ vào tận trong rạp hát…

Phương: Ai mà bảo vệ kinh vậy anh

Hiếu: Vào đây là toàn đại gia mà em,chắc người đó quan trọng…

Bên cạnh Hiếu nói lớn “ Con của người giàu nhất Việt Nam mà lại”

Hiếu: Giàu nhất Việt Nam giờ nhiều quá kb ai luôn

Bên cạnh: Chú cứ nói đùa…

Tôi nhìn theo nhưng không thấy rõ mặt…

Đèn tắt xuống các vũ công nhẩy vũ điệu la tinh,các bài hát ngân lên…

Lâm ngồi cạnh mẹ đẻ anh ta buồn

Mẹ Lâm: Con bé mẹ giới thiệu cho con tí nữa sẽ hát

Lâm: Mẹ…đừng nói gì nữa để con yên…

Tại hàng ghế sau

Phương: Lát nữa em phải ra ngoài đưa đồ cho em gái chi,nó nhờ mang cho em nó ở đây

-Uk đi cẩn thận…cũng sắp hết rồi,hôm nay là ngày gì em nhớ k

-Ngày kỉ niệm giữa chúng ta

-Perfect ( Hiếu cười)

MC: Sau đây là một bản tình ca hết sức,hết sức buồn nên nếu bạn nào thất tình thì đừng nghe…ca sỹ K thể hiện…

Chàng ca sỹ bước ra cất giọng hát” Em à anh đã biết là tình yêu này chẳng cần thiết ,em cần nơi bình yên chứ không phải anh kế bên”…

Lâm thấy khó thở anh ta đứng bật dậy đi thẳng ra ngoài hút thuốc…bảo vệ đứng cạnh Lâm …

Lâm: Bao giờ xong

-Dạ còn một bài nữa phu nhân nhắn nhất định phải vào nghe cô gái hát

-Chuẩn bị xe đi tôi về trước…

Lâm thấy Phương đang cười nói cùng bạn anh ta đứng đối diện miệng không ngậm nổi…Phương cười tươi với cô bạn đi bên cạnh đi vụt qua Lâm khiến anh ta ngỡ ngàng…Lâm quay lại nhìn Phương tỏ ra k quen biết…anh ta chạy theo thì thấy một người đàn ông mở cửa xe cho Phương

Bạn Phương: Đi nha chúc hai người ăn tối vui vẻ,kỉ niệm yêu nhau phải thật tuyệt nha

Phương: chắc chắn rồi

Người đàn ông trong xe cũng vô cùng lịch lãm phóng xe đi…Lâm giữa ngã tư đường cười như kẻ điên

Lâm: “ Một người mình chẳng ngừng nhớ nhưng lại quay bước giả vờ…điều anh thấy là gì đấy…thấy em đang đắm say chắc em chẳng hay đôi mình chưa chia tay”

Trời đổ cơn mưa Lâm đứng cười nhìn chiếc xe đi khuất

Hiếu nhìn qua gương thấy Lâm cứ nhìn theo xe…

Hiếu: Người kia sao cứ nhìn…

Anh ta quay sang thấy Phương đang ôm miệng khóc

Phương: Đi đi k dc dừng xe lại…em xin anh…

Hắn là???

Đôi khi tình yêu sẽ hoá nhạt nhoà khi vô tình một trong hai cuốn lấy sai trái đến khi vỡ lở cả hai huỷ hoại tương lại ( lời bài hát trên xe vang lên Phương giữ tay lên tim rồi khóc lớn)

Phương: sự thật là em …em yêu người đó…đó là người em yêu…em rất yêu…

Tiếng khóc trên xe của Phương ,ánh mắt lưu luyến của Lâm…mưa…mưa rơi ào ào như trút bỏ quá khứ đầy tội lỗi của cả hai!

– [ ]

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN