Kiếp Đàn Bà 2 - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2200


Kiếp Đàn Bà 2


Phần 13


Mưa trút xuống như xoá bỏ kí ức của cả hai…thế nhưng kí ức luôn là nỗi dằn vặt khó xoá nhất trong lòng của hai người yêu nhau…

Lâm ngồi trong hầm rượu của gia đình uống hết ly này tới ly khác

Thư kí: Cô ấy hiện làm nhân viên cho một công ty truyền thông

-Công ty truyền thông…

Lâm cười nhạt rồi đứng dậy,anh ta tới trước cửa nhà Phương rồi anh Phương bước ra thấy Lâm anh ta giật mình

Mạnh: Lâm…

-Anh vẫn nhận ra tôi à

-Vào nhà ngồi đi

Lâm bước vào nhà rồi thấy ảnh của Phương trong vài năm qua chụp cùng bạn bè

Mạnh: Ngồi đi ,rượu nhé

Lâm: Anh đã đưa cô ấy đi không chút dấu vết

-Như thế sẽ tốt cho cả hai

-Anh nghĩ nthe là tốt à

-Phải,tôi nghĩ nvay là tốt nhất cho cả hai sống cùng nhau sẽ chỉ làm đau lòng thêm,cậu cứ hết năm này qua năm khác tổn thương con bé,giờ nó có cuộc sống ổn hơn thì cậu lại xuất hiện,cậu không nên xuất hiện như vậy sẽ tốt hơn cho con bé

-Chúng tôi trên danh nghĩa vẫn là vợ chồng

-Sống thực tế còn hơn là ảo tưởng,sự thật là vài năm qua cậu và con bé không còn là vợ chồng,giờ nó cũng có bạn trai và đang hạnh phúc,cậu cũng nên như vậy đi…

Trong xe ô tô khi Phương đã bình tĩnh hơn thì Hiếu cười nhẹ

Hiếu: Mạnh mẽ lên chứ cô gái

-xấu hổ quá a thông cảm nhé

-Có gì đâu mà xấu hổ,ai cũng có kí ức cả mà anh k lo với lại em kp ngại đâu

-Vậy em vào nhà trước đây…

Lâm ngồi trong xe ô tô nhìn thấy Hiếu mở cửa cho Phương,họ cười nói vui vẻ

Thư kí: cậu Lâm có muốn gặp cô ấy nói chuyện không

-Không cần nữa …cứ muốn gặp lại thế nhưng gặp lại rồi tôi lại chẳng thể nào đối diện được,cô ấy có lẽ ở bên người khác sẽ hạnh phúc hơn tôi…( Lâm cười nhạt rồi đôi mắt đỏ lên)…đi thôi ( giọng rất buồn)…

Tôi thấy anh nói

Mạnh: Em gặp Lâm rồi chứ

-E vừa gặp khi nãy mà sao anh biết

-Nó vừa ở đây ra

Mạnh vừa nói vậy Phương chạy ra bên ngoài nhìn 4 hướng rồi chạy ra đường cái lớn dưới cơn mưa…ánh mắt như tìm kiếm…

Anh trai Phương trong nhà nhìn ra thở dài…

Anh Phương: nó mới là người nặng tình cảm hơn

Vợ: Dù sao cũng từng là vợ chồng mà…Phương nó yêu Lâm đã từ rất lâu rồi chỉ là do anh ta không biết trân trọng…

Cả đêm tôi mở lại những tấm ảnh cưới chụp khi xưa,tôi vẫn luôn giữ nó cẩn thận,mở từng trang đến đâu nước mắt tôi rơi đến đó “ Giá như anh yêu tôi thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác phải không”…

Phương ôm cuốn ảnh ghì vào lòng rồi khóc lớn trong phòng…” mẹ ơi con phải làm sao quên được đây”…

Hiếu về nhà hút hết bao thuốc rồi thở dài

Em gái: Anh Hiếu mai em đi ra mắt rồi anh bảo mặc màu nào đẹp

-Em hỏi mẹ đi sao lại hỏi anh…

-Anh là đàn ông nhìn sẽ đẹp hơn mà,màu trắng hay đỏ vậy anh

-Trắng…mà sao em k tự kiếm người yêu được à mà phải mai mối

-Mẹ nói em phải nghe lời mẹ sẽ sướng hơn

Hiếu đứng dậy ra bàn nói chuyện với mẹ anh ta

Hiếu: Mẹ con sẽ cưới

-Cưới…thật sao,con nghĩ kĩ chưa

-Con nghĩ kĩ rồi mẹ chọn ngày qua nhà Phương hỏi cô ấy cho con,ngta nói cưới vợ phải cưới liền tay mà…

-Mai cả nhà ta đi tiệc con đưa cả Phương đi để mẹ nói chuyện với con bé thêm nhé

-Vâng…

Tiếng cạch cửa của mẹ Lâm vào phòng con trai,phòng nồng nặc mùi rượu

Mẹ Lâm: Con cứ thế này đến bao giờ nữa hả Lâm,hôm nay sinh nhật bố con mà giờ này con còn say đến thế này…

Lâm mở mắt nhìn trần nhà

Lâm: mẹ…con mệt mỏi,con gặp lại Phương rồi muốn quên mà chẳng thể quên được,mẹ con phải làm sao hả mẹ…mẹ giúp con với ( Lâm ôm đầu)

Mẹ Lâm sững người khi thấy lần đầu con trai bà như vậy,phong cách lịch lãm không còn thay vào đó là như một đứa trẻ đang bị giành mất món đồ của mình…

Hiếu hẹn tôi đi ăn,dặn dò tôi ăn mặc đẹp để đi tiệc cùng gia đình Hiếu…tới một căn biệt thự bảo vệ từ ngoài vào tít bên trong…

Mẹ H: Em gái con đi trước rồi nó chắc mong quá đấy

-nó k ôm mộng làm ca sỹ mà muốn lấy chồng rồi ạ

-Đến tuổi rồi mà con mối tốt như này k làm thông gia thì còn chờ ai nữa

-Nhà giàu có thật…

Tôi và Hiếu xuống xe quàng tay nhau đi vào trong ,sinh nhật của bố chồng khi thấy ảnh của gia đình họ treo khắp trong nhà…tôi giật tay lại khỏi tay Hiếu…

Tôi: Em k thể ở đây được

-Sao thế tiệc sắp bắt đầu rồi…

Tôi vừa quay lại thì thấy em gái Hiếu đang lẽo đẽo đi theo Lâm…

4 người chạm mặt Lâm nhìn trực diện vào tôi

Lâm: Em khoẻ không

Em Hiếu: Anh biết chị Phương ạ chị ấy là ngy anh trai em

Lâm: Vậy à,biết chứ biết rõ là khác

Tôi cúi đầu bước đi thì Hiếu quàng vai

Hiếu: Em đi đâu vậy…

Giữa đám đông Lâm nhếch lông mày nhìn Hiếu ,hai người họ nhìn nhau căng thẳng ra mặt,căng thẳng đến nỗi ai xung quanh cũng nhìn thấy rõ…Tôi lại lo sợ sẽ có chuyện không hay xảy ra…
– [ ]

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN