Kiếp Đàn Bà 2 - Phần 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2285


Kiếp Đàn Bà 2


Phần 14


Tôi thật sự thấy hoang mang vì người đàn ông đã làm khổ tôi cả thanh xuân đang ở ngay trước mặt…tôi đau đớn đến thế nào khi tỉnh lại sau cơn đau thể xác thì cơn đau tâm hồn mới là thứ khiến tôi căm phẫn hơn…anh ta có thể ngủ với bất cứ ai nhưng tại sao lại có thể là Hân được,nó là em gái tôi mà…chỉ cần nghĩ đến điều đó là lòng tôi lại nhói lên cơn đau…

Tôi: Anh khoẻ không

Lâm: Anh khoẻ em…

-Vậy là tốt rồi,gặp nhau quan trọng là thấy nhau sức khoẻ tốt vậy là đủ còn những thứ khác giờ nói cũng dư thừa…

Lâm thay đổi sắc mặt khi thấy Phương nói câu đó…anh ta thở dài tu hết ly rươu đang cầm trên tay…

Phương đi lướt qua Lâm cười nhẹ mỉa mai rồi đặt ly rượu lên tay nhân viên anh ta chạy đuổi theo Phương ra bên ngoài

Em gái Hiếu là Chi ngỡ ngàng

Chi: Anh Lâm đi đâu vậy ạ

Hiếu chạy theo …Lâm đang tóm lấy tay Phương thì Hiếu tóm lấy trước

Hiếu: Về thì anh đưa về

Phương: Vâng…

Hiếu quàng tay qua vai Phương như che dấu cho những giọt nước mắt của Phương đang mím môi nín khóc khi vừa phải đối diện với Lâm…

Chi: Anh Lâm sao cứ đi đâu vậy,anh em đâu rồi

Lâm: Nhóc ,chú nói lần cuối tránh xa chú ra

Chi: Tại sao ạ

Lâm dơ tay lên chỉ chiếc nhẫn trên tay

Lâm: chú có vợ rồi

-Vậy vợ anh đâu sao em k thấy

Lâm quay đi vẫy bảo vệ

Lâm: Đừng để ai đến gần tôi…

Chi ấm ức khi k thể đến gần Lâm…

Lâm về phòng tức giận ngồi rót rươu uống một mình…nghĩ đến Hiếu và Phương anh ta tỏ ra cơn ghen tuông

Lâm: 3 năm qua tôi chưa hề có người đàn bà nào vậy mà em đã nhanh chóng quen người khác,được đấy tôi k bh chấp nhận…

Lâm ném ly rượu vào tường…

Hiếu đưa Phương về nhà

Phương: Anh à,chúng ta chia tay đi,quá khứ của em rất kinh khủng nên em k thể nào quen anh được,em thật sự mất kiểm soát về cảm xúc của mình và quan trọng là em k thể yêu ai khác hơn anh ta được

-Hoá ra là hắn à,anh sao có thể bằng hắn được

-Ý em không phải như vậy,ý em là…

-Anh sẽ k chia tay đâu,dù quá khứ có thế nào hay có ra sao anh cũng sẽ ở bên em

-Em k thể có thai được,pnu k sinh được con sẽ làm rạn nứt tình cảm…anh nên từ bỏ sẽ tốt hơn

-Anh k cần có con

-Anh ta cũng nói vs em nvay đấy nhưng rồi …

Phương lắc đầu rồi chạy thẳng vào nhà…Hiếu đập tay vào vô lăng “ chết tiệt”

Tôi bỏ cả ăn uống đờ đẫn

Anh: Lại gặp nó rồi à

-Sao a biết

-đùa chứ nếu kp do nó lăng nhăng thì đúng là hai đứa có duyên thật đấy…

-em mệt mỏi quá anh ạ,đối diện vs anh ta em vÃn k tự tin,vẫn như một đứa trẻ năm xưa…mai em sẽ nghỉ việc,em sẽ xin làm chỗ khác

-Sao thế

-Một đứa k đẻ dc như em mơ gì đến có hạnh phúc,thế nên anh Hiếu kết thúc sớm sẽ tốt hơn

-A cũng biết Hiếu nó tấn công nhiều tnao em mới nhận lời nhưng đúng là k thể ở bên nhau nếu em k thể sinh con,thêm đời chồng nữa thêm khổ nên thôi cứ chia tay cũng được…nếu em có thể tha thứ …

-Em k bh tha thứ cho anh ta nên anh k cần nói,anh lại bênh đấy

-Thì …thôi thì tuỳ em vậy…nhưng khi nói chuyện với nó a có thể thấy nó rất ân hận,nó lấy đâu chăng được vợ mà giờ vẫn nhớ đến em đó thôi

-Vậy em mong a ta lấy vk quách cho xong chuyện…

-Tay nó vẫn đeo nhẫn cưới đấy

Toi lặng im rồi lên phòng,mở ngăn kéo nhìn chiếc nhẫn cưới đang loé sáng từ hạt đá…Trong lòng buồn mà chẳng hiểu nỗi buồn đến như dao cắt trong lòng…giá như anh ta ngoại tình với người khác nhưng có lẽ chỉ là giá như…

Lâm say lái xe đến nhà Phương…anh ta bấm chuông anh trai Phương mở cửa

Anh : Lại là cậu à,cậu đi đi cho nhà tôi yên

-Anh gọi Phương xuống em nói chuyện một chút…

-Nó đi ngủ rồi có gì mai nói…

Lâm đẩy anh trai Phương ra rồi đi thẳng lên phòng

Anh : Ơ cái thằng…

Vợ: Thôi bh can ngăn ầm nhà cứ để hai đứa nói chuyện,chúng ta không giải quyết hộ được.

Lâm mở cửa phòng thấy Phương đang ngủ anh ta trèo lên người…

Tôi ngạc nhiên mở mắt khi thấy có người nằm trên mình

Lâm: Là anh…

-Sao a lại vào được đây

-Anh em cho anh vào ,anh là chồng em mà

-Quá khứ rồi

-Anh chưa làm thủ tục ly hôn thì sao gọi là quá khứ được

Tôi ngạc nhiên khi anh ta chưa làm thủ tục ly hôn …người đầy mùi rượu…tôi đẩy Lâm giữ tay

-Anh đừng có vớ vẩn

-Anh nhớ em,rất nhớ em…

-Anh nhầm rồi anh chỉ nhớ người nào anh yêu ý

-Anh yêu em…

Tôi quay mặt đi k nhìn thẳng vào anh ta nữa…Lâm vén váy tôi gạt tay

-Nỗi nhục mà anh ném vào tôi,cả đời này tôi sẽ chẳng bao giờ quên

Tôi đang nói anh ta bóp miệng rồi hôn lên môi tôi…ghì chặt tay,tôi đẩy thế nào cũng không buông…

Tôi cắn anh ta chảy máu môi mà anh ta vẫn k buông…

-Anh như kẻ điên vậy

-Điên mới yêu em

-Tôi làm gì mà anh bảo điên

-Tôi chưa từng nghĩ đến người đàn bà nào nhiều như nghĩ về em,tôi và Hân thật sự khi đó k hiểu bản thân tại sao lại nthe

-đừng nói nữa

Tôi ôm đầu

-Đừng nói nữa tôi cầu xin anh

-Chuyện cô ta làm em bị thương anh cũng có lôi,lỗi lớn là ở anh ,anh sai rồi,đã sai khi để người khác làm em tổn thương

Hai chúng tôi nhìn nhau rồi khóc…khóc như hai đứa trẻ…khóc vì quá khứ không tốt đẹp…giờ phải làm sao để xoá nhoà đây…chúng tôi nằm bên nhau nói chuyện cả đêm hôm đó,nói rõ hết tất cả những gì khi xưa chưa thể nói…

Lâm: Anh 3 năm qua rất mệt mỏi,anh say suốt ngày,ngày nào anh cũng say,anh có tìm em nhưng a sợ đối mặt,tìm cứ tìm chứ k dám đối mặt

-Em thì luôn hận vì anh đã phản bội em dù em biết khi xưa Thuỷ là đến trước em nhưng còn Hân là em gái em,anh nếu có lòng chung thuỷ thì đã k ngủ với nó

-Anh sai,sai mà chẳng biết sao lại thế,anh k thiếu đàn bà anh chưa bh yêu vợ bạn hay gì cả k hiểu sao

-Đàn ông các anh sau khi gây ra chuyện chỉ biết nói câu không hiểu sao,cứ k hiểu sao mà được à…

Lâm ôm lấy tôi

-Bỏ qua cho anh,anh hứa sẽ mãi mãi một lòng,thiếu em a mệt mỏi ,anh chán đời lắm

Tôi lặng im không trả lời,hôm sau anh ta tỉnh rượu ngồi trước anh và chị dâu tỏ ra ngại đỏ mặt…

Anh trai: Cậu có nhớ hqua làm gì ở nhà tôi k

-Em chỉ nhớ từ lúc em nói vài câu với Phương còn k nhớ gì

-Cậu lao vào nhà tôi khi tôi k cho phép,lên phòng em tôi thì cậu phải có trách nhiệm…

-Em chịu,em chịu trách nhiệm

Tôi đang uống nước mà không dám cười…

Đưa Lâm ra cổng Lâm nắm tay tôi giật ra,anh ta nắm tiếp

-Cứ như là phải đi tán tỉnh lại ý nhỉ

-Tôi k cần anh tán tỉnh

-Mà tự đổ đúng không

-uk…à không

-Anh đi đây tối anh đón em

-Đi đâu?

-Hẹn hò

-K đi

-Chảnh vs anh là k dc em ạ

Lâm thò tay sờ vào ngực tôi gạt tay

-Bệnh hoạn

-Bệnh thôi chưa bị hoạn

Tôi quay đi nín cười k nói câu gì…

Hiếu trên xe ô tô bên đường nhìn Phương đưa Lâm ra ngoài…anh ta cười rồi gọi cho Phương nhưng Phương k nghe máy…lát sau Phương nhắn lại “ Đừng gọi cho em nữa,em k hợp vs anh và em chưa ly hôn”…

Hiếu: Được em chưa ly hôn…chưa ly hôn à…( cười )

Lâm đang lái xe thì điện thoại hiện lên tin nhắn bức ảnh Phương nằm cạnh Hiếu ôm nhau ngủ…và quan trọng cả hai có vẻ là không mặc gì…Lâm mặt thay đổi sắc mặt…tin nhắn gửi cho Phương vừa gửi đi “ Anh yêu em” Phương vừa nhắn lại “ Biết thế”…tin nhắn hiện cùng ảnh…Lâm cười nhạt…bên nhau thật sự là khó khăn chăng?…

– [ ]

Yêu thích: 2 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN