Ký ức Ai Cập [Tự chuyện] - Chương 48: Đến từ phương Đông quốc gia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]


Chương 48: Đến từ phương Đông quốc gia


Nefertari hai ngón tay gõ cốc dừng lại, đầu hơi cúi xuống mắt chếch lên trên. Thật ra nó đã không ưa cái lão già này ngay từ lần đầu gặp mặt, mở miệng câu nào đều cảm nhận sự giả tạo đến gai người. Lão có mái tóc xoăn phớt bạc, làn da trắng với những vết đồi mồi rải rác nơi mũi và gò má, đôi mắt mang màu nâu sáng hơi nheo lại đánh giá. Nefertari hiện tại trang điểm đậm với đôi mắt đánh tím xếch lên làm nổi bật con ngươi xanh lục, môi đỏ mọng và gò má căng bóng khiến nó trở nên thật sắc sảo và quyến rũ. Nefertari hai mắt giao qua với lão, lông mày hơi nhếch lên đem một tay nhấc qua vuốt ve khăn đội đầu của Amanet, tay còn lại nhấp môi rượu nồng. Hừ, vừa nhạt vừa chát thật khó uống!

Amanet tiếp nhận bàn tay mềm mại đích Nefertari liền cong khóe miệng đem nắm lấy, khuôn mặt đẹp đẽ theo đà cúi xuống, môi mềm khẽ khàng hôn lên như trân quý.

– Ta đến từ phương Đông quốc gia. -Nó hơi cao giọng, miệng không tự chủ nhếch lên hướng mọi người đồng loạt nhìn, nói ra có bao nhiêu phần xinh đẹp nga!

– Phương Đông quốc gia? Là từ nhóm trao đổi tơ lụa?

– Ân. -Nefertari trả lời tên ngồi dưới ghế chủ vị, dù gì thì bọn họ cũng đâu biết phương Đông gồm những quốc gia nào, là đây gộp nó vào Trung Quốc rồi nha!!

– Xem ra điện hạ có được ngọc sáng rồi!!

– Hahaa!!!

Phi, có gì buồn cười???

Nefertari tay rút lại đưa mắt liếc Amanet trong lòng khó chịu bởi ánh nhìn của một số người, vừa ăn vừa cau mày. Sau đó nó hơi nhướng người hướng bên tai Amanet nói nhỏ

– Mệt rồi, muốn nghỉ ngơi. -Người Nefertari vừa thơm vừa mát, dưới ánh sáng đèn chùm kim tàm ti sáng rớ cùng với lụa, làn da thoạt nhìn non mà mềm bóng bẩy khiến yết hầu hắn khẽ động một chút, tay to lớn đặt lên eo Nefertari cảm nhận mềm mại từ tơ lụa, ôm nó đứng dậy. Nefertari rùng mình không tự nhiên muốn tránh nhưng hắn ghì chặt tay lại nó không cách nào kéo ra được liền véo một cái.

– Vương thúc, tiểu điệt đường xa mệt mỏi xin rời trước.

– Được rồi được rồi, ta cũng không làm khó con. -Lão già kia nhíu mày xoa thái dương trả lời hẳn, trong lòng Nefertari nhìn lão có bao nhiêu chán ghét. Nó là kiểu ghét ai thì có thở cũng ghét, lão ta chân chính là người đầu tiên.

Amanet đưa Nefertari qua cửa trở về điện, nó không câu nệ gì nữa trực tiếp hai tay gạt phăng hắn ra nới khoảng cách.

– Ngươi hít hết không khí của ta rồi, thật khó thở! -Bắt lấy lời nói Nefertari, Amanet hắn nhịn không được bật cười thành tiếng, giọng cười thật hay đối với một đứa thanh khống như nó, tim Nefertari rung rinh

– Không vượt sức tưởng tượng của ta a. Giống như ngày càng thích nàng rồi!

– Đến tên còn không biết mà mở miệng nói thích ta?? Hừ, trái tim ngươi cũng thật nhiều ngăn!

– Đâu có! Ta là nhất kiến chung tình! Nàng nói xem chẳng lẽ phải biết tên mới có thể thích sao?

– Ta không nói vậy!

– Nhưng ý của nàng là vậy.

– ……. Mệt rồi, ta ngủ đâu đây? Mà.. ta là tù binh, hay là ở lại phòng giam?? -Nefertari cười nửa miệng

– Đột xuất như vậy vẫn chưa sắp xếp được cho nàng nên là ở phòng ta a!! -Amanet cười đến đui mù mắt chó của nó.

– A phi!! Cả cái cung điện lớn như này còn không nổi một phòng nghỉ sao?? Ở với ngươi ta thà nguyện đến phòng giam vẫn hơn!

– Nàng không biết ngủ chung với ta là ao ước của bao nữ nhân đâu.

– Rất tiếc trong số đấy không hề có ta!

– … Ta cũng biết đau lòng đó!! -Suốt đường đi hắn luôn mở miệng nói chuyện, nhiều đến phát phiền cuối cùng nó vẫn ở lại điện của hắn. Đó là một căn phòng vô cùng vô cùng lớn với màu tím tía chủ đạo, căn phòng được đốt nến thơm trở nên xa hoa và lộng lẫy. Ngay chính giữa căn phòng là một tấm thảm tròn to kết thành nhiều hoa văn tinh xảo, đè lên nó chính là chiếc giường khoảng từ hai đến ba mét gồm hai gối bọc lụa lớn màu tím, một chiếc chăn trải thẳng mỏng nhẹ và một chiếc gối được đan từ cỏ thơm. Nến đốt nhiều nhưng mùi không quá nồng, vẫn phải nói đến thu hút tầm mắt Nefertari hơn cả chính là chiếc ghế vừa dài vừa rộng đặt sát tường đối diện với chiếc giường kia, cũng bọc vải tím hoa văn thêu từ chỉ vàng trân quý mang giá trị liên thành.

– Ta ngủ trên ghế, giường của ngươi! -Nefertari đi trước gỡ ra mão đội đầu đặt lên kệ tủ bên cạnh rồi ụp xuống chiếc ghế mềm mại ấy mệt mỏi muốn làm một giấc.

– Được rồi được rồi, thay y phục trước tiên còn tẩy đi lớp phấn trên mặt nàng đã chứ! Cứ như vậy ngủ sao??

– Ừ… -Đoạn nó lại thu người ườn vai cong mông lên tư thế hệt như mèo ngồi dậy, uể oải tìm đến cửa lớn bằng gỗ bóng đằng xa mở ra. Chậc, đúng là phòng tắm luôn a!
Nefertari gỡ hết trang sức đính trên tóc mình xuống để vào hộp gỗ nhiều ngăn được đặt trên kệ, tháo hết bím tóc ra rồi bắt đầu cởi bỏ y phục. Áo ngoài lụa tím thoát ra, áo khoác trong cũng được rũ bỏ, đôi hài mũi nhọn nó bị vứt mỗi bên một cái, đem toàn bộ y phục vắt lên cây gỗ gần góc tường chỉ còn váy lụa mỏng mặc đi ngủ. Lớp phấn dày kia đã có người Amanet chuẩn bị đưa vào tẩy cho nó, nước vừa mát vừa thơm ngọt mùi thảo dược.

** Không biết diễn đạt sao cho ổn. =…= **

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN