Lạc Lối Giữa Danh Vọng - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
200


Lạc Lối Giữa Danh Vọng


Chương 16


– Một tên khốn có thể làm được những chuyện ngoài sức tưởng tượng của cô đấy, muốn thử không?

Lôi Dực cười cợt, chiếc bóng cao dài của hắn chìm dần vào tấm màn che ở phía sau.

– Mạng của con tôi chỉ đổi bằng cái giải thưởng nhỏ bé chết tiệt đó? Đỗ Tư Duệ cô lầm rồi, muốn đùa giỡn với tôi thì tôi sẽ đùa cho cô chết.

Hắn nắm lấy chiếc cằm nhỏ bé trắng mịn, lại một lần nữa áp môi hôn xuống. Nhưng hoàn toàn khác với ban nãy, Lôi Dực không ôm cô dựa vào bức tường đằng sau mà dùng chút sức lực của mình kéo thân thể trong bộ váy dạ hội giật lùi về phía trước ra khỏi góc khuất.

Ánh sáng soi rọi đến bất chợt khiến cho Tư Duệ chưa kịp thích nghi dẫn đến có chút chói mắt. Cô theo phản xạ vươn tay che lại mặt mình, ngăn cản các góc máy có thể hướng đến. Tay còn lại dùng sức đẩy hắn ra.

Người đàn ông hứng thú nhìn bộ dáng chật vật của cô gái trước mặt, mí mắt của cô cụp xuống, không dám lại ngẩng đầu đối diện với hắn.

Viền môi mỏng bạc bẽo nâng lên, thấp đầu hạ giọng hôn vào tai cô

– Chúng ta cùng chờ xem ngày mai trên mặt báo trang đầu sẽ có những điều gì thú vị nhé.

Tuy rằng đã cố gắng tránh rất nhanh nhưng vẫn không so được với tốc độ của hắn, Tư Duệ đứng chôn chân đưa mắt nhìn một lượt bao quát xung quanh.

Phía xa xa gần cầu thang vẫn có thể trông thấy được chút tín hiệu nhấp nháy của máy ảnh như đôi mắt của một con rắn độc thè lưỡi trong đêm.

Tiếng bước chân từ giày tây trang của người đàn ông càng lúc càng nhỏ dần, đỉnh đầu cô được trả lại toàn bộ không khí, Tư Duệ khó khăn áp chế lại cảm xúc bấn loạn của mình, trái tim cô giống như vang lên từng hồi trống dồn dập đòi mạng.

___

Hình ảnh đôi nam nữ đang tham luyến nhau trên mặt báo đập vào mắt quản lý Điềm Liên, người đàn ông ôm lấy cô gái đang nép sát vào thân mình, lòng bàn tay người nữ đặt trên tấm ngực to lớn phía trước, môi lưỡi giao thoa dưới ánh đèn mị hoặc, quả là một bức tranh sống động như trong một bộ phim điện ảnh ăn khách nhất năm.

Chiếc váy trắng lộng lẫy như thế, chỉ có Tư Duệ mặc lên mới xứng với khí chất thanh cao đó.

– Tư Duệ em đúng là hại chết chị rồi, em xem sao lại để xảy ra cơ sự này. Bây giờ tất cả các trang mạng đều đưa tin em ngang nhiên khóa môi người đàn ông lạ ở ngay sau lễ trao giải Vương Diện. Chúng ta phải đối mặt với chuyện này sao đây?

– Liên tỷ! Là em thật sự không cố ý, lúc ấy em cũng không có đề phòng, em không nghĩ ông ta lại biến thái đến mức đó. Muốn khoe những thứ đáng xấu hổ cho cả thiên hạ xem.

Cô bấm vào lòng bàn tay mình, tâm tình vô cùng phức tạp.

– Ông ấy! Ý của em là kim chủ giấu mặt kia?

Điềm Liên tròn mắt nhìn Tư Duệ, tựa như trên đầu xuất hiện một đám mây mù.

– Chị đừng cứ gọi ông ta là kim chủ của em, chuyện giữa bọn em đã kết thúc lâu rồi.

– Đa số những kim chủ khi chọn minh tinh dưới trướng mình đều không thích phô trương, trong vòng một năm nay em làm việc cho ai đối với chị và tất cả mọi người ở ngoài kia đều là ẩn số. Bây giờ đã đến mức này, ông ấy rõ ràng không muốn buông tha cho em, nếu em còn không nói ra thì…

Liên tỷ đã cùng cô bao bọc cho nhau trong suốt quãng thời gian trước đây, từ khi cô vẫn còn tập tễnh bước chân vào nghề. Tuy là dưới thân phận người làm việc và người trả lương, nhưng cô từ lâu đã xem Điềm Liên như một người chị.

– Em giấu giếm chị lâu như vậy là vì có lí do của riêng mình, thời gian qua sự nghiệp của em thăng tiến là bởi vì có người chống lưng, có người nâng mình lên. Chuyện không vẻ vang gì này, dùng sự rẻ mạt để đổi lấy cơ hội đi lên, em thật sự không muốn những người quan tâm em chú ý đến.

Vì sao không ai hiểu cho chỗ khó xử của cô.

– Không giấu nổi nữa đâu, em rốt cuộc đã làm phật lòng gì người ta, trước đây là mấy tháng mất tăm mất tích không ai có thể tìm ra, bây giờ chỉ cần một bóng lưng không rõ nét như thế này cũng có thể làm cuộc sống của em điêu đứng. Minh tinh Đỗ Tư Duệ vốn không có lùm xùm tình ái, là thánh nữ thuần khiết trong lòng công chúng bây giờ lại như thế này, em bảo chúng ta làm sao giải quyết nổi đây?

Cả công ty giải trí dường vì scandal này mà trở nên hỗn loạn, hợp đồng quảng cáo và quay phim đều bị hủy trước thời hạn. Diễn viên có triển vọng nhất trở thành ngọn lửa châm ngòi thuốc nổ làm sụp đổ tất cả hình tượng của cô.

– Ở đây bây giờ chỉ có chị và em, nói cho chị biết người đứng phía sau là ai. Ai là người đã giấu mặt và danh tính tài trợ cho chúng ta suốt thời gian qua, hơn nữa còn có uy lực hô phong hoán vũ để cho những nhà sản xuất và đầu tư lớn khác tự động tránh xa em? Chị cần biết để còn tìm cách giúp em hòa giải cầu xin người đó chừa cho chúng ta một con đường, một nụ hôn kia chỉ mang ý tứ cảnh cáo thôi cũng đã đủ sức đẩy em rơi xuống vực rồi đấy.

Điềm Liên nắm lấy tay cô, trong mắt ngập tràn khẩn thiết.

– Chị kể ra tên, em không muốn nói thì chỉ cần gật đầu là được. Huỳnh Tài, Chu Thành Phát, Đào Từ Ngụ?

Những cái tên mà Liên tỷ kể, đều là những kẻ có quyền lực cấp cao trong giới nghệ thuật này.

Tư Duệ vô thức lắc đầu, cả người đều bị bao vây bởi hàng vạn vấn đề đau đầu nhức óc.

– Vậy em nói đi rốt cuộc là ai?

Gương mặt tròn trĩnh của Điềm Liên toát lên vẻ lo lắng đến phát khóc.

– Là Lôi Dực…

Tựa như có một tia sét khổng lồ đánh ngang bầu trời của công ty giải trí, sắc mặt Điềm Liên từ màu đỏ của giận dữ chuyển sang trắng bệch.

– Em nói, nói cái gì? Lôi… Lôi Dực, là ông chủ Lôi? 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN