Liệu Có Bỏ Lỡ Nhau !?
#3
Trên sân trường, một tốp học sinh đẹp “mất nước hại dân” đang cắm cúi cặm cụi làm việc, một công việc hết sức là quan trọng liên quan đến tương lại sau này của những học sinh này và tương lai của ngôi trường. Vâng… đó chính là công việc DỌN VỆ SINH SÂN TRƯỜNG. Và tốp học sinh này không ai khác chính là cái hội nhắng nhít Diệp Linh và bộ ba “đập troai” Bảo, Duy, Quang.
Các bạn biết vì sao họ lại phải đi làm cái công việc cao cả này không?
Lí do đơn giản là vì mấy bạn nhỏ này của chúng ta đã làm ra một chuyện khá là to.
Cùng quay lại nửa tiếng trước xem có chuyện gì xảy ra nhé!
Trong lớp 10A3, không khí căng thẳng đang bao chùm tất cả. Cái lớp này tuy nổi tiếng là nghịch ngợm, quậy phá,… nhưng cũng đâu phải là không biết sợ. Cái lớp này sợ nhất là cô giáo chủ nhiệm.
– Nói, đứa nào bầy ra cái trò này?! – Cô Yến, giáo viên chủ nhiệm 10A3
-…- đáp lại cô là sự im lặng
– Tôi bảo nói! – Bây giờ thì cô gắt luôn rồi
– … – Vẫn im lặng, cái lớp này đoàn kết gớm
– Được rồi, nếu không ai chịu nhận tội thì cả lớp sẽ bị phạt! – Cô vừa nói vừa liếc mắt quanh cả lớp, dường như muốn cho lớp thêm 1 cơ hội nữa.
Cả lớp đều sợ đổ mồ hôi hột. Đứa nào trong lớp mà chẳng biết cô Yến là giáo viên trẻ, thân thiện. Bình thường cô và cả lớp xem nhau như bạn vậy, nói chuyện rất thân thiết, tự nhiên. Nhưng mà một khi cô đã nổi cáu khi thôi rồi Lượm ơi, chỉ có “die”. Và một cái nữa là cô rất ít khi dùng từ “phạt” mà cô sẽ nói ra luôn cái hình phạt của mình. Thế mà bây giờ cô lại dùng từ “phạt” thì không hiểu kết quả sẽ như nào.
Trong khi cả lớp đang âm thầm chịu hình phạt mà cô đưa ra thì từ cuối lớp có một dáng người đứng dậy, đồng thời, kèm theo đó là tiếng nói trong trẻo vang lên:
– Thưa cô là em làm! – Vâng đó chính là tiếng của Diệp Linh
– Là em?! – Cô Yến như không tin mà hỏi lại lần nữa
– Vâng, là em – Diệp Linh khẳng định
– Vậy thì em ra ngoài chạy 10 vòng sân trước nhà thể chất, dọn các phòng vệ sinh nữ ở tầng 3 và 4 khu nhà A sau đó là đi nhặt rác, vệ sinh sân trường. Phải làm xong trong ngày hôm nay! Em cần phải thấy hối hận vì hành động hôm nay của mình. – Cô Yến nói xong, đang định đi xuống lớp chỗ Diệp Linh thì có một giọng nam vang lên
– Thưa cô, cả em cũng tham gia vào! – Đó là Thiên Bảo, cậu thấy thương cho Diệp Linh, đâu chỉ một mình cô làm mà cô phải chịu như vậy.
– Cả em nữa? – Cô Yến
– Vâng
Tiếp sau đó là lần lượt những đứa con lại trong nhóm của Diệp Linh và Thiên Bảo cũng đứng dậy nhận lỗi cùng. Cô Yến bất ngờ.
– Tất cả các em đều làm
– Vâng – đồng thanh
– Vậy thì cô hỏi các em, nếu các em cho cô một câu trả lời thuyết phục thì cô sẽ giảm nhẹ hình phạt cho các em
– Vâng – đông thanh tiếp
– Tại sao các em lại ném vỏ chuối làm cho cô Nga, giáo viên Vật lí bị trượt chân và rắc bổ ngứa và ghế của cô ấy?
– Tại cô ấy thôi! – Diệp Linh nói, vẻ mặt khó chịu
– Tại cô ấy? – Cô Yến khó hiểu
– Vâng. Từ tuần trước đến giờ, cả lớp không làm gì mà cứ vào lớp là cô ấy lại cáu gắt, soi mói các kiểu, xong rồi lại còn chẳng dạy gì cả, bọn em hỏi thì cô cũng chỉ lơ đi. Đến hôm qua có giờ Vật lí thì cô vào lớp và bảo lớp kiểm tra 20 phút, toàn những kiến thức cô không dạy. – Diệp Linh khó chịu kể lại
– Thật? – Cô Yến nghi ngờ nhìn cả lớp
– Đúng ạ – cả lớp đồng thanh
– Vậy nên các em mới làm như vậy?
– Vâng
Cô Yến suy nghĩ một lúc rồi nói
– Cô sẽ nói chuyện lại với cô Nga nhưng các em vẫn sẽ phải đi dọn vệ sinh sân trường. Vì các em là học sinh, dù có thế nào thì cũng không được làm như thế. Rõ chưa?
– Rõ rồi ạ.
Thế là bây giờ mấy cái đứa mà gây tội đang phải làm việc và lớp học bình thường, cô trò lại thân thiết như chưa có chuyện gì xảy ra.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!