lính đặc nhiệm xuyên không - sư phụ tôi là cao nhân-sự tích rừng ma thú
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


lính đặc nhiệm xuyên không


sư phụ tôi là cao nhân-sự tích rừng ma thú



Ôi trời hóa ra là hệ thống nganh tị, nhưng bất quá kêu hắn không nhận sư phụ là được rồi, có cần hại hắn vậy không, hắn không sợ chết, nhưng biết chắc không thể thắng rồi, mới sống lại chưa bao lậu lại chết.

-chỉ cần lão ta chấp nhận thua coi như người hoàng thành nhiệm vụ, không nhất thiết người phải đánh bại đối phương.

-là sao?…..a..ta hiểu rồi, ý ngươi là làm cho ông ta phục là được.

-đúng vậy

-cái này thì cũng không khó, để ta tính, mà sao nhiệm vụ này cấp độ lớn như vậy lại không có phần thưởng, hệ thống ngươi thật keo kiệt.

-chết, hệ thống quên mất, ký chủ đợi một tí

Ôi khổ với hệ thống nghen tị đến mức quên cho phần thưởng luôn

-đinh, phần thưởng nhiệm vụ “Lục Thức (RoKu-ShiKi)”, thất bại, lấy lại Vô danh công pháp.

WT heo, hắn vừa nghe gì vậy, hắn không phải bất ngờ về hình phạt mà là phần thưởng, lục thức sao? Tuy hắn là lính nhưng vẫn có cái gọi là tuổi thơ, Lục thức của CP9 trong one piece hắn tức nhiên biết, lúc trước hắn còn mong có được khả năng như vậy, không ngờ, có ngày nó thành sự thật

Lúc này mội người nhìn thấy hắn ngo ngác không trả lời Gia Gia, cứ tuongr hắn bị sức mạnh của ông làm cho hoảng sợ, Trần Mẫu vội lên tiếng

-Khang nhi đừng sợ, còn không mau cảm tạ sư phụ?

Bị người mẹ nuôi đánh thức khỏi cuộc trò chuyện với hệ thống, hắn quay qua nhìn lão Gia Gia, lão cũng nhìn hắn miệng mỉm cười cứ nghĩ hắn đang sợ uy phong củ lão, nhưng làm lão phải thất vọng khi nghe Tuấn Khang trả lời

-con không đồng ý.

Câu trả lời của hắn làm cho những người ở đây như té ngữa, không đồng ý sao?, từ chối không làm đệ tử một cao thủ, tên nhóc này bị điên à?

-nhóc con không được hỗn trước mặt Gia Gia,… Gia Gia người…..

Trần hạo lên tiếng định dại dỗ đứa bé không biết trên dưới này thì nhận thấy Gia Gia đưa tay ra ý im lặng nên đành thôi

Nghe thấy lời nói của Tuấn Khang lão gì cũng có chút bất ngờ, im lặng một hồi lão lại lên tiếng.

-nhóc con, ta có làm gì phật ý ngươi sao, ngay cả một cả thủ Huyền Thần như ta ngươi cũng từ chối.

Vừ nối lão vừ tỏa ra uy áp vốn muốn cho Tuấn Khang biết mình là một cao thủ, nhưng lão đâu có biết là hắn đã biết từ lâu rồi

-gia không làm gì phật ý tôi cả, chỉ là tôi đã có sư phụ rồi.

-đã có sư phụ? Sư phụ ngươi là ai, có giỏi hơn ta không, ngươi kêu hắn đến đây ta cùng hắn thi đấu, ai thắng làm sư phụ ngươi, được không?

Nghe câu này tất cả mọi người lại một lần nữa muốn tén ngang, đường đường là một cao thủ hơn trăm tuổi lại đi mở lời khiêu chiến với những kẻ vô danh nhìn có ra thể thống gì.

-sư phụ tôi dĩ nhiên là giỏi, ngày ấy tên là Mỹ Hầu Vương hiệu là Tề Thiêng Đại Thánh.

– Mỹ Hầu Vương Tề Thiêng Đại Thánh, hoang đường, sư phụ ngươi ở đâu, thực lực ra sao lại dám xưng mình to bằng trời.

Trần Tín lần này tỏ vẽ giận thật sự, không ngờ trên đời có kẻ tự cao tự đại xưng mình to ngang với trời, đúng là coi trời bằng vung, vốn muốn tìm ra sư phụ của Tuấn Khang giáo huấn cho một trận nhưng nghe câu sao của hắn lão lập tưc tái mặt

-sư phụ ta hiện ở cư tại Hoa Quả Sơn dưới chân Ma Cốc Nằm xâu trong rừng yêu thú, ngài có thể đến tìm, sư phụ ta rất ít khi đi khỏi đó

Tuấn Khang hắn nói lời này vì hắn biết độ nguy hiểm của Rừng Ma Thú, vùng rìa là những yêu thú tầm thường từ cấp 3 trở xuống xâu tí nữa thì có cấp 5 cấp 6, nhưng vào tới sâu bên trong là yêu thú cấp 8 thẩm chí hóa hình, cực kỳ nguy hiểm.

Nói thêm là yêu thú sinh ra đã hơn người, yêu thú cấp 1, cấp 2 đã ngang cơ với tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong, Cấp 3 thì lại có thể vật cả hai tu sĩ Luyện hồn, bõ qua các cấp khác, nói riêng về yêu thú cấp 8 và hóa Hình, chỉ ở cấp tám thôi, yêu thú cũng có thể đánh bại cả một Huyền Thần, bước qua hóa hình mà đem so với huyền thần là vô đối.

Từng có tương truyền Nghìn Vạn năm trước có một tu sĩ cao hơn cả Huyền Thần tu vi là Vô Thượng, danh hiệu Vô Thượng Chí Tôn, vì nhìn thấy con người bị yêu thú lộng hành tàn sát vô số, nên đã thống lĩnh hơn vạn tu sĩ càn quét bọn Linh Thú, ngày đã đại chiến với 4 con Linh thú Hóa Hình mà nói ra ai cũng biết gồm Long, Lân, Quy, Phụng, đại chiến suốt 3 ngày ba đêm, đôi bên trọng thương nhưng vẫn bất phân Thắng bại, cuối cùng ngài hi sinh thân mình tạo một phong ấn giam cầm bọn chúng trong rùng, nơi đso hiện mang danh Rừng Yêu Thú, riêng yêu thú cấp 7-8 thì bị giam cầm trong Ma Cốc, còn về yêu Thú Hóa Hình, đánh cũng không lại, mà phong ấn cũng không có khả năng khống chế nên đành tạo một giao ước, nếu chúng tự ý sát hại con người sẽ bị Vạn Lôi Trừng Trị, và phong ấn cùng, giao ước đó đến nay vẫn còn.

Câu chuyện trên cũng đã nói rõ về độ nguy hiểm của rừng ma thú nhất là Ma Cốc, vậy mà lại có một kẽ sinh sống trong đó, thử nghĩ hắn là cở nào, Trần Tín hơi xanh mặt chợt nghĩa hắn lừa mình nên hỏi ngược lại.

-sự phụ ngươi năm nay đã bao nhiêu tuổi.

Trần tín suy nghĩ chỉ cần hắn nói con số không hợp lệ sẽ lập tức cho hắn một chưởng nó vì tội dám lừ gạt bề trên như lão.

-tôi từng hỏi, nhưng sư phụ cứ trả lời đùa giởn tôi cũng không biết thật giả.

-đùa giởn thế nào

Tuấn Khang từ sớm đã được Hệ thống cung cấp mấy thông tin này, một Tu sĩ Hơn cả huyền thần mới sống được trong Ma Cốc, Mà hơn cả huyền thần chỉ có cấp bật Vô Thượng mà đạt tu vi như vậy dường như là Nghìn vàn năm nay chưa xuất hiện, vì muốn có tu vi đó phải từ 400 đến 500 tuổi mới đạt được, nhưng tu vi đến Huyền Thần bước qua Vô thượng lại phải chiệu Ngũ Lôi Thủ Thách, nên đa số tu sĩ đạt đến đó điều chọn dừng lại.

Lúc này hắn đưa ra năm ngón tay, Trần tín Nghĩ hắn muốn nói là 50 nên tay đã vận đầy Linh lực, chuần bị phát công thì nghe hắn nói một câu là ông ta phải nuốt số linh lực đó trở lại.

-hơn 500 tuổi.

Số tuổi hợp lệ, phải làm sao để biết đó có thật không đât, nếu thật mà mình lại ra tay giết nó, chắc chắc lão quái 500 tuổi đó sẽ đồ sát cả gia tộc mình, mà nếu không phải thì có nghĩa mình bị nó dắt mũi, Trần tín đang suy nghĩ miên mang.

-độ tuổi Gia Gia có thể không tin, nhưng thực lực chắc chắc hơn ngày.

-làm sao ngươi lại nghĩ vậy?

-thử không?

-ngươi có ý gì?

-tôi dùng võ học do sư phụ thân truyền, đánh với ngày, với điều kiện ngày áp chế Linh lực thấp xuống, chỉ cần ngày thắng tôi coi như ngày mạnh hơn sư phụ tôi, lập tức nhận ngày làm sư phụ, ngược lại, ngày phải công nhận sư phụ tôi mạnh hơn ngày, và dĩ nhiên không được bắt tôi làm đệ tử ngày.

Trời ơi có nghe nhầm không, hắn thách đấu với Huyền Thần sao, điên rồi, huyền thầy dù có áp chế đi nữa trong mắt hắn ngươi dù có nhanh đến mấy cũng chậm như một ông lão mà thôi, mội người thầm than cho một tên tiểu tử không biết trời đất

-được ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi, ta sẽ áp chế linh lực đánh với ngươi.

-Gia gia nghịch tử không biết thân biết phận xin người rút lại lời nói.

Trần mẫu vô lực bước ra van xin

-yên tâm ta không làm hại nó, ta vẫn muốn nó làm đồ đệ, ta chỉ muốn dạy dỗ nó một chút thôi.

Nói sông lão phất tay tất cả một người bị đẩy lùi vào hai bên trờ Tuấn Khang ra

-tiểu tử ta bắt đầu áp chế lịch lực xuống luyện khí tần 3, nhưng ta vẫn rất nhanh, cẩn thận đó.

-sai rồi, thứ sư phụ tôi dạy không những đánh được ngang cấp phải trên cấp cơ, chỉ áp chế đến luyện hồn tần 3 thôi

-ngươi….được, để ta coi ngươi tới đâu.

Đọc giã đọc xong, dù truyện hay hay dỡ hãy để lại binh luận đánh giá để bần đạo biết khuyến điểm của truyện, cũng như dộng lực viết tiếp cám ơn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN