Lỡ yêu một người {BTS} - Chương 5: Có anh rồi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Lỡ yêu một người {BTS}


Chương 5: Có anh rồi


Ngồi trên xe, nó thấy chán quá nên lôi điện thoại ra xem có phim gì mới không. Bỗng đập vào mắt nó, dòng chữ “Hotarubi no Mori E” và cái bìa trông đẹp kinh khủng. Trí tò mò thôi thúc, nó xem thử coi nội dung ra sao. Nhưng chẳng hiểu lý do gì mà càng xem nó càng bị cuốn hút bởi những tình tiết rất đỗi ngây thơ, trong sáng của 1 tình yêu ngọt ngào giữa hồn ma và cô gái nhỏ. Xe dừng lại, mọi người đã xuống hết thì nó vẫn cắm mặt vô cái điện thoại, đợi khi nào Jimin hét giật lên mới tiếc nuối đi xuống.
Ôi trời ạ, mọi người dẫn nó vào một quán lẩu nướng BBQ mà nó thích. Cái quán trông khá bé, nhưng xinh xắn, đáng yêu vô cùng. Hình như là khách quen ở đây nên khi vừa vào, ông chủ quán đã chạy ra hỏi, giọng cởi mở:
– Dạ, mọi người, lâu quá không gặp. Vẫn ăn như cũ chứ ạ? Ủa, hai nhóc là ai?- Ông chủ quán hơi lộ vẻ nghi hoặc vì hằng ngày vẫn là đội ngũ bảy người, bỗng hôm nay dư ra hai người bảo sao ông không lạ
– Đây là hai nhóc thực tập sinh mới mà công ty mới tuyển ạ. Đồ ăn vẫn như cũ nhưng thêm hai suốt nha bác – RM- Trưởng nhóm nhanh chóng đỡ lời, đúng là leader cao cả
Một lát sau, đồ ăn được bưng lên. Chu choa thơm quá! Nó chỉ muốn xộc đũa vào ăn ngay vì từ sáng tới giờ nó chưa có gì bỏ bụng. Nhưng để giữ phép lịch sự, phần do thức ăn hơi lạ một chút nên nó rụt rè mãi mới dám cầm đũa lên gắp lấy một miếng thịt bỏ vô miệng. Ừm, ngon đấy! Mặc dù là thế nhưng nó vẫn không tránh khỏi kiểu thèm hương vị quê nhà. Nó bỗng nhớ món ăn mà mẹ nấu kinh khủng. Chao ôi, bơ vơ nơi đất khách thế này, làm sao đây? Híc..
Hải Thanh à không Jiyung tinh ý lắm. Thấy suốt bữa ăn nó chỉ tạm bợ vài miếng nên hơi lo. Đêm ngủ mà cứ vác cái bụng đói thế này thì sao mà khỏe cho được. Anh nói:
– Này, lạ vị phải không. Làm theo tớ!
Nói rồi, anh lấy một tờ giấy cuốn, cho thịt và rau vào cuốn lại giống kiểu phở cuốn của Việt Nam. Anh cuốn khéo lắm, chiếc gỏi nhìn trông đến là đẹp. Jiyung cuốn xong định…. bón cho nó. Trời ạ, giữa thanh thiên bạch nhật thế này mà dám bón cho người khác ăn như con trẻ, thật là. Nhìn thấy ánh mắt sửng sốt của các anh, nó gạt tay ra, mặt đỏ lựng:
– Thôi, tớ tự ăn được
1 giây trôi qua trong tĩnh lặng
2 giây
3 giây
BTS phá lên cười. V vừa cười chảy cả nước mắt nước mũi, vừa nói:
– Trời ơi, con mắt đáng thương của tui, nó vừa nhìn cái gì vậy nè. Khiếp, “sến” quá đi!
– Tui đây 27 tuổi rồi mà còn chưa ai hốt (nói vậy chứ nhiều A.R.M.Y muốn “hốt” lắm đó)Lũ trẻ thời nay ghê thiệt- Jin- anh già bộc bạch nỗi lòng “ế” làm cả lũ thêm một phen cười nghiêng ngả
– Nào nào..a..a..há mồm ra anh bón nào, “cục cưng”!- J-Hope diễn lại cái màn bi kịch không đáng có đó khiến nó ngượng đến nỗi muốn tìm một cái hố để chui xuống quá chừng.
Còn anh, vẫn ngơ ngác trước tình huống thay đổi quá nhanh, sau khi nhận ra sai lầm của mình mới khẽ liếc nhìn mặt nó. Thấy nó ngượng chín cả mặt, anh cắn môi thầm nghĩ:” Thôi xong, phen này nó mà không xé xác mình ra thì chẳng khác nào Mặt Trời vừa….. bị nguội. Trời ơi, cái mồm nó hại cái thân nè trời”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN