Lỡ yêu một người {BTS} - Chương 7: Hóa ra anh cũng biết sợ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Lỡ yêu một người {BTS}


Chương 7: Hóa ra anh cũng biết sợ


Một lần nữa, anh lại phải stop lại ngay vũ điệu đang dang dở để mà đỡ nó dậy. Mấy người kia vẫn nhảy sung như không có chuyện gì. Thế mới điên. Nó đứng dậy, phủi quần áo và nhận ra chân nó đỡ đau hơn hẳn. Nó không cảm thấy xương cốt rã rời như trước nữa mà khỏe khoắn lạ thường. Jiyung trố mắt nhìn rồi kết luận: Nó chỉ bị trẹo xương, cú ngã vừa nãy làm cho xương nó về vị trí cũ. Có thế thôi mà bắt người chăm bẵm cả ngày trời.
Khi đã đi được rồi việc đầu tiên nó nghĩ đến là nhảy. Ừm, không biết thể loại gì sẽ hợp với nó, chỉ biết là đã kết thúc bài hát, các anh nhìn nó và tất nhiên hai con ngươi sẽ tròn xoe:
– Ủa, chân em đang đau kia mà, sao lại…?
Tất nhiên, anh không để nó kịp nói, sợ nó mệt. Bản tính le te trỗi dậy, cái mồm anh lại liến thoắng kể mọi chuyện và không ngừng than thân trách phận khi phải lo cho nó như thể nó sắp què giò đến nơi. Trong khi ấy, nó một mình tập nhảy. Tiếng nhạc EDM rất bắt tai, nó nhảy thể loại kiểu Shuffle Dance quen thuộc. Riêng khoản nhảy thì nói chính xác là nó thực hành không hề tệ. Như một chú chim xinh đẹp bị giam cầm trong khổ đau, tù túng nay được cất cánh tự do giữa trời xanh, nó điêu luyện và uyển chuyển trên từng bước nhảy. Điều kỳ lạ là nó có thể chuyển mọi cảm xúc của cùng một bài hát thành đa sắc thái vô cùng trái ngược. Những bài có vũ đạo mạnh như “Fire” hay “Not today” cũng nhờ nó mà mang vẻ u ám, huyền bí. Ngược lại, “Blood Sweat & Tears” đang ma mị, ảo diệu như thế ngay lập tức sang thể loại hồn nhiên, vui tươi. Các anh cứ trố mắt ra mà nhìn. Kiểu này chắc phải liệt nó vô danh sách những người thành công nhất trong cuộc thi “Got Talent 2018” ấy chứ.
– Tốt lắm nhóc, không ngờ em có thể nhảy giỏi đến như vậy!- Jimin vỗ tay khen. Bản thân anh ấy cũng nhảy rất giỏi mà
Jiyung không thể mong đợi một kết quả nào ngạc nhiên hơn thế. Nó thật giỏi. Vậy là bài “test” gắt gao đã hoàn thành trôi chảy. Giờ thì làm gì nào. Đi chơi thôi!
Mọi người chơi hết trò này đến trò khác không biết chán trong công viên. Cho đến khi:
– Này mọi người chơi tàu lượn siêu tốc không? Vui lắm, lâu rồi em chưa chơi- Lời đề nghị của nó khiến mọi người hào hứng hẳn. Duy chỉ có mặt anh và J-Hope là tái xanh tái xám. J-Hope thì rõ rồi, vô cùng sợ nhưng còn anh, nó chưa biết. Vì chưa biết nên nó phải thử, và chính vì thử nên nó đã mua liền tù tì 9 cái vé mặc cho anh và Hopi có đồng ý hay không?
Đoàn tàu trông khá đáng sợ. Chao ôi, cái đường đi lúc lên lúc xuống chỗ cua chỗ ngoặt lại còn có khúc lộn ngửa người xuống đất. Đối với nó, đó là sự thách thức và khám phá bản thân và tuyệt vời hơn vì nó rất thích kiểu cảm giác mạnh như thế này. Còn anh…. Người run bần bật, mặt xám ngoét mồ hôi túa ra như tắm thế kia liệu có còn là Kim Jiyung đẹp trai, phong nhã của nó nữa không? Thôi kệ, nó kéo anh lên ngồi cùng còn Hope đáng thương đang nhát như cáy bên Jimin. “Chúa ơi, Chúa dang tay đón con ngay đi chúa!”- Jiyung, Hope said
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN