[Lost Memories] Thất Lạc Ký Ức - #Chương III : Mảnh Nhỏ Của Ký Ức
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
89


[Lost Memories] Thất Lạc Ký Ức


#Chương III : Mảnh Nhỏ Của Ký Ức


Hai tuần sau, Yuha được xuất viện . . .

Cậu được ba mẹ đưa về nhà ngay nhưng khi đã về đến nhà, cậu sững sờ như người mới đến căn nhà này.

Cậu đi thẳng . . . ~

Bước lên những bậc thang

Cậu ngước lên ngắm nhìn xung quang và thấy một căn phòng ,tuy nhỏ nhưng cậu thấy nó rất thân thương, ấm cúng.

Cậu bước vào phòng, và cửa đã mở sẵn . . .

-Đây là phòng riêng của mình 15 năm trước ư ? ~Yuha do dự

Một kệ sách to hiện trước mắt khi cậu bước vô phòng, cậu ngỡ ngàng một hồi.

Yuha nhìn ngó từng quyển sách, có những quyển cũ kĩ và những quyển mới tinh như mới mua được vài ngày trước vậy. Toàn bộ quyển sách ở đây khiến trí nhớ của cậu cũng đã giúp Yuha nhớ lại một phần nho nhỏ nào đó trong cuộc sống. Và có một thứ đặc biệt hơn là bức ảnh cậu chụp chung với Shinari, khung cảnh đằng sau là cảnh hoàng hôn trên biển. . .
Con tim của cậu một lần nữa mách bảo rằng cô gái này rất quan trọng với cậu !

-Kệ sách to tướng này là của mình thật sao ? . . .~Yuha bồi hồi

-Mình sẽ đọc thử lại chỗ sách này sau vậy, khá nhiều nhưng mình phải ráng thôi . . . Xem có nhớ lại được gì không ~Yuuha thở dài

-Còn bức ảnh này không lẽ là . . .

-Ảnh của mình chụp chung với cô gái đến thăm mình lúc ấy ư ?

-Một cảnh hoàng hôn ở bãi biển . . . hhmm ~ ~

-Hình như đằng sau bức ảnh có cái gì đó. . . Thì ra là một chiếc chìa khoá .

-Cái này chắc sẽ cần dùng vào một ngày nào đó.
-Mình nghĩ là vậy…

Bỗng nhiên một loạt hình ảnh khác loé lên tâm trí cậu và đầu Yuha đau nhứt vô cùng, không biết lí do tại sao.

Cho đến bây giờ ký ức của cậu vẫn là một ẩn số, dù cho ai có cố gắng giải thích cũng không giúp Yuha nhớ được phần nào. . .
Yuha tiếp tục quan sát xung quanh, đến bây giờ cậu mới nhận ra trên sàn là những tờ giấy bị rải rác khắp phòng và có một số tờ bị xé vụn thành nhiều mảnh.
-Không biết chuyện gì đã xảy ra trước đây, tại sao những mảnh giấy lại nằm rải rác thế này. . .~Yuha ngạc nhiên

-Xem coi còn thứ gì nữa không ? ?

Đang đi quan sát trong phòng, bỗng có một tiếng chuông vang lên đột ngột khiến cậu giật mình

-*Tiếng chuông điện thoại* ~ ~

-Không biết ai lại gọi mình vào bây giờ vậy nhờ.

-Số điện thoại lạ . . .

-Bắt máy thử xem sao

-Alo ! Xin hỏi ai gọi vậy ?

-Uhm . . . Cậu có phải là người thân của bệnh nhân “Shinari Saomi” không ?

-Nếu phải thì mong mai cậu lên Bệnh viện Mamori chăm sóc cho bệnh nhân.

-Àh dạ . . . Đúng rồi, mà anh là ai vậy ?

-Tôi là Kojime Haga, bác sĩ tâm lí của bệnh nhân Shinari ,tôi chỉ mới vừa vô ngành được 1, 2 năm thôi em

-Dạ, em hiểu rồi. Mai em sẽ tới

Hiện tại Yuha chỉ coi Shinari hoàn toàn là người thân trong gia đình vậy, và cậu phải ra tay chăm sóc, bảo vệ cho Shinari vì cô đã được nhập vào một Bệnh viện Chuyên về Tâm Lý (Bệnh viện Mamori) để giúp tinh thần cô ổn định hơn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN