Mày Lấy Tao Đi
Phần 23
MÀY LẤY TAO ĐI 23
Cái trò giả vờ yêu nhau là cái trò vớ vẩn nhất của thiên hạ. Mà cái trò giả vờ cưới nhau là cái trò ngu ngốc không gì bằng.
Hơn một tháng sau chúng nó dẫn nhau về xin bố mẹ hai nhà cho cưới. Việc đầu tiên của các cụ, chính là mắt chữ O mồm chữ A.
Không lạ gì khi người phản đối vẫn là bố nó.
-Cái San thật sự đã suy nghĩ kĩ chưa. Bố nghĩ hai đứa cần tìm hiểu thêm. Ngay cả khi chơi với nhau từ bé thì vẫn phải có những thứ cần hiểu thêm về nhau. Để sang năm đi.
-Bác… Con nghĩ chúng con hiểu nhau thế là đủ rồi. Giờ về sẽ tìm hiểu thêm. Chứ hiểu hết thì còn gì để khám phá nữa ạ.
Hắn dẻo mỏ nịnh bố vợ.
-Thì cứ để cái San nó học cách làm người lớn đi. Nó đã biết gì đâu mà hối.
-Bác. Con thương San thật lòng. Không thể thiếu San được nữa.
Nó quay sang nhìn thằng bạn. Vì gái mà hắn không ngần ngại nói ra những lời giả dối đó. Thật đau lòng.
Nó chả nói gì mà ngồi im cho đến khi bố nó hỏi.
-Con San ý thế nào.
-Bố mẹ đặt đâu… Con ngồi đấy.
Câu nói của nó làm tên kia cau mày. Thò tay xuống dưới nhéo nhẹ vào đùi nó vì tức.
-Bố là bố thấy hai đứa cứ từ từ. Nhà mình ngay gần nhau. Ngày nào chả nhìn thấy nhau.
-Thế bố tính có cháu sẽ cưới chứ gì.
Tên kia nhăng nhẳng trêu bố nó. Ông nhìn nó cười lắc đầu.
-Mẹ thằng này. Chúng mày liều lắm.
-Thế bố cho bọn con cưới đi ạ. Dù sao chúng con cũng ngay bên này. Ngày nào cũng có thể qua thăm bố mẹ.
-Cãi nhau có cớ để bỏ về à.
-Cái Sam có bao giờ về đâu
-Thằng Xù với con bố quá hiểu rồi còn gì.
-Thôi được rồi. Cái San thế nào nói bố nghe.
Nó ngập ngừng. Vì nó chưa thể thống nhất suy nghĩ của mình được. Nó đắn đo mà tên kia hối thúc.
-Con đồng ý. Bố mẹ cho chúng con cưới. Sau này nhất định sẽ bảo nhau làm ăn. Sinh cho bố mẹ bố mẹ một lũ cháu.
Nó nói vậy thì tên kia chột dạ quay sang nhìn. Có bao giờ hắn nghĩ đến tương lai của hai đứa mà thấy có lỗi không.
Không… Lỗi đâu phải của mình hắn. Mà còn do cả nó nữa cơ mà.
Hai nhà chả lạ lẫm gì nhau. Bố mẹ tên kia nghĩ hắn dứt được cái Hường thì vui mừng ra mặt.
Mẹ nó nghĩ đến nó bỏ được Min thì cũng đồng ý ngay và luôn. Mừng quá còn gì.
Được cả hai nhà nghĩ mèo mù vớ cá rán. Con mình tự dưng lấy ngay sát vách nhà. Coi như hai thành một. Niềm vui nhân lên gấp mấy lần. Cho nên bao nhiêu thủ tục gói gọn cho càng nhanh càng tốt.
Trước cưới có một tuần, chúng nó đi chụp hình cưới. Chưa nói với các bạn. Nó cao 1 mét 57. Tên kia cao hơn nó hai chục phân. Nó dạo này gầy đi vì suy nghĩ suy nghĩ. Nhưng chân tay vẫn chắc nịch vì học múa học nhảy nhiều. Nó chả đi cùng bạn bè mà có hai đứa đi với nhau.
Cô dâu ai cũng xinh là chắc chắn rồi. Nó mặc cái áo dài. Bới tóc kiểu quý bà ngày xưa. Tên kia mặc bộ gile. Anh chụp hình bắt hai đứa đứng sát lại. Kiểu ảnh đầu tiên. Hắn đưa hai tay nắm hai tay nó trong tay mình. nó cầm bông hồng Pháp đẹp ơi là đẹp. Nó nhìn lên hắn nhìn xuống. Hai đứa nhìn nhau. Đôi mi giả khiến mắt nó to hơn và đỏ lên vì gợn.
-Nhìn nhau tình tứ vào. Chú rể cười, cô dâu tủm tỉm thôi nhé.
Bấm bấm mấy cái mà vẫn chưa ưng. Làm hai đứa càng nhìn nhau càng ngại. Đến lúc xong hắn mới bảo.
-Trang điểm kiểu này đẹp lắm. Nhưng có chuyện gì mà khóc.
-Ai khóc.
-Mắt đỏ kìa.
-À. Do cái mi.
-Ông thích. Sau này lấy vợ. Cứ cho vợ mặc như này. Đảm bảo cả đời không mê ai ngoài nó .
-Tối ngủ mà gỡ được hết chỗ này ra thì cũng tắt mẹ nứng rồi.
Hắn nói cùn. Nó lườm cái rồi quay đi. Ra mặc vào người cái váy cưới trắng tinh.
-Chặt chặt chặt.
Anh chụp ảnh nhìn nó tặc lưỡi lắc đầu.
-Cô dâu đẹp quá luôn.
Không biết là khen thật hay khen lấy lệ nhưng mà hắn nhìn nó tủm tỉm cười.
Người ta đâu biết chúng nó đang đóng kịch Cho nên cứ vô tư tạo điều kiện cho chúng nó gần gũi nhau.
-Chú rể ôm cô dâu đi nào. Sát lại.
-Chú rể bế cô dâu lên như này nhá.
-Xong nằm xuống ôm nhau kiểu này rồi ra thay đồ.
Nó chuẩn bị cái váy xẻ sâu với cái áo trễ vai. Hắn được phen lác mắt. Liếc nó không ngừng. Anh chụp ảnh được bữa đầy hứng khởi. Tha hồ bắt chúng nó tạo dáng.
Hắn cứ làm theo còn nó ngại liên tục đỏ mặt. Cuối cùng anh chụp ảnh tiến lại ngắm. Kéo hắn gần lại nó.
-Chú đứng vào đây. Cô dâu ngẩng lên. Thả lỏng ra nhìn vào mắt nhau đi.
Hai đứa nhìn nhau gần lắm. Nó run lên vì cái nét đàn ông của tên này. Mùi thơm của hắn.
-Thình thịch… Thình thịch…
Tim nó đập mà không biết người bên cạnh có nghe thấy không.
-Chú rể nhắm mắt lại. Cô dâu liếc về đây.
Nó ngước nhìn sang phía anh ấy.
-Chú rể cúi xuống sát cô dâu. Cô dâu ngước lên tí.
Anh ấy chạy lại chỉnh. Hắn cúi sát nó. Hơi thở phả lên mặt nó. Nó đỏ mặt.
-Được rồi. Giờ cô dâu nhắm mắt lại và chú rể nhìn ra đây.
-Eo ơi. Đẹp đôi lắm.
Hắn ngước lên nhìn như lườm màn hình. Ánh mắt đầy chất đàn ông.
-Đẹp lắm.
-Giờ chụp tấm cuối nhé. Chú rể cởi áo hở vai ra như cô dâu kia.
Anh ấy tiến lại chỉnh áo.
-Tay cô dâu vòng qua eo. Mặt ngẩng lên. Khép mi lại.
-Rồi. Chú rể cúi xuống nghiêng nhẹ cho anh.
-Rồi… Giờ hôn cô dâu đi. Môi chạm môi thôi. Đừng mút môi không thô lắm.
Nó mở mắt nhìn hắn. Hắn cũng ngại.
-Ơ kìa. Chưa hôn nhau bao giờ à.
-Em… Hay có anh thì ngại.
-Ôi… Bọn trẻ giờ nó tranh thủ ngoài công viên đầy nó còn không ngại. Làm nhanh để nghỉ. Anh mỏi mồm rồi.
Anh ấy cười. Ra chỉnh lại hai đứa. Nó đành nhắm mắt. Để tên kia tự diễn. Hắn bám lấy đôi vai trần của nó. Thì thầm.
-Không… Phải… Ngại.
-Được rồi. 1-2-3
Hắn cúi xuống đặt môi mình lên môi nó. Tay hắn run. Tim nó thình thịch mạnh lắm. Má đỏ ửng.
-Đẹp lắm giữ nguyên anh lấy thêm vài góc nữa.
Anh ấy bấm máy, hắn vẫn giữ môi mình ở đó chờ tín hiệu.
-OK. OK rồi. Đẹp lắm. Tấm này rửa treo tường thì khỏi bàn. Chú rể cảm xúc lắm.
Hai đứa mở mắt nhìn nhau ngại. Anh ấy chả biết tên đó là diễn viên chuyên nghiệp. Chúng nó quay đi tránh ánh mắt nhau. Giờ thì nói được gì. Đâm lao phải phải theo lao thôi. Giờ đã định cả ngày ăn hỏi, ngày cưới rồi. Không chạy được. Sao tự nhiên nó thấy, cuộc sống mịt mù thế.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!