Mày Lấy Tao Đi
Phần 29
MÀY LẤY TAO ĐI 29
Tối đến khi chúng nó về nhà. Mùi thuốc đun nồng lên trong nhà. Nó sởn cả da gà. Chả nhẽ… Mẹ làm thật sao. Có phải vì muốn chúng nó…gắn bó hơn. Hay là vì muốn tên kia cắt đứt với cái Hường mà làm thế.
-Mẹ… Mùi gì thế.
-Mùi thuốc bổ.
-Nhà mình có ai cần uống thuốc bổ ạ. Bố con ốm à.
-Không bố mày khỏe.
-Thế mẹ nấu cho ai.
-Cho mày.
-Cho con á.
Hắn há hốc mồm. Mặt méo đi mấy phần.
-Con có làm sao đâu mà uống.
-Thì mẹ có nói mày yếu đâu.
-Vậy mẹ đun làm gì
Hắn có vẻ không vui. Bày ra bộ mặt cáu kỉnh. Mẹ chồng nó cười dỗ ngọt.
-Mẹ không nói con yếu. Mà mẹ muốn con khỏe ý chứ.
-Thế là khỏe rồi. Còn muốn khỏe thế nào nữa.
Hắn ngoạc cái mồm ra.
-Vậy mày chứng mình đi.
Hắn quẳng cái điện thoại lên bàn. Bò ra sàn chống đẩy. Chục cái ngon lành.
-Nào mẹ muốn con vác mẹ chạy quanh nhà không.
-Thôi tao khớp yếu. Mày thử vác cái San xem vác được không?
-Mẹ…
-Nó là vợ mày. chả nhẽ không bế nó lên giường bao giờ à.
-Mẹ… Cái đó tế nhị.
-Tế nhị gì. Ngày xưa bố mày bế mẹ suốt. Bế xem nào.
Hắn quay lại nhìn nó mặt nhăn nhó. Nó còn nhăn hơn. Nó chưa được bế kiểu đó bao giờ.
-Nào. Bế đi.
Mẹ chồng nó giục. Hắn bước lại gần nó. Cúi xuống nhìn nó vẻ miễn cưỡng khom người bế bổng nó lên.
-Dạo này cái San gầy đi nhỉ. Con chịu khó nhé. Đẻ xong là lên cân ngay.
Một người bế nó, một người đứng cạnh làm bình luận viên. Trình bày đủ thứ khổ của phụ nữ khi làm vợ làm mẹ mà ông chồng nào nghe có lẽ cũng động lòng trừ cái thằng con mất dạy của mẹ. Nó đỏ mặt ngại. Hắn định đặt xuống thì.
-Ấy kìa. Vợ nó đi làm cả ngày mệt bế nó lên nhà đi tắm đi.
-Nó có chân mà.
-Thì mày đàn ông đàn ang. Bế nó cái tối nó chiều. Mày nhỏ nhen thế.
-Mẹ… Con đi được.
-Con cứ ở đó cho mẹ. Nghỉ ngơi đi. Cháu mẹ cần nghỉ ngơi.
-Cháu nào?
Hắn quay ra hỏi như quát. Hai người đàn bà mở mắt to nhìn hắn giật mình.
-Con mày.
-Ai đẻ?
-Vợ mày đẻ. Chứ đứa nào đẻ.
Mẹ chồng nó chỉ vào nó. Hắn quẳng nó xuống quay sang trừng mắt hỏi nó. Mắt như muốn đốt cháy nó luôn.
-Mày có rồi hả?
-có gì. Điên à.
-Mẹ vừa nói.
-Hỏi mẹ ý.
Hắn hầm hầm.
-Mẹ… Sao mẹ biết San có thai.
-Tao biết đâu. Là tao tính thế. Có thai càng tốt sao mày căng vậy. Hay là mày…
-Mẹ… Bọn con tính son thêm năm nữa. Chơi chán rồi đẻ sau mẹ ạ.
-Mày tính thế à
-Vâng.
-Cái San có tính thế không.
-Con còn bận cửa hàng nên cũng chưa vội ạ.
Mẹ chồng nó cau mày không ý kiến gì về chuyện đó nữa.
-Thôi, hai đứa đi tắm đi rồi ăn cơm.
Nó đi lên phòng. Hai đứa nhìn nhau ngại. Hắn nhìn nó không rời.
-Bà lại nói gì với mẹ hả.
-Không… Ai nói gì đâu. Hay hôm qua mẹ phát hiện bí mật của ông nên…
-Chắc không đâu.
-Phụ nữ nhạy cảm lắm. Ông đừng tưởng.
-Vậy bà đóng cho đạt vào.
-Đóng thế nào. Phim giả tình thật à.
-Hừ… Thì cứ thật đi. Mất gì.
-Mẹ cái loại tham. Đàn ông các ông đéo thằng nào tử tế. Chỉ muốn thêm mà không muốn bớt.
-Thế bà 4D kia là đàn ông hay đàn bà nào.
-Ít ra người ta cũng không khốn nạn như ông. Muốn bắt cá hai tay à.
-Thế nào là khốn nạn. Bà cho xin tiêu chuẩn đàn ông khốn nạn của bà nó như nào.
-Là ông đó. Được chưa.
Hai đứa đang cãi nhau thì có tiếng gõ cửa. Hai đứa nhìn nhau.
-San ơi. Quân ơi. Ra mẹ bảo.
Nó ra mở cửa. Mẹ chồng đứng ngoài ngó nghiêng.
-Gì thế mẹ.
-Sao lại cãi nhau.
-À. Cãi nhau đâu ạ. Nói chuyện với tên bảo thủ hơi mệt đầu tí thôi ạ.
-Chấp gì nó. Tối đi ngủ nó ngoan là được.
-Cho con cái này.
Bà đưa ra cho nó cái chai .
-Gì đây mẹ?
-sữa tắm đấy. Đi tắm đi con.
Bà tủm tỉm.
-Vâng. Con đang lấy quần áo.
-Lấy cho chồng nó luôn đi.
-Vâng. Con lấy rồi.
-Vậy vào tắm đi.
Bà đứng như ngày xưa bố mẹ giục tụi nó đi tắm vậy. Quan sát từng tí một.
-Quân vào tắm cùng vợ cho vui đi con.
Nó đứng đơ ra.
-Mẹ…
-Có gì mà ngại. Ngày trước bố mẹ hay tắm chung. Bố đi làm xa. Ít về… Cho nên tắm chung cho tăng tình đoàn kết ý mà.
-tăng tình… Đoàn kết…ạ.
Nó méo mặt.
-Con…
-Đi… Anh cầm quần áo rồi.
Hắn đi luôn ra cửa kẹp cổ nó vào tay rồi lôi đi vào nhà tắm. Mỗi tầng chỉ có một nhà tắm và một nhà vệ sinh. Cho nên hai đứa chui trong nhà tắm. Mẹ chồng đứng ngoài canh.
-Quân xoa dầu tắm cho vợ nhé. Cái đó massa thoải mái lắm. San cũng thế nhé.
-Vâng. Mẹ để chúng con tự làm đi mẹ. Mẹ đứng đó có khi lại không kiếm được đứa cháu nào đâu. Xuống đi để bọn con tự nhiên.
-Được rồi. Cứ từ từ… Mẹ nấu cơm xong rồi. Cứ bình tĩnh tắm.
Hai đứa nó trong nhà tắm nhìn nhau.
-bố với mẹ hay tắm chung thế này à.
-Uh. Vợ chồng. Có gì mà ngại.
-Mẹ bảo tắm chung cho tình cảm.
-Cho tăng tình đoàn kết đúng không.
Nó cười. Rồi lại nhìn hắn tắt ngúm vì ngại.
-Giờ sao đây.
-Khả năng mẹ phát hiện ra rồi.
Hắn thở dài.
-Hay nói thật với mẹ đi. Rồi tôi về nhà tôi. Coi như…
-Bà điên à.
-Vậy cứ thế này thì… Tôi không muốn phá hoại hạnh phúc của ông.
-Bà nghĩ bà ngon chắc.
Hắn nói không nghĩ. Nó tự ái quay đi không thèm nói nữa.
Hắn biết nó giận thì ngập ngừng kéo tay.
-Xin lỗi….
Nó giật lại. Quay đi.
-Thôi mà… Tôi nhỡ lời.
-Cái Hường nhà ông lúc nào cũng nhất. Ông yêu nó bất chấp như thế. Thì trong mắt ông nó đẹp nhất, tốt nhất cũng là điều đương nhiên.
-Vậy bà Min có gì đặc biệt mà bà thích. Đàn ông không phải. Đàn bà thì không. Tôi nghĩ ai quen được bà ta cũng là có bệnh.
Nó ngước lên nhìn tự ái. Nhưng nó quay đi nhỏ nhẹ trải lòng.
-Đôi khi yêu không phải vì người ta bình thường như bao người khác. Mà người ta cho mình cảm giác an toàn. Cho mình sự trân trọng và tôn trọng. Người ta cho mình cảm giác cuộc sống thật sự có ý nghĩa. Có giá trị. Để mình thấy được sự tốt đẹp giữa con người với con người.
-Văn vẻ thế.
-Có bao giờ ông tự hỏi ông yêu người ta vì điều gì. Người ta cho ông được những gì. Có cho ông cảm thấy bình yên không. Cho ông cảm thấy ông cần một vòng tay, một gia đình không? hay ông vẫn chỉ là muốn yêu để thỏa mãn cái nhu cầu xác thịt của mình.
Hắn im không nói. Nó cúi xuống. Hắn thở dài sau lưng không nói gì. Nó nghe tiếng loạt soạt cởi. Nó không dám quay lại. Tiếng vòi nước bắt đầu chảy. Hắn tắm cho dù có nó trong đó. Nó đứng im. Tim đập thình thịch. Nó sợ hắn giở trò.
-Sữa tắm mẹ cho đâu. Đưa đây.
Nó vẫn đang cầm trong tay. Đưa ra sau cho hắn mà không quay lại. Hắn tóm lấy rồi giật tay nó.
-Quay lại cọ cho cái lưng đi.
-Ông vô duyên vừa chớ.
-Chưa nhìn đàn ông ở trần bao giờ sao.
-Đó là chuyện của tôi.
-Chả nhẽ bà thích nhìn đàn bà hơn à.
-Đừng nói nữa.
-Quay lại đi.
Hắn giật áo. Nó giật lại. Hắn đưa tay xoay nó mạnh khiến nó chuếnh choáng. Hắn giữ chặt nó trong tay. Những giọt nước chảy trên khuôn mặt đàn ông của hắn. Tự nhiên làm nó thấy nao lòng.
Nó nhìn chăm chăm vào mặt hắn. Đôi môi hắn hé ra thở. Để những giọt nước chảy từ đỉnh đầu xuống tấm thân chắc nịch. Hắn cao lớn toát lên đầy chất đàn ông. Mùi dầu gội nam tính đầy quyến rũ đủ khiến tim nó xao xuyến. Sao thế này…. Nó khó thở. Hai má đỏ hồng. Hai mắt nhìn nhau. Hắn không ngại vì hắn thạo đàn bà rồi. Còn nó thì… Còn non lắm.
Hắn nắm tay nó đổ sữa tắm ra rồi quay lưng lại tắt vòi nước.
-Cọ hộ cái lưng đi. Nay dầu chảy vào lưng mà sợ không hết được.
Tim nó như muốn rớt ra khỏi lồng ngực. Lần đầu tiên nó có cảm giác rung động mạnh trước một người đàn ông. Nhưng không thể ngờ. Lại là tên khốn nạn này. Nếu không phải là bạn. Thì hắn cũng là người yêu của kẻ khác mất rồi. Nỗi hụt hẫng xen lẫn với ngại ngùng. Nó cúi xuống.
Tay vẫn cọ lưng hắn. Hóa ra hắn vẫn mặc quần đùi chứ chưa ở truồng đâu các bác đừng tò mò. Chỉ là lúc quay lại thì súng ống cũng lộ ra lớn tướng sau cái quần ướt. Nó ngại quay đi. Hắn cũng ngại nên nói nhỏ.
-Cởi ra tắm đi không ai nhìn đâu.
-Ông cứ lo việc ông đi.
-Ngại thì nhắm mắt vào. Tôi cởi quần rồi khi nào xong tôi bảo.
Nó cũng nhắm mắt nghe theo. Nhưng đầu óc lại nghĩ tới cái thứ kia. Các bác mà nghĩ như nó thì cũng xấu tính không kém gì nó đâu nhá. Nhưng trong hoàn cảnh này thì ai chả nghĩ. Nó cũng là đàn bà mà.
Hắn xả nước thêm một lúc nữa rồi tiến sát vào nó để lấy khăn tắm lau người . Thấy vậy nó khẽ rùng mình lùi lại thì va vào hắn. Nhưng nguy thay cái thứ… Cái thứ… Cứng cứng đó chạm vào lưng nó rồi. Hắn có vẻ cũng thở khá nặng. Nói nhỏ vào tai nó như đang kìm nén.
-Đứng im. Đừng cử động.
Hắn rút khăn rồi rời nó ra. Lau người rồi mặc quần áo rất nhanh. Trước khi đi ra còn nói nhanh.
-Tắm nhanh chút không mẹ nghi ngờ.
-Uh.
Nó đỏ mặt vẫn đứng im. Cho đến lúc hắn ra khỏi nó mới thở phào dựa tường. Ngẩng lên hít thật sâu lấy lại bình tĩnh. Nhưng bên cạnh nó là cái áo hắn treo. Mùi của hắn. Mùi đàn ông của hắn vẫn ở đây. Và hắn là bạn nó. Hắn là chồng nó. Chồng hờ. Và là người yêu của một kẻ khác. Kẻ mà hắn đã bất chấp tất cả để yêu. Nó tự nhiên tủi thân khóc.
Chuẩn bị đi ngủ. Mẹ hắn bưng lên bát thuốc cho con giai. Lần này phải nịnh nó uống. Cho nên mặt mũi bà hớn hở. Nhẹ nhàng gọi.
-Quân ơi. Mẹ nhờ.
-Vâng.
Hắn mở cửa nhìn bà chằm chằm. Bà đi vào. Nó ngồi trên giường. Chăn chiếu hắn vừa nhồi vào gầm giường. Hai đứa tròn mắt nhìn.
-Mẹ. Có chuyện gì.
-Uống cái này đi con.
Hắn cau mày.
-Con có làm sao đâu hả mẹ.
-Mày không sao nhưng mày khỏe cháu tao mới khỏe được.
-Nhưng bọn con kế hoạch đến sang năm mà mẹ.
-Mày uống đi rồi kế hoạch đến bao giờ thì kế hoạch. Quan trọng mày khỏe cháu mẹ mới khỏe được.
Nó bật cười.
-Đấy… Bà nội quan tâm thế thì uống đi.
Nó nói đểu tên kia. Hắn cau mày lườm. Cố gắng bê cốc thuốc uống một hơi cho xong chuyện.
-xong rồi. Đóng cửa ngủ sớm đi.
Mẹ chồng nó hớn hở. Quay đi. Nó không nghĩ gì mà mở điện thoại đọc đơn hàng. Tên kia kéo chiếu chăn ra nằm. Nửa tiếng sau… Nó nghe tiếng hắn thở… Nghe hắn trằn trọc…
-sao nay nóng nóng nhỉ.
-Nóng gì.
-Nóng thật mà.
Hắn vùng dậy cởi trần mở cửa sổ. Hơi lạnh mùa thu thổi vào mát mẻ chứ đâu nóng như hắn nghĩ. Vậy mà hắn mướt mải mồ hôi. Tay chân hắn run run.
-Bà già cho cái gì vào thuốc rồi.
-Ông đau bụng hả.
-Không.
-Vậy ông bị sao.
-Nóng quá chứ sao.
-Tôi đi lấy nước nhé.
-Không cần.
Hắn kéo tay nó lại.
-Đừng ra ngoài. Bà già muốn hai đứa mình… Ngủ với nhau đấy.
Hắn ngập ngừng. Nó che tay lên ngực.
– Ông đừng có mà động vào tôi.
-Vậy bà nằm im đi. Đừng có thở mạnh.
-Không thở thì chết à.
-Nhưng mà tôi… Khó chịu rồi.
Nó tái mặt. Giờ đi ra cũng chết ở lại cũng chết. Nó phải sao đây.
Nghĩ đến cái chuyện đó nó thấy sợ sợ.. Nó nhát đau lắm.
Nhớ hồi nhỏ người ta hay chói người trong phim. Nó vùng dậy mở tủ tìm mấy cái khăn mỏng mang ra nhìn hắn. Mắt mở to.
-Để tôi…
-Bà định treo cổ tôi hả.
-Điên à. Tôi chói ông lại.
-Chói cái gì. Điên à.
-Nhưng nhỡ ông làm gì tôi.
-Thì coi như tình một đêm đi. Bà chả với thằng Tài. Với cái bà kia rồi còn gì.
Hắn nói vậy nó tức lên. Vả cho hai cái ấm ức. Hắn nắm tay nó. Nhưng nó giật lại. Mất đà ngã ra sau. Hắn với theo đỡ thì vồ lên người nó. Đè cả tấm thân to lớn lên. Hắn thở mạnh lắm. Nó đẩy ra không nổi. Hắn mất kiểm soát rồi hay sao ý. Chống tay lên. Nửa người ghì lấy nó.
-Lùn…dù sao chúng ta cũng là vợ chồng. Nếu đêm nay chúng ta có làm gì. Xin bà tha thứ cho tôi. Tôi không cố ý. hãy coi như đây chỉ là tai nạn. Hay là tình một đêm thôi.
Hắn cúi xuống ghì đầu vào cổ nó. Tóm lấy cánh tay nó đưa lên đầu. Miệng rúc vào cổ nó hôn lên cổ lên tai nó.
-Lùn… Giúp tôi đi. Tôi khó chịu lắm rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!