Mày Lấy Tao Đi - Phần 49
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1498


Mày Lấy Tao Đi


Phần 49


MÀY LẤY TAO ĐI 49
Nó sốt nằm mê sảng, khóc nóc khiến hắn đau lòng. Hắn không rời nó nửa bước. Từ hôm đó không liên lạc được với cái Hường để nói cô ta xóa cái tin đó đi. Không ngờ bụng dạ đàn bà cũng nham hiểm thật. Không còn lợi dụng được nữa là sẵn sàng trở mặt với nhau ngay.
Hắn nhớ lại ngay từ đầu, vợ hắn đã từng cảnh báo, vậy mà lúc ấy hắn còn đang mù quáng nghĩ cô ta yêu hắn thật lòng. Mất dạy thật. Hắn ấm ức.
-Alô. Em nghe anh.
-Tin nhắn con bé kia nó đăng lên. Làm thế nào để xóa đi.
-Mình chỉ hủy gắn thẻ được thôi. Còn xóa do bên nó.
-Anh gọi nó không được.
-Thôi xóa làm gì. Ai chả đọc được rồi.
-Giờ mày bảo tao sao. Vợ tao đang bị mẹ tao nói kìa.
-Chuyện gì.
-Chuyện 200 triệu tao gửi thằng Dụng đen lấy xe của nó.
-Sao ghi như đưa chị San ý.
-Thế mới khổ. Giờ tao kéo tin nhắn xuống mà nó chạy đâu rồi.
-Anh có xóa đi bao giờ không.?
-Không. Anh chả xóa tin nhắn bao giờ.
-Thế bác gái không kiểm tra điện thoại à.?
-Không.
Chứng tỏ chị dễ tính. Hay anh chị đúng như những gì anh nói.
-Chuyện đó sau mày sẽ biết. Vợ anh cũng dễ tính thôi mà.
Vợ hắn dễ lắm các bác ạ. Nó táng điện thoại lên đầu hắn giờ vẫn còn đau. Chưa kể vết khâu với vài cái tát. Không nể hắn sai, không là phụ nữ, không phải vợ hắn… Có khi hắn đấm cho vỡ mặt rồi.
-Giờ mày chỉ anh cách tìm lại tin nhắn đi.
-Không có là anh xóa rồi.
-Tao chưa xóa.
-Giờ phải sao.
-Mày nghĩ đi. Bà già tao cứ nghĩ vợ tao lấy tiền bà chửi nó phát ốm này.
-Anh kéo xuống hết chưa.
-Xuống kịch rồi. Nhưng mới được có nửa năm. Còn năm trước không có.
-Anh có đổi điện thoại không.
-Có.
-Thế về mở điện thoại đấy ra.
-Cho con Nhím rồi. Nó chuyển sang zalo của nó rồi.
-Nó vẫn còn trong máy đấy anh.
-Uh. Vậy để anh gọi.
Hắn gọi mà con em gái không nghe. Hắn hồi hộp. Cầu trời cho nó không làm gì cái điện thoại đấy. Chưa bao giờ hắn thấy chín tiếng chuông mà dài đến vậy.
Hắn không thể bỏ vợ lại. Cũng không thể về tóm cổ con Nhím ra đây. Giờ lòng hắn nóng như lửa.
Sau một hồi lo lắng con Nhím cũng gọi lại.
-Anh gọi em gì đấy.
-Mày làm cái gì mà không nghe máy.
-Em đi học. Anh đi đâu mà mẹ gọi không được.
-Tao để bà vào danh sách đen rồi. Đau hết cả đầu.
-Mẹ mà biết ăn chửi đấy.
-Nói nhiều. Giờ mày giúp anh một việc.
-Vâng. Nhưng em đang đi học.
-Bỏ mẹ học đi.
-Ơ. Anh hâm à. Ai học dốt như anh.
-Mày giúp tao cho hai triệu.
-Thật không. Nhưng phải nói là gì cơ.
-Điện thoại anh cho mày vẫn giữ chứ.
-Em vẫn nghe đây.
-Mang ra cửa hàng điện thoại cho anh.
-Có hỏng đâu mà sửa.
-Nhờ nó tìm hộ tin nhắn.
-Ở đâu.
-Trong zalo anh.
-Anh mở được mà.
-Nhưng không có tin nhắn cũ.
-Thế thôi chứ gì. Anh có nhớ mật khẩu không em vào cho.
-Tao nhớ thì nhờ mày làm gì.
-Thế vào bằng số của anh chứ gì.
-Uh
-Anh thoát ra ở máy anh đi. Xong chốc có tin nhắn mã thì gọi đọc cho em.
-Uh.
Hắn cup máy hi hoay. Bọn trẻ con nó thông minh hơn. Điện thoại hắn ngoài nghe gọi, chơi điện tử thì cũng chả biết làm gì.
Một lát, sau khi làm theo nó hướng dẫn. Nó gọi lại.
-Điện thoại em sắp hết tiền rồi.
-Tao nạp cho thẻ hai trăm.
-OK.
-Giờ em thấy tin nhắn rồi. Nhiều thế biết tìm ở đâu.
-Mày kéo xuống cho đến chỗ tin nhắn nó gửi lên mạng rồi chụp hết gửi cho anh.
-Giày em sắp hỏng rồi.
-Mai về tao cho hai triệu.
-Thề.
-Chị San cho thêm một triệu tiền hoa quả.
-Ba nhé.
-Uh.
-Hứa.
-Mày nói nhiều như mẹ.
-Đây chứ gì.
Nó chụp cho hắn một đống ảnh. Hắn chỉ cần dòng tin quan trọng nhất. Còn chuyện hợp đồng, chuyện vợ hắn có vấn đề. Hắn sẽ từ từ giải quyết.
-Đây đúng chưa anh. Em kéo hết nguyên ngày hôm đó chụp cho anh nhé..
-Uh.
Hắn thở phào nhẹ nhõm. Là dòng tin nhắn nói với cái Hường về chuyện mua xe của thằng Dụng. Nó cũng là đứa không phải dạng vừa khi cắt ghép chỉnh sửa rất khéo để người ta hiểu lầm là hắn dùng tiền mua vợ.
Hắn thấy nhẹ hết cả lòng. Đi vào phòng nhìn vợ hắn vẫn ngủ li bì từ đêm qua. Khuôn mặt gầy đi, bơ phờ và mệt mỏi.
Giờ có thể minh oan cho vợ là một điều tốt. Nhưng vợ hắn chọn cách rời xa hắn thì hắn cũng phải chấp nhận thôi. Hắn thấy hắn không xứng với người ta. Kể từ khi lấy nhau đến giờ. Hắn chẳng làm được gì cho vợ. Mà chỉ gây thêm rắc rối.
Nhờ cái tin nhắn của cái Hường. Hắn mới nhìn lại những gì mình đã từng làm. Nghĩ lại mới thấy nó tồi tệ và khốn nạn đến nhường nào. Vậy mà vợ hắn chẳng bao giờ tính toán chuyện đó. Vẫn lặng lẽ sống như một người vợ, một người con dâu có trách nhiệm với gia đình nhà chồng.
Để giờ khi người ta nói hắn không xứng đáng. Hắn mới nhận ra. Hắn chính là kẻ vô liêm sỉ nhất trong cuộc đời này. Bỏ qua bao nhiêu tổn thương của người ta để nghĩ cho bản thân mình. Hắn không xứng. Đấy mới đúng là câu trả lời.
Hắn thở dài nắm tay nó. Hắn đang nghĩ. Đang đấu tranh. Hắn phải đưa ra quyết định. Nghĩ cho mình hay nghĩ cho người ta.
Hắn yêu rồi. Từ bao giờ cũng không biết nữa. Hắn không biết hắn bắt đầu quan tâm người ta từ bao giờ, hắn nhớ người ta từ bao giờ, Ghen từ bao giờ. Chỉ có một điều là. Từ rất lâu rồi hắn không còn muốn tới với cái Hường bởi hắn sợ nó ở nhà một mình. Hắn không muốn động vào cái Hường vì cứ mỗi lần chạm vào cô ta hắn lại nhớ đến nó. Hắn chả biết từ bao giờ hắn làm việc vì gia đình nhỏ của mình. Vì mong cho vợ hắn không phải lọ mọ bán hàng online đến khuya.
Hắn chẳng bao giờ chịu nói ra tình cảm hắn dành cho người ta chính bởi cái khoảng cách mà hắn đã vạch ra với họ. Chính bởi những câu nói đùa rất vô tư làm hắn ngại với người ta.
Chỉ khi sắp sửa mất đi mới biết. Mình ân hận thế nào. Vùng vẫy bao nhiêu thì chìm sâu bấy nhiêu.
Hắn sa lầy trong trong cái mớ bòng bong hắn tự tạo ra. Tỉnh dậy khi cơn mơ dài kết thúc.
Sự thật là… Hắn chẳng còn tư cách gì để nói yêu người ta nữa.
Hắn cúi xuống, thơm nhẹ lên tay nó. Rồi nhẹ nhàng đặt xuống và đứng dậy bước ra ngoài bấm điện thoại.
-Alô. Tôi nghe đây.
-Ông đi làm chưa.
-Tôi đi rồi.
-San giờ đang nằm viện.
-Cô ấy bị sao.
Giọng Chung lo lắng.
-Đang sốt.
-Uh
-Ông xin nghỉ được không. Giờ cô ấy chỉ có một mình. Tôi phải đi có việc. Nhờ ông giúp tôi ở bên cạnh cô ấy.
-Đọc số phòng đi. Viện nào tôi tới.
Hắn đọc địa chỉ rồi cúp máy đi vào nhìn người ta vẫn đang ngủ say trên giường. Có lẽ vì quá mệt nên mới ngủ lâu đến vậy. Hắn tiến lại nhìn nó thật gần. Cúi xuống thơm lên trán nó. Có cái gì đó nghẹn ngào trong cổ họng. Hắn xoa mấy sợi tóc trên trán nó. Nhìn nó một lần cuối cùng ở vị trí gần như vậy. Hắn thở dài rồi lặng lẽ quay đi.
Hắn buông tay.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN