Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão
Chương 6: Không tự lượng sức mình
Edit: Tiệm Bánh Sò
Vị trí thứ mười hotsearch.
#”Khí Phi” nữ số hai Văn Tâm (mới)
Giới giải trí là nơi không có bí mật nào, huống chi là miếng bánh ngọt nữ số hai trong phim mới của Hứa Thiên Hợp. Chân trước Hứa Thiên Hợp nhận cuộc điện thoại của Đường Duệ chỉ định nhân vật cho Văn Tâm, sau lưng thì tin tức này đã như mọc cánh bay khắp vòng giải trí. Hơn nữa hình như Tần Mạn còn mua mấy account marketing đẩy đề tài cho cô, dường như còn có xu thế muốn đưa cô lên thành tiểu hoa đán thế hệ mới. Nhưng tiếc là, hình như phản ứng của người xem không như mong đợi lắm.
“Văn Tâm là ai vậy, sao tôi chưa từng nghe nói? Có bộ phim nào tiêu biểu không vậy?”
“Đạo diễn Hứa già cả mắt mờ rồi, không chọn chị nhà tôi, lại đi chọn cái bình hoa này. Tôi thấy bộ “Khí Phi” này đến lúc đó cũng không cần theo dõi nữa rồi, tám phần là bị nhét đủ loại tạp nham rồi.”
“Văn Tâm này hình như là chị của Văn Ý thì phải? Cả ngày đăng trạng thái ăn bám em gái mình, cũng không biết mặt mũi cô ta để đâu, rõ ràng trừ diện mạo ra thì cái gì cô ta cũng không bằng được Văn Ý.”
Ngoại trừ những dòng bình luận nghi ngờ năng lực và nhân phẩm của Văn Tâm, cũng có rất nhiều người cảm thấy đây chỉ là tin giả. Dù sao trước đó Văn Tâm cũng chỉ là một nữ minh tinh tuyến số ba, mấy bộ phim được diễn chính cũng chỉ là phim mạng nửa đường đứt gánh. Mà Hứa Thiên Hợp là đạo diễn được công chúng qua tâm, bộ phim vừa mới công chiếu cũng đạt ratings nhất nhì. Hai người không liên quan như vậy được đặt cùng nhau, dù là ai cũng sẽ cảm thấy là Văn Tâm bám đuôi. Nhưng, rất nhanh có người tinh mắt phát hiện, Weibo chính thức của “Khí Phi” cập nhật mới nhất, chính là Văn Tâm.
Văn Tâm không để ý đến mưa gió trêи mạng, dù sao trước đó cô cũng không ít lần bị người ta nghị luận. Chỉ là xét đến cùng thì cư dân mạng nghi ngờ Văn Tâm, cũng do Văn Tâm không thể chứng tỏ được năng lực của mình tương xứng với nguồn tài nguyên này. Nghĩ nghĩ, Văn Tâm nhắn tin cho trợ lý Lý Tinh Tinh.
“Tinh Tinh, em có biết chương trình “Diễn viên” không?”
Lý Tinh Tinh nhanh chóng nhắn lại: “Biết ạ, sao vậy chị Tâm Tâm?”
Văn Tâm: “Không có gì, chị nghe nói chương trình này áp dụng hình thức báo danh khiêu chiến, cho nên chị muốn báo danh thử xem, hình như thù lao là hai mươi nghìn thì phải.”
“???”
Lý Tinh Tinh nhắn lại ba dấu chấm hỏi, trực tiếp biểu hiện tâm tình lúc này của cô bé. Người khác có lẽ không hiểu rõ chương trình này, nhưng đối với fan ruột Lý Tinh Tinh thì khác. “Diễn viên” là một chương trình tiếp sóng, hơn nữa còn là hình thức phát sóng trực tiếp, chỉ dùng một cách thức duy nhất là dựng nên một sân khấu chân thật nhất, phô diễn kỹ thuật diễn chân thật nhất của diễn viên. Vì có ratings cao và chủ đề hot, rất nhiều minh tinh đều muốn tham gia “Diễn viên”. Nhưng mà hiệu quả thì… Nói đơn giản là, nếu không phải thật sự tự tin với kỹ thuật diễn của mình, thì cũng đừng nghĩ tới việc tự khiêu chiến mình trong chương trình này. Đại đa số những người khiêu chiến đều bị sụp hố tự mình đào ra cả. Phần còn lại thì đều là những diễn viên gạo cội trong giới cả rồi.
Lý Tinh Tinh không biết Văn Tâm từ đâu biết đến chương trình này, nhưng mà với sự hiểu biết của cô bé về kỹ thuật diễn của Văn Tâm thì… tốt nhất chị ấy đừng tham gia là tốt nhất. Nhưng thân là một trợ lý, cô không thể trực tiếp nói điều này cho Văn Tâm được, cô bé chỉ có thể đứng ở một góc độ khác uyển chuyển khuyên Văn Tâm: “Chị Tâm Tâm, có phải chị đang thiếu tiền không, thiếu bao nhiêu chị nói với em, em còn một ít trong ngân hàng, em có thể lấy ra trước giúp chị.”
Văn Tâm lại ngoài ý muốn kiên trì: “Sao có thể phiền em vậy chứ, tự chị có thể xử lý được. Như vậy đi, hôm nay muộn rồi, đợi ngày mai chị đến chỗ đạo diễn Hứa ký hợp đồng, em giúp chị hỏi xem làm sao báo danh chương trình “Diễn viên”, cứ đăng kí cho chị trước đi.”
“…” Lý Tinh Tinh nhìn một hàng chữ trêи di động, nửa ngày cũng không nói nên lời, nhưng thân là một trợ lý, nghệ sĩ muốn tham gia, cô cũng không thể nào ngăn nổi, cuối cùng đành phải trả lời: “Được, để ngày mai em đi hỏi thăm một chút.”
“Úi mẹ ơi!”
Dặn dò Lý Tinh Tinh xong, Văn Tâm đang định buông di động trong tay, không nghĩ tới sau lưng đột nhiên xuất hiện một cái bóng màu đen, làm cô sợ tới mức thiếu chút nữ ném điện thoại xuống đất. Nhìn kĩ lại, hóa ra là mèo đen không biết từ khi nào đã bất tri bất giác bò đến bên đầu giường cô.
“Sao vậy Nhóc con, muốn ngủ chung với mẹ sao?”
Trán Văn Tâm bất giác toát mồ hôi lạnh, con mèo này sao đột nhiên xuất quỷ nhập thần thế, may mà lúc nãy cô không nói xấu gì Đại lão trêи Wechat, nếu không chỉ sợ lúc này đã thành một khối thi thể lạnh lẽo. Mèo đen ý vị thâm trường nhìn cô một cái. Văn Tâm hít hít mũi, bừng tỉnh đại ngộ: “À, mẹ biết rồi, con đến nhắc mẹ hốt phân, đúng không?”
Mèo đen: “…”
Văn Tâm biểu cảm vô cùng đau đớn than: “Thật xin lỗi thật xin lỗi, là mẹ quá trầm mê vào công việc nên quên mất, Nhóc con à con chờ chút, mẹ đi làm liền đây.”
Mèo đen không ư hử gì, tựa hồ là cam chịu suy đoán của Văn Tâm. Nhưng ngay lúc Văn Tâm vừa đừng dậy, ánh mắt mèo đen lại hướng về màn hình tin nhắn Wechat mà cô còn chưa tắt. “Diễn viên”? Không nghĩ tới người phụ nữ này còn… không tự biết mình đến thế.
Ở bên kia, Văn Tâm còn không biết ấn tượng về mình trong cảm nhận của Đại lão một đã từ một nữ diễn viên kỹ thuật rất kém thành một nữ diễn viên kỹ thuật đã kém còn không tự biết lượng sức mình. Cô đi đến chỗ chậu cát mèo đặt trong phòng khách, động tác thuần thục dùng xẻng bắt đầu hốt phân cho mèo đen. Ầy, không thể không nói chứ, hôm nay hình như mèo đen ăn hơi nhiều, ngay cả phân cũng nhiều hơn bình thường một chút. Chỉ là, hình như mèo đen không biết tự đào hố chôn phân hả? Ý thức được điểm này, sắc mặt Văn Tâm trở nên cổ quái. Là một người nuôi mèo, cô tự nhiên hy vọng mèo nhà mình học được kỹ năng chôn phân, như vậy có thể giảm bớt phần lớn việc của cô, cũng có thể làm cho không khí trong nhà trong lành hơn chút.
Nhưng, con mèo này là Đại lão đó. Chẳng lẽ muốn cô đi nói với nó: Nhóc con, hôm nay mẹ thấy con không chôn phân, con không ngoan đấy à? Văn Tâm yên lặng tự hỏi trong lòng hồi lâu, cuối cùng, cô quyết định phát huy thiên phú diễn viên của bản thân, vô cùng rạng rỡ chạy đến bên Đại lão một, mở một video lên: “Nhóc con, tối trước khi ngủ nếu như con chán thì có thể xem video này nha.”
Mèo đen lúc đầu cũng không để ý, cho đến khi trong video truyền ra hình ảnh một con mèo mẹ dạy con mình cách chôn phân.
Mèo đen: “…”
Cho cô năm triệu, cầm video lên, cút!
____________________
Ngày hôm sau, Văn Tâm dậy thật sớm. Hôm nay phải đến công ty kí hợp đồng, không thể ở nhà chăm sóc mèo, vì vậy Văn Tâm định làm sẵn hai bữa ăn cho Đại lão một, tránh tình trạng Đại lão phải chịu đói. Bữa sáng thì đơn giản rồi, miếng cá hồi là được. Bữa trưa Văn Tâm dùng thịt ức gà và thịt bò cắt thành khối cho vào nồi hầm, hầm mềm rồi lại bày ra khay cho Đại lão một. Nhưng Văn Tâm không nghĩ đến, cô rõ ràng đã an bài thỏa đáng cho Đại lão một rồi mà ngay lúc cô chuẩn bị ra khỏi cửa, mèo đen vẫn cản đường đi của cô.
Văn Tâm thử cùng Đại lão câu thông: “Nhóc con, mẹ phải đi làm, con ngoan ngoãn ở nhà được không?”
Mèo đen thờ ơ, dùng móng vuốt ý bảo cô mở cửa.
Văn Tâm nghi hoặc: “Sao vậy, con muốn ra ngoài đi dạo sao?”
Mèo đen nhìn cô, trong mắt lóe lên một tia sắc bén, Văn Tâm nhất thời nhìn đến mê hoặc. Giống như bị thôi miên, Văn Tâm mở cửa chính, mèo đen chui ra ngoài. Nhưng ngoài dự đoán là mèo đen hình như cũng không có dự định muốn ra ngoài, mà chỉ đơn thuần… chỉ muốn đi theo Văn Tâm? Văn Tâm sờ không ra ý tứ của Đại lão, nhưng nhìn Đại lão kiên trì như vậy, cô cũng không phản đối. Rốt cuộc trong linh hồn của mèo đen cũng là người, chỉ số thông minh so với người thường cao hơn nhiều, Văn Tâm cũng không lo nó sẽ gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Cứ như vậy, Văn Tâm mang theo mèo đen cùng xuất hiện trước cửa lớn công ty. Tổ hợp một người một mèo này thu hút không ít ánh mắt của người qua đường. Đặc biệt, ngoại hình của con mèo đen này còn uy phong lẫm liệt như vậy! Văn Tâm không thấy có gì kỳ quái, còn có chút tự hào nữa: Xem đi, chỉ thấy người ta dắt chó nhiều, có thấy ai dắt mèo đi dạo không? Hơn nữa mèo nhà chị đây còn ngoan hơn chó nhà mấy người nữa!
Chỉ là cảnh tượng này trong mắt Tần Mạn lại thành một ý khác. Cô nghĩ không sai, Văn Tâm quả nhiên đã ôm được cái đùi nào rồi. Lúc trước còn ở trước mặt mình vâng vâng dạ dạ, hôm nay còn dám ngạo mạn đưa sủng vật đến công ty, rõ ràng là khinh thường mình mà. Ngữ khí của Tần Mạn lập tức trở nên âm dương quái khí: “Xem ra Văn Tâm cô gần đây xuân phong đắc ý nhỉ!”
“Nào có, chỉ là may mắn thôi.” Văn Tâm cười tủm tỉm nhìn bà ta.
“Vậy thì cô coi chừng cẩn thận đấy, con mèo lớn như vậy, nhỡ như làm người ta bị thương rồi lên hotsearch, tôi cũng không giúp được cô đâu.” Tần Mạn châm chọc mỉa mai.
“Phó tổng Tần yên tâm, Nhóc con nhà tôi đặc biệt ngoan, tuyệt đối không làm người khác bị thương, trừ phi, có người cố ý chọc nó.” Văn Tâm cười liếc Tần Mạn một cái, ngầm ám chỉ.
Tần Mạn giận đến mức nghiến răng ken két, chẳng thể làm gì Văn Tâm. Nếu có thể, bà ta thật sự không muốn đem nhân vật của Hứa Thiên Hợp cho Văn Tâm, chỉ là hôm qua sau khi bà ta ngắt điện thoại với Văn Tâm đã liên lạc với đạo diễn Hứa nói là mình có người thích hợp hơn, hỏi đạo diễn Hứa có muốn suy xét không. Ai ngờ đạo diễn Hứa không nói hai lời cự tuyệt ngay, còn nói là: Phải là Văn Tâm, trừ Văn Tâm, ông ta không chọn người nào khác. Lời này coi như đem mấy chữ Văn Tâm có chống lưng viết trêи trán rồi! Tần Mạn tuy là Phó tổng Lợi Thiên nhưng đến cùng cũng chỉ là một người đại diện mà thôi, nghệ sĩ dưới trướng đông đảo lại không có mấy người có tên tuổi, Văn Tâm là một trong số những người có tiếng chút. Giờ Văn Tâm có hậu trường, hậu trường lại muốn nâng đỡ cô ta, vung tiền cho cô ta, Tần Mạn dù chướng mắt cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào bụng. Niềm an ủi duy nhất là, thù lao đóng phim của Văn Tâm sau này nhiều hơn thì phần trăm trích cho mình cũng có thể nhiều chút. Nghĩ đến đây Tần Mạn lại tự thuyết phục chính mình, bình tĩnh hòa nhã đem hợp đồng mà đạo diễn Hứa đã gửi đến đưa cho Văn Tâm.
“Cô xem hợp đồng đi, về phía công ty thì không có vấn đề gì.”
Văn Tâm nhận hợp đồng cũng không sốt ruột, định mang về nhà cẩn thận xem. Tuy biết đạo diễn Hứa theo lời Đại lão một, không thể nào ngáng chân trong hợp đồng được, nhưng Văn Tâm vẫn rất cẩn thận, phàm là bất kì giấy tờ gì có tên mình cô đều không dám sơ sót.
Lúc này, Tần Mạn lại nhận được một tin, bà ta không khỏi trừng to mắt: “Văn Tâm, cô đăng kí tham gia”Diễn viên”?”
Văn Tâm gật đầu: “Đúng vậy, Tinh Tinh đăng kí cho tôi, còn chưa kịp nói với bà.”
Tần Mạn thiếu chút nữa nổi điên: “Cô có phải điên rồi không? Cô có biết đó là chương trình gì không, chỉ bằng kỹ thuật diễn nhỏ nhít kia của cô mà cũng dám đăng kí, cô không sợ đạo diễn Hứa xem cô diễn xong không những không dám dùng cô mà còn đòi bồi thường tiền giải trừ hợp đồng hả!”
“Phó tổng Tần bình tĩnh, không phải còn chưa lên sóng sao.”
“Cólên sóng hay không thì tôi cũng thừa biết kỹ thuật diễn của cô, đừng có mà vờ vịt.”Tần Mạn hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, sau đó lôi kéo Văn Tâm: “Bây giờ mau gọi điện thoại hủy đăng kí đi, mau lên!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!