Mùa Yêu - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
553


Mùa Yêu


Chương 14


Nếu như cuộc hôn nhân này chỉ là một cuộc trao đổi,nếu như hôn nhân này chỉ là sự gượng ép thì đến giờ phút này thứ thật sự mà tôi muốn là giữ gìn được hạnh phúc của chính mình ,dù cho tôi biết anh ta hoàn toàn không có tình cảm gì với mình…

Bên ngoài tuyết vẫn đang rơi…những tiếng thở gấp của Trúc,ánh mắt vẫn sắc lạnh của Khánh khi nhìn vợ …những giọt máu của sự trinh tiết nhỏ giọt xuống tấm ga trải giường…Trúc đã hoàn toàn làm vợ Hoàng Kim Khánh đúng nghĩa…

Đến rạng sáng,Trúc mở mắt nhìn ra ngoài ô cửa ,nước mắt cô khẽ rơi và cô thầm nghĩ …” Người ta nói yêu nhau có khi quan hệ xong còn bỏ nhau huống chi là anh ta không yêu mình,có khi anh ta bỏ rơi mình rồi cũng nên…

Trúc khẽ quay lại thì thấy Khánh vẫn ở phía sau ,mái tóc anh ta rũ xuống gương mặt ngủ ngon lành…cô thở phào nhẹ nhõm khi thấy Khánh vẫn ở bên…tay cô định chạm vào tóc của Khánh rồi chợt gượng gạo,tay đang định rụt lại thì Khánh tóm lấy tay khiến Trúc giật mình,anh ta mở mắt…

Anh ta với đôi mắt nâu,đôi môi đỏ hồng tự nhiên và sống mũi cao tây …thật sự Khánh trông rất đàn ông,đặc biệt là buổi sáng sớm khi vẫn đang cởi trần,k vuốt tóc bóng mượt,k những bộ vest đen u ám…

Anh ta nhìn Trúc lừ lừ nhưng Trúc ngại cứ nhìn đi chỗ khác…

-Sao dậy sớm vậy…

-Tôi cứ nghĩ anh đi rồi

-Đi đâu? ( Khánh cau mày)

-Thường thì đàn ông họ có được thứ họ muốn xong rồi đa số sẽ vứt bỏ …

-Nói linh tinh cái gì vậy…

-Tôi sẵn sàng rồi giờ anh trả tôi về cũng được ,k sao hết…

-Nằm sát lại đây…nhanh…

Trúc mặt buồn thiu thì Khánh chủ động nằm sát hơn,thân thể cả hai chạm gần nhau khiến cho Trúc ngại đỏ mặt…

-Tôi có khi dậy trước đây ạ…anh có thể nhắm mắt lại được k?

Trúc ngồi dậy cô dựa vào tường tay vẫn kéo chăn che người…Khánh vẫn mở mắt nhìn Trúc xem cô làm trò gì…

-Dù sao tôi cũng nhìn rồi,nếm cũng nếm rồi,cô còn ngại gì nữa…

-Anh…tôi k nói chuyện với anh nữa …

Trúc quay mặt đi Khánh vùng dậy ,tay anh ta chống lên tường ép sát Trúc trong vòng tay…anh ta khẽ cúi xuống

-Nghe này từ giờ bất cứ cô đi đâu làm gì đều phải báo lại,hằng ngày tôi sẽ kiểm tra…

-Anh k trả tôi về ạ…

-Trả sao được,cô vẫn còn có giá trị…

Khánh cúi xuống hôn lên môi Trúc ,anh ta khẽ chạm môi …Trúc đưa hai tay chống lên ngực Khánh…

-Tôi là của anh rồi đâu còn giá trị gì nữa…mà hoá ra anh chỉ coi tôi như món đồ chơi mà thôi…

Trúc rơi nước mắt…Khánh hôn lên những giọt nước mắt rồi hôn lên cổ…dần dần xuống vùng ngực …Anh ta hôn nhẹ lên vùng ngực của cô một cách ngọt ngào,bầu ngực tròn,đầu ngực ửng hồng…anh ta bế cô nhấc nhẹ lên trên lòng anh ta…

-Hôn tôi đi…hôn như cái lần cô chủ động ,tôi thích vậy…

Trúc ôm má Khánh rồi chủ động hôn anh ta…Khánh siết chặt người cô,cả hai quấn lấy nhau trên giường theo tư thế ngồi…

Tại nhà chủ tịch thành phố P

Phương ngồi uống rượu một mình cả đêm,mẹ cô ta phản đối

-con cứ thế này hắn có thấy được đâu ,chỉ có bố mẹ đẻ ra con mới xót

-Anh ấy đã không tới,con đã chờ đợi cơ hội gặp gỡ này đã lâu vậy mà…vậy mà anh ấy không tới…anh ấy k tới mẹ ạ…

-Thiếu gì dịp,hội hoa đào sắp diễn ra ,năm nào nhà mắt quỷ cũng tổ chức mà,con sẽ có cơ hội gặp

-Tới đó còn vợ anh ấy,gặp riêng chỉ có hôm qua,mẹ,mẹ có cách nào để con gặp được anh ấy không,con mệt mỏi vì yêu đơn phương đó mẹ…

-Để mẹ nói với bố xem sao?

Ngày hôm đó khi đi học Trúc cứ nhăn mặt vì đau vùng dưới …Xuân khẽ hỏi

-Sao nay sắc mặt không được tốt vậy…

-Hôm qua về nhà rồi…

-Ơ sao thế ,bảo sao nhắn tin k đi dc cái rồi tắt máy…

-Bố tao bảo về…về nên mới có chuyện

-Hay là …

Trúc gật nên Xuân hiểu ý…

-Bị thịt rồi…đau dã man…

-Êu ôi,chúc mừng nhé,thôi lấy người ta rồi phải cho người ta chạm chứ

-Chạm rồi đấy thôi,mà đau ngoài sức tưởng tượng

-Biết đâu phát ăn ngay

-Có thai á,không tao uống khẩn cấp rồi

-Sao thế k muốn sinh con cho anh ấy à…

-Ừ vì chưa đến đâu cả nên chưa muốn…

-Sao kể cho tao nghe anh ấy có cưng chiều mạnh mẽ đêm qua đến đâu nào?

-Thôi kể gì…

-Ấn tượng nhất điều gì

-Là sáng ngủ dậy mà miệng anh ta k có mùi gì luôn,thậm chí tao còn thấy có mùi quế thơm thơm ,lúc ý tao chỉ sợ miệng tao có mùi

-Ui lúc đấy thối cũng thành thơm…

Trúc bật cười trước lời trêu của bạn…

Tại phòng họp trong mắt quỷ

Tokuda cúi đầu trước Khánh

-Tiệc hoa anh đào năm nay tôi đã sắp xếp chu đáo xong xuôi ,xin ngài xem qua

-Mấy chuyện tiệc tùng này ta k rành nên nếu tokuda làm thì ta hoàn toàn yên tâm

Khánh nói rất kiểu cạnh khoé…

-Vâng có yêu cầu gì đặc biệt cho ngày này k ạ

-Khách k dc phép mang điện thoại,ghi hình hay chụp hình …

-Vâng nhưng mọi năm họ vào đây để ngắm rặng hoa anh đào trong phủ,luôn luôn cầm máy để ghi lại…

-Đây là lệnh

Khánh chỉ nói đúng ba chữ rồi đứng dậy …hội đồng già xì xào

-Chắc là k muốn để phu nhân bị lộ ra ngoài ,dù sao thì cũng đâu giấu được mãi

Tokuda mỉm cười

-Giấu dc bao lâu thì giấu vẫn hơn mà,càng lộ sớm càng nguy hiểm cho phu nhân,tôi đang làm việc bảo vệ thông tin của cô ấy nên …

Khánh đi đến nửa cây cầu chợt khựng lại hỏi sắt

-Nay ta còn có lịch gì không?

-Dạ còn gặp chủ tịch hãng hàng không ,nghị viện Han và tổng biên tập báo Ngọn lửa…

-Vậy gặp tổng biên tập trước đi…

-Dạ vâng…

Yumi hẩy vai Sắt

-Lần đầu ngài ấy hỏi về lịch công việc đấy

-Ừ tôi cũng thấy lạ

-Chắc mong sớm hết việc để về gặp vợ đó mà

-Thôi đừng đoán linh tinh…

Trúc sau khi tan học trở về ,cô rẽ qua nhà bố đẻ ,thấy ông đang bán phở cười nói với khách hàng,Trúc cứ thập thò bên ngoài cửa…cô đứng ngẩn người nhìn cha mình” Nụ cười của cha là động lực của con”…

Trúc lặng lẽ rời đi,ông Đại thật ra nhìn thấy con gái

-Bố rõ ràng thấy nó sao lại lờ đi vậy

-Con cũng lờ đi đó thôi

-Vì con ngại sợ ra nói chuyện nó lại tủi thân ,dù sao nó cũng lấy chồng khi còn quá trẻ

-Là do bố,bố biết điều đó…

Ông Đại buồn bã nhìn về phía cửa…

Trúc trở về nhà rồi thấy toàn món ngon trên bàn ,đồ ăn thơm phức…vú già mỉm cười

-Phu nhân đói rồi đúng không?

-Dạ vâng đói lắm rồi ạ

-Đi tắm đi ra ăn là vừa ông chủ chắc cũng sắp về rồi…

-Vâng…

Khánh sau khi bắt tay chủ tịch hãng hàng không và chuẩn bị ra về…tới thang máy cánh cửa thang máy mở ra đúng lúc Phương bước vào,cô ta là cháu ruột của chủ tịch hãng hàng không…

Khi thang máy mở cô ta sốc khi thấy Khánh,rất lịch lãm trong chiếc áo măng tô đen dài …bên phía sau là hai đệ cứng sắt và yumi…

Phương lên tiếng

-Thầy…thầy nhận ra em không ạ

Khánh cau mày

-Em là?

-Em là Phương đứa trẻ năm xưa thầy dậy kiếm thuật khi thầy ở võ kiếm đó ạ

-À xin lỗi tôi k nhớ lắm

-Em có thể mời thầy một ly cafe không ạ…

-Tôi xin lỗi nhưng tôi k nhớ em là ai,thế nên k thể nào uống cafe cùng em được…

Khánh khẽ mỉm cười rồi bước qua Phương tiến vào thang máy …lúc này Phương ôm lấy tim ,cô ta cười sướng khi vừa được nói chuyện với người mà cô ta thầm yêu đơn phương…

Trong thang máy yumi nói khẽ

-Cô gái khi nãy là người mà bên hội đồng lẫn ông ngoại của ngài muốn mai mối đấy ạ

-Là cô ta à

-Dạ vâng cũng là cháu gái của chủ tịch hàng không ,gia thế thì phải nói là rất lớn…cô ta cũng rất đẹp mà…

-Đâu phải cứ đẹp là đủ…

Lời nói của Khánh khiến sắt và yumi mím môi cười …

Sắt gằn giọng

-Phải như phu nhân đẹp người lại còn đẹp nết đúng k ạ…

Khánh lặng yên không trả lời Yumi cười

-Sếp k nói gì là ngầm khẳng định nhé

Khánh thở dài

-Cả hai đợt này rảnh việc quá đúng không,có cần ta điều chuyển đi đâu ít hôm không?

Sắt xua tay…

-Dạ thôi…dạ thôi…

Khánh vừa về đến cổng thì gặp Trúc đứng ở cửa …yumi nhanh miệng “ ôi phu nhân chờ ngài về kìa”…

Khánh vẻ mặt có vẻ vui khi bước xuống xe…Trúc vẫy tay khiến Khánh bước tới …

-Anh ơi đây ạ…

Trúc đi vụt qua Khánh tiến tới chỗ người ship hàng,anh ta ngẩn người rồi cười khẩy khi thấy Trúc đang chờ người khác…

Trúc gọi hai cốc trà sữa rồi đon đả gửi tiền …Khánh thay đổi sắc mặt đi thẳng vào trong…Trúc quay ra thì yumi hẩy vai

-Này k thấy sếp ở đây à

-Tôi thấy rồi ,đi đâu rồi

-Có vẻ giận dỗi rồi…

-Ô ai làm gì mà giận ,tôi còn chờ về ăn cơm đói meo đây còn chưa giận thì thôi…

-Thôi vào xem sao đi …

Tại nhà Tokuda mẹ anh ta nói khẽ khi anh ta trở về

-Con có khách

-Ai vậy mẹ

Thấy Phương bước ra anh ta ngạc nhiên

-Đã lâu k gặp Tokuda

-Ồ cơn gió nào mang tiểu thư tới đây vậy…

-Tôi có chuyện muốn nhờ anh

-Chuyện gì mà khiến cô tới tận đây

-Tôi muốn làm vợ của Hoàng Kim Khánh

-Cô điên à,hắn đã kết hôn rồi

-Đâu có luật chỉ được lấy một vợ nhất là chủ nhân mắt quỷ ,anh ta có quyền được lấy thêm vợ

-K thể được

-Nếu được ,cả toà trung tâm ở khu P là của anh

Lời mời chào quá hấp dẫn khiến Tokuda phân vân…

Trúc chạy theo sau gọi Khánh

-Này,chờ tôi với

Khánh vẫn cứ đi thẳng Trúc chạy tới bên cạnh 1 tay nắm tay Khánh rồi tay con lai dơ hai cốc trà sữa lên …

-Tôi mua cho cả hai mà có phải riêng tôi đâu

Khánh lúc này mới xuôi anh ta rung khẽ họng…tay nắm chặt lại tay Trúc

-trời lạnh cứ mặc phong phanh

Trúc rất khéo léo nói khẽ rồi ôm tay Khánh…

-Vợ chồng mình về ăn cơm đi ,em đói lắm rồi …xong uống trà sữa …

-Tự dưng lại nói” em “ngọt ngào thế

-Em nghĩ rồi ngoan anh sẽ thương mà phải không…

Khánh lúc này cố nén lại cảm xúc anh ta lại rung họng…

-Tất nhiên rồi…ngoan cái gì cũng có

-Thế tí trả em tiền trà sữa,em sinh viên nghèo mà…

Khánh bật cười lớn…cả hai nắm tay nhau đi bộ về nhà…trên con đường đầy hoa anh đào…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN